Nếu bạn không thể phạm sai lầm, bạn sẽ không thể làm được điều gì.

Marva Collins

 
 
 
 
 
Tác giả: Yu-Yu
Thể loại: Tiểu Thuyết
Số chương: 31 - chưa đầy đủ
Phí download: 5 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 513 / 2
Cập nhật: 2017-09-24 23:43:13 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 28
hương 9 - P1
Sưu tầm
Lâm Quý Anh ở nhờ ở Lâm gia hành vi càng lúc càng kiêu ngạo, cả ngày mượn những chuyện vụn vặt như con muỗi chiếm lấy thời gian và lực chú ý của Lâm Ngạn Lương sau khi tan tầm, cũng bởi vì Lâm Lan Anh bảo vệ khắp nơi và gián tiếp thúc đẩy, khiến ỗi buổi tối Dương Thanh Thanh nhìn thấy Lâm Ngạn Lương đều khi anh mệt mỏi đến cực điểm.
Một buổi tối, Lâm Ngạn Lương không lay chuyển được Lâm Quý Anh dây dưa, đưa cô ta đến nhà hát quốc gia nghe ca nhạc cô ta chờ mong đã lâu, gần ba tiếng biểu diễn khiến Lâm Ngạn Lương tích lũy cả một ngày mệt mỏi ở công ty khổ không nói nổi, về nhà tắm rửa sau đó vào phòng, anh dĩ nhiên là buồn ngủ.
"Ngạn Lương, hôm nay em đến bệnh viện thăm ba, ông rất vui vẻ kéo em nói thật nhiều chuyện khi ông còn trẻ!"
Dương Thanh Thanh dựa vào chồng, muốn chia sẻ một chuyện vui vẻ hôm nay của mình.
Nhưng mắt Lâm Ngạn Lương không tự giác nhắm lại, lời Dương Thanh Thanh nói anh căn bản là không có sức nghe vào, cũng đã rơi vào mộng đẹp mệt mỏi.
Dương Thanh Thanh rất thất vọng. Mấy ngày nay Lâm Quý Anh và cô tranh thủ tình cảm, mà rất rõ ràng, cô giống như là người cũ thất sủng bị chồng gác qua một xó.
Cô đương nhiên biết chồng sẽ không làm chuyện gì mờ ám với Lâm Quý Anh, nhưng đáy lòng có một chút u buồn và tịch mịch tích lũy, đã khiến cô thường nếm vị ghen tuông, lan tràn dưới đáy lòng.
Mấy ngày nay, mỗi buổi sáng sau khi tỉnh dậy cô đều cảm thấy rất không thoải mái, nhưng trong nhà ngoại trừ Ngạn Lương ra không có ai thật sự quan tâm cô. Từ khi cô gả vào Lâm gia, người cô thường xuyên tiếp xúc nhất ngược lại là bà Từ lười nhác lại tinh linh kia.
Đây không phải cuộc sống gia đình trong cảm nhận của cô. Bởi vì sớm mất đi người nhà yêu mến, cho nên cô càng khát vọng có thể có được gia đình hoà thuận vui vẻ giống như trước, thế nhưng mọi người ở Lâm gia đều không thể làm cho cô có cảm giác thân thiết.
Ngay cả người chồng thân ái của mình, vài ngày gần đây cũng giống như bố mẹ chồng, đều coi nhà là khách sạn qua đêm bình thường, mệt cực kỳ trở về, nghỉ ngơi đủ thì đi ra ngoài.
Dương Thanh Thanh cúi đầu thở dài một hơi, sau khi đắp chăn cho Lâm Ngạn Lương mới đi xuống phòng khách. Đêm đã khuya, mọi người chắc là đều đi ngủ, sau khi xuống lầu, chắc không có người ở mới đúng.
Bưng cốc ca cao nóng, Dương Thanh Thanh ngồi trên sofa xem phim.
Bỗng nhiên một tiếng động kỳ quái vang lên, thời gian đêm khuya phá lệ rõ ràng. Dương Thanh Thanh hoảng sợ, đứng dậy cẩn thận đi đến xem xét.
Trong tay cô còn bưng cốc ca cao nóng, coi nó vũ khí bình thường đưa đến trước người. Chẳng may tiếng động kia thật sự là tiếng của bọn đạo chích vọng lại, cô sẽ dùng nó hắt lên bọn chúng, lại thưởng bọn chúng một tiếng thét chói tai vang dội.
Dương Thanh Thanh nhón mũi chân, chậm rãi đi đến nhà ăn, cái gì cũng không phát hiện ra. Nhưng phòng bếp vẫn có tạp âm kì quái nho nhỏ liên tục phát ra... Cô chậm rãi đi thong thả đến phòng bếp.
"Bác Từ? Là bác trong phòng bếp sao?" Dương Thanh Thanh nhỏ giọng hỏi. Có lẽ là bà Từ nửa đêm đã đói bụng làm đồ ăn trong phòng bếp cũng không chừng, nếu hắt ca cao nóng lên trên người bà, vậy hỏng lớn rồi!
Thế nhưng, trong phòng bếp cũng không ai đáp lại.
Mà tạp âm nhỏ còn liên tục phát ra. Dương Thanh Thanh cảm thấy rất kỳ quái, "Có người trong bếp sao?"
Nếu như trong nhà có người, phải đáp lại cho cô an tâm chứ!
Ngay khi Dương Thanh Thanh tới gần cửa phòng bếp, chuẩn bị bật đèn phòng bếp ra, bên trong lao tới hai người, người trước đẩy ngã Dương Thanh Thanh, mà chén ca cao nóng trong tay Dương Thanh Thanh cứ thế hắt lên bóng hình nhỏ nhắn kia.
"A! Đau quá..."
"A! Nóng quá!"
Hai tiếng thét chói tai đồng thời vang lên, Dương Thanh Thanh bị đánh ngã thật mạnh ngã xuống đất, bụng truyền đến từng cơn đau kỳ quái. Nhưng thần trí cô coi như là rất rõ ràng, cô cũng nghe được tiếng hét kia.
Đó là tiếng của Lâm Quý Anh.
Dương Thanh Thanh che bụng đau khác thường của mình, ngẩng đầu nhìn một nam một nữ lao tới.
"Quý Anh, cứu chị... Bụng chị... Đau quá..."
Dương Thanh Thanh chống người lên, lại bị cơn đau truyền đến từ bụng đánh gục, sau đó chầm chậm nằm ngã trên mặt sàn.
"Làm sao bây giờ?" Gã đàn ông tiếng hỏi.
"Mặc kệ chị ta!" Lâm Quý Anh liếc Dương Thanh Thanh một cái, cực kỳ nhẫn tâm xoay người rời đi, ngay cả ý đỡ cô đứng lên cũng không có. "Ai bảo chị ta hắt thứ này lên người tôi"
Hai người nhanh chóng rời đi, phòng bếp lại trở về yên tĩnh vốn có.
Khi Dương Thanh Thanh tỉnh táo lại, cô phát hiện mình nằm trên giường bệnh.
"Ưm..." Thần trí mơ hồ và thể lực suy yếu làm cho Dương Thanh Thanh phải nghĩ mãi mới nhớ mình xảy ra chuyện gì.
"Em tỉnh rồi! Thanh Thanh, em cảm thấy thế nào? Anh đi gọi bác sĩ đến"
"Ngạn Lương... Em làm sao vậy?" Dương Thanh Thanh bắt lấy tay anh, không cho anh rời đi.
"Sáng nay bác Từ phát hiện em nằm ở cửa phòng bếp sợ tới mức đánh thức cả nhà. Thanh Thanh, em biết không? Thiếu chút nữa con của chúng ta cũng không còn! Em làm sao có thể không cẩn thận như vậy chứ? Nếu như không thoải mái thì phải nói sớm ọi người biết chứ!"
"Em..." Dương Thanh Thanh nghĩ đến chuyện xảy ra tối qua, trong lòng hiện lên sắc mặt khinh thường của Lâm Quý Anh. "Em cũng không phải cố ý... Em cũng không biết..."
"Em làm sao có thể ngã ở đó chứ? Tối qua anh còn tưởng em an an ổn ổn ngủ bên cạnh anh chứ!"
Lâm Ngạn Lương một bên tự trách một bên lại nhịn không được oán giận. Loại chuyện này cũng không phải là đùa giỡn, chuyện liên quan đến bảo bối quan trọng nhất của anh đó!
"Em vốn muốn nói chuyện với anh, nhưng anh nghe không đến hai câu liền ngủ, em buồn, đi xuống dưới lầu xem TV..."
"Lần sau không thể như vậy. Em bây giờ chuẩn bị làm mẹ đó"
"Em đã biết...." Lúc này Dương Thanh Thanh mới chú ý tới trong phòng bệnh còn có một người thần sắc quái dị. "Mẹ, xin lỗi, đã khiến mọi người kinh hách..."
"Không... Không sao, con cẩn thận dưỡng sức, mẹ đi chuẩn bị một ít thuốc bổ cho con..."
Dấu không được vui mừng trên mặt, Lâm Lan Anh lại vẫn khẩn trương nói những lời này sau đó xoay người ra ngoài.
"Mẹ sao thế?"
"Mẹ nghe được em đã mang thai, vui mừng cười toe tóe thôi mà!" Lâm Ngạn Lương yêu thương nắm tay Dương Thanh Thanh, "Mấy ngày nay thật sự là anh không tốt, anh không chú ý thân thể em có biến hóa, lại khiến em té xỉu... Thật sự rất xin lỗi!"
"Đừng... Đừng nói như vậy. Là em không chú ý tới... Nếu em sớm phát hiện một chút sẽ không xảy ra chuyện này"
Nụ Hôn Cuồng Nhiệt Nụ Hôn Cuồng Nhiệt - Yu-Yu