Letting go means to come to the realization that some people are a part of your history, but not a part of your destiny.

Steve Maraboli

 
 
 
 
 
Tác giả: Dung Băng
Thể loại: Tiểu Thuyết
Số chương: 391 - chưa đầy đủ
Phí download: 17 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 415 / 0
Cập nhật: 2017-09-24 23:36:57 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Q.2 - Chương 91: Không Cần Không Cho Phép Ta Thích Người
ô lại đi đến Đào Hoa Am xinh đẹp! Diện tích nơi đó vài trăm mét vuông, là nơi có rất nhiều rất nhiều loại hoa đào, lại một mình xông vào Bát Quái trận bên trong Đào Hoa Am..... Nơi đó là nơi hắn đã từng mang theo cô cùng vào, rồi mang theo cô cùng ra. Nhưng hôm nay bởi vì không có hắn đi bên cạnh, cho nên tựa hồ tiến vào cũng không thuận lợi!
Cô đi vào Bát quái trận không được bao lâu, liền bị vây ở bên trong, cô nghĩ tới lúc trước khi cô đi cùng hắn, cô sẽ đi không đi nhanh như vậy, thời điểm cô bật khóc vẫn có hắn đi phía sau cô, hắn khẽ cười, sau đó ôm lấy cô, để cô dựa vào đầu vai hắn, an ủi cô, hơn nữa còn từng bước từng bước mang cô ra ngoài......
Thời điểm tìm không thấy lối ra, bên cạnh có hắn, có hắn an ủi, có hắn dẫn dắt...... Nhưng bây giờ?
Hiện tại cô lại tìm không thấy lối ra, làm sao bây giờ? Cô vẫn ngốc như vậy! Không có hắn bên cạnh, cái gì cô cũng làm không được sao? Không đi ra được, cô không đi ra được......
Bị vây bên trong Bát quái trận, nghĩ tới lúc trước cô và hắn, nước mắt khống chế không được tí tách rơi xuống, nhân viên làm việc chú ý tới sự khác lạ của cô, nghĩ rằng cô sợ hãi, cho nên có người vội vàng vào Bát quái trận, dẫn cô ra ngoài!
“Được rồi, được rồi, người bạn nhỏ, ra ngoài rồi, bây giờ đã ra ngoài rồi, cho nên đừng khóc nữa có được hay không?”
Cô gần như không nghe được những lời nhân viên kia nói, hai mắt đẫm lệ ngẩng đầu nhìn Bát quái trận một chút, sau đó thờ ơ rời đi!
Lần này cũng đi ra, đi ra từ bên trong Bát quái trận của Đào Hoa Am rồi, không có hắn......
Dục! Đáp ứng người, sẽ không gây phiền phức cho người...... Sau này ta sẽ không ấu trĩ nữa, sau này...... Ta sẽ không để cho người thấy được cảm tình của ta, nhưng ngàn vạn lần đừng không cho ta thích người có được hay không? Dục...... Thật là sợ...... Rõ ràng mới một mình cô đơn ở bên ngoài một ngày, rõ ràng mới chuẩn bị buông tha cho người một ngày mà thôi...... Tại sao vậy chứ? Tại sao đã cảm thấy giống như trời đất u ám?
Người Giám Hộ Vô Lại Người Giám Hộ Vô Lại - Dung Băng