Most books, like their authors, are born to die; of only a few books can it be said that death hath no dominion over them; they live, and their influence lives forever.

J. Swartz

 
 
 
 
 
Tác giả: Jeff Edwards
Thể loại: Tiểu Thuyết
Dịch giả: Quang11
Biên tập: Lê Huy Vũ
Upload bìa: Saigon Vĩnh cửu
Số chương: 60 - chưa đầy đủ
Phí download: 7 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 1178 / 7
Cập nhật: 2017-04-18 08:47:09 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 53 - Tàu Ngầm Uss California (Ssn-781) Vịnh Bengal Thứ Tư, 3 Tháng 12, 00:48 Giờ Địa Phương
ĩ quan điều hành Sonar lên tiếng trên mạng. “Chỉ Huy, Sonar đây. Sierra Một Bảy đang cho nước vào ống phóng! Có vẻ như nó sắp hạ sát thủ đó, hạm trưởng!”
Hạm trưởng Patke đảo mắt qua các mô hình trên màn ảnh tác chiến. Mục tiêu Sierra Một Bảy, chính là chiếc tàu ngầm lớp Shang, đang chuẩn bị phóng ngư lôi vào một chiến hạm trên mặt nước của Mỹ. Nếu như mô hình chính xác thì mục tiêu này là khu trục hạm USS Towers rồi. Nhưng mà chiếc tàu nào bị lọt vào ống ngắm của chiếc Shang cũng không quan hệ gì cả. Điều quan trọng là một chiếc tàu ngầm tấn công hạt nhân của Trung quốc đang định đánh chìm một chiếc tàu của Hải quân Hoa Kỳ. Điều này, cho dù Patke có ấn tượng không tốt về sự kém cỏi của đám tàu trôi lềnh bềnh trên mặt nước kia thế nào đi nữa, cũng không được thích hợp cho lắm.
Hắn bấm nút nói. “Chỉ huy đây, aye. Có dấu hiệu nào cho thấy là Sierra Một Bảy đã biết đến sự hiện diện của chúng ta không?”
“Chỉ huy, Sonar đây. Thưa, không ạ. Sierra Một Bảy không hề có phản ứng gì với chúng ta cả.”
Patke kiểm tra hướng đi của chiếc tàu ngầm Trung quốc và ngẩm nghĩ có nên quay đầu tàu của mình sang trái vài độ hay không, để hướng tác xạ được tốt hơn. Hắn quyết định không cần làm thế. Không có lý do gì còn đi đánh bóng viên đạn khi sắp bắn làm gì, đúng không?
Hắn liếc mắt về phía mô-đun điều khiển tác chiến. “Nhóm Điều Khiển Vũ Khí, tầm ngắm như thế nào?”
Chuyên viên tác xạ trực ngoái đầu lại và đưa một ngón tay cái lên. “Ngon lành lắm, thưa hạm trưởng. Tôi đã có thông số chắc ăn với mục tiêu Sierra Một Bảy rồi ạ.”
Patke gật đầu. “Tốt lắm. Cho nước vào ống Một và Ba. Cài thông số vào và kích khởi ngư lôi (*).”
(* ND: tóm lược quá trình bắn ngư lôi như sau: nạp thông số mục tiêu và các loại chương trình hành động (vận tốc khởi đầu, độ sâu, kiểu cách nổ đầu đạn, v.v.) vào ngư lôi; thông số mục tiêu do sonar dò ra và chương trình hành động máy vi tính điều khiển tính toán từ trước và đề nghị cho nhân viên kiểm soát ngư lôi; cho nước ngập ống phóng; cho động cơ ngư lôi chạy sẵn; mở cửa ống phóng; ngư lôi ‘bơi’ ra, nhả theo dây điều khiển, rồi tiến đến mục tiêu dựa theo thông số và chương trình đã đạp; tàu ngầm điều chỉnh phương hướng qua dây ngư lôi thả ra. Tốc độ của ngư lôi được tính toán trước tùy theo phương án tấn công, thí dụ như chậm rồi nhanh, hay nhanh ngay từ đầu, từ độ sâu đánh lên trên, hay từ trên lao xuống dưới, v.v. Ngư lôi bơi trong im lặng bao lâu trước khi bật sonar được lắp bên trong lên, cũng được tính toán từ trước; càng gần trước khi bật sonar, càng ít thời gian cho địch quấy nhiễu và tránh né. Chiến đấu giữa tàu ngầm là một môn học vấn phức tạp không thể phân tích ở đây được. Ở giai đoạn cuối cùng, ngư lôi tự bật sonar hay cảm biến khác của mình lên để tìm kiếm mục tiêu, rồi truy đuổi mục tiêu.)
Chuyên viên tác xạ quay trở về màn ảnh của mình và bắt đầu nhấn nút ‘mềm’ trên màn ảnh. “Aye-aye, thưa hạm trưởng. Cho nước vào ống một và ba. Chuẩn bị cả hai vũ khí để phóng.”
Patke tháo cặp kính gọng sắt xuống và dùng vạt áo lau kính. Bề ngoài của hắn trầm tĩnh và tiếng nói của hắn đều đều, nhưng hắn có thể cảm thấy chất adrenalin dâng lên ở cổ họng.
Lần này không phải là tập dượt. Chỉ trong vài giây nữa, hắn sẽ hạ lệnh đoạt mạng nhiều con người. Không phải là những chiếc tàu cũ không người, được sử dụng làm mục tiêu tập bắn. Không phải là những phù hiệu trên màn ảnh. Không phải là một cuộc diễn tập bằng máy vi tính. Lần này là những con người sống sờ sờ, những con người sẽ không còn sống để hít thở sau khi mệnh lệnh của hắn được chấp hành.
Không có mắt kính, thị giác của Patke chỉ là những hình dáng mờ ảo nếu cách quá tầm tay với của hắn. Nhưng hắn không cần dùng đến mắt để biết những gì đang diễn ra. Những thủy thủ nam và nữ trong phòng chỉ huy của hắn đang hoạt động nhanh nhẹn và hữu hiệu, thi hành nhiệm vụ được giao phó bằng một cách yên lặng, nhưng đầy năng lực.
Họ đã được huấn luyện rất tốt. Họ rất giỏi dắn. Họ đã sẵn sàng. Hay đúng hơn là sẵn sàng ở mức độ cao nhất có thể cho loại công việc như thế này.
Hắn lau qua cặp kính một lần sau cùng, rồi lại đặt lên sống mũi. “Mở cửa ống một và ba ra. Tiến hành thủ tục xạ kích.”
Trong khi những tiếng đáp lệnh vang lên và các mệnh lệnh bắt đầu được chấp hành, có một người bên trái của hắn lầm bầm điều gì không nghe rõ.
Patke quay sang viên sĩ quan trực phòng chỉ huy (officer of the deck, OOD). “Anh nói lại đi. Tôi không nghe được.”
Viên OOD có vẻ giật mình. “Ồ. Xin lỗi, hạm trưởng. Tôi không định nói to lên như thế.”
Patke nhướng một bên lông mày. “Nếu có gì muốn nói, thằng nhóc… Bây giờ là đúng lúc rồi đó!”
Viên OOD nửa nhăn mặt, nửa cười ngượng. “Tôi chỉ nói ‘ui da, ui da’ thôi, thưa hạm trưởng.”
Patke nhíu mày. “Ui da, ui da?”
“Vâng ạ.” Viên OOD nói. “Lần trước tôi có kể cho ông nghe rồi đó. Giống y như bị ăn đòn trong khi người khác thì ăn trộm bánh vậy. Nhưng mà lần này thì chúng ta là kẻ trộm bánh rồi, phải không, thưa hạm trưởng?”
“Anh nói đúng đó.” Patke nói nhẹ. “Chúng ta chắc chắn sẽ trộm bánh lần này, chứ không phải là kẻ ăn đòn.”
Viên sĩ quan quản lý Sonar lại lên tiếng trên mạng. “Chỉ huy, đây là Sonar. Có ngư lôi trong nước! Sierra Một Bảy vừa phóng một ngư lôi! Nó nhắm đến chiếc tàu khu trục, hạm trưởng!”
Patke nói lớn. “Điều Khiển Vũ Khí, đây là hạm trưởng. Nhắm chuẩn hướng và bắn!”
USS Towers:
Các màn ảnh khổng lồ nhấp nháy, lấp lóe với những sọc màu suốt nhiều giây, rồi cuối cùng đột nhiên rõ nét lên.
Viên sĩ quan Tác Chiến (TAO) quay sang Silva. “Aegis đã hoạt động lại rồi, thưa hạm trưởng.”
Các màn ảnh bắt đầu tràn ngập những ký hiệu. Trước hết, hai chiếc Towers và Gerrard xuất hiện, ngay sau đó là hai chiếc tàu mặt nước địch còn sống sót: chiếc tàu sân bay và một trong những chiếc tau khu trục Trung quốc. Kế tiếp là các phù hiệu máy bay địch bắt đầu hiện ra. Và suốt vài giây, Silva tự hỏi phải chăng các máy vi tính Aegis đã hỏng rồi. Khi mà càng lúc càng nhiều phù hiệu máy bay địch xuất hiện trên màn ảnh, nàng bắt đầu hi vọng là Aegis thật đã hỏng rồi.
Nàng khẽ huýt sáo. “Chúa ơi… Bọn chúng định phóng bao nhiêu máy bay chứ?”
Viên TAO nhìn nàng, cười gượng. “Nhìn như là tất cả đó, thưa cô.”
Sự vô lý của tình huống chợt hiện lên trong trí nàng. Nàng vừa nắm quyền chỉ huy được 10 phút. Phân nửa vị trí làm việc trong phòng hành quân CIC đã hỏng. Nàng còn không rõ bao nhiêu người trong thủy thủ đoàn đã chết hay bị thương. Bên hông chiếc tàu có một lỗ thủng to đủ để có thể lái cả một chiếc xe vào. Vậy mà chiếc tàu sân bay Trung quốc mới toanh kia còn phóng toàn bộ phi đoàn của nó vào nàng nữa!
Cái này giống y như khi nàng còn 12 tuổi vậy. Đứng trên cái sàn cập kênh của chiếc bè tự chế, bị trôi dạt theo dòng sông mà không cách nào khống chế nó được.
Nàng cảm thấy quai hàm căng cứng lại. Khi ấy, dòng sông mạnh hơn nàng nhiều. Chiếc bè của nàng, chiếc Spray, nhỏ bé và yếu ớt làm sao. Nhưng nàng đã thành công đưa chiếc bè tự chế cập vào bờ. Nàng đã đưa con tàu của mình an toàn về nhà. Và giờ đây, nàng sẽ làm như thế một lần nữa.
Mắt nàng chạm vào ánh mắt của viên TAO. “Chúng ta phải tấn công chiếc tàu khu trục ấy.”
“Khẩu pháo vẫn còn chưa hoạt động trở lại, thưa cô.” Viên TAO nói. “Và chúng ta đã bắn hết số Harpoon rồi.”
“Hiểu rồi.” Silva nói. “Hệ thống VLS (*) đã hoạt động lại chưa?”
(* ND: VLS, Vertical Launch System, hệ thống ống phóng thẳng đứng. Phi đạn đủ loại được chứa trong những ống thép được dựng thẳng đứng, mặt trên các ống nằm sát sàn tàu.)
“Thưa đã, hạm trưởng.”
“Vậy thì bắn mục tiêu ấy bằng SM-3 đi.”
Viên TAO há miệng định nói. Silva phất tay cho gã im lặng. “Tôi đã biết anh định nói những gì rồi. Anh không cần tốn hơi đâu. Tôi biết là SM-3 không phải là một vũ khí chống hạm và tôi cũng biết nó cũng chỉ có hiệu quả nhỏ nhoi mà thôi. Tôi cũng biết là nhiệm vụ của chúng ta là đánh chìm chiếc tàu ấy. Trừ phi anh có một phương án nào tốt hơn, chúng ta sẽ đánh chiếc khu trục hạm ấy bằng món vũ khí duy nhất còn lại. Tôi nói như thế đã rõ ràng chưa, Đại Úy?”
Viên TAO gật đầu. “Thưa rõ, hạm trưởng.”
Gã nuốt nước miếng và bấm nút nói. “Kiểm Soát Vũ Khí, đây là TAO. Tiêu diệt mục tiêu mặt nước Không Một bằng tên lửa SM-3.”
Thoáng ngập ngừng trước khi tiếng trả lời vang lên. “TAO, Kiểm Soát Vũ Khí. Xin lặp lại.”
Viên TAO lại bấm nút nói. “Kiểm Soát Vũ Khí, TAO đây. Anh được lệnh tiêu diệt mục tiêu mặt nước Không Một bằng tên lửa SM-3. Lập tức!”
“À… Kiểm Soát Vũ Khí đây, aye.”
Sàn tàu chấn động vì tiếng gào của những quả tên lửa đối không đang lao vào không trung để thi hành một nhiệm vụ mà chúng không hề được thiết kế để làm. Tiếng ồn của tên lửa lớn hơn bình thường nhiều, vang vọng trong phòng qua lỗ thủng bên hông tàu.
“TAO, Kiểm Soát Vũ Khí đây. Sáu quả được phóng rồi, không nhìn thấy trục trặc nào. Tất cả đều nhắm vào mục tiêu mặt nước Không Một.”
“TAO đây, aye. Cứ tiếp tục đánh vào mục tiêu mặt nước ấy. Đừng dừng lại cho đến khi chỉ còn một cái lỗ thủng trong nước mới thôi.”
Silva hài lòng gật đầu. Nàng đang định lên tiếng thêm chi tiết thì tiếng nói sĩ quan điều hành Sonar vang lên trong hệ thống loa 29-MC.
“Mọi vị trí nghe đây, Sonar phát hiện vật lạ bên trái! Hướng đi không-chín-tám. Phân loại sơ khởi: ngư lôi đang tiếp cận!”
Mắt của Silva liếc nhanh qua màn ảnh chiến thuật. Có một phù hiệu ngư lôi đang nhấp nháy trên đó. Nàng nói. “Coi kìa. Đùa với mình hay sao chứ.”
Nàng nhìn quanh thật nhanh. Gã chuyên viên Tác Chiến Dưới Nước đã nhường vị trí làm việc của mình cho một chuyên viên ra-đa rồi, còn thiết bị Theo Dõi Điện Toán thì chưa phục hồi công năng sau vụ nổ.
Trong cơn sốt của cuộc chiến trên không và trên mặt nước, mọi khí tài chống tàu ngầm đã bị xếp xó rồi. Một số hệ thống sonar rõ ràng là vẫn còn hoạt động và nhóm chuyên viên sonar vẫn chấp hành nhiệm vụ của họ, nhưng mà phòng hành quân CIC hoàn toàn không sẵn sàng ứng phó với một mối đe dọa từ tàu ngầm ngay lúc này.
Mà chiếc tàu ngầm này từ đâu xuất hiện như thế chứ? Nhưng mà cũng không có thời giờ để nghiền ngẫm về điều này nữa rồi.
Silva nhìn thấy gã chuyên viên Tác Chiến Dưới Nước chộp một tai nghe choàng đầu từ một vị trí làm việc đã hỏng và nhét đầu dây vào một chỗ cắm trên trần.
Gã nhấn nút nói. “Quất roi! Phòng Điều Khiển, USWE (*) đây. Chúng ta đang bị một quả ngư lôi ngắm vào. Tôi lặp lại, quất roi!”
(* USWE, Undersea Warfare Evaluator tạm dịch là chuyên viên tác chiến dưới nước)
Tiếng đáp vang lên lập tức. “Quất roi! Phòng Điều Khiển đây, aye!”
Tiếng nói của viên sĩ quan trực phòng Điều Khiển vang lên trên hệ thống 1-MC. “Mọi nhân viên chuẩn bị chao đảo mạnh khi chúng ta thi hành thao tác tránh né với tốc độ cao.”
Ở phía sau xa, tiếng rú của các động cơ tua-bin dâng lên cao khi chúng bắt đầu quay nhanh dần. Chiếc chiến hạm sẽ cần chạy với tốc độ tối đa để thi hành thao tác ‘quất roi’ để tránh ngư lôi.
Sàn tàu nghiên gắt sang trái khi chiếc Towers lần đầu tiên quẹo gắt theo cách tránh né bằng cách quẹo gắt với tốc độ nhanh này. Nếu được thi hành đúng đắn, thao tác này sẽ tạo ra nhiều lằn tàu chạy ở khoảng cách ngắn. Quả ngư lôi đuổi theo sẽ phải phân biệt giữa một số lằn tàu đan xen vào nhau, chưa kể đến một vùng âm thanh hỗn loạn được tạo ra bởi các chân vịt của chiến hạm quay cực nhanh.
Theo như các quyển sách giáo khoa chiến thuật, thao tác ‘quất roi’ có mức hữu hiệu gần 70%, nếu được sử dụng cùng với hệ thống mồi nhử thính học Nixie. Đáng tiếc là cả hai hệ thống Nixie của chiến hạm đều không được thả xuống, mà cũng không có thời gian để thả chúng xuống.
(Ghi chú của người dịch: ngư lôi hiện đại truy đuổi theo tàu mặt nước bằng cách theo lằn tàu chạy. Khi tàu chạy, nước bị rẽ ra thành hình chữ V. Cảm biến trên ngư lôi phát hiện hai bên của chữ V và lần mò theo đến chỗ mũi nhọn của chữ V, tức là chiếc tàu mục tiêu. Ngoài ra, cảm biến còn lắng nghe âm thanh của chân vịt để xác định mục tiêu. Thao tác ‘quất roi’ tạo ra nhiều chữ V giao thoa, nhằm làm ngư lôi bị rối loạn. Nếu nhìn từ trên trời xuống, tàu sẽ chạy như thân rắn đang trườn bò, hay hình chữ Z có góc độ rất gắt, cũng giống như hình dáng một cây nhuyễn tiên bị quất vậy. Tàu phải chạy rất nhanh mới tạo được hiệu quả tốt, bằng không lằn tàu trước sẽ bị loãng đi quá nhiều không che giấu được lằn tàu mới nhất (tức là lằn tàu ở ngay sau đuôi tàu). Mồi nhữ được thả xuống để phát ra âm thanh làm nhiễu loạn cảm biến của ngư lôi, làm nó không phân biệt được tiếng chân vịt.)
Sàn tàu càng nghiêng thêm khi tàu quẹo gắt. Silva bám vào lưng ghế của viên TAO để giữ thăng bằng chống lại lực quán tính và độ nghiêng của sàn tàu.
Nàng không nhớ nổi thao tác này hữu hiệu được bao nhiêu khi mà không có mồi nhử Nixie, nhưng thấp hơn 70%. Thấp hơn nhiều.
Nhưng mà bây giờ không phải là lúc đắn đo về những vấn đề ngoài tầm kiểm soát của nàng. Dưới tình hình hiện tại, viên sĩ quan USWE đã sử dụng đến cách phòng thủ duy nhất chống ngư lôi trong tay hắn rồi. Hoặc là thành công, hoặc là thất bại. Nàng không có thể làm gì hơn để chống lại mối nguy hiểm từ tàu ngầm này, đã vậy thì đã đến lúc nàng cần tập trung vào những vấn đề mà nàng có thể kiểm soát.
Nàng chuyển sự chú ý qua các phù hiệu tên lửa đang lướt về phía chiếc khu trục hạm Trung quốc còn sống sót. Sáu cái phù hiệu tên lửa mùa xanh lơ dính sát vào nhau làm chúng chồng chất lên nhau trên màn ảnh.
Tên lửa SM-3 được thiết kế là để dùng chống lại các phi đạn khác, hay máy bay và, đôi khi, vệ tinh. Đầu đạn của chúng không được thiết kế để tấn công các chiến hạm có giáp, nhưng chúng bay rất nhanh. Tốc độ nhanh nhất của chúng cao hơn 10 lần tốc độ của phi đạn chống hạm Harpoon mà chúng hiện thay thế.
Di chuyển với tốc độ 5.200 hải lý một giờ, chúng vượt qua khoảng cách đến mục tiêu chưa đầy nửa phút. Sáu phù hiệu tên lửa nhập vào phù hiệu của chiếc khu trục hạm Trung quốc, rồi biến mất. Phù hiệu của mục tiêu Mặt Nước Không Một vẫn còn trên màn ảnh.
Không có cách nào để đánh giá chiếc tàu địch bị thiệt hại nghiêm trọng ra sao sau khi trúng liên tiếp nhiều quả tên lửa như thế. Hệ thống máy vi tính Aegis không thể áp dụng lý luận cao siêu, nên đành thay thế bằng lý luận kỹ thuật số đơn giản. Mục tiêu vẫn còn có thể thấy bằng ra-đa sao? Như vậy mục tiêu vẫn còn hiện hữu, như vậy phải tấn công nó lần nữa.
Một loạt gầm rú lại vang lên trong cả chiếc tàu, tiếp theo là lời loan báo trên mạng chiến thuật. “TAO, đây là Kiểm Soát Vũ Khí. Sáu quả khác bắn đi rồi, không thấy trục trặc nào. Đều nhắm vào mục tiêu Mặt Nước Không Một.”
Viên TAO vừa với tay đến nút nói thì một báo cáo khác đã vang lên. “TAO, Không Chiến. Bốn Bogies đang bay đến. Hai phi tuần, mỗi cái hai chiếc.”
Đợt không kích thứ nhì đã bắt đầu rồi.
Sàn tàu ngang bằng lại và bắt đầu nghiêng về phía ngược lại khi chiếc tàu bẻ ngoặc sang bên phải tiếp tục thao tác ‘quất roi’.
Silva quan sát bốn phù hiệu máy bay địch đang tiếp cận trên màn ảnh. Và nàng chợt nhận ra miệng mình đang mỉm cười.
Chính là nó rồi. Đây chính là bài Kobayashi Maru (*) của nàng rồi. Đây là bài tập dượt không có cách giải của nàng đây. Một quả ngư lôi đang theo đuôi, quá nhiều máy bay địch để có thể đếm được, một trận đánh còn dang dở với một khu trục hạm Trung quốc và lại thêm một chiếc tàu ngầm địch nữa. Mọi thứ cùng một lúc.
(* Kobayashi Maru: bài huấn luyện trong loạt phim truyền hình khoa học giả tưởng Star Strek. Bài huấn luyện này dồn thí sinh vào tình trạng sinh tử không có lối thoát, được dùng để thử tâm tính của học viên trong trường đào tạo sĩ quan Không Gian)
Lần nữa, không có bất cứ điều gì nàng có thể làm cả. Không một thứ gì, ngoài việc tiếp tục chiến đấu và cố gắng vượt qua bão táp.
Viên TAO ra hiệu cho nàng chú ý. “Hạm trưởng, xin được phép xạ kích nhóm máy bay địch đang tiếp cận.”
Silva gật đầu. “Cho phép. Bắn chúng đi! Nhưng mà đừng bỏ lơ mục tiêu mặt nước kia.”
Viên TAO chuyển lệnh cho nhóm Kiểm Soát Vũ Khí và lại thêm tám quả tên lửa SM-3 lao vào vòng chiến.
Thế rồi số lượng phù hiệu máy bay trên màn ảnh Aegis chợt tăng lên nhanh chóng.
Nụ cười của Silva càng nở rộng thêm. Bây giờ có ít nhất là có thêm 20 phù hiệu máy bay trên màn ảnh, nhiều máy bay hơn là nàng từng thấy, cho dù trong những buổi huấn luyện mô phỏng thái quá nhất. Tuy nhiên các phù hiệu mới này không phải là màu đỏ đầy đe dọa của lực lượng địch. Chúng lại có màu xanh lơ của bạn.
Lưỡi Kiếm Của Thần Shiva Lưỡi Kiếm Của Thần Shiva - Jeff Edwards Lưỡi Kiếm Của Thần Shiva