Hãy biến vết thương lòng thành những bài học có ý nghĩa.

Oprah Winfrey

 
 
 
 
 
Tác giả: Mèo phiêu lưu
Thể loại: Tiểu Thuyết
Số chương: 25 - chưa đầy đủ
Phí download: 4 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 482 / 1
Cập nhật: 2017-09-24 23:42:48 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 45-46-47-48
hương 45: Không muốn chết trong tay tình địch.
Edit: PT a.k.a Ring.
Điền Triết Hiên cũng biết nếu Nam Cung gia bị định tội phản quốc, tất nhiên sẽ liên lụy đến cửu tộc, như vậy Hủ Liên trước mắt cũng hẳn phải chết không thể nghi ngờ. Tuy chỉ ngắn ngủi vài ngày ở chung, nhưng Điền Triết Hiên vẫn rất có hảo cảm với cô.
Dù sao trong hậu cung, phần lớn là mỹ nữ là do các thế lực muốn lung lạc hắn mà dâng lên, điển hình cho loại ngực to não ngắn. Mà Điền Triết Hiên đối với những nữ nhân này ngoại trừ phát tiết, một chút hứng thú khác cũng không có.
Trái ngược, Hủ Liên trước mắt lại có vẻ là loại hắn thích, tựa như tri kỉ quen biết đã lâu. Hắn tất nhiên không biết Hủ Liên cùng đời sau của hắn có hai mươi mấy năm quen biết, cô tất nhiên là rất hiểu hắn.
“Nếu như tới lúc đó ta miễn tội cho nàng, nàng có thể ở lại bên người ta không?” Điền Triết Hiên hiện tại vô cùng nghiêm túc, ngay cả kiểu cười lưu manh thường ngày cũng không thấy.
“Mạng của ta vốn không phải vấn đề chính, người phải biết rằng thân là đế vương, rất nhiều chuyện không phải muốn thế nào cũng được, miệng lưỡi thiên hạ không phải chỉ dùng một câu nói là có thể ngăn chặn. Có những lời này của người, ta đã không cảm thấy tiếc nuối.” Hủ Liên nhếch môi, nhàn nhạt nói.
“Nếu như nàng đã nói nàng không phải người Nam Cung gia, ta nhất định tin tưởng.” Biểu tình khi đối mặt sinh tử của cô có thể đạm như vậy, khiến Điền Triết Hiên thất thần một lúc.
Hủ Liên lắc đầu, cô không muốn nói ra việc mình chỉ là một hồn phách xuyên qua. Bất luận là hiện đại hay cổ đại, đều đã định trước là cô có thể chết vì nam nhân này.
“Là nguyên nhân gì khiến nàng chống lại Nam cung gia, không quan tâm đến sinh tử mà giúp ta?” Bàn tay to lớn xoa lên dung nhan thanh lệ của Hủ Liên.
“Trước đây nếu không có phụ thân của người, ta đã sớm không còn trên đời này, cho nên đợi đến lúc ta có khả năng, nhất định phải hồi báo. Đáng tiếc người đã qua đời, như vậy ta nhất định giúp người (ĐTH) diệt trừ những kẻ đối lập.” Ánh sáng trong mắt chợt lóe rồi biến mất.
“Thì ra là vậy, nếu như nàng nói nàng là vì yêu ta, ta hẳn là sẽ dễ chịu một chút.” Điền Triết Hiên thở dài, thả tay ra. Chính hắn cũng không biết vì sao ngực có cảm giác mất mát.
“Ta đương nhiên sẽ không yêu người, ta cũng không muốn nếm trải thêm một lần bị tình địch truy sát.” Nói là truy sát thật đúng là nhẹ, nếu không Hủ Liên cô đã sống thật tốt rồi, làm gì có chuyện hồn xuyên đến đây. Chương 46: Đột nhiên thành thứ bị tranh đoạt.
Edit: PT a.k.a Ring.
“Nàng nói như vậy, lòng tin của ta hình như khôi phục một chút, nói thêm vài câu nữa đi a.” Tiềm chất vô lại của Điền Triết Hiên hoàn toàn được phát huy.
“Hoàng thượng thời gian không còn sớm nữa, người cũng nên làm chút chuyện quan trọng có ý nghĩa đi.” Hủ Liên trong lòng so sánh tính cách của hai “Điền Triết Hiên”, rõ ràng so với ‘hắn’ ở hiện đại, Hủ Liên ưa thích tên vô lại trước mắt hơn.
“Hoàng hậu thực sự là không hiểu phong tình a.” Thì thào nói, bóng dáng cao to của Điền Triết Hiên biến mất trước mắt Hủ Liên.
“Nếu so sánh Điền Triết Hiên thành thục ổn trọng ở hiện đại như con báo, như vậy vị trước mắt này chính là hồ ly a.” Hủ Liên tựa bên cửa sổ “Mặc dù ở cạnh ta còn có vẻ thiếu thành thục, nhưng mà đùa giỡn hắn cũng thú vị.”
Từ ngày đó trở đi, Hủ Liên mỗi ngày đều đến Từ Trữ Cung của Thái hậu dùng bữa sáng, Thái hậu cũng vô cùng thích Hủ Liên.
Nhưng thật ra Hồng Quý phi gần đây im lặng không ít, dù sao sát thủ của mình toàn quân bị diệt, một hạt bụi cũng không còn. Lan Quý phi thấy tình huống không ổn cũng không dám ra tay, ai biết sau lưng Hoàng hậu này còn có thế lực đáng sợ nào nữa.
“Mẫu hậu có chuyện gì mà cười thoải mái như vậy?” Đột nhiên nhiệt độ hạ thấp, vang lên thanh âm mang theo ý cười, Hủ Liên không cần quay đầu lại cũng biết đích thị là Vũ Vương kia.
Không phải nói hắn là nhân vật không thường xuất hiện, rồng thần thấy đầu không thấy đuôi sao? Sao cô luôn có thể gặp được hắn. Biểu tình Linh Lung cùng Thái hậu có chút kinh ngạc, hiển thiên thấy kỳ quái khi gặp Điền Triết Dực ở đây.
“Hoàng nhi gần đây không ra ngoài du ngoạn sao?” Thái hậu biết nhi tử trước mắt không màng thế sự, chỉ say mê võ học.
“Bởi vì trong cung thấy được thứ mình muốn, cho nên muốn ở lại một thời gian.” Điền Triết Dực hé ra một nụ cười lạnh lẽo.
“Là vật gì có thể giữ chân Hoàng nhi vậy, ai gia thật ra rất muốn nhìn thử xem.”
“Mẫu hậu không những đã gặp qua, còn rất thích thứ này.” Mi mắt Hủ Liên nhảy lên một cái,chỉ sợ là có liên quan đến bản thân cô, hôm nay cũng chỉ có thể tùy cơ ứng biến.
“Ai gia gặp qua? Chẳng lẽ là kỳ trân dị bảo gì được tiến cống?” Thái hậu lộ ra biểu tình nghi hoặc.
“Nếu như nhi thần nói muốn, Mẫu hậu không biết có chịu nhường lại không?”
“Hoàng huynh thích là trân bảo gì, lại muốn yêu cầu Mẫu hậu nhường lại?”
Chương 47: Nàng là người của ta.
Edit: PT a.k.a Ring.
Thật vất vả qua vài ngày yên ổn, bây giờ lại muốn khơi lên mưa máu gió tanh sao? Hủ Liên xoa xoa thái dương hơi thấm ra mồ hôi, trời nóng như vậy cũng không để cô nghỉ ngơi.
“Hoàng thượng là muốn thay bản vương làm chủ sao?” Tươi cười lạnh lẽo càng trở nên quỷ dị, ngay cả Hủ Liên luôn bình tĩnh cũng bị hắn làm rối.
“Nếu như Hoàng huynh  muốn thứ Mẫu hậu yêu thích, trẫm đương nhiên sẽ không nhúng tay, dù sao này cần Mẫu hậu cho phép mới có thể.” Điền Triết Hiên nhíu mày, hắn đối với Hoàng huynh nội tâm kín đáo, làm việc cổ quái này một chút cũng đoán không ra. Khiến hắn lưu ý chính là tại sao Hoàng huynh đột nhiên hứng thú với thứ gì đó, vốn hắn nghĩ người si mê võ học này cả đời không có ham muốn gì khác.
“Nếu Hoàng thượng đã tới, vậy bản vương có thể trực tiếp nói với người.” Trong mắt Điền Triết Dực lóe ra hàn quang, thẳng tắp nhìn về phía Hủ Liên.
Cho dù hiện tại nhìn Hủ Liên vẫn ngồi ngay ngắn như trước, nhưng trong ngực cô đã muốn treo ngược lên. Không ổn, nam nhân này thực sự nguy hiểm quá.
Theo tầm nhìn của Điền Triết Dực, hắn nhìn mắt Hủ Liên, nhất thời trái tim giống như là bị đánh một quyền. Sắc mặt Điền Triết Hiên thay đổi, thấp giọng nói: “Lẽ nào Hoàng huynh muốn chính là Hoàng hậu của trẫm?”
“Hoàng thượng nếu đã không cần Hoàng hậu, như vậy cần gì phải nhốt nàng bên người.” Không thèm để ý biến hóa trên mặt Điền Triết Hiên cũng ánh mắt kinh dị của những người chung quanh, Điền Triết Dực lạnh lùng nói.
“Hoàng huynh, huynh nên biết Hủ Liên hiện tại là đệ muội của huynh.” Lúc này Điền Triết Hiên đã không có cách nào khắc chế cơn túc giân, lần đầu manh động đến kéo áo Điền Triết Dực.
Hủ Liên bất động thanh sắc thu tất cả vào mắt, khi thấy dáng dấp Điền Triết Hiên lửa giận ngút trời, trong mắt cô lại nhiều hơn vài phần ấm áp. Cho dù là kiếp trước của ‘hắn’, tính cách cũng không giống. Chí ít, ‘hắn’ sẽ không vì cô mà gây chiến như vậy.
(R: ‘hắn’ là đang nói ĐTH ở hiện đại).
“Hoàng thượng là bởi vì thích Hoàng hậu mà ra tay với bản vương hay đơn giản chỉ vì bản vương muốn nữ nhân của người mà tức giận?” Không thèm để ý cơn giận của hắn, Điền Triết Dực hứng thú nhìn Điền Triết Hiên đang nổi trận lôi đình. Bình thường nhìn không ra đệ đệ phong lưu thiên tử này còn có tính tình hỏa bạo như vậy.
“Ta nói cho huynh Hủ Liên là người của ta, cho dù huynh là ca ca ta, ta cũng sẽ không bỏ quá.” Lời này vừa nói ra, tất cả mọi người chứng kiến dùng ánh mắt càng kinh dị hơn nhìn Hủ Liên.
Chương 48: Yêu mĩ nhân không yêu giang sơn.
Edit: PT a.k.a Ring.
“Vương gia người lần này đùa giỡn có chút quá đáng, bản cung hiện tại đã là Hoàng hậu, người nói vậy là muốn bản cung trở trành nữ nhân không chung thủy sao?” Hủ Liên đứng lên, chậm rãi đi tới bên người Điền Triết Hiên kéo hai người bọn họ ra.
“Hoàng hậu vẫn luôn cự tuyệt ý tốt của ta, như vậy ta cũng chỉ có thể thỉnh Hoàng thượng bỏ đi thứ yêu thích. Bất quá không ngờ Hoàng thượng hình như không muốn buông tay, thế này nằm ngoài dự liệu của ta.” Đôi mắt đen như mực của Điền Triết Dực thủy chung vẫn nhìn sắc mặt Hủ Liên.
Bị Điền Triết Hiên đang bốc hỏa vì đố kị nắm chặt tay, cảm giác thật sự là thống khổ. Cô cố gắng kiềm chế tiếng kêu đau vẫn duy trì tươi cười mẫu mực như trước, nhưng trong lòng đã sớm đem Điền Triết Hiên ra mắng một trận.
“Nếu Vương gia đã giỡn xong, như vậy bản cung cũng cáo từ. Mẫu hậu, nô tì ngày hôm nay xin phép về trước.”  Thái hậu còn chưa từ trong khiếp sợ tỉnh dậy.
Hủ Liên muốn đi, tay Điền Triết Hiên vẫn không chịu buông ra, bất đắc dĩ không thể làm gì khác hơn, đành phải kéo hắn cùng đi. Nhìn bàn tay Điền Triết Hiên túm chặt Hủ Liên, trong mắt Điền Triết Dực hiện lên mỉm cười.
“Hoàng nhi, con vừa rồi nói đều là sự thật?” Thái hậu sắc mặt nghiêm trọng nhìn Điền Triết Dực, bà quả là thật thích đứa nhỏ Hủ Liên này, thế nhưng nếu như khiến cho hai huynh đệ trở mặt thành thù mà nói, bà làm mẫu thân cũng không muốn thấy.
“Mẫu hậu, người là sợ ta cùng Hoàng thượng trở mặt thành thù sao?” Điền Triết Dực xoay người nhìn Thái hậu.
“Đứa nhỏ Hủ Liên này quả thật là ưu tú, thế nhưng dù sao nàng cũng đã là Hoàng hậu.” Thái hậu nhìn nhi tử tính cách lạnh lùng, ngữ khí cũng không dám quá nặng.
“Ta biết, bất quá nàng là nữ nhân ta coi trọng, hơn nữa nàng cũng là người Nam Cung gia, Hoàng thượng đến lúc đó hẳn sẽ không tha cho nàng, ta đây vì sao không thể đưa nàng đi.” Điền Triết Dực hừ lạnh một tiếng.
“Con không lẽ vì nàng mà trở nên bất trung, bất hiếu, bất nhân, bất nghĩa, thành tội nhân thiên cổ sao?” Thái hậu lúc này cũng không nhịn được nổi giận, dù sao loại chuyện này vốn là không hợp đạo lí, trời đất không dung.
“Mẫu hậu, nếu ta ngay cả giang sơn cũng đã tặng cho đệ đệ, như vậy tại sao ta không thể có được nữ nhân mình thích? Ta cũng không phải muốn uy hiếp hắn gì, chỉ là muốn hắn không nên có mà không biết quý. Hủ Liên tuyệt đối là một nữ tử cứng rắn, đến lúc đó sẽ xảy ra chuyện gì ta cũng không biết được.”
Hoàng Hậu phúc hắc của trẫm. Hoàng Hậu phúc hắc của trẫm. - Mèo phiêu lưu