Cái tốt đẹp nhất trong mọi cái là việc học. Tiền có thể bị mất, sức khỏe và sức mạnh có thể bị mất, nhưng những gì trong đầu bạn thì là của bạn mãi mãi.

Louis L’Amour

 
 
 
 
 
Thể loại: Tiên Hiệp
Số chương: 439 - chưa đầy đủ
Phí download: 18 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 886 / 0
Cập nhật: 2017-09-25 04:58:45 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 310: Tsuru Chuẩn Bị.
heo kế hoạch của mình, Kaido vốn nghĩ có thể dễ dàng vượt qua dãy núi Alps mà không gặp bất cứ trở ngại gì nhưng đó là với điều kiện không bị kẻ khác phát hiện, bởi liên minh của Leyasu vốn có một tồn tại nghịch thiên ' thần nhãn ' Mira.
Sau lưng Mira là toàn bộ đội hình Cp-7, một tổ chức tình báo đáng sợ nghịch thiên mà tuyệt đối không một ai có thể coi thường, bằng Cp-7 Kaido muốn thần không biết quỷ không hay tấn công kinh thành Kyoto thì còn khó hơn lên trời.
Tsuru ngay từ đầu bà ta cũng chưa bao giờ đặt trọng tâm cuộc chiến tại thành Kobe, mà ánh mắt của bà ta luôn đặt tại dãy Alps, bà ta chưa bao giờ từng có suy nghĩ kết thúc cuộc chiến này tại Kobe cả cũng như gần hai năm trước, bà ta chưa bao giờ nghĩ rằng có thể vây giết Râu Trắng bên ngoài quảng trường chỉ bằng những tấm sắt chịu lực cùng với vài chục cỗ máy Px cả.
Ở dãy núi Alps, luôn có một tháo canh tồn tại, nơi đó chính là nơi tập trung của toàn bộ lực lượng Cp7 của chính phủ thế giới, những người luôn giám thị mọi động tĩnh, cho dù gió thổi cỏ lay cũng không thể qua được ánh mắt của họ.
Bình thường khi dẫn quân chiến đấu, bên cạnh Tsuru luôn có một đội tinh nhuệ Cp-7 đi theo đóng vai trò tai và mắt của bà ta, nhưng lần này Tsuru để tất cả do thám và quan sát núi Alps, bà ta đang chấp Nobunaga, nếu có tổ chức Cp-7 phía sau thì Nobunaga đừng hòng có dù chỉ một lần chiếm thế thượng phong trước mặt Tsuru, giỏi lắm chỉ có thể thủ hòa.
Sáng sớm, Tsuru tỉnh dậy, bà ta như thường lệ uống một tách trà nóng, rồi bắt đầu đọc chiến báo,quan sát bản đồ. Trong một tháng qua Tsuru rõ ràng là nhàn nhã cực kỳ, việc của bà ta chỉ là đợi Nobunaga hành động rồi đưa ra kế sách chặn hắn lại mà thôi, phần lớn là Tsuru muốn rèn luyện cho đại đệ tử của mình, Hina mà thôi.
Hina gõ cửa sau đó nhẹ nhàng bước vào, nàng mang tập chiến báo mới đến cho Tsuru quan sát. Tsuru vẫn nhẹ nhàng bình thản vô cùng ra hiệu cho Hina bóp vai cho mình, sau đó từ từ đọc chiến báo, đọc về tình hình chiến đấu trên chiến trận.
Sau đó lông mày Tsuru nheo lại, bà ta mỉm cười “thế công lần này lại càng hung mãnh bá đạo hơn à, vậy ra Nobunaga ông ta không đợi được nữa phải dùng đến quân bài Kaido rồi “.
Phía sau lưng Tsuru, Hina lên tiếng “ Sư phụ nói như vậy là sao ạ “.
Tsuru bình thản đáp “ Tấn công hung mãnh quyết liệt hơn, ta dựa vào câu này để nhận xét. Tại sao ông ta lại tấn công hung mãnh hơn, tại sao lai phải quyết liệt hơn “.
“ Thông thường chỉ khi đạt được một lợi thế cực lớn hoặc có chênh lệch về quân lực hai bên thì mới tồn tại cái gọi là tấn công quyết liệt kết thúc trận đấu “.
“ Nhưng Nobunaga và chúng ta suốt cả tháng qua đều trong thế hòa, thậm chí ông ta còn đang chịu thua thiệt vậy tấn công quyết liệt để làm gì, để cho ai xem. Tất nhiên là ông ta đánh cho bà già này xem rồi “.
“ Nếu ông ta tấn công như thế sớm nửa tháng thì có thể ta còn phải phần vân, sợ khỏang tthời gian trước kia ông ta dùng để do thám thực lực hai bên nhưng dã qua một tháng, thực lực của nhau đều đã nắm sơ bộ, chẳng còn gì bất ngờ nữa cả, ông ta còn khoảng bao nhiêu quân đương nhiên ta cũng biết “.
“ Hina con phải nhớ một điều, đã là chiến trường thì chỉ tồn tại thắng và thua, một bà lão như ta bất cứ lúc nào cũng có thể bại trận bởi một đứa con nít mới lớn, không bao giờ được phép coi thường bất cứ kẻ nào, binh bất yếm trá, đã là tướng cầm binh thì bất cứ hành động nào cũng có mục đích, sẽ không bao giờ có chuyện mang quân lên đánh cho vui “.
“ Hành động lần này của Nobunaga, hắn đẩy mạnh tấn công như sấm vang chớp rền nhưng căn bản chỉ là bề ngoài, bởi cho dù hắn chiếm được khu vực nào đi chẳng nữa mà không đánh hạ nổi Kobe thì làm được gì, hắn chỉ là muốn thu hút ta, khiến ánh mắt ta phải tập trung vào hắn, khiến ta phải bị khóa chân ở đây cùng hắn thôi “.
“ Nobunaga hắn ta cũng sẽ chẳng mong ước gì lừa được ta cả nhưng chỉ cần kiềm chân quân đội ở đây là được, mục tiêu của hắn là Kyoto phía sau, bất quá Kaido hay Nobunaga đều đang quá tự tin vào thực lực của bọn chúng rồi “.
“ Hố lần này thực sự nằm ngoài phạm vi thừa nhận của bọn họ, những kẻ lúc chân vào đây thực sự rất nhiều, rất nhiều. Cái Wano này còn hố hơn cả huyền vũ quốc, sau khi Râu Trắng chết ai cũng nghĩ Huyền Vũ quốc là nơi tập trung chiến loạn nhưng chắc chắn không ở đâu quyết liệt bằng Wano cả, vị trí địa lý của nó quá nhạy cảm “.
“ Gọi điện thông báo cho Cp-7 đi, bảo bọn họ tập trung toàn bộ tinh thần, chỉ cần phát hiện ra được Kaido thì liền lùi lại, không cần đánh tiếp, chỉ cần giảm yếu tố bất ngờ là được “.
“ tiếp theo con gọi điện nốt cho mấy lão già của chúng ta đi, bảo mấy lão đó chuẩn bị hành động kẻo lại than phiền không có việc gì làm, liên hệ luôn với cả lũ Cp-0 đó cùng tên tiểu tình nhân Minato của con đi, bảo hắn cử thêm vài kẻ trong Cp-0 qua đây “.
Hina nghe thấy Minato khuôn mặt liền đỏ bừng lắc đầu liên tục “ Sư phụ người nói gì kỳ vậy, con và hắn thực sự chưa có gì mà “. Tsuru bật cười, bà ta uống nốt tách trà rồi đi thẳng ra ngoài cửa “ Con giúp ta điều khiển quân đội đi, chỉ cần thủ là được không cần tấn công, đằng nào thì Nobunaga hắn cũng không dám công đâu, chỉ đánh cho qua loa thôi, tiếp quản quân đội cho ta một lúc ta đi gặp Leyasu “.
“ Sau trân chiến này, đích thân ta sẽ đi tìm Archil, nhìn đệ tử của mình cứ suốt ngày mất hồn thế ta cũng không đành lòng, nếu con không dám nói ra suy nghĩ của mình thì để bậc tiền bối giúp một tay đi “.
Tsuru bước ra ngoài cửa chỉ để lại một mình Hina tim đập thình thịch, khuôn mặt đỏ như một quả mận chín, lúc này đến cả suy nghĩ nàng cũng không suy nghĩ nổi nữa.
Ở một nơi khác, đại hải trình, tân thế giới, lãnh hải của Bigmom, một hòn đảo chưa được đặt tên trong lãnh địa của bà ta, lúc này lại là nơi Luffy luyện tập.
“ầm “ thân hình của Luffy bay thẳng ra đằng sau, cậu dính một nắm đấm cực mạnh. Gần một tháng qua Luffy chịu sự huấn luyện trực tiếp của hắc y nhân thần bí, và đặc biệt trong mắt Luffy hắc y nhân tuyệt đối không xấu, bởi người này cho cậu rất nhiều, rất nhiều, rất nhiều bánh kẹo, chỉ cần Luffy thích thì cậu có vô hạn bánh kẹo để ăn.
Xoay ngược thời gian một chút, khoảng 4 tuần trước trên hòn đảo vô danh, Luffy bị nhốt trong một tầng hầm làm toàn bằng đá biển không thể đi ra ngoài, cậu cũng không thể gặp được Rayleigh, trong lúc Luffy đập phá đồ đạc trong phòng giam thì hắc y nhân thần bí tiến đến, găng tay màu trắng bạc cùng mặt nạ cũng màu trắng nốt, không có bất kỳ hoa văn hay họa tiết nào.
Luffy nhìn thấy hắc y nhân liền hét lên “ Thả ta ra, thả ta ra khỏi đây. Mau thả cả sư phụ Rayleigh ra nếu không ta tuyệt đối không tha cho người “.
Hắc y nhân lấy từ trong ngực áo ra một chiếc bánh Gato, mỉm cười nói “ Ăn không, ăn một miếng cho bình tĩnh, khi nóng giận ta toàn ăn bánh ngọt để giữ bình tĩnh thôi “. Luffy ánh mắt đầy bực bội nhìn hắc y nhân tuy nhiên mắt cứ nhìn còn miệng thì cứ ăn, hai thứ chẳng liên quan gì đến nhau.
Hắc y nhân nhìn thấy hành động của Luffy liền bật cười, ánh mắt có vài tia tình cảm không nói nên lời, sau đó đưa cho Luffy một con ốc sên truyền tin rồi mở luôn khóa cửa phòng giam cho Luffy “Con ốc sên đó giúp ngươi liên lạc với Rayleigh, có vài thông điệp Rayleigh muốn nói, còn nữa từ nay về sau ta sẽ nhận nhiệm vụ của ông ta, chăm sóc và rèn luyện cho ngươi “.
Trong ốc sên truyền tin, Luffy nghe thấy giọng noi quen thuộc của Rayleigh “ Mũ rơm, cái kẻ mặc áo đen đó là bạn chứ không phải là thù đâu, bây giờ ta có một số việc bận không thể đến gặp ngươi được sẽ nhờ hắn ta làm nốt công việc, yên tâm là hắc y nhân đó mạnh hơn lão phu, có thể giúp cho ngươi nhiều hơn lão phu và đặc biệt hắc y nhân đó có rất nhiều bánh kẹo, rất nhiều đồ ăn “.
Chỉ nghe đến thế thôi mà nước dãi của Luffy chảy ra, vậy là kể từ hôm nay Luffy sẽ được đích thân hắc y nhân dạy bảo.
Trong một căn phòng khác, Rayleigh cúp máy rồi thở dài lắc đầu, sau lưng ông ta là BigMom, khổng lồ và cực kỳ xấu xí, chưa kể đứng bên cạnh bà ta thôi cũng đã khiến người ta có cảm giác ghê rợn. Rayleigh lên tiếng “ Khó tin thật lại có chuyện đó xảy ra, vậy lão phu hết công việc rồi đúng không, ta rời khỏi đây được chưa “.
Bigmom liền khoát tay “ Không tiễn, còn nữa nếu sau này ông thử tiết lộ việc đó ra thì ta sẽ dốc hết toàn lực lấy mạng ông đấy, ta xin thề với danh dự một tứ hoàng “. Rayleigh liền đưa hai tay ta lắc lắc “ Haizz, ngươi thừa biết ta kính miệng thế nào mà”.
Rayleigh đi thẳng một mạch ra cửa sau đó đột nhiên quay đầu lại hỏi “ Oden, ông ta chết chưa?”.
Thân hình khổng lồ của Bigmom dừng lại, sau đó bình thản trả lời “ Ông đoán xem “. Rayleigh bật cười đi thẳng không hề quay lại.
One Piece: Khởi đầu mới One Piece: Khởi đầu mới - Team Đang Bí Ý Tưởng