The act of love . . . is a confession. Selfishness screams aloud, vanity shows off, or else true generosity reveals itself.

Albert Camus

 
 
 
 
 
Tác giả: Dung Băng
Thể loại: Tiểu Thuyết
Số chương: 391 - chưa đầy đủ
Phí download: 17 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 415 / 0
Cập nhật: 2017-09-24 23:36:57 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Q.2 - Chương 258: Bối Bối Lại Bị Người Khi Dễ?
ũng bởi vì như thế, hắn tức giận trực tiếp hung hăng ném con dao Thụy Sĩ xuống mặt Diệp Tân Cường!
Mũi dao sắc bén xẹt qua khuôn mặt của Diệp Tân Cường, lưu lại một tia máu trên gò má của hắn, dọa cho hắn sợ đến không khống chế được mà đi tiểu tại chỗ!
Nguy hiểm thật, thật sự rất nguy hiểm, nếu như dao kia trệch hướng thêm chút nữa..... nếu như mũi nhọn của dao kia, cứ như vậy trực tiếp cắm vào huyệt Thái Dương của hắn.....
“Phong Thiên Dục..... Phong Thiên Dục..... Cậu thả tôi..... thả tôi ra, Hàn Bối Bối bị tôi đưa đến một sòng bạc dưới đất, cậu có thể đi sòng bạc tìm nó.... Van cầu cậu thả tôi ra, cũng van cầu cậu.... không cần nói với Cương thiếu, là tôi nói nó ở đó, nếu không Cương thiếu cũng sẽ muốn giết tôi...... ”
Hảo hán không chịu thiệt trước mắt, Phong Thiên Dục này giống như đã thật sự nổi điên, mẹ nó, không sợ, mới có quỷ đấy!
Diệp Tân Cường vốn mạnh miệng, giờ phút này còn dám cứng rắn cái gì?
Phong Thiên Dục vẫn nghiêm túc nghe hắn nói, trong đầu không ngừng sắp xếp các thông tin lại một lần, hắn rất rõ ràng, lần này hắn không nói láo, bởi vì không sai biệt lắm so với tin tức Nhiếp Sâm nói cho hắn biết!
Chẳng qua tin tức Nhiếp Sâm tra được, từ đó về sau toàn bộ bị đứt đoạn, chẳng lẽ người này cũng chỉ biết những thứ này thôi sao? Không còn gì khác?
“Sòng bạc? Sòng bạc gì? Mang Bối Bối cho người nào? Mày còn biết gì nữa?”
“Là một sòng bạc tên là Hòa Nhạc, người đứng đầu gọi là Cương sẹo, tôi đưa Hàn Bối Bối cho đàn em của hắn, những chuyện khác cái gì cũng không biết!”
Đau..... nơi miệng chảy máu, đau đến khiến hắn cũng nhanh chết lặng, hơn nữa một đạo vết thương trên mặt càng thêm nhắc nhở hắn, mình mới dạo một dòng ở Quỷ Môn Quan, nào có gan nói láo?
“Có thật cái gì cũng không biết nữa?”
..... Đáng chết, vô dụng sao? Nhiếp Sâm tra được đến đây, tiếp theo lại cái gì cũng tra không được, như vậy dù hắn ra tay, cũng chỉ có thể như vậy?
Trong lòng không cam tâm, trong lòng tràn đầy lo lắng cho Hàn Bối Bối, khiến cho con ngươi của hắn ngày càng co chặt, hơn nửa lửa giận trong lòng của hắn, cũng càng được đốt cao!
Người Giám Hộ Vô Lại Người Giám Hộ Vô Lại - Dung Băng