If you only read the books that everyone else is reading, you can only think what everyone else is thinking.

Haruki Murakami, Norwegian Wood

 
 
 
 
 
Tác giả: Vũ Văn Sang
Biên tập: Vũ Văn Sang
Số chương: 1
Phí download: 1 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 981 / 2
Cập nhật: 2015-06-24 14:45:25 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
úng và sai.
Mỗi một câu nói, đoạn trích hay, có người đọc thấy đúng, có người đọc thấy sai. Thấy "đúng" hay "sai" còn tùy với ai, trong hoàn cảnh nào, thời gian nào. Bản thân câu nói đó, đoạn trích thì lại chẳng hề "đúng" và "sai".
Ví dụ:
- Có người nói "Đi để mà đến"
- Có người lại nói “Đi để mà đi”
Vậy câu nói nào đúng, câu nói nào sai?
Trong một bài hát nọ, tôi nhớ người nhạc sĩ viết “Bỗng thấy mình không nhớ nổi một con đường”. Như vậy trong trường hợp này, có người đến vỗ vai nói “Này anh ơi, anh đi về nhà đi”. Lúc này anh sực tỉnh nhớ ra đã đến lúc mình cần về nhà, mình đi lang thang đã quá lâu rồi, mình chẳng nhớ đôi bàn chân này đã dẫn mình đi đâu nữa, suốt bao năm tháng mình đi mà như người mất hồn “walking dead”, bước chân của kẻ “không nhớ nổi một con đường”. Giờ mình phải về nhà, đi để mà về nhà.
Người đàn ông ở trên khi sực tỉnh, anh ta đã quết định đi những bước chân để đến, để về với ngôi nhà của mình. Nhưng ngặt mội nỗi, đường về nhà xa quá, càng đi càng thấy xa. Lúc này lại có người đến vỗ vai “Này anh bạn ơi, đi để mà đi thôi. Anh có nhớ những lúc anh đi với người mình thương không? Con đường xa mà thật gần. Đi để mà đi là như vậy đấy”. Người đàn ông này chợt bừng tỉnh lần hai, rồi anh ta cất những bước chân về nhà trong thảnh thơi, bao giờ về thì về. Quan trọng lúc này, mình có những bước chân an lạc, thấy có nắng, có tiếng chim hót trên đường, thấy những cánh hoa, điều mà trước đây không có.
Rõ ràng, cùng một câu nói hay hay, cùng một người nghe nhưng ở hoàn cảnh khác nhau lại có ý nghĩa khác nhau. Cái khác ở đây là chính TÂM người nghe có được chuyển biến hay không? Thấy “đúng” hay “sai” cũng là do “Tâm” người nghe mà không tại bởi câu nói đó. Luẩn quẩn giữa đúng và sai thì tâm còn chưa được an, tâm còn hơn thua, tâm còn chấp còn có phân biệt. Mà còn có phân biệt là còn khổ đau.
Tôi nhớ có câu nói “Người khôn là người nhận biết mọi chuyện. Người chưa khôn là người hay phê bình mọi chuyện”. Cái hay là ta nương theo duyên mà vận dụng sao cho thích hợp, để cho tâm bình an mà thôi.
Không Đúng, Không Sai. Không Đúng, Không Sai. - Vũ Văn Sang