With compassion you can die for other people, like the mother who can die for her child. You have the courage to say it because you are not afraid of losing anything, because you know that understanding and love is the foundation of happiness. But if you have fear of losing your status, your position, you will not have the courage to do it.

Thích Nhất Hạnh

 
 
 
 
 
Tác giả: Không rõ...
Thể loại: Tuổi Học Trò
Số chương: 159 - chưa đầy đủ
Phí download: 11 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 374 / 1
Cập nhật: 2017-09-25 00:18:15 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 134
a, có gì đâu, anh nghe nhầm đó *cười cười* *lau mồ hôi*
Thằng nhok nhìn con bé đầy nghi ngờ, rõ ràng là nó nghe nói cái gì đó mà "sống chung" rồi "từ hôn" gì gì đó nữa.....
- Bảo đầu bếp làm món gì cho con bé đi!- ông Trần lên tiếng.
- Vâng ạ. Con muốn ăn gì?- mama chồng nó cười hỏi.
- Ukm.....dạ cho con món gì cũng được ạ, miễn sao đừng làm rau, hành dày đặc là đc rồi- con bé nhăn mặt nói.
- Vậy để ta bảo đầu bếp Vương làm món gì đơn giản cho con nhé? Nhanh thôi.
- Vâng, thế cũng đc ạ.- con bé mỉm cười, yên lặng ngồi chờ.
Bữa ăn vẫn diễn ra tiếp tục như bình thường, chỉ có ánh mắt vị khách là hơi đặc biệt. Nãy giờ Maia cứ chốc chốc nhìn sang con bé, thắc mắc tự hỏi rốt cuộc cô gái này có gì tốt mà ngay cả ông Trần- vốn là người rất khó tính, nghiêm khắc- cũng rất quan tâm đến, lại còn có chút gì đó gần như là "trọng" trong ánh mắt mà ông nhìn con bé. hừm.......
- Sao ko ăn nữa vậy, Maia?
- A, tớ ko sao, chỉ nghĩ xem lần sau nên làm món gì mời mọi người mà Anny vẫn ăn đc- cô mỉm cười, nhìn về phía con bé đang ăn ngon lành.
- Ko cần đâu, một lần hôm nay là đc rồi, vậy phiền cậu lắm.- thằng nhok cười xòa.
Maia định nói gì đó nữa, nhưng con bé đang ăn đột nhiên ngẩng đầu lên, mỉm cười toe toét, song ko khỏi có chút gian manh.
- Oh`, rất hoan nghênh cậu đến đây ăn hay nấu thường xuyên vẫn đc, chỉ có điều nếu cậu thật sự muốn nấu ăn ở đây, tôi có thể cho cậu danh sách những món tôi bị dị ứng hay ko ăn đc- con bé nhếch mép nói.
Maia tức run người nhìn con bé. Ý gì chứ? Cô ta là ai mà dám nói vs cô như là nói vs một người hầu chuyên hầu hạ cô ta chứ? Bảo cô học thuộc những món mà con bé bị dị ứng ư? Mơ à? Cô vốn dĩ chỉ định nấu cho nhà thằng nhok, tự nhiên có con bé ở đây đã đủ bực rồi, lại còn dám nói cái giọng điệu đó nữa......
- Ủa, Anny, cô đang ăn lá ngải cứu đó hả?- thằng nhok đột ngột hỏi.
- Hở? Ừ, hình như thế, tôi cũng ko để ý lắm, mà có sao ko?- con bé cũng ngạc nhiên hỏi lại, bộ có vấn đề gì hả?
- Chẳng phải cô b.......Mà ko, ko có gì, cô cứ ăn tiếp đi.- thằng nhok phẩy tay tỏ vẻ ko có gì, tiếp tục bữa ăn, song thi thoảng lại nhìn về phía con bé, vẻ thắc mắc....
"Hừm, nếu mình nhớ ko nhầm ko phải là cô ta dị ứng vs lá ngải cứu sao?"
Ép Hôn Ép Hôn - Không rõ...