However rare true love may be, it is less so than true friendship.

Unknown

 
 
 
 
 
Thể loại: Tiên Hiệp
Số chương: 382 - chưa đầy đủ
Phí download: 17 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 902 / 4
Cập nhật: 2017-09-25 00:29:19 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 212: Đao Và Hồn(2)
ồn Thuật
Tác giả: Vosonglinh
Chương 212: Đao Và Hồn(2)
Nguồn: Tàng Thư Viện
Lão già áo xám nói xong liền vươn cánh tay phải, giữa lòng bàn tay đột ngột xuất hiện một đoá hoa có sáu cánh. Nhìn đoá hoa màu đỏ chót, lão già thấp giọng lẩm bẩm:
- Ài! Tốn bao tài liệu vẫn chưa đạt được bảy cánh. Nếu không dù là gặp tiên nhân cũng cũng đủ lực đánh một trận.
Ngẩng lên nhìn Văn Lục tò mò trước mặt, lão già lại thản nhiên mỉm cười:
- Bất quá để đối phó với tiểu tử này hẳn là đủ rồi.
Nhìn đoá hoa đỏ đột ngột xuất hiện, sắc mặt của Văn Lục cũng trở nên ngưng trọng. Từ trên đoá hoa hắn cảm nhận được nguy hiểm đối với bản thân. Tuy nhiên bắt hắn lui trận bỏ lại cha mẹ cùng đồng đội đó là điều tuyệt đối không có khả năng. Cắn răng vung đại đao khua một vòng, lực lượng từ Mầm Thế Giới và vòng ngũ hành tương sinh nãy giờ tích tụ ầm ầm vận chuyển.
- Nói nhảm! Tới đây đi!
- Ha ha! Có cốt khí! Đỡ Phệ Huyết Hoa của lão phu…
Cùng với trận chiến của Văn Lục và lão già áo xám, ở phía cánh trái, một hắc lang cùng một chim đại bàng khổng lồ lại bắt đầu cuộc chiến. Hai lão già một cao gầy một thấp béo khi thấy lão già áo xám tế ra pháp bảo bản mệnh thì đều đắc ý cười ha hả.
- Một khi tứ trưởng lão dùng tới Phệ Huyết Hoa thì đừng nói tới tiểu tử kia mà ngay cả vạn dặm xung quanh đây cũng bị biến thành vùng đất chết. Ha ha… chúng ta cũng nên kết thúc đám chíp hôi ở đây đi thôi, kẻo về sẽ bị môn quy xử lý.
- Ngươi nói phải… Động thủ!
Phía đối diện, Hương sát thủ hừ lạnh một tiếng, đại bàng tung cánh tránh thoát một cú ngoạm của hắc lang. Ở vị trí mỏ, thủ hộ giả lần nữa vung kiếm, một lực lượng huỷ diệt theo mỏ của đại bàng đổ xuống sau gáy của hắc lang.
“Ngao…”
Trúng một đòn nghiêm trọng, hắc lang ngửa cổ lên trời kêu lên một tiếng, bất chợt biến đổi. Người ngoài quan sát liền thấy mặc dù hắc lang được hình thành bởi lực lượng của đám người hắc y nhân nhưng tất cả đều thấy rõ ràng lông của hắc lang sau khi hú nhất loạt dựng ngược lên.
Hắc lang xù lông tốc độ bỗng chốc tăng lên chóng mặt, chớp nhoáng đã hiện ra trước mặt con đại bàng, vươn hàm răng sắc nhọn táp tới.
- Khốn khiếp! Chuyện gì xảy ra…
Hương sát thủ có chút giật mình, tốc độ khủng bố như vậy hoàn toàn không để cho đại bàng có cơ hội tránh thoát. Bất quá hai tay nàng vẫn không ngừng vẽ nên những đồ án kỳ dị, đại bàng lập tức chuyển cánh đưa một phần thân ra chống đỡ. Cùng lúc đó tất cả những người tu luyện có sức phòng ngự khủng bố đều di chuyển trong trận tiến tới vị trí hắc lang táp đến.
“Oanh…”
Lực lượng va chạm khủng bố làm đám người Kiệt Hào, Vân Trọng và những người phòng thủ khác đều đương trường hộc máu. Cũng may có mấy nữ tử tu luyện thuỷ thuật và mộc thuật bên trong đại bàng gặp nguy không loạn vội vàng chữa thương, nếu không trận binh này liền bị phá.
- Ha ha! Tu thuật giả cũng không có gì đặc sắc. Thế mà mấy lão già trong môn phái cứ sợ này sợ nọ. Hôm nay gặp mới biết tu thuật giả Đại Việt chẳng qua chỉ là thỏ đội lốt hùm mà thôi. Ha ha…
Lão già thấp béo thấy một kích liền làm lực chiến đấu của đối phương giảm thảm hại liền đắc ý cười lớn. Hiện giờ bên mình chỉ có ba mươi trong khi đối phương năm mươi chín người vẫn không cách gì địch lại bảo sao hắn không khinh thường. Bất quá hắn quên một điều rằng đám người thủ hộ giả dù có mạnh mẽ nhưng cũng chỉ là những người chập chững bước những bước chân đầu tiên trên con đường của cường giả. Lần đầu va chạm với đối thủ già lão dày dặn kinh nghiệm mà không bị chém giết tơi bời đã là kỳ tích rồi.
Hương khẽ lau máu trên khoé miệng, ánh mắt lạnh lùng nhìn đối phương. Nàng là người điều khiển trận binh, nên nàng dù gặp phải công kích nào dù không trực tiếp thì vẫn bị ảnh hưởng. Na Na cũng luôn để ý, thấy nàng bị thương một đoàn quang hoa bảy sắc chiếu lên thân thể, nội thương cũng giảm nhiều, mà sức chiến đấu lại có phần tăng lên.
- Hừ! Cho các tiền bối đã doạ các ngươi một lần, chúng ta liền cho ngươi thấy đụng phải tu thuật giả Đại Việt không nhận được kết quả gì tốt đẹp…
Tay phải khẽ vung, Nguyệt ngồi trong đầu của con đại bàng khổng lồ khẽ động. Cổ cầm được nàng thu lại, tiếp đó nàng lấy ra một cây đàn bầu. Ánh mắt lạnh lùng nhìn đám hắc y nhân trước mặt, khoẽ miệng khẽ nhấc, tay phải đặt xuống đầu dây của Độc Huyền Cầm, gần sát bầu đàn. Cả đám tinh anh Đại Việt thấy thế thì đều biến sắc, vội vã vận lực lượng che kín toàn bộ thính giác lẫn tâm thần. Hiệu quả của chiêu thức “Kích Khởi Tâm Ma” này của Nguyệt tại Việt Thuật Đại Hội cả đám đều nhận thức, tuyệt đối là khủng bố trong khủng bố. Cũng chính vì nó kinh khủng cho nên với cấp độ hiện tại của Nguyệt vẫn chưa hoàn toàn nắm giữ được trọn vẹn chiêu thức. Mặc dù đã biết hướng công kích vào đối thủ nhưng những âm ba nhỏ lan ra cũng vẫn khiến mọi người ăn không tiêu. Bởi vậy tất cả đều không giám chậm trễ vội vàng phong toả thần thức.
Hai tay Hương sát thủ liên tục vẫy động, đám tinh anh tu thuật trẻ tuổi liên tục chuyển động theo những đường lối kỳ dị. Mặc dù mọi người không hiểu rõ ràng những tiết tấu chuyển động có tác dụng gì nhưng hiển nhiên Hương sát thủ không bị rỗi hơi tới nỗi làm việc vô nghĩa cho nên mọi người vẫn phục tùng vô điều kiện.
Nhưng nếu Văn Lục để ý ở đây liền có thể nhận ra Hương đang làm một công việc cực kỳ có lợi cho Nguyệt chính là… “khuếch đại âm thanh”.
Đúng vậy… những tiết tấu kỳ dị mà đám tinh anh tu thuật trẻ tuổi làm ra chính là có tác dụng khuếch âm. Chiêu thức Kích Khởi Tâm Ma của Nguyệt dù khủng bố nhưng cấp độ của nàng quá yếu. Do để toàn tâm vào học cầm, âm… cho nên so với người cùng tu luyện là cô bé cái bang đã đạt cấp bảy đỉnh phong thì nàng chỉ mới đạt cấp sáu sơ cấp. Cho nên Kích Khởi Tâm Ma của nàng cũng chỉ có thể ảnh hưởng tới đám người hắc y nhân cấp bảy. Còn đám người mặc đồ đen cấp tám trở lên thì hoàn toàn có thể miễn cưỡng chống đỡ.
Ngay lúc hắc lang chớp mắt biến thành tàn ảnh vọt tới thì đại bàng liền vươn cao cổ. từ chiếc mỏ đại bàng vang lên một tiếng kêu lanh lảnh… tiếng kêu mà sau này đám tu luyện giả trái đất gọi là “tiếng hót tử thần”.
Hai lão già đang tràn ngập đắc ý vọt tới, chỉ cần một trảo nữa là hoàn toàn có thể phế bỏ đám tinh anh tu thuật giả Đại Việt. Bất quá vừa mới tiếp cận, cả đám thấy nhóm tinh anh Đại Việt đều thần tình thương hại nhìn như nhìn những người chết thì lông tóc đám hắc y nhân đều dựng đứng.
- Không xong! Chạy…
Lão già thấp béo điều khiển hắc lang quả là tài tình, đang đà phóng mạnh mà nói chạy liền quay ngoắt một trăm tám mươi độ không hề có chút gượng ép. Bất quá ngay khi hắc lang vừa xoay người một tiếng kêu lanh lảnh vang lên, cả đám hắc y nhân liền cảm thấy trong đầu một trận ong ong, tiếp đó sâu trong não hải nơi chứa đựng linh hồn liền có một đốm đen ngọ nguậy. Không đợi đám người hắc y nhân kịp xử lý, trong chốc lát đốm đen nọ đã biến thành hình dáng của bọn họ rồi nhanh tay hòng cướp đoạt quyền khống chế thân thể. Đây hiển nhiên là tâm ma do chiêu thức của Nguyệt kích khởi sống dậy. Hai lão già đứng ở vị trí hai mắt của hắc lang cũng không ngoại lệ, thất khiếu đều đổ máu trông thật dữ tợn.
Cả đám đều gầm lên, linh hồn kết xuất thành hình để chống lại. Kết quả liền làm mọi người trợn mắt há mồm, hắc lang không những tan biến mà còn khiến đám người mặc đồ đen rớt như “sung rụng” xuống mặt đất.
Mọi người còn chưa kịp thán phục sự điều khiển tài tình của cô nàng sát thủ thì Hương đã lạnh lùng ra lệnh.
- Tản ra… giết hết bọn họ!
Người trong đại bàng lập tức bay vút ra ngoài truy đuổi theo những bóng người rớt xuống mặt đất. Hơn ai hết mọi người đều biết đây là cơ hội ngàn vàng để kết thúc trận đấu, liền không do dự truy sát.
Ở trên trời phía đông khu làng, cuộc chiến của Văn Lục và lão già áo xám cũng trở nên kịch liệt. Va chạm với Phệ Huyết Hoa khiến cho hai cánh tay của Văn Lục tê rần. Lão già áo xám phía đối diện cũng trở nên lạnh lùng. Lực va chạm của pháp bảo bản mệnh này lão biết rõ ràng tuyệt đối là khủng bố. Nhưng làm lão kinh ngạc là đoá hoa này cũng không chiếm được tiện nghi nào từ Văn Lục. Bất quá sự đáng sợ của Phệ Huyết Hoa không phải là cách sử dụng như phi kiếm hùng hùng hổ hổ va chạm địch nhân mà chính là công năng riêng của nó.
Mỗi pháp bảo đều có một hoặc nhiều công năng phụ trợ, những công năng đó mới chính là cái làm nên tên tuổi của pháp bảo.
Mà công năng của Phệ Huyết Hoa hiển nhiên không ngoài chữ “Phệ”. Càng lúc Văn Lục càng cảm thấy mỗi lần va chạm thì lực lượng của mình đập lên Phệ Huyết Hoa lại bị thôn phệ một ít, không lâu sau Văn Lục còn phát hiện ra lực lượng của Phệ Huyết Hoa có tăng trưởng lên nhiều.
- Đây là chuyện gì?
Nhìn Văn Lục cau mày nhăn trán, lão già cười đắc ý:
truyện copy từ
- Hắc hắc! Phệ Huyết Hoa của lão phu chính là trong lúc chiến đấu sẽ hấp thu lực lượng của đối phương để ình sử dụng, tiểu tử mau chịu trói đi, lão phu niệm tình cho ngươi một cái chết thống khoái.
Văn Lục đối với lời của lão già chỉ lạnh lùng, hai tay nắm chặt chuôi đại đao, vòng lực lượng bao quanh người như bùng nổ rồi đột ngột co rút vào trong rồi tích tụ liên thanh đại đao có điêu khắc một con rồng bao quanh kia.
- Hừ! Ngươi muốn thôn phệ ta cho ngươi bội thực…
Đao ảnh khổng lồ chém xuống, thiên địa run rẩy, những dãy núi xung quanh làng mới bị khí thế ép đã sụp đổ hơn phân nửa. Ngay cả khuôn mặt lão già áo xám cũng trở nên ngưng trọng, gầm nhẹ trong cổ họng, lực lượng ầm ầm tuôn ra tích tụ lên đoá hoa sáu cánh màu đỏ.
“Oanh… “
Vụ nổ kinh khủng lan tràn trên không trung cao vút vẫn khiến cho tất cả dân làng đều lung lay ngã phịch xuống đất, đám tinh anh Đại Việt cũng mở bừng hai mắt cuồng nhiệt nhìn lên bầu trời.
Trên không cả hai bóng người lập tức bị đẩy văng ra xa tới hơn ba ngàn mét mới dừng lại được.
“Đáng chết! Như thế nào tiểu tử này càng đánh càng mạnh vậy! Không được, động tĩnh quá lớn. Phải mau mau giải quyết”
Đang lúc lão già cau mày suy nghĩ, ở phía đối diện, từ trên đại đao của Văn Lục vang liên tiếng giận giữ thanh thuý:
- Khốn khiếp! Đau chết bổn công chúa! Tên khốn nào tập kích… lăn ra đây cho ta!
Văn Lục đang cố nhịn đau cũng phải khóc dở cười dở:
- Người ta cấp mười trung cấp sắp bước tới viên mãn đó!
- Ách! Vậy ngươi cứ hảo hảo chơi đùa! Ta đi ngủ tiếp!
Hồn Thuật Hồn Thuật - Cửu Trảo Ma Long