God be thanked for books! they are the voices of the distant and the dead, and make us heirs of the spiritual life of past ages.

W.E. Channing

 
 
 
 
 
Tác giả: Tử Linh Lan
Thể loại: Tiểu Thuyết
Số chương: 32 - chưa đầy đủ
Phí download: 5 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 618 / 1
Cập nhật: 2017-09-25 06:58:59 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 20 ÁNh Trăng Non
atting 18+
Yến Thiên Sở king ngạc nhìn nàng, sau đó lại thở dài một hơi, giọng nói có phần dịu xuống:
-Sao đột nhiên nàng lại hơi ta như vậy?
-Là ta hỏi chàng trước.
-Chưa từng, trong mắt ta nàng là thánh thiện nhất, là cô nương trong sáng nhất, thuần khiết nhất! Nàng cao quý hơn bất kì nữ tử nào trong thiên hạ này.
-Nhưng ta…
-Ta đã nói rồi, nàng không cần nhớ về quá khứ cũng không cần nghĩ về tương lai, nàng chỉ cần nhớ là ta yêu nàng bất kể có ra sao.
Tiếu Ân Ly nhoẻn miệng cười thật ngọt ngào với y, ngả người mọt chút để cả thân mình nằm trong vòng tay ấm áp của Yến Thiên Sở. Cả hai không nói gì với nhau nhưng dường như tâm ý tương thông, họ cứ ngồi ôm nhau như vậy hưởng thụ vị nắng mới cho đến lúc gần trưa y mới ôm nàng trở về phòng.
-Ân nhi, ngày mai nàng sẽ chính thức là nương tử của Yến Thiên Sở ta rồi, ta thật mong ngày hôm nay sẽ trôi qua thật nhanh.
-Chàng giống như trẻ con vậy, dù trôi qua nhanh hay chậm thì ta cũng chỉ sẽ là nương tử của mỗi mình chàng.
-Bây giờ ta có việc gấp, nàng cứ đi dạo cho thư giãn đi.
-Ừm.
Không cần phải hơi, tất nhiên là y đi xử lý đám nô tì lắm chuyện kia rồi. Trng nhà lao của Đông xưởng, Yến Thiên Sở rất chi là ngạo mạng ngồi nhìn cô nô tì sáng nay đã xin nàng tha mạng:
-Nói, rốt cuộc là lũ nô tì thấp hèn các ngươi đã nói gì về Hoàng hậu nương nương?
-Nô tì…nô….tì…
-Đừng có giỏ giọng khóc lóc với ta. Cắt lưỡi của ả!!!
-Hoàng thượng, hoàng thượng tha mạng!!!!!!!!!!
-Ra lệnh trong cung, chỉ cần ai nghe những lời nói xằng bậy về Hoàng hậu nương nương lập tức cắt lưỡi cả nhà, tiền trảm hậu tấu.
Nói đoạn y tiêu soái phẩy tay áo ra ngoài. Y nhất định phải diệt trừ tất cả những thữ có thể làm nàng tổn thương. Trời cũng đã xế chiều, gió thu gơn buồn nhẹ nhàng thoảng khắp nhân gian tĩnh mịch. Hoàng cung cẩm tú cũng dần chuyển sang màu vàng ngà, nhìn bõng tà dương nhuốm đỏ cả một vùng trời, mây cũng chuyển sắc, mọi thứ đều dần thay đổi. Nàng tựa người vào cửa sổ, chậu bạch mai giờ cũng chỉ còn là cành cây khẳng khiu đang chờ mùa xuân đến để khoe sắc:
Tà thanh y phiêt dật trong gió
Ánh mắt hồng nhan ngấn lệ sầu
Nhân gian vô thường ai thấu tỏ?
Chỉ còn mình ta ngạo thế sự…*
Trong phút chốc nàng lại có hứng làm thi ca, ngay cả bài thơ cũng mang đậm vị bất cần đời. Bên ngoài thật đủ yên tĩnh để nàng nghe rất nhiều chuyện khong nên nghe. Đúng, những gì họ nói về thân xác này là đúng, nhưng liệu có ai nghĩ đến Hoa phi chưa? Miệng đời khó cãi, nàng cũng mệt mỏi rồi cũng nên buông xuôi thôi. Ngày mai nàng sẽ là nương tử chính thức của y, vậy nên bây giờ nàng phải thật vui vẻ,thật hạnh phúc mà sống vì nàng vẫn còn có Yến Thiên Sở. Bỗng bên ngoài có tiếng gõ cửa, là thái giám và cung nữ mang phục sức và xiêm y đến cho nàng. Bộ y phục Hoàng Chu Tước này quả thật rất đẹp. Gấm lụa màu đỏ thẫm, chỉ thêu bằng vàng kéo mỏng, con phượng hoàng được thêu sinh động như thật làm người ta không khỏi thích thú. Phục sức đều là các loại tiến cống cao cấp, tất cả đều là làm từ vàng kim bóng loáng, vòng tay cẩm thạch, trâm cài phỉ thúy…v….v. Ngay cả phấn trang điểm cũng lấy hồng ngọc trai cán mỏng pha với mà của cách hoa mà thành hương thơm thanh thúy thuần khiết. Y quả thật rất chú trọng cho hôn lễ này. Nàng xem hết tất cả cũng hết buổi chiều, quyết định ra bờ hồ dạo mát. Nàng lại thấy cái đình hóng mát hôm nào nàng và y cũng ngồi ngắm trăng, thời gian đó thật quá vui vẻ_nàng tự nhủ thầm trong lòng. Rồi nàng cũng nhìn thấy y đang đứng ở đó, trăng đem nay không tòn như lần đó, hôm nay là trăng non!
-Chàng vẫn chưa nghỉ sao?
Yến Thiên Sở xoay người lại phát hiện ra là nàng lập tức vui vẻ ngay:
-Ta không ngủ được.
-Ta cũng vậy, xem ra tối nay hai chúng ta sẽ thức mất thôi, ngày mai ta sẽ thành con gấu trúc mà thành thân với chàng.
-Gấu trúc?
-Ừm, chàng nghĩ xem có phải xung quanh hai con mắt của gấu trúc là màu đen hay không?
-Ha ha ha, nàng nói ta cũng mới để ý nhỉ, vậy chúng ta là đôi phu thê gấu trúc.
-Phì, vậy mà chàng cũng nói ra được sao.
-Đã lâu lắm rồi ta không thấy nàng cười vui như vậy đó Ân nhi. Ta muốn lúc nào cũng nhìn thấy nàng cười, nhìn nàng vui vẻ sống cùng ta hết quãng đời còn lại.
-Tất nhiên sẽ là như vậy.
Nàng bước đến đứng cạnh y nhìn sâu vào đôi mắt của y:
-Hứa với ta, chàng sẽ mãi mãi yêu ta có được không.
Yến Thiên Sở không nói gì cả, đôi mắt vẫn cứ nhìn thẳng vào mắt nàng. Y nhìn nàn dường như đã thấy được cả nền trời xanh thẳm kia, rất rộng lớn rất u sầu. Y đưa tay vuốt nhẹ gò má của nàng, cảm nhận từng tất da thịt trên gương mặt diễm lệ kia, sau đó rất nhẹ nhàng cúi người xuống hôn lấy đôi môi của nàng. Hơi thở cả hai như quyện vào nhau, cảm nhận lấy từng nhịp đập của trái tim một sự hạnh phúc trào dâng trong cả hai người. Đôi môi của nàng rất mềm, cả cơ thể đang run nhẹ kia cũng rất hấp dẫn y trong nháy mắt. Cả hai dây dưa không ngừng, nó khiến ham muốn trong y được nhóm dậy. Y muốn có được nàng,cả tâm hồn và thể xác. Ngay lúc khe hở có thể lọt ra y đã nhủ thầm vào tai nàng:
-Ta yêu nàng, Tiếu Ân Ly!
Ánh trăng yếu ớt bị mây đen che khuất chỉ có đôi nam nữ vẫn còn đang trong cảnh phong tình khó dứt, nếu ngày mai không phải lễ sắc phong, tối đêm nay nhất định y sẽ khiến nàng thành người của mình. Yến Thiên Sở ẵm sốc nàng lên đưa thẳng về phòng. Y một chân đạp cửa phòng đi thẳng vào bên trong đặt nàng xuống giường. Nhìn Tiếu Ân Ly vân còn đang run lên, hai gò má đỏ ửng màu anh đào, đôi mắt ngượng ngùng nhìn y:
-Thiên Sở…ừm…chàng….. Vẻ mặt đó của nàng thật khiến y không thể kìm lòng được lại cúi người xuống hôn nàng, nhưng nụ hôn lần này có vẻ đầy chiếm hữu rất bá đạo, y từ từ bỏ cánh môi hồng nhuận kia ra hôn đến xương quai xanh của nàng. Một tay kéo đi cái thắt lưng bằng lụa, nhìn lớp da thịt trắng ngần hiện ra trước mắt,y ngoặm lấy một bên vai của nàng. Tiếu Ân Ly phút chốc thở dốc, cơ thể căng cứng lại, giọt mồ hôi nhẹ nhàng rơi xuống tấm chăn bông. Y đưa tay vuốt ve từ xương quay xanh xuống phần dưới, cơ thể của nàng là một tuyệt tác, nơi hai đóa hoa đang được vuốt ve kia không ngừng làm y cảmthấy kích thích, dục hỏa trong lòng càng khó dập tắt được. Cổ họng nàng khô khốc không ngừng gọi tên y:
-Thiên Sở, Thiên Sở, ta…
Y không để nàng nói hết câu lập tức nuốt trọn đôi môi của nàng, tay kia không ngừng cởi bỏ lớp y phục vướng víp ra. Đôi chân nàng thon dài ôm lấy thắt lưng của y. Đúng, nàng yêu y vậy nên tất cả mọi chuyện chỉ cần là y nàng đều có thể chấp nhận. Tấm rèm màu đỏ nhạt nhẹ nhàng buông xuống che đi cảnh xuân sắc phong tình bên trong. Nàng để mặc cho y đi vào bên trong mình, cảm giác đau đơn từ hạ thân truyền lên như gãy từng khúc xương, nàng không nhịn được rên lên một âm thanh ám muội.
-Ân nhi, nàng đau sao?
Giọng y rất trầm còn có hơi thở dốc, nàng cũng có thể cảm thấy mồ hôi từ y đang nhẹ rơi, nhưng cảm giác cả hai trở thành của nhau khiến nàng thật sự rất hạnh phúc. Dường như cả trời và đất đều làm thành một, cái cảm giác nhanh chóng lại hồi hộp, bất kể kết quả ra sao cả hai vẫn không ngừng rong đuổi trong cuộc vui của mình. Bên ngoài căn phòng gió bấc đã bắt đầu thôi nhưng trong căn phòng này thì thật ấm áp, thật nóng bỏng làm người ta cảm thấy ngượng ngùng.
Hoàng Hậu, Nàng Dám Trốn Trẫm Sao Hoàng Hậu, Nàng Dám Trốn Trẫm Sao - Tử Linh Lan