Start where you are. Use what you have. Do what you can.

Arthur Ashe

 
 
 
 
 
Thể loại: Tiểu Thuyết
Số chương: 185 - chưa đầy đủ
Phí download: 12 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 671 / 2
Cập nhật: 2017-09-25 02:28:01 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Q.3 - Chương 28: Chương 28
ditor: Kinh thuế
Bây giờ, tất cả mọi người đều mặc như vậy, tựa như một loại thử thách với bọn họ, mà loại thử thách này nên sớm diễn ra mới đúng.
Cuộc sống của bọn họ quá mức nín nhịn rồi.
Dư Châu đã mang lại cơ hội như vậy, cũng có thể là bọn họ muốn mượn một cái cớ.
Chết tiệt là cảm giác này lại cực kì, cực kì tốt đẹp.
Sắc mặt Dư Châu đen sì, lông mi chớp liên hồi, lộ ra đôi tròng mắt đen sâu thẳm.
Hiển nhiên những người trước mặt này cũng không chú ý đến cô đã đứng yên đã lâu vẫn chằm chằm nhìn vào bọn họ, có lẽ bây giờ cô thật sự quá nhỏ bé rồi, đứng trong đám đông thật sự không thể dễ dàng nhìn thấy nữa.
May mắn cuối cùng cũng có người chú ý tới.
Đan Tương Tư đang chỉnh lại mái đầu của mình, vừa vặn nhìn đến người đang đứng trước mặt bọn họ, Dư Châu, cô ấy đứng một mình phía trước, mọi người tự động đứng sau một bước chân như bang phái và lão đại đến, có ban quý tộc cũng có ban thường dân.
“Châu Châu.” Đan Tương Tư cao hứng gọi tên cô, hơn nữa còn nhanh chóng chạy ùa về phía cô, sau đó tíu tít như đứa trẻ khoe bộ quần áo mới trên người: “Châu Châu, cậu thấy tớ mặc đồng phục thường dân có đẹp không, tớ cảm thấy rất thích. So với màu trắng đẹp mắt hơn nhiều.”
Không chờ Dư Châu trả lời, cô đã lại ríu ran nói.
Lông mi Dư Châu run rẩy hơi hạ xuống, lãnh ý trong mắt không ngừng gia tăng, bên trong chấp chứa đầy bất đắc dĩ và nhẫn nhịn.
Có thể đừng học cô điều này được không, cũng đừng gây ra oanh động lớn như vậy trong trường được không, hơn nữa, còn nói là vì cô.
Trên đầu cảm nhận được một bàn tay, cô theo bản năng muốn gạt ra, kết quả tay giơ ra lại buông xuống.
Có thể đừng sờ đầu cô được không, người đó cũng hay làm như vậy, Liên.
“Châu Châu không cần lo lắng về người kia.” Dư Dịch mỉm cười như ánh mặt trời rạng rỡ, tính cách của anh vốn rất ôn hòa, hơn nữa còn thêm bộ đồng phục màu đen càng thêm gần gũi bình dị hơn.
Quả thực, vẫn luôn nhìn thấy anh trai trong bộ đồng phục quý tộc bây giờ lại mặc sang màu khác, so với trước kia đẹp trai hơn rất nhiều, có lẽ là
Nữ Lưu Manh Sống Lại Ngoài Ý Muốn Nữ Lưu Manh Sống Lại Ngoài Ý Muốn - Hạ Nhiễm Tuyết