A good book should leave you... slightly exhausted at the end. You live several lives while reading it.

William Styron, interview, Writers at Work, 1958

 
 
 
 
 
Tác giả: EK
Thể loại: Tiên Hiệp
Biên tập: tran anh tuan
Upload bìa: Tuan Truong Hoang
Số chương: 1895 - chưa đầy đủ
Phí download: 31 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 2105 / 19
Cập nhật: 2016-10-05 22:29:44 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 1006 : Tức Đến Phun Máu. (1)
rong chốc lát hư không bên cạnh Tàng Vạn Tuyệt vừa vỡ, thân ảnh Huyền Thiên xuất hiện, một đạo Lôi Đình kiếm cương sáng chói đến cực điểm đâm đi ra trước một bước.
Tốc độ thuấn di nhanh đến mức tận cùng làm cho người ta khó lòng phòng bị, dù Tàng Vạn Tuyệt là nửa bước vương giả cũng chấn động, thân thể nhanh lùi lại, mới khó khăn lắm tiếp được một kiếm này của Huyền Thiên.
Bất quá, Huyền Thiên đâm ra một kiếm thân thể lập tức biến mất không thấy gì nữa, hắn hiện tại có vô cùng vô tận Lôi Đình chi lực gia trì quanh người. Xuyên thẳng qua hư không thuấn di cũng không tiêu hao cương nguyên của mình, chỉ cần hắn nguyện ý có thể vô hạn xuyên thẳng qua.
Hưu --!
Huyền Thiên từ một phương hướng khác đột nhiên phá không mà ra, lại một đạo kiếm cương Lôi Đình sáng chói đâm về phía Tàng Vạn Tuyệt.
Hư không thuấn di công kích, đây là thủ đoạn của vô thượng vương giả, tuy rằng lực công kích không có gia tăng, nhưng thủ đoạn công kích vô cùng quỷ dị.
Mộc thuộc tính Kiếm Nhân Xuân lĩnh ngộ ra không thể bằng Mạc Thiên Ky lĩnh ngộ ra kim thuộc tính, thổ thuộc tính. Nhưng mà trên người hắn có bí bảo thuấn di hư không có thể cùng Mạc Thiên Ky đại chiến, mà không rơi vào hạ phong, chiên lực tăng lên khá lớn.
Thực lực của Huyền Thiên giờ phút này bằng Tàng Vạn Tuyệt, một khi hư không thuấn di, kiếm cương kia cơ hồ có thể từ bốn phương tám hướng tùy ý một cái đột nhiên đâm về Tàng Vạn Tuyệt, mà Tàng Vạn Tuyệt nhưng không có nhãn lực như Mạc Thiên Ky, chỉ có thể bằng cương nguyên khí tràng bốn phía để phán đoán công kích của Huyền Thiên.
Mấy chiêu kế tiếp, Tàng Vạn Tuyệt khó lòng phòng bị, bị một kiếm của Huyền Thiên đâm rách lồng ngực. Vốn một kiếm này là muốn đâm trúng trái tim nhưng lại bị Tàng Vạn Tuyệt ngăn được.
Máu tươi lập tức phun ra như bão tố, thân thể Tàng Vạn Tuyệt lui về phía sau.
Kiếm Nhân Xuân trên không trung thấy thế, thần sắc khẽ giật mình, chiến lực Huyền Thiên đột nhiên tăng lên hoàn toàn cải biến kết quả chiến cuộc, vượt quá dự liệu của hắn.
Kiếm Nhân Xuân thuấn di một cái, kiếm cương mộc thuộc đánh tới Huyền Thiên. Huyền Thiên thuấn di liền xuất hiện ngoài mười dặm, né qua một kiếm này, Mạc Thiên Ky giờ phút này cũng lập tức từ trên cao xuống, đi tới bên cạnh Huyền Thiên.
Kiếm Nhân Xuân không có công kích nữa, song phương cách xa nhau mấy ngàn thước đối mắt nhìn nhau.
Huyền Thiên cảm giác được lực lượng trên người dần dần mất đi, lôi đình trên không trung càng ngày càng ít đi.
Vừa rồi đại lượng Lôi Đình chi lực oanh tới, nguyên lai thực sự không phải là thiên khí biến hóa bình thường mà là không chiến của Tam đại nửa bước vương giả trên không trung khiến thiên lôi dẫn xuống dưới.
Thấy Lôi Đình chi lực trên thiên không dần dần biến mất, thực lực Huyền Thiên cũng hạ thấp. Kiếm Nhân Xuân, Tàng Vạn Tuyệt trong nháy mắt liền đã minh bạch nhân quả, trong lòng lập tức vô cùng hối hận. truyện copy từ tunghoanh.com
Giờ phút này, Đệ Nhất Công Tử đã xử lý tốt vết thương, nhưng mà thiếu khuyết một cái cánh tay, ánh mắt của hắn nhìn Huyền Thiên tràn đầy oán độc cùng phẫn hận.
Huyền Thiên cảm nhận được ánh mắt của Đệ Nhất Công Tử, trong lòng đột nhiên linh quang lóe lên, nghĩ tới một biện pháp tốt đả kích hắn.
- Nguyệt Hạm Tích, ngươi đồng ý làm nữ nhân của Huyền Thiên ta không?
Huyền Thiên đột nhiên nhìn Nguyệt Hạm Tích, vận chuyển cương nguyên nói.
Ánh mắt Đệ Nhất Công Tử đột nhiên lăng lệ ác liệt thêm mấy lần.
Nguyệt Hạm Tích sững sờ, nói cái gì vậy? Trước bao nhiêu người sao hắn lại hỏi vấn đề này?
Nguyệt Hạm Tích có chút tức giận, nhưng mà trong lòng lại có một chút vui mừng không hiểu: nam nhân như hắn cũng bị ta hấp dẫn sao?
Nàng cùng Đệ Nhất Công Tử có hôn ước trong người, hiện tại trước vạ chúng chú mục, hơn nữa Đệ Nhất Công Tử cũng ở chỗ này, vấn đề này của Huyền Thiên cực kỳ lỗ mãng.
Dù tính cách của nàng rụt rè tới mấy, giờ khắc này có lẽ sẽ cự tuyệt nhưng mà nàng lại sợ một khi cự tuyệt sẽ để cho nàng vĩnh viễn mất đi một ít gì đó.
Do dự một chút, Nguyệt Hạm Tích nói:
- Đợi... Chờ ta giải trừ hôn ước cùng Đệ Nhất Công Tử mới trả lời ngươi...
Dù chưa cự tuyệt, nhưng ngụ ý...
Phốc --!
Đệ Nhất Công Tử lập tức phún ra một ngụm máu tươi.
Đáng thương cho hắn tu luyện Bất Tử Chi Thân, đao bổ kiếm chém còn không sợ, giờ phút này vì tức quá mà phun máu.
Tư sắc của Nguyệt Hạm Tích có thể nói là nhất đại mỹ nữ ở thời đại này, vẫn là nữ nhân trong lòng Đệ Nhất Công Tử tha thiết ước mơ: Nữ nhân của ta không cho phép trốn!.
Đệ Nhất Công Tử cùng nàng có hôn ước trong người, Nguyệt Hạm Tích quả thực chính là thịt trong chén của Đệ Nhất Công Tử, chỉ còn chờ thành thân thì Đệ Nhất Công Tử sẽ hưởng dụng.
Nhưng mà...
Hiện tại khối thịt trong chén Đệ Nhất Công Tử lại chạy vào trong chén Huyền Thiên. Dùng tính cách tự phụ cùng kiêu ngạo, háo sắc cùng ghen ghét của Đệ Nhất Công Tử có thể nào chịu được sự tức giận như thế...
- Tàng Thiên Ca, ngươi không cần lo lắng cho ta đối xử không tốt với Nguyệt Nguyệt, sau này ra sẽ nhất định hảo hảo yêu thương nàng!
Ánh mắt Huyền Thiên như kiếm nhìn chằm chằm vào Đệ Nhất Công Tử, chậm rãi nói.
Phốc --! Phốc --! Phốc --!
Đệ Nhất Công Tử tại phum ra một đống máu tươi, lửa giận không hề giảm mà tăng lên, nghe Huyền Thiên vừa nói như vậy, lửa giận bạo phát lại phun ra ba ngụm máu tươi.
- Chúng ta đi --!
Tàng Vạn Tuyệt đỡ lấy Đệ Nhất Công Tử sắc mặt trắng bệch đến cực điểm cắn răng nói.
Trong giọng nói của hắn lộ vẻ không cam lòng cùng phẫn hận.
Hắn thân là đệ nhất cao thủ Thần Châu đại địa cả đời chỉ coi hai người làm đối thủ, đó chính là Luyện Huyết Giáo chủ cùng Trục Nhật Đảo Kiếm Thánh.
Ngày nay tu vi Tàng Vạn Tuyệt đạt đến nửa bước vương giả, Luyện Huyết Giáo chủ cùng Trục Nhật Đảo Kiếm Thánh đều đã không phải là đối thủ của hắn, Thiên Tinh Các không còn tiếp tục phải gánh chịu hoạ ngoại xâm, đúng là thời khắc khí thế nhất thịnh. Không bao lâu nữa, hắn muốn quét sạch tất cả thế lực lớn của Thần Châu nhất thống thiên hạ.
Nhưng mà khi hắn cho rằng đánh bại địch nhân, chuẩn bị quét sạch thiên hạ, đúng là danh tiếng đại thịnh, thời điểm hăng hái thì lại xảy ra chuyện mà hắn không thể đoán được.
Mạc Thiên Ky hơn bốn mươi năm trước áp chế hắn một lần nữa lộ diện, thực lực mạnh hơn hắn, hoàn toàn vượt quá dự liệu của hắn.
Sau đó là là Huyền Thiên mượn nhờ Lôi Đình chi lực, chiến lực tăng vọt, Tàng Vạn Tuyệt thân là nửa bước vương giả cũng bị tổn thương trong tay của Huyền Thiên, đây đâu phải vượt quá dự liệu mà đúng là nằm mơ cũng không nghĩ tới.
Sau khi bước vào nửa bước vương giả bị thương trên tay hậu bối như Huyền Thiên, Tàng Vạn Tuyệt sao có thể cam tâm?
Tàng Vạn Tuyệt mang theo Đệ Nhất Công Tử cùng Kiếm Nhân Xuân rất nhanh đi xa.
Mạc Thiên Ky cùng Huyền Thiên không có đuổi theo, Kiếm Nhân Xuân có thể dùng hư không thuấn di, Mạc Thiên Ky cũng không làm gì được hắn mà Huyền Thiên đã mất đi Lôi Đình chi lực không còn là đối thủ của Tàng Vạn Tuyệt.
Vừa rồi chặt đứt cánh tay của Đệ Nhất Công Tử hơn nữa kích thương Tàng Vạn Tuyệt đúng là cơ duyên.
Trời giáng Lôi Đình cũng không phải là khí trời biến hóa mà do chiến đấu của Tam đại nửa bước vương giả trên không trung quá kịch liệt. Kiếm cương khủng bố một đạo lại một đạo chém ra bổ bầu trời ra tạo nên vô số đạo khe hở dẫn động thiên lôi.
Ngay tại thời điểm Tàng Vạn Tuyệt mang theo Đệ Nhất Công Tử cùng Kiếm Nhân Xuân biến mất tại bầu trời xa xa, một vị Thái Thượng trưởng lão Thiên Tinh Các tuổi chừng thất tuần thân thể lóe lên, đã nghĩ muốn chuồn đi.
Bất quá, hắn vừa mới chạy ra không xa, một đạo kim sắc quyền cương đột nhiên ập tới mặt.
Bành--
Vừa trúng quyền, thân thể hắn lập tức bạo xuất về phía sau.
Hướng Thiên Tiếu quơ nắm đấm, cười hắc hắc nói:
- Lão già chết tiệt. Ngươi tên là Ngũ Tùng Hào đúng không, hắc hắc... Thiên thiếu bảo ta chiếu cố ngươi đặc biệt vào.
Ngũ Tùng Hào mặc dù có tu vi Thiên giai cảnh lục trọng nhưng mà thực lực lại không bằng Hướng Thiên Tiếu, tự nhiên bị một quyền của Hướng Thiên Tiếu đơn giản đánh trúng bay hơn 2000m, người còn trên không trung đã phun ra một ngụm máu tươi.
Thân thể Ngũ Tùng Hào bạo lui còn chưa ổn định lại thấy có một quyền cương kim mang đánh tới.
Thân ảnh Hướng Thiên Tiếu như là một đạo kim quang vạch phá bầu trời đuổi theo vận chuyển Đại Kim Cương Thần Lực Công, lại oanh ra một quyền.
Ngũ Tùng Hào căn bản tránh không khỏi, khó khăn lắm dùng cánh tay chống đỡ, hắn lại bị đánh bay hơn 2000m, lại phun ra một ngụm máu tươi.
- Lão già chết tiệt, đón thêm một quyền của bản thiếu gia!
Ngũ Tùng Hào vẫn còn thổ huyết bay ngược, liền nghe được thanh âm của Hướng Thiên Tiếu.
Lại một đạo kim sắc quyền cương oanh đến.
Phanh --!
Ngũ Tùng Hào Thiên giai cảnh lục trọng trước mặt Hướng Thiên Tiếu không có một chút cơ hội phản kháng, hắn như một trái bóng da bị oanh lui hơn 2000m, hộc ra ba ngụm máu tươi.
Lùi lại ba lượt, Ngũ Tùng Hào đã từ phụ cận Thiên Tinh Thành đi về phía phương hướng thành nam.
Hướng Thiên Tiếu oanh ra ba quyền liền không có tiếp tục công kích, điều này làm cho Ngũ Tùng Hào bị chấn thành toàn thân đều đang run rẩy cuối cùng thở dài một hơi, thân thể của hắn bạo lui hơn 2000m rốt cục vững vàng đứng trên không trung.
Đang lúc hắn cảm thấy may mắn thì một đạo thanh âm lạnh lùng vang lên, để cho hắn như rơi vào băng:
- Ngũ Tùng Hào! Mang cái đầu chó của ngươi lại đây.
Là thanh âm của Huyền Thiên.
Hướng Thiên Tiếu vừa rồi ba quyền tuy rằng đánh Ngũ Tùng Hào hơn mười dặm, phun ra ba ngụm máu tươi, nhưng Hướng Thiên Tiếu cũng không hạ tử thủ, mục đích chỉ là đem Ngũ Tùng Hào đưa đến bên cạnh Huyền Thiên.
Mà Huyền Thiên đối với Ngũ Tùng Hào lại rất căm giận, Ngũ Tùng Hào là một trong hai người tất sát trong lòng của hắn tại Thiên Tinh Các.
Vẻn vẹn thanh âm liền để cho Ngũ Tùng Hào như rơi vào hầm băng, hắn cảm nhận được sát ý thật sâu của Huyền Thiên đối với hắn.
Thần sắc Ngũ Tùng Hào trong chốc lát hóa thành kinh hãi cùng sợ hãi.
Huyền Thiên đáng sợ đến cỡ nào? Đệ Nhất Công Tử trong lòng Ngũ Tùng Hào chính là tồn tại như thần, tương lai nhất định trở thành vô thượng vương giả nhưng mà đều bị Huyền Thiên đánh thành tàn phế. Mà ngay cả Tàng Vạn Tuyệt nửa bước vương giả bị Huyền Thiên gây thương tích, Ngũ Tùng Hào hắn mới có tu vi Thiên giai cảnh lục trọng, trước mặt Huyền Thiên hắn là là cái rắm gì cả, sao mà không sợ hãi.
Ngũ Tùng Hào lập tức xoay người một cái hoảng sợ kêu lên:
- Đừng giết....
Một đạo kiếm cương chém ngang tới, còn có một chữ ‘ ta ’chưa nói xong thì đầu của Ngũ Tùng Hào đã bay về phía sau.
Ngày thường Ngũ Tùng Hào thân là một vị Thiên giai cảnh lục trọng bất thế cường giả, Thái Thượng trưởng lão của của Thiên Tinh Các, cho dù là chưởng giáo gia chủ của nhị phẩm thế lực thấy được hắn cũng phải có lễ để đối đáp, địa vị cực cao tại Thần Châu đại địa.
Nhưng mà tại lúc này, mạng của hắn lại như con sâu cái kiến, lập tức bị chém bay đầu, không ai dám đứng ra nói thay cho hắn. Ngay cả Thiên Tinh Các Chủ còn bị thương trong tay Huyền Thiên và cùng Đệ Nhất Công Tử bỏ chạy, Thiên Tinh Các Quần Long Vô Thủ, Huyền Thiên chém giết Ngũ Tùng Hào, không có bất kỳ người dám có dị nghị.
Bất quá, Huyền Thiên cũng không để ý tới Thái Thượng trưởng lão của Thiên Tinh Các mà là đi tới trước mặt Nguyệt Hạm Tích nói:
- Hạm Tích, nàng cùng ta rời đi, Tàng Thiên Ca tuy bị chặt một tay nhưng thực lực cường đại như trước. Địch nhân của hắn là ta nhưng chưa hẳn sẽ không tiến hành trả thù nàng, ở bên cạnh ta nàng sẽ được an toàn.
Nguyệt Hạm Tích mấp máy môi, gật nhẹ đầu.
Vừa rồi nàng có chút bận tâm, Huyền Thiên chỉ lợi dụng nàng đến đả kích Đệ Nhất Công Tử mà thôi, cũng không phải là thật sự muốn nàng, Đệ Nhất Công Tử tức giận như thế nào, nàng đều nhìn thấy rõ ràng, có thể tưởng tượng trong lòng Đệ Nhất Công Tử phẫn hận cỡ nào.
Trước kia, Nguyệt Hạm Tích cùng Đệ Nhất Công Tử đều là đệ tử Thiên Tinh Các, Đệ Nhất Công Tử danh chấn thiên hạ, vì bảo trì phong độ, tuy rằng rất muốn thu nhập Nguyệt Hạm Tích vào trướng để thỏa thích hưởng thụ, nhưng lại không thể không tôn trọng ý kiến của Nguyệt Hạm Tích.
Hiện tại, Đệ Nhất Công Tử đã bị Huyền Thiên đánh cho mất đi tôn nghiêm, phong độ sớm đã không còn, Đệ Nhất Công Tử không có thực lực trả thù Huyền Thiên vì thế trả thù Nguyệt Hạm Tích có khả năng là phi thường lớn.
Nếu là Nguyệt Hạm Tích rơi vào trong tay Đệ Nhất Công Tử thì kết cục tuyệt đối phi thường thê thảm.
Hiện tại, Huyền Thiên chủ động mời nàng đồng hành khiến nàng thở dài một hơi, nhưng mà nàng lại có chút bận tâm: ta từng là vị hôn thê của Đệ Nhất Công Tử, hắn có xem thường ta không? Ta dễ dàng đáp ứng hắn, hắn có cho là ta tùy tiện không?
Huyền Thiên đưa tay ra nhìn Nguyệt Hạm Tích mỉm cười nói:
- Nàng đã chọn ta, ta sẽ không để cho nàng thất vọng, chỉ có điều, ta không có hậu cung nhiều vô số giống Tàng Thiên Ca nhưng nữ nhân của ta không chỉ có mình nàng, nếu nàng không ngại....
Tại Thần Châu đại địa, con đường tu luyện, tựa hồ nam có ưu thế hơn so với nữ, trong số cường giả tỉ lệ nam nữ cơ hồ là mười mới có một nhưng mà tỉ lệ nhân số nam nữ lại bằng nhau.
Vì thế, nam quyền ở Thần Châu đại địa rất nặng, nam nhân cường đại có được nhiều nữ nhân, đó là tất nhiên.
Ở chỗ này, tựa hồ nhiều nữ một nam là thiên kinh địa nghĩa, còn chưa từng có người đi hỏi nhiều nữ nhân có ngại không.
Bất quá, câu hỏi của Huyền Thiên làm trong lòng Nguyệt Hạm Tích mềm ra, tuy rằng nữ nhân của Huyền Thiên không chỉ một người nhưng điều đó đã chứng minh, Huyền Thiên thực sự không phải là muốn biết mình có đồng ý trở thành nữ nhân của hắn mà hắn còn rất tôn trọng cách nghĩ của nữ nhân.
Điểm này hoàn toàn bất đồng cùng Đệ Nhất Công Tử, trong mắt Đệ Nhất Công Tử thì nữ nhân phải phục thị, cái kia chính là thiên kinh địa nghĩa, mệnh trung chú định, ai dám có ý kiến?
Điểm tôn trọng này chính là điều Nguyệt Hạm Tích mong muốn, nếu không nàng thân là vị hôn thê của Đệ Nhất Công Tử sẽ không đến hai mươi hai tuổi vẫn chưa hết hôn, nếu như trong nội tâm nàng sớm chút thỏa hiệp, có lẽ mười sáu mười bảy tuổi đã bị Đệ Nhất Công Tử chiếm đi thân thể.
Kiếm Nghịch Thương Khung Kiếm Nghịch Thương Khung - EK Kiếm Nghịch Thương Khung