Hãy tiến lên và cứ phạm sai lầm. Phạm thật nhiều sai lầm. Bởi vì đó là nơi bạn sẽ tìm thấy thành công ở phía sau những sai lầm này.

Thomas J. Watson, Sr.

 
 
 
 
 
Tác giả: lolila
Thể loại: Tiểu Thuyết
Số chương: 43 - chưa đầy đủ
Phí download: 6 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 521 / 0
Cập nhật: 2017-09-25 00:38:16 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 11: Ngốc!!!
>O
Nó ngoắc miệng ra vẻ thích thú, đưa tay chạm nhẹ vào hàng long mi dài màu nâu của cậu bạn đang nằm trên giường...
-Long mi cậu ta dài thật đấy...Hơn cả mình..._Vừa nói nó vừa đưangón tay lên chạm vào hàng long mi một bên mắt của nó => ngắn cũn cỡn và...không dài chút nào cả...Hix...
Ngẩm nghĩ gì đó rồi lại ngoắc miệng ra cười như một con ngốc xị. Nócảm thấy mình ngốc thật, tự dưng hơi đâu lại nghĩ về đứa con trai đángghét mà nó vừa **** rủa chiều nay rồi con tự cười một mình nữa chứ.
Nhìn cậu bạn đang nằm trên giường, hai mắt khép lại, khoé môi tím tái trông đến tội nghiệp. ~_~!!
Tay nó vẫn bị cậu ấy giữ chặt, người đang ngủ mà vẫn có ý thức đấy. Nhưng tức chết đi được, nắm tay cũng phải nhẹ nhàng chứ sao lại nắm tay nó mà giống đang định bót chết con gì là sao...Tay nó đã dành đỏ lựnglên, mất hết cảm giác khi máu không lưu thông. T^T”
Nó khó nhộc lắm mới gỡ được tay Phi ra khi cậu đã dành chìm sâu vào giấc ngủ.
Lúc nó rút được tay ra thì mặt Phi khẽ nhăn lại, hai hàng long màyrậm tạo ra những nếp nhăn trên vầng trán cao vẻ không hài long...nhưngđược một lúc thì lại trở về trạng thái bình thường...haix! Sao dễ thương thế nhỉ?~”
~ Cái sóng mũi cao cao thân tú, hàng long mi dài và cong vút, lan datrắng mịn hơn cả nó...Tại sao giữa con trai và con gái lại có sự khácnhau đến vậy. Đáng lí ra con trai phải có làn da rám nắng, long mi không được dài hơn con gái, cái mũi không được thon dài như con gái nhưvậy....Và tất nhiên khi nhìn vào không phải quyến rũ mà phải rất chi làThe men mới phải...Sao đằng này lại...Ôi ông trời thật quá bấtcông...huhuhu
>0<
Nó nhìn cậu bạn đang say ngủ trên giường mà cảm thấy tủi thân. Thiết nghĩ dù gì nó cũng là con gái, tại sao..tại sao..lại thua cả một đứacon trai về cả “nhan sắc” như vậy.
“Haix! Thường ngày lúc nào cũng có thể la lối hay chọc ghẹo người ta mà bây giờ cũng có lúc nằm liệt giường như vậy, Thật không lường trướcđược...Nhưng...Lúc này cậu ấy thật sự rất dễ thương, im lặng không ồnáo, không quát tháo, không trêu chọc...Giống như quỷ trong lốt mèo làmngười ta thương hại, làm người ta yếu lòng...Bây giờ có phải như vậy làtốt hơn không...Thiệt tình...”
Khoé môi nó nhếch lên nụ cười khi trong đầu nó nghĩ biết bao chuyện. Nó khẽ đưa tay lấy chiếc khăn đã nóng lên tự lúc nào trên vầng trán Phi xuống rồi với tay lấy một chiếc khăn lạnh đặt lại trên trán cậu chàng.Nó sững người lại, hai má đỏ ửng dành lên khi ngón tay nó bất giác độngvào bờ môi cậu. Vô ý thức...
Khoé môi trắng bạch của cậu bạn vì bj bệnh nằm trên giương đang mínchặt lại, ngón tay nó có cảm giác nóng ấm...Sức nóng lan toả lên cảkhuôn mặt nó và lan toả vào tim...Chỗ sâu kính mà nó đang cất giữ.
-Đồ ngốc này...Thường ngày thông minh như vậy mà sao lại không tự lượng sức mình mà nhảy xuống đó chứ...Thật tình...
Nó đưa tay cốc nhẹ vào trán của cậu bạn...Nước mắt nó động lại nơi khoé mắt từ bao giờ...
Nó đưa tay lên ngăn dòng nước mắt lại...Cười một cách ngốc nghếch:
-Hehe...Trả cậu khoản hay cốc đầu tớ...Nhưng có đau không. Tớ xin lỗi...
Vừa nói nó vừa đưa tay lên xoa xoa chỗ mà nó đã động tay tới. và lại“người ta” cũng là bệnh nhân, mà bệnh nhân thì không nên động tay độngchân...!!!
********
-Duy hả? Tớ Di đây...
-...
-Ừm bố tớ không sao_Nó nghe giọng điệu lo lắng của cậu bạn bên kiađiện thoại thì vội bật cười. Đúng là chỉ có cậu ấy mới tốt với nó nhưvậy...><
-...
-Mấy ngày nữa tớ về! Cảm ơn cậu đã giúp tớ mấy ngày vừa rồi.
-...
-Không! Cái vụ đi làm thêm ngại quá! mới làm chưa hết tháng đã nghĩ lâu vậy.
-...
-Thế hả? Cảm ơn chị chủ giúp tớ. Hôm về tớ sẽ chăm chỉ làm việc...hihi
-...
-thế thôi nhé.
-...
-có chuyện gì à?
-...
-Ừm vậy thì Bye!!! Chúc cậu ngủ ngon! ừm...
*********
-Này..._Hắn đưa tay lai lay cái vật đang ngủ gục bên cạnh mình.
-...
“ Trời con nhỏ này chăm người bệnh mà ngủ khiếp thế. Còn chảy nướcdãi nửa chứ, cười hêhê giống con ngốc ý...=> Nhưng dễthương...hihi”_Hắn đưa tay vuốt nhẹn mấy sợi tóc rũ xuống gò má của Divề sau mang tai. Rồi mở nụ cười gian sảo.
Hình như hôm qua hắn bị cảm lạnh thì phải. Cũng tại cái lời thất thức của ông anh đó cả. Hắn đưa mắt nhìn xung quanh giường, toàn là khănvươn vải trên giường rồi có cả dưới đấy. Chậu nước đặt bên chiếc bàn bên cạnh giường, Nhìn cái đống này thật hỗn loạn... “Con nhỏ này làm quáigì vậy nhỉ?”
Hắn lại đưa mắt nhìn trân trân vào cô bạn nhỏ đang ngồi ngủ gục trên chiếc ghế đặt sát hắn.
Hai mắt Di khép lại, cái sóng mũi cao nho dễ thương có lúc nhăn lạitỏ vẻ khó nhọc, khoé môi bất giác nở nụ cười trong giấc mơ...Tất cả saonhìn vô duyên mà trước mặt hắn lại dễ thương đến vậy. Hắn trúng độc thật rồi. Tim hắn khẽ xao xuyến.
(=> âh da!!! Có thằng ngốc mới nghĩ vậy. Si tình quá thì có:)))^)
Hắn đưa tay định chạm vào gò má của Di, “Một chút thôi, đừng tĩnh dậy bất ngờ đáy nhá”. Hắn cầu nguyện...
Hắn khựng người lại, ngón tay đưa ra dữ nguyên vị trí, hai mắt mở to hết cỡ....Tim hắn ngừng đập, hắn cảm thấy ngọt ngạt. Hai má hắn đỏ lựng cả lên...
-Ơ! Cậu dậy rồi à?
Di đã thức dậy, trong khi hắn đang làm cái chuyện mà không muốn mèo nhỏ biết...
-..._Hắn không nói gì cả. trong lúc này hắn không nghĩ được gì trước khuôn mặt ngây thơ của cô bạn nhỏ.
-Cậu bị sao vậy?_di mở hai măt tròn to nhìn sát vào mặt hắn.
-...
Di đưa măt liếc xuống tay hắn. Trong lúc này tay hắn đang cứng đờ trên không trung.
-...Tay mày là sao...mà sao mặt cậu càng lúc càng đỏ vậy. Chưa hếtsốt à?_Di không để ý đến tay hắn nữa, mà chuyển sang để ý sắc mặt củahắn. Còn đưa bàn tay nhỏ chạm vào trán hắn, khiến hắn khẽ rùn mình.
Bất giắc tay hắn đưa lên cao cốc một cái vào đầu Di một cái thật thật nhẹ. Nhưng đối với hắn là nhẹ thôi ^”^!
-Tại sao lại cốc đầu tớ chứ...Đau chết đi được!_Di rụt tay trên tránhắn về đưa lên ôm lấy đầu, đưa mắt trừng trừng nhìn hắn, tay thì suýtxoa đầu.
-Ngốc!
-Hả?_Di trợn tròn mắt nhìn hắn, mắt càng mở to hơn khi nói tiếp:
-Cậu bảo ai ngốc hả?
Trong lòng hắn bật cười.”Đúng là Ngốc nghếch thật”
-Ngốc!
-Cậu...Cậu..Dù gì thì tớ cũng có IQ 100 đấy nhá...Sao lại có thể nóitớ như vậy hả? Cậu nói với người đã chăm sóc cậu cả tối như vậy đấy hả?
Di hất mặt về phía hắn, khinh khỉnh nói.
-Mặt cậu ngốc chết được! Chăm sốc người bệnh mà như thế này à? Cònngủ gật đến nổi trong giấc ngủ còn cười hêhê ngốc nghếch chết được, chưa kể là chảy cả...Trên miệng kìa...
Hai má Di đỏ cả lên, con nhỏ lật đật đưa tay lên sờ vào miệng mình, sau đó nhăm nặt trừng trừng nhìn hắn...
-Cậu lừa tớ!
Di chồm từ ghế tới người hắn, đưa tay đạp mạnh vào người hắn. Hắn phải đưa tay lên đỡ không thì cũng nát sương...
-Thật! Cậu soi gương đi...Ngốc chết được.
Di dừng tay, mặt hừng hừng nhìn hắn, vẻ không tinh. Đưa mắt liếc hắn một cái rồi chạy tới đứng nhìn vào chiếc gương tủ quần áo trong phòng.Sau đó hét lên rồi chạy vụt ra khỏi phòng không quay lại nhìn hắn mộtlần.
Hắn nhìn biểu cảm của Di trong gương mà phải bật cười thật to. Mátrái của cô có mất vệt lằn dài do gác đầu lên chiếc áo khoác nhăn nhún,tạo thàng mấ vệt trên mặt giống như bị người ta làm dấu ấy. đầu tóc rốitung lên, cái chùm tốc bối có mấy sợi tốc bung ra vẻ thảm hại, hai mắtthì đỏ lên...haha...Phải nói là tàn tệ...
Hắn cười to đến nổi hai má Di đỏ lựng lên dễ thương, môi mín chặtlại, rồi quay đầu chạy đi. Hét lại với hắn một câu. “Tại cậu cả đấy”
Đúng tại hắn, tại hắn mà cô thức suốt đêm chăm sóc hắn nên không vềphòng ngủ, nên mới như vậy. Hắn thật là xấu khi trêu chọc cô như vậy.Thật ra hắn định ba phát cho cố một lời cảm ơn nhưng câu đầu tiên hắnnói khi nhìn thấy khuôn mặt “Dễ thương” của Di lại là “NGốc” thế là hắnđành thuận chiều đi theo thôi. Trêu cô cũng khiến cho hắn có chút vuivui...hihi..
*******
-Mặt em bị gì vậy?
Ông anh họ nhìn vào má nó mà hỏi với vẻ mặt tức cười nhất. Khiến nó như muốn ộc máu mà chết cho rồi. T^T
-..._Nó không mở miệng nói chỉ nhìn thằng bạn đang đứng bên cạnh mình đang ôm bụng cười không ra tiếng. Thật tức chết đi được.
-Ngốc chết được!
Giọng thằng con trai mà nó ghét nhất. Cái câu phán của anh ta làm nóshóc toàn tập. Tại sao ai cũng bảo nó “ngốc” chứ. Nhất là toàn mấy đứamà nó cảm thấy ghét nhất. ông trời ơi! Thật ra kiếp trước nó làm gì nêntội mà kiếp này nó toàn gặp mấy thằng con trai “mồm miệng chém chết”(Đọc mồm đọc địa...Hehe!!!>**^{< nó hết vậy trời!
-Anh..._Nó gắt lên thật to, hai má đỏ lựng lên. Phi đang đứng bên cạnh nó thì càng cười một lúc một to... “Sôi máu”
-Ừm cũng đúng thật! Ngốc chết được!_Trên nỗi đau của nó ông anh nócuòn đâm vào vết thương của nó một nhát dao. Phán một câu với giọng điệu rất chi là bình tĩnh như không để ý trên mặt nó đang có hai chữ “Tứcgiận”
Long nhìn nó, khoé môi nhếch lên nụ cười châm chọc rồi khi nghe Toànnói như vậy thì cậu quáy người cười phá lên=> Toàn cũng cười ta...
Tiếng cười của ba chàng trai tạ thành những hợp âm rất chi là trongtrẻo mê hoặc lòng người cuốn hút mấy cô gái đang đi trên đường. Còn côgái nhỏ nhắn, toàn thân đang đỏ dành vì tức giận đứng im, hai tay nắmchặt lại rồi cố gắng nghiến từng từ một:
“Các. Người. Chết. Đi”
Cô gái đưa chiếc túi xách đang cầm trên tay cua loạn vào người những cậu con trai. Thế là ở giữa đường trở nên hỗn loạn. Những cô gái đitrên đường đang chú ý chuyện đó bây giờ cũng lên tiếng:
“Con nhỏ đó bị gì vậy?”
“đúng là bạo lực”
“TỘi nghiệp mấy anh ấy quá”
“Bạo lực quá đấy! Dừng lại đi”
“Đúng...”
Ôi trời! Mấy con nhỏ mê trai này. Mới gặp ngưwif ta chưa đầy mấygiây mà đã bị trúng sét ái tình rồi. Đứa tung người hứng... Chưa biếtchuyện gì đã xen vào. Cứ thấy trai đẹp lại sáng cả mắt lên. Định làm Nữhùng cứu Mĩ nam chắc!!!_Di trợn tròn mắt nhìn mấy đứa mê trai đang đứngcúi cúi bàn tán cố để nó nghe thấy. Nhưng nó để tâm làm gì. Ta cứ tiếptục đánh đấy. làm gì được ta. RỒi mấy anh Đẹp trai của mấy người cũngphải bị te tua thôi. Hehe!!!
Vậy ruốc cuộc ai mới là đồ ngốc đây???
Mình Thích Cậu! Nhỏ Rắc Rối! Mình Thích Cậu! Nhỏ Rắc Rối! - lolila