Những nỗ lực của bạn chỉ có thể đơm hoa kết trái nếu bạn quyết không bỏ cuộc.

Napoleon Hill

 
 
 
 
 
Tác giả: Lục Tiểu Lam
Thể loại: Tiểu Thuyết
Số chương: 342 - chưa đầy đủ
Phí download: 16 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 629 / 0
Cập nhật: 2017-09-25 06:52:00 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 74: So Với Lần Đầu Tiên
dit: Hoài thương huỳnh
Beta:yunafr
Mặc Thiên Trần vừa nghe anh nhắc tới việc trước hôn nhân cô đã lấy lí do mình có tính lãnh đạm để từ chối anh, lúc đó cô chỉ hy vọng anh buông tha cô. cô thật đã thương tâm đến cực hạn rồi, lần đầu tiên cùng người đàn ông kia đều chỉ vì mục đích gieo giống, khi mục đích của hắn ta đạt được cũng không chút nào do dự rút ra. Nhưng hiện tại, cô chỉ cảm thấy Cúc Như Khanh ở trong thân thể của cô, ngày càng bành trướng lợi hại, cô cảm giác mình đang bị anh cường bạo
Nếu như nói lần đầu tiên là mơ hồ đau đớn, thì lần này của cô là khắc cốt ghi tâm, cô đau quá, cô thật sự rất đau, nhưng cô lại quật cường không có chịu cầu xin một câu nào, cũng không chịu kêu ra một câu nào, hòa hoãn cùng khẩn trương là một.
Cúc Như Khanh lửa giận vì bị cô phản bội, lại căm hận khi nhìn thấy cô quật cường, thẩn thể vốn đã bị lửa nóng làm cho nóng đến cực hạn, hơn nữa lại bị dược liệu mãnh liệt điều khiển, anh căn bản là không thể khống chế được sức lực của mình, mặc kệ mình có giống như ngựa hoang hay không cứ ở trong cơ thể cô xông mạnh vào.
Rốt cuộc, nhiệt độ trong thân thể cũng có thể hòa hoãn, bàn tay to của anh rời đi xuống hông của cô, trượt hướng ngực Tuyết Phong xinh đẹp một dạng kiều hoa, giống như một dây đàn đang được kích thích, tựa như hai con tằm giống nhau đang bao quanh, càng giống như sương mù đang bao quanh thân thể cô, động tác chọc này lập tức khiến Mặc Thiên Trần run rẩy, cô có điểm động tình, khiến động tác của Cúc Như Khanh càng thêm nhanh và mãnh liệt giống như nước chảy mây trôi.
“Ừ………..” Mặc Thiên Trần không tự chủ được khẽ rên ra ngoài, dù sao cô cũng là lần đầu tiên trải qua tình hình này,căn bản không biết yêu thì phải làm sao, bàn tay Cúc Như Khanh để trên ngực cô đùa giỡn, cô chỉ cảm thấy thân thể trong người muốn bộc phát, thân thể vốn lạnh như băng, cũng dần dần nóng lên, mồ hôi dính trên người cô càng tôn thêm màu da phấn hồng của cô, khi bàn tay của anh rời đi, cô cảm thấy có sự trống không, có chút khó chịu ưỡn ngực kêu…………
cô vô thức kết hợp với anh, khiến Cúc Như Khanh không tự chủ được cúi đầu nhẹ nhàng ngậm vào đỉnh núi tuyết trắng của cô, hai viên bảo thạch hồng sắc.Mặc Thiên Trần bị môi lưỡi anh chọc ghẹo trong nháy mắt mất đi phương hướng, tựa như mình đang bay vào không trung, theo sự chỉ dẫn của anh lúc cao lúc thấp, bên phải bên trái………..
Thân thể nữ tính trắng noãn, lúc đầu cứng ngắc,giờ từ từ cũng trở lên mềm mại, ở phía dưới anh giống như một Mỹ Nhân Ngư lung lay sinh động.Cái miệng nhỏ nhắn quật cường ở bên tai anh cũng nhẹ nhàng ngâm ra những tiếng kêu sung sướng, vẫn vọng về…….
Mặc Thiên Trần không thể không nghi ngờ là Cúc Như Khanh có thể tiếp nhận, anh cảm thấy cô không ngừng biến hóa về sau này, tiết tấu thân thể bắt đầu bất động cưỡng hãn thân thể nữ tính mềm mại.
cô không hề giữ khuôn mặt như băng nữa, cũng không cứng ngắc giống như cá chết nữa, cũng không cắn chặt môi không chịu lới lỏng miệng, trải qua hoan ái cùng Cúc Như Khanh Mặc Thiên Trần cũng từ từ đáp lại anh, cô thể hiện phong thái nữ nhân không được lưu loát
Mặc dù không thể chịu được cái cực lớn của anh, nhưng không giống như trước vẫn đau thương khó nhịn, hơn nữa, Mặc Thiên Trần còn cảm thấy mãnh liệt như thủy triều dâng lên kích động, ở trong người mỗi tấc đều lưu động, mỗi lần lưu động thì lại có cảm giác tình triều nổi lên, bị anh cưỡng thế ra vào cảm giác được tiết tấu lúc này cô lập tức mới cảm nhận được vẻ thẹn thùng liền nhắm hai mắt lại
Vô luận cô có làm gì cũng không biết được suy nghĩ của người đàn ông này, giờ khắc này thân thể hai người kết hợp thật chặt, để cho cô không có mắc cỡ, không có chỗ để ẩn thân, cô không hiểu được tình cảm nam nữ, nhưng cũng đoán được mấy phần, tại sao hai người hận nhau cũng có thể kết hợp ăn ý như vậy? Chẳng lẽ đây là bản năng sao?
Chôn trong cơ thể của cô, có một loại cảm giác cực kỳ tuyệt vời, Cúc Như Khanh không ngờ rằng lại mãnh liệt như vậy, anh rất ít cùng phụ nữ tán tỉnh, mà Mặc Thiên Trần cũng là một ngoại lệ, nhìn thấy cô nhắm mắt hưởng thụ loại cảm giác sung sướng này, anh ra lệnh cưỡng chế cô: “ Mở mắt”
Hai người mặc dù đã tiến hành rất lâu, vẫn là thân thể của cô thật tâm hơn, rầm rì khẽ ngâm vài câu hát, con người thật sự là một sinh vật kỳ lạ, có thể ngăn cản mọi ngoại lực đau đớn, nhưng lại không có biện pháp cự tuyệt ngoại giới vui vẻ, khi cô cực kỳ đau đớn thì cô có thể nhịn không thể nói được lời nào, nhưng khi tình triều dâng lên mê hoặc cô lại không nhịn được nghĩ muốn được nhiều hơn
cô nghe được mệnh lệnh của anh, thỉnh thoảng cảm thụ được hơi thở nặng nề của cô, cô từ từ mở mắt, liền thấy anh mặc dù tuấn mỹ như lại vô cùng lãnh khốc, hai mắt anh vẫn là sâu không lường được, cô xem không thấy một chút tâm tình của anh, nhìn vào hai mắt đen anh nhìn thấy vẻ thẹn thùng động tình của cô, cô đột nhiên cảm thấy mình có một phần sức không thể khống chế được
. “ Về sau không cho phép em nhắm mắt lại, em phải nhìn rõ tôi là ai! Em phải biết người hiện tại đang cưỡng đoạt em là ai! Em phải cho tôi thấy thế nào là thỏa mãn!”Cúc Như Khanh bá đạo nói, ngay cả anh cũng không có nhận ra, anh nghĩ lúc này anh cần nhiều hơn nữa, ngay cả anh cũng không biết, anh bắt đầu ghen tỵ chuyện anh không phải là người đầu tiên của cô, khi anh ở bên cô,anh không cho phép cô nghĩ đến bất ký người đàn ông nào
Mặc Thiên Trần nghe lời anh,mở to mắt nhìn anh, Cúc Như Khanh về sau đều muốn cô như vậy sao? cô không cần! cô về sau không có dám chọc giận anh! Về sau tất cả những chuyện liên quan đến Cúc Như Khanh, cô đều sẽ tự động tránh xa ba bước, cô chỉ nghĩ phải bảo vệ bí mật trong đáy lòng của mình,chỉ cần có thể nhìn thấy con gái cô là tốt rồi.
Mặt cùng mặt đối diện, cô vẫn như cũ nhìn Cúc Như Khanh, mồ hôi anh tuông rơi như mưa đang buông thả trong thân thể vô cùng vô tận của anh, giờ khắc này anh chỉ muốn được hưởng thụ thân thể của cô, nắm eo nhỏ của cô,làm động tác nguyên thủy nhất là cày cấy, Mặc Thiên Trần không đỡ được phần thân của anh đang đánh vào trong cơ thể, nhịn không được cô đưa tay lên quàng vào cổ anh, như vậy mỗi lẫn đung đưa mới không bị anh đánh bay ra ngoài
. cô lần đầu chủ động, khiến cho Cúc Như Khanh trong lòng có một chút hảo cảm, anh liền tự tay ôm cô lên, mỗi lần như thế những sợi tóc của cô lại nhẹ nhàng lượn lờ bên vai anh, tóc của cô thật mềm mại giống như băng gấm, chạm lên làn da của anh
Mặc Thiên Trần chỉ mong cơn hoan ái này sớm kết thúc một chút, cô biết cô không thể đấu được với anh, cô cho tới bây giờ cũng chưa từng nghĩ muốn cùng anh đấu với nhau, tuy nhiên thân bất do ký lọt vào bên trong, bồi lên cơ thể cô một lần nữa,cũng may lòng của cô vẫn còn ở lại đây
b5
Mùi vị nam tính của anh nồng nặc tràn ngập trong hơi thở của cô, cô bị anh ôm vào trong lòng ngực, thân thể hai người kết hợp không chê được vào đâu, cô rốt cuộc vô lực lại tiếp nhận anh, không khỏi nhẹ giọng nói: “ Cúc tiên sinh…..”
Thân thể Cúc Như Khanh không thể không ngừng lại,nhưng hai mắt ngưng lại nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn hồng hồng của cô, nhìn chop mũi nhỏ nhắn đáng yêu của cô cũng rịn ra những giọt mồ hôi, thủy chung nhìn vào đôi mắt nhỏ nhưng lại kiên cường chọc giận người của cô, khi ánh mắt anh dời đi cô liền cắn chặt bờ môi mình lại
Anh giận dữ, khiến Mặc Thiên Trần càng khẩn trương, cô không tự chủ được một lần nữa cắn môi mình, người đàn ông này tức giận kêu: “Em còn dám cắn!”
Đây là môi của cô, anh lại hung hăng cái gì? cô bị hắn rống bỗng nhiên cảm thấy rung động
Kim Cương Khế Ước Kim Cương Khế Ước - Lục Tiểu Lam