Always read something that will make you look good if you die in the middle of it.

P.J. O'Rourke

 
 
 
 
 
Tác giả: Junsong
Thể loại: Tuổi Học Trò
Số chương: 144 - chưa đầy đủ
Phí download: 11 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 609 / 2
Cập nhật: 2017-09-25 07:26:52 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 8
hưng thuê một người thôi, thuê nhiều người tốn tiền lắm! _ Tôi hoàn thành nốt câu mình đang nói giở. Đây là tôi muốn tốt cho hắn thôi, không muốn nợ ân tình của hắn quá nhiều rồi sau này làm sao trả hết được.
[ Sau khi anh nghe xong thì thực sự ngạc nhiên, cô đây là muốn tiết kiệm tiền cho anh hay sao? " Quả là một cô gái khác người! " _ Anh thầm nghĩ, tâm trạng cũng vì thế mà vui vẻ lên không ít. ]
Sau đó, tôi đành phải tự xuống bếp nấu một bữa. Mở tủ lạnh ra, tôi rất tự nhiên lấy đồ, rán hai quả trứng, luộc thịt và nấu cơm xong, tôi đúng là đói đến lả người, không còn hơi sức nữa, chỉ muốn lao ngay vào bàn ăn đánh chén một bữa cho đã. Và tất nhiên, tôi sao có thể ngược đãi dạ dày của mình được, tôi lao vào bàn ăn, gắp đấy gắp để không quản hình tượng thục nữ của mình có thể bị Kỳ nhìn thấy hay không. Một lúc sau thấy hắn vẫn đờ đẫn đứng đó, tôi gọi:
- Anh không ăn sao? Không ăn tôi ăn hết đó!
- Em cứ ăn đi, anh không đói! _ Kỳ trả lời tôi
[ Thực ra không phải anh không đói mà là nhìn cô như vậy, anh không nỡ tranh. Vừa nãy khi nhìn cô trong bếp thuần thục nấu cơm, anh lại cảm thấy có không khí gia đình hơn, rất ấm áp, như trở về gia đình anh ngày xưa. Nhưng kể từ khi cha anh phát triển trên thương trường, những bữa ăn gia đình cũng vì thế mà mất đi. Sau đó anh thấy cô ăn nhanh như vậy, biết rằng cô đã rất đói, sợ rằng nếu anh ăn sẽ không còn thức ăn cho cô * wow! Quan tâm dzữ! Nhưng anh lo xa quá anh ơi! * ]
Tôi cúi xuống tiếp tục ăn tiếp phần cơm của mình, không quan tâm đến Kỳ nữa, anh ta đói hay không mắc mớ gì đến tôi cơ chứ? * bà đúng là vô tâm quá! Ng` ta vì quan tâm bà nên ms nhường. Haizz... đúng là bông hoa nhài cắm bãi phân trâu mà! * Tôi ăn xong, xoa xoa cái bụng căng tròn của mình, thốt ra một câu rất chi là dzô dzuyên
- No chết mất!
- Khoan đã! _ Kỳ bỗng nói rồi cúi sát mặt tôi. Tôi sợ quá nhắm mắt lại, thấy có một bàn tay nhẹ nhành lia qua mép mình, tôi mở mắt ra. Trong phút chốc, bốn mắt chạm nhau, không khí có phần ngượng ngùng. Sau vài giây bị đơ, tôi định thần lại, đỏ mặt quay đi, nói
- Cảm ơn! _ Rồi như nhớ ra là hắn chưa ăn gì, tôi quay ra, thay đổi 360o, vui vẻ cười, nói - Ngồi xuống ăn cơm đi, tôi nấu nhiều cơm lắm! Không ăn đổ đi rất phí! _ Nói rồi lấy bát xới cơm cho Kỳ
[ Anh phì cười trước cái tính trẻ con của cô. Vừa mới được anh lấy hột cơm trên mép xuống còn ngại ngùng đỏ mặt, chưa chi đã có thể vui vẻ hồn nhiên nói cười như vậy. Mà anh để ý thấy cô cũng không vô tâm như anh đã tưởng, chỉ là tính cách trẻ con ham chơi chút thôi. Không phải bây giờ cô đang ngoan ngoãn xới cơm cho anh như một cô vợ bé nhỏ thực sự hay sao? Vừa nhìn cô ăn, anh đã biết cô là một cô gái có tính cách phóng khoáng, vui vẻ, hồn nhiên, không giả tạo, chỉ là hơi vô tâm chút thôi. Xem ra về sau nhất định phải tìm hiểu kĩ cô mới được! ]
Chiều hôm nay là thứ 5, vì thế tôi không phải đi học. Tôi đòi bằng được Kỳ đưa tôi về nhà dù biết anh ta rất bận. Tôi về nhà thì đã thấy một đống quần áo được xếp vào cái vali nhỏ vứt ngoài cửa. " Ôi trời! Không lẽ ba mẹ định gả tôi đi luôn thật sao? " Tôi bước vào trong nh, thấy họ vẫn ung dung làm lụng coi tôi như là không khí không thèm để ý đến. Bực mình, tôi rống lên:
- Hai người sao lại mang đồ của con ra ngoài kia chứ?
- Không phải là con đồng ý với Kỳ là ở với nó rồi sao? Ta chỉ giúp con một tay chuẩn bị hành lí nhanh lên đường thôi! _ Mẹ tôi vừa cặm cúi chú tâm làm việc vừa trả lời mà không thèm ngẩng đầu nhìn tôi lấy một cái làm tôi thấy uất ức vô cùng
- Sao mẹ biết? _ Tôi ngạc nhiên.
- Là anh gọi điện báo trước cho ba mẹ khỏi ngỡ ngàng ( quay qua ba mẹ tôi ) Con chào ba mẹ! _ Kỳ đi vào, nói với tôi. Tôi liếc hắn một cái - Nhiều chuyện!
- Ừ! Con tới chơi. Ngồi đi rồi ta nói chuyện! _ Ba mẹ tôi vui vẻ đón tiếp dù công việc đang rất bề bộn khiến tôi há hốc mồm " bây giờ rốt cục hắn là con của ba mẹ hay là tôi đây? ". Tôi mang theo tâm trạng bực tức theo ba mẹ ra ngoài. Họ nói chuyện vài ba câu rồi Kỳ ngang nhiên kéo tôi về, còn đưa hành lí của tôi đi chứ.
( Xong chap 8 )
Kì này m` vừa ms thi xong nên đăng luôn 2 chap cho oách! Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chuyện ình nhé! Tks nhìu!
Hợp Đồng Hôn Nhân - Cô Dâu 14 Tuổi Hợp Đồng Hôn Nhân - Cô Dâu 14 Tuổi - Junsong