Trong mỗi khó khăn, thất bại, và cả những nỗi khổ tâm đều chứa đựng mầm mống của thành quả tốt đẹp hoặc hơn thế nữa.

Napoleon Hill

 
 
 
 
 
Tác giả: Yên Nùng
Thể loại: Tiểu Thuyết
Số chương: 323 - chưa đầy đủ
Phí download: 16 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 595 / 0
Cập nhật: 2017-09-25 02:14:42 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 182: Chương 177
ành lang khúc khuỷa thật dài, hai bên rũ xuống lá xanh cây mây và dây leo, tựa như một bức rèm thiên nhiên che đỡ ánh mặt trời ngày xuân, đi trong khúc hành lang này, mũi ngửi thấy tất cả đều là mùi hoa, cả mắt đều là vẻ xanh biếc xanh um, ngược lại tâm thần cũng sảng khoái.
Phương tẩu và Liên Kiều đỡ Tương Nghi đi theo ma ma quản sự đi về trước, một bên không nhịn được hỏi "Vị ma ma này, còn bao lâu nữa mới tới?"
Ma ma kia cười nói: "Nhanh nhanh, lão bà tử sẽ tìm cho tiểu thư một cái viện tương đối u tĩnh để nghỉ ngơi, bên chủ viện quá ồn ào rồi."
"Ma ma nghĩ thật chu đáo, thật là thân thiết." Liên Kiều khen ngợi một câu: "Khó trách lại được lão phu nhân thích."
Ma ma kia mặt mày hớn hở nói: "Chẳng qua chỉ là lão phu nhân tin tưởng thôi."
Lập tức dẫn Tương Nghi đi một viện, quả thật u tĩnh, đi vào trong việc, chỉ có một ma ma và một nha hoàn trông coi khu nhà nhỏ kia. Thấy ma ma dẫn Tương Nghi đi vào, hai người tiến lên đón: "Biểu tiểu thư mệt mỏi sao? Tới đây bên nghỉ ngơi thôi, đệm giường đều là mới đổi đó."
Phương tẩu đẩy cửa đi vào nhìn một cái, chỉ thấy trong phòng dọn dẹp sạch sẽ, lư hương trong góc tường điểm huân hương, mùi điềm hương nhàn nhạt. Nàng nhíu mày một cái, cầm một ly trà trên bàn lên, đi tới bên cạnh lư hương mở nắp, rót tất cả nước trà vào, chỉ thấy khói trắng lượn lờ, chợt tắt.
Ma ma mang các nàng tới nhìn trợn mắt hốc mồm, Phương tẩu chỉ lư hương kia nói: " Cô Nương không thích ngửi mùi điềm hương, lúc nàng nghỉ ngơi không thể có mùi thơm, nếu không thì không ngủ được."
Ma ma kia ai nha nha mấy tiếng, lúc này mới đi đụng cánh tay Phương tẩu một cái: "Để cho biểu tiểu thư nghỉ ngơi đi, chúng ta ra bên ngoài nói."
Nha hoàn ma ma trong viện phụng bồi Phương tẩu và Liên Kiều ra ngoài hành lang nói chuyện, ma ma dẫn các nàng tới lại rời khỏi, Phương tẩu nhìn bà ta đi thật nhanh, thầm nghĩ trong lòng, quả nhiên trong này có quỷ, nhìn bà ta chạy nhanh như vậy, nhất định là đi kêu người đến bắt gian, đến lúc đó mọi người thấy cô nương bị một người đàn ông bỉ ổi, chỉ sợ là cũng sẽ khuyên cô nương gả cho tặc nhân đó.
Vừa nãy nàng vào nhà ngửi thấy mùi thơm kia, đã cảm thấy có cái gì không đúng, điềm hương này rất kỳ lạ, thơm tho khác thường làm cho người ta chán ngán, có chút giống son phấn thơm tho trong thanh lâu. Phương tẩu cảnh tỉnh, tưới tắt huân hương, lúc xoay người, rõ ràng nàng thấy khẩn trương trong mắt ma ma quản sự này.
Phòng đầy mùi hương, chung quanh cái nhà này hẳn là sớm có bố trí, ánh mắt Phương tẩu nhìn chung quanh, ma ma bên cạnh đi tới, cười nói: "Tỷ tỷ, chúng ta đến tiền viện đi trò chuyện đi, chớ quấy rầy biểu tiểu thư nghỉ ngơi."
Phương tẩu gật đầu một cái: "Không có người tới quấy rầy Cô Nương nghỉ ngơi." Nàng đưa tay, một tay bắt được ma ma kia, một tay bắt được nha hoàn kia, lôi kéo hai người đi về phía trước. Ma ma và nha hoàn kia chỉ cảm thấy trên tay như có thêm cái vòng như thế, chặt đến mức không thể tránh thoát, đang chuẩn bị cao giọng thét chói tai, Phương
Nữ Nhi Lạc Gia Nữ Nhi Lạc Gia - Yên Nùng