Every breath we take, every step we make, can be filled with peace, joy and serenity.

Thích Nhất Hạnh

 
 
 
 
 
Tác giả: Yu-Yu
Thể loại: Tiểu Thuyết
Số chương: 31 - chưa đầy đủ
Phí download: 5 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 513 / 2
Cập nhật: 2017-09-24 23:43:13 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 23
hương 7 - P2
Sưu tầm
"Mẹ không phải đã nói không cần mời khách sao?" Lâm Lan Anh rống to với Lâm Ngạn Lương và Dương Thanh Thanh.
"Mẹ, hôn lễ của bọn con đương nhiên phải bố cáo thiên hạ! Con cũng phải báo cho bạn bè của mình"
Lâm Ngạn Lương thật sự không hiểu mẹ vì sao không tán thành bọn họ kết hôn mời khách. Kết hôn vốn dĩ phải để mọi người đến chúc mừng!
"Mẹ sẽ không tham dự. Các con cũng đừng cho bạn đánh bài của mẹ biết!" Lâm Lan Anh mất hứng thú. Bà cũng không muốn nhìn đến bộ dáng kẻ xui xẻo kia ngọt ngào thân mật kính rượu cùng với con trai mình. Huống hồ đám bạn đánh bài kia nhất định sẽ đề ra nghi vấn về thân thế của kẻ xui xẻo, đến lúc đó bảo bà ta lấy cái gì đáp lại bọn họ đây? Nói con dâu bà ta chính là kẻ xui xẻo bị bà đâm trúng lần trước sao? Vừa nghĩ đến điều này bà ta lại giận vô cùng!
"Mẹ, mẹ lại thế rồi. Thanh Thanh là con gái ngoan nhà người ta, cho dù không có gia thế hiển hách, cô ấy chính là người phụ nữ con yêu nhất" Lâm Ngạn Lương vừa thấy biểu tình của mẹ, liền đoán được trong đầu bà suy nghĩ cái gì. "Mẹ nếu thật sự không muốn tham gia hôn lễ con mình, con cũng không dám miễn cưỡng mẹ"
Lâm Ngạn Lương tức giận kéo Dương Thanh Thanh rời khỏi Lâm gia. Sáu giờ tối nay bọn họ phải tiếp khách ở khách sạn, bạn bè của bọn họ đều đến chúc mừng.
Anh đã sớm biết mẹ sẽ đối phó bọn họ như vậy. Hiện tại bà ngay cả tiệc cưới cũng không đi, bà là cố ý muốn cho Thanh Thanh cảm thấy khổ sở!
Mà khi Lâm Quốc Khánh âu phục phẳng phiu xuất hiện ở phòng khách, những người khác ở đây hiển nhiên đều bị sự xuất hiện của ông dọa một cú sốc.
Lâm Ngạn Lương nhìn người cha bình thường cũng không thể nào thân cận, trong khoảng thời gian ngắn cảm động nói không ra lời. Mà d Dương Thanh Thanh cười nghênh đón ánh mắt Lâm Quốc Khánh.
Lâm Quốc Khánh khụ một tiếng, có chút không tự tin mở miệng, "Ba đi tham gia hôn lễ của con, có thể chứ?"
Lâm Ngạn Lương vẫn không biết nên mở miệng như thế nào, chỉ cứng ngắc gật đầu.
Dương Thanh Thanh vui vẻ cười nói: "Đương nhiên là có thể, ba. Về sau còn nhờ ba chiếu cố con nhiều hơn"
Cô đi về phía trước, nâng tay phải Lâm Quốc Khánh, kéo ông đến bên người Lâm Ngạn Lương, để hai cha con bọn họ đứng cùng nhau.
Lâm Lan Anh lúc này đã tức đến nói không ra lời.
Nhưng vừa nãy chính bà đã nói, nói bà tuyệt đối sẽ không đi tham gia tiệc cưới của bọn họ, lúc này bà cũng chỉ có thể trơ mắt nhìn bọn họ khoái trá rời đi.
"Lâm Quốc Khánh chết tiệt! Dương Thanh Thanh chết tiệt!" Bà không ngừng tức giận mắng, giương mắt nhìn xung quanh, phát hiện bà Từ đứng ở một bên giờ phút này cũng không thấy hình bóng khiến bà càng thêm cảm giác được một người cô tịch. Bà gần như mất lý trí hô to, "Chị Từ, chị chết ở đâu vậy? Mau làm cơm chiều cho tôi đi!"
Lại không biết bà Từ sau khi ra khỏi cổng đã lên xe của bọn tham gia tiệc cưới.
Lâm gia rộng như vậy chỉ còn lại tiếng Lâm Lan Anh và bữa tối phong phú bà Từ đã sớm chuẩn bị tốt.
"Đáng giận! Về sau tôi nếu không chỉnh cô, tôi không phải họ Lâm!"
Lâm Lan Anh quy trách nhiệm chuyện này lên trên người Dương Thanh Thanh, trong đầu bà càng không ngừng nghĩ ra những mưu kế ác độc, chuẩn bị tốt cho Dương Thanh Thanh sắp gả vào Lâm gia một màn ra uy.
Dương Thanh Thanh bị Lâm Ngạn Lương kéo đi xuyên qua các bàn, Lâm Ngạn Lương liều mình chắn rượu giúp Dương Thanh Thanh, bản thân cũng đã say rượu.
"Ngạn Lương, anh đừng uống nữa! Đừng để thân thể khó chịu!" Dương Thanh Thanh kéo tay áo anh, nhỏ giọng khuyên.
Bọn họ kính rượu từng bàn một, bị mọi người cỗ vũ ầm ĩ. Mặc dù có rất nhiều người đoán lai lịch cô dâu, nhưng bởi vì thời gian Dương Thanh Thanh và Lâm Ngạn Lương quen nhau cũng không lâu, căn bản cũng không có trường hợp nào ra ngoài xã giao với anh, cho nên hiện trường có một đống người gặp cô dâu lần đầu tiên.
Mà đại biểu duy nhất bên Dương Thanh Thanh, chỉ có bạn tốt Ngô Y Thuần cô quen ở bệnh viện cùng nhân viên công ty đồ trang điểm - phó phòng Trương muốn theo đuổi cô.
Bạn tốt người thân của nhà gái trong tiệc cưới chỉ có hai người, tình hình này những người khác là âm thầm xem ở trong lòng, khi không thấy Lâm phu nhân tham dự, các loại thì thầm lại chậm rãi lan tràn ra.
Lực chú ý của mọi người cũng không đặt ở Lâm Quốc Khánh ngồi một bên, ông giống như là tên vô danh tiểu tốt, không dẫn được chú mục của mọi người.
Cô dâu này nhất định là không được Lâm phu nhân thừa nhận cho nên Lâm phu nhân cầm quyền không tham dự.
Thế nhưng, không khí vui vẻ vẫn tràn ngập. Lời buôn chuyện sẽ chỉ tương truyền trong lòng, bề ngoài bọn họ vẫn duy trì lời chúc mừng không khí vui mừng của đôi vợ chồng.
Cuối cùng, Lâm Ngạn Lương say rượu chống đỡ hết nổi ngã vào trên bàn, sau đó được khách kính rượu nâng đến phòng nghỉ nằm, Dương Thanh Thanh cũng theo bọn họ đi vào phòng nghỉ, rời khỏi hiện trường làm cô rất khó chịu.
Phù! Hóa ra kết hôn mệt như vậy...
Lâm Ngạn Lương đã say mèm. Dương Thanh Thanh đi vào toilet làm ướt khăn lau mặt cho anh.
Khi say rượu anh cũng không tệ lắm! Say rồi chỉ biết ngoan ngoãn ngủ, sẽ không kêu gào lung tung tranh cãi ầm ĩ.
Lâm Quốc Khánh và bà Từ mở cửa đi vào, "Thanh Thanh, con muốn về nhà trước với Ngạn Lương hay không? Ba đã chạy xe tới cửa"
Trên đường xuất phát từ Lâm gia đến hội trường tiệc cưới, Lâm Quốc Khánh đã tán gẫu với Dương Thanh Thanh ở trên xe rất hợp ý. Dương Thanh Thanh là cô gái vô cùng tốt, ông nói chuyện qua với cô đã cảm giác được. Ông cảm thấy vui mừng cho con trai.
Cả đời ông đã vì nhất thời lựa chọn sai lầm mà trả giá rất lớn, ông không hy vọng hạnh phúc của con trai cũng bị lợi thế của Lâm Lan Anh phá tan.
Hơn nữa, có lẽ bởi vì liên quan tới Dương Thanh Thanh, quan hệ của ông và con tốt hơn trước kia nhiều lắm.
"Ba, ba có thể lái xe đưa bọn con về sao?" Dương Thanh Thanh rốt cục lộ ra nụ cười thoải mái.
"Ừ! Chúng ta nhờ nhân viên phục vụ hỗ trợ đỡ Ngạn Lương lên xe đi!" Dù sao ông có đi hay không cũng không ai phát hiện.
Trở lại Lâm gia, bà Từ chạy nhanh vào phòng bếp nấu canh tỉnh rượu cho thiếu gia uống, đi vào, lại bị chén bát rơi đầy mặt sàn dọa.
Thì ra buổi tối Lâm Lan Anh càng nghĩ càng không cam lòng, một mình nổi giận đập phá mọi thứ trong bếp.
Một bàn đầy thức ăn bà Từ nấu lúc trước bị bà ta đổ đi hết, ngay cả mâm cơm cũng bị ném xuống sàn.
"Phu nhân, bà sao lại..." Bà Từ ý thức được mình căn bản không có địa vị trách cứ phu nhân.
Nụ Hôn Cuồng Nhiệt Nụ Hôn Cuồng Nhiệt - Yu-Yu