In books lies the soul of the whole Past Time: the articulate audible voice of the Past, when the body and material substance of it has altogether vanished like a dream.

Thomas Carlyle

 
 
 
 
 
Tác giả: 8nan
Thể loại: Tiên Hiệp
Số chương: 406 - chưa đầy đủ
Phí download: 17 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 627 / 0
Cập nhật: 2017-09-25 03:54:16 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 167: Thánh Nữ Phong Ba (2)
em ra tâm tình của Thác Bạt Xảo Vân cũng rất tốt, có lẽ là vi Tây Hoang thần điện đã cận kề trước mặt, nên mới chủ động trêu đùa cùng Tiêu Hùng.
Tiêu Hùng quả quyết lắc đầu: “Đẹp thì đẹp nhưng đầy gai giống con nhím vậy, không tốt xuống tay”.
Thác Bạt Xảo Vân hé miệng, vui vẻ cười lớn, dù mang chiếc khăn đen che mặt, nhưng đôi mắt kia cười mê hoặc giống như ánh mắt hồ ly, tràn ngập sự phong tình làm người ta khó cưỡng lại.
“Này, cái này cho ngươi, ngươi đi Tây Hoang thần điện tìm một nữ võ giả tên A Thất, tự tay đưa cho cô ấy, sau đó đưa cô ấy tới gặp ta là tốt rồi.
Tiêu Hùng nhận miếng ngọc bội từ Thác Bạt Xảo Vân, miếng ngọc bội này vốn dĩ cô vẫn đeo trên cổ, đặt vào tay Tiêu Hùng rồi vẫn còn vài phần ấm áp, trong lòng Tiêu Hùng không khỏi rung động, phải biết rằng cái ngọc bội này vị trí nguyên bản vừa vặn là ở trong bộ ngực đầy đặn của nàng ta...
Thác Bạt Xảo Vân nhìn Tiêu Hùng sửng sốt, trên mặt hiện lên vài phần khác thường, bỗng nhiên cô có chút hiểu ra, trên mặt nhất thời cũng có vài phần hơi hơi ừng hồng.
“Ngươi ngây người gì đó, mau đi tìm chỗ nghi đi”.
Tiêu Hùng phục hồi tinh thần, thoáng có chút xấu hổ cười ha ha: “Miếng ngọc bội này thật không tồi, xem ra là ngọc tốt...”
Thác Bạt Xảo Vân nghe qua lời Tiêu Hùng, trong lòng vừa tức giận vừa buồn cười, bất đắc dĩ liếc nhìn Tiêu Hùng một cái, từ cửa sổ lùi đầu vê.
Tiêu Hùng đánh xe ngựa, tìm được một nhà khách sạn trên trấn, sau khi để cho Thác Bạt Xảo Vân lặng yên vào trong phòng, ở ngoài cửa gọi hòa kế, thuận tay đưa cho hắn ít kim tệ cười nói: “Hỏi ngươi chút chuyện...”
Ánh mắt hòa kế sáng lên, nghiêng mình cung kính nói: “Tiên sinh, ngài muốn hỏi gì?”
Tiêu Hùng làm bộ như không thèm để ý hỏi: “Ta đường xa tới đây, muốn đi Tây Hoang thần điện cầu nguyện một chuyến, không biết có thể nhìn thấy Thánh nữ hay không...”
Tiêu Hùng bởi vỉ mang theo chiếc mù lớn, che cả mang tai, thế cho nên tên hòa kế nhất thời cũng không nhận ra hắn không phải là người Tây Hoang yêu tộc, thở dài một tiếng nói: “Tiên sinh ngài muốn đi cầu nguyện, chuyện đó không thành vấn đề, nhưng muốn thấy Thánh nữ thì là chuyện không thể nào”.
Tiêu Hùng làm bộ dạng như cực độ thất vọng: “Ồ, tại sao có thể như vậy, thật sự làm cho người ta thất vọng rồi, là Thánh nữ không tham gia nghi thức cầu nguyện sao?”
Tên hòa kế gật gật đầu, lại nhìn xung quanh, rồi mới nhẹ thở dài: “Đã nhiều tháng nay không nghe thấy tin tức Thánh nữ, có người đồn đại Thánh nữ đã xảy ra chuyện, lại thấy có tin, hiện tại thần điện chuẩn bị một lần nữa tuyển lập Thánh nữ, cũng không biết là thật hay giả...”
Tiêu Hùng thật sự kinh ngạc, lắp bắp hỏi: “Một lần nữa tuyển lập Thánh nữ, đây là chuyện gì vậy, Thánh nữ không phải mới tuyển lập ra không lâu sao, sao lại muôn tuyển lập lần nữa?”
Tên hòa kế cau mày cười khổ: “Việc này sao tôi biết được, đây cũng là nghe người khác nói, cũng không biết thật hay giả, chỉ là nghe nói Thánh nữ trước đây đi ra ngoài làm việc, đã gặp trọng thương ngoài ý muốn, đến nay vẫn dưỡng bệnh, đến nay truyền ra tin tuyển Thánh nữ, e rằng bệnh tình Thánh nữ khó hồi phục, cho nên mới tuyển lập Thánh nữ mới”.
“Vẫn đang dưỡng bệnh?”
Tiêu Hùng trong lòng cười lạnh, chuyện này chỉ e là lời đối phó của Tây Hoang thần điện đối với người khac. như vậy mấy tháng qua, cho dù là tìm kiếm hay hi vọng cũng đều chỉ có thất vọng mà thôi, cho nên mới tuyển lập Thánh nữ mới.
Chỉ là không biết chuyện tuyển lập Thánh nữ với chuyện Thác Bạt Xảo Vân bị tập kích có liên quan gì với nhau không?
Tên hòa kế dù sao cũng chỉ là nghe ngóng, không cách gì biết là đúng hay sai, sau khi hỏi han, Tiêu Hùng đem tin tức của tên hỏa kế trở về phòng.
Thác Bạt Xảo Vân vốn dĩ tựa ở cửa phòng nghe hai người nói chuyện, nhìn Tiêu Hùng đi vào, cô cười khổ nói: “Xem ra chuyện dường như có chút phức tạp.”
Tiêu Hùng lắc đầu nói: “Vốn dĩ là có chút phức tạp, nhưng mà cô đã trờ lại, sẽ không còn nữa phức tạp nữa”.
Thác Bạt Xảo Vân nhìn chằm chằm Tiêu Hùng, ánh mắt sáng lên: “Xin chỉ giáo cho?”
Tiêu Hùng hơi nhíu mày nói: “Hiện tại Tây Hoang thần điện che giấu tin tức cô bị thương mất tích, mặc kệ là vì thời gian quá dài không tìm thấy hoặc là người khác có ý muốn tuyển lập Thánh nữ mới, kết quả đều giống nhau, tôi cho rằng cô bây giờ nên dùng một cách đặc thù, nói cho tất cả mọi người biết, bao gồm cả người của Tây Hoang thần điện, Thánh nữ cô vẫn còn sống.”
Ánh mắt Thác Bạt Xảo Vân phát sáng, chằm chằm nhìn Tiêu Hùng thản nhiên cười nói: “Ngươi dường như có kế hoạch gì tốt?”
Tiêu Hùng mỉm cười nói: “Tây Hoang yêu tộc ở trong trấn cũng không biết nội tình, bọn họ chỉ biết Thánh nữ bệnh nặng, nhưng nếu như Thánh nữ bỗng nhiên hồi phục, xuất hiện trước mặt mọi người, dẫn tới một cơn địa chấn, vì thế kích động Tây Hoang thần điện, vậy cô nói thử nói xem người của Tây Hoang thần điện vui cũng được, buồn bực cũng được, liệu có thể tìm lý do tuyển lập Thánh nừ mới hay không?”
Trên mặt Thác Bạt Xảo Vân lộ ra vài phần kinh ngạc, vô cùng tán thường nhìn Tiêu Hùng nói: “Chiêu đập nồi dìm thuyền này quả nhiên không tồi, chỉ cần khuếch trương thanh thế, Thần quang trấn không người không biết, lời đồn Thánh nữ bệnh nặng hoặc mất đi tự nhiên sụp đổ, ta vẫn còn thì tự nhiên không thể tuyển lập Thánh nữ, thậm chí cả vạn cư dân của Thần quang trấn, bọn họ nhìn thấy ta vẫn sống khôe mạnh, tự nhiên không thể nghĩ tới cái khác...”
“Còn về người trong thần điện, chuyện phát triển tới bược này, ngay có bọn họ có lòng muốn giấu diểm. muốn làm một số chuyện cũng không thể làm gì được.”
Tiêu Hùng gật đầu nói: “Đúng, đúng là như vậy, nếu bây giờ cô mạo muội trở lại Tây Hoang thần điện, nói không chừng cô liền thực bị bệnh nặng...”
Thác Bạt Xảo Vân chậm rãi đi tới trước mặt Tiêu Hùng, ngón tay chỉ nhẹ vào tim Tiêu Hùng: “Ngươi cũng là một trái thất khiếu linh lung tâm, chỉ chớp mắt liền nghĩ tới một biện pháp tốt, chỉ là biện pháp này, hẳn nên thực hiện như thế nào đây?”
Tiêu Hùng nhún vai, buông tay nói: “Làm Thánh nữ để cho mọi người thờ phụng, chuyện này so với tôi cô làm giòi hơn nhiều, sẽ không cần phải hỏi tới tôi”.
Thác Bạt Xảo Vân cười cười: “Ngươi vẫn phải tìm A Thất tới đây, A Thất là thị nữ tâm phúc của ta, ngày thường cầu phúc, cầu nguyện hoặc là vì dân chúng chữa bệnh, đều mang theo cô ấy, nếu muốn xếp đặt thì xếp đặt cho giống không thì.”
Tiêu Hùng thoáng có chút ngạc nhiên hỏi: “Cô còn có thể chữa bệnh?”
Thác Bạt Xảo Vân liếc xéo Tiêu Hùng nói: “Ngươi cho Thánh nữ bất tài chuyện gì cũng không biết làm sao, đối với y thuật ta có nghiên cứu, hàng năm đều phải vì phần đông Tây Hoang yêu tộc chữa bệnh miễn phí, vì mọi người cầu nguyện cầu phúc...”
Tiêu Hùng ồ một tiếng, cười nói: “Chữa bệnh miễn phí, trái tim nhân hậu, để ngưng tụ lòng người, cũng đem nhiều cái tốt cho dân chúng, như thế cũng không tồi.”
“Được rồi, cô cứ nghĩ xem chuyện này phải làm sao mới tốt, tôi đi tìm A Thất, đúng rồi, Tây Hoang thần điện không dễ đi, tôi lại không phải người Tây Hoang yêu tộc, có thể vừa đi đã bị coi như gian tế và bắt giữ lại...”
Hàng Long Phục Hổ Hàng Long Phục Hổ - 8nan