There's nothing to match curling up with a good book when there's a repair job to be done around the house.

Joe Ryan

 
 
 
 
 
Tác giả: Không rõ...
Thể loại: Tuổi Học Trò
Số chương: 159 - chưa đầy đủ
Phí download: 11 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 374 / 1
Cập nhật: 2017-09-25 00:18:15 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 71
ậy là xem như ng` đó ko tồn tại, dù làm j` hay nói j` cũng ko quan tâm hả?- nó thick thú hỏi.
- Đúng vậy. Nhưng một khi đã nếm thử kiểu đó rồi, em sẽ ko còn thấy thick thú như thế này đâu, Thanh Thanh- Kavin cười nhẹ.
- Để rồi xem.....-con bé mỉm cười ma quái rồi chạy biến đi, để lại phía sau, Hana, Mike và Kavin chỉ còn bik lắc đầu nhìn theo bóng dáng nó khuất dần.....
Chạy đi chạy lại một hồi, mệt bở cả hơi tai, cuối cùng con bé cũng tìm ra thằng nhok đang ở sau khuôn viên trường. Cười khẽ, con bé rón rén bước chân đến bên, định hù thằng nhok thì thấy thằng nhok dường như đã ngủ say. Nhíu mày lại, con bé hơi cúi đầu xuống, quan sát kĩ khuôn mặt thằng nhok. Từ trước đến nay, đây là lần đầu tiên nó nhìn thằng nhok ở gần như vậy. Ko thể phủ nhận là thằng nhok rất đẹp trai, một nét đẹp rất lãng tử. Cười đểu một cái, con bé se sẽ đưa tay lên, đưa tay bịt mũi thằng nhok lại, để xem còn ngủ đc nữa ko cho bik, hehe.....(ác độc!)
- Ái!- con bé la lên khi tay mình bị bóp chặt.Thằng nhok hơi nheo mắt lại, rồi thả tay con bé ra. Con bé le lưỡi, bĩu môi nói- anh ko cần phải bạo lực vậy chứ, chỉ đùa xí thui mà.
Im lặng.
- Nè, sao im lặng vậy? Hay anh mắc bệnh trầm cảm rồi? Trời ơi! Trình độ chọc tức của mình đạt đến mức độ này rồi ư?- con bé giả vờ lêu lên đầy thick thú, châm biếm thằng nhok thấy rõ.
Đáp lại con bé vẫn chỉ là sự im lặng như lúc nãy. Con bé bắt đầu cảm thấy bực bội.
- Này, anh nói j` đi chứ! Bộ mất khả năng nói rồi ak`?- con bé tức giận nói.
Nhưng vẫn chỉ là im lặng.
- Anh......đc lắm! Grừ......Ko thể chịu đựng đc! Sao mà anh cứ im lặng thế hả? Chán chết mất!!!!!!!!!!!!- con bé hét lên.
Thằng nhok vẫn chỉ ngồi yên ko nói j` làm con bé tức nổ đom đóm mắt. Rồi đột nhiên, thằng nhok đứng bật dậy. Con bé tròn xoe mắt nhìn, vẻ mặt hớn hở như nhặt đc một bao vàng. Nó cứ ngỡ thằng nhok sẽ nói hay làm cái j` đó, nào ngờ........Thằng nhok ko thèm liếc con bé lấy một cái, bỏ đi trong im lặng. Phía sau, con bé gần phát khóc....
- Đồ Ken đáng ghét! Dám làm lơ tôi!!!!!! Đồ cái đồ ác độc, thừa bik ng` ta ghét nhất là im lặng mà cứ......ngột chết đi đc!!!!!!!!!!!Để xem rồi tôi sẽ làm j` anh! Tôi mà ko khiến anh tức phát hét lên thì tôi sẽ ko còn là tiểu thư nhà họ Hoàng, con dâu nhà họ Trần nữa!!!!!!!!!!!!!!!....vv.....- con bé phẫn nộ hét lên, thề nọ thề kia đủ kiểu.....
Ng` con trai có hơi khựng lại, môi khẽ nhếch lên tạo thành một nụ cười............
.........:::::::Trưa:::::::..........
Con bé cựa mình thức giấc. Haizz.....Lúc nãy do **** thằng nhok mệt quá, con bé tức mình lăn ra......ngủ luôn! Đưa tay lên chùi mắt theo thói quen, nó bỗng thấy cái j` đó hơi vướng tay. Mắt nhắm mắt mở, hình như đó là một cái áo? Đưa cái áo lên ngang tầm mắt, con bé bắt đầu......săm soi. Chậc. Sao mà trông quen quen vậy ta? Bất chợt, nó cảm thấy có cái j` đó trong bọc áo. Tò mò, con bé lôi cái thứ trong bọc áo ra. Một cây kẹo xoắn ốc màu cầu vồng? Sao nhìn cây kẹo này cũng quen quen ta?
- Huh? Dừng lại ở đây làm j` vậy?- con bé ngạc nhiên hỏi khi thằng nhok dừng xe trước một cửa hàng kem.
Ko nói ko rằng, thằng nhok chỉ hừ nhẹ một cái rồi kéo con bé xuống xe. Tuy ko hiểu j` cả, con bẽ cũng ngoan ngoãn xuống xe theo thằng nhok đi vào trong.
- Cho cô này.- thằng nhok chìa ra cho con bé một cây kem trông ngon tuyệt!
- Woa! Trông thật tuyệt!- con bé phấn khích nói, rồi quay sang nhìn thằng nhok đầy nghi ngờ- sao tự dưng tốt đột xuất thế? Có ý đồ j` ak`?
- Hừ, ko lấy thì thôi, đừng hỏi nhiều- nói rồi, thằng nhok thẳng tay giật lại cây kem. Con bé ngay lập tức giằng lại, giữ khư khư như sợ bị cướp đi lần nữa.
- Ai nói là ko lấy chứ!- con bé chu môi nói, rồi liếm mép nhìn cây kem- hehe.....vào bụng chị mà ở nha kưng!
30s.
Con bé hoàn thành xong "tác phẩm" của mình- cái ly đã hết sức sạch sẽ. Nhìn thằng nhok bằng ánh mắt đầy bik ơn, con bé cũng mỉm cười, lấy từ trong túi áo mình ra một cây kẹo xoắn ốc màu cầu vồng.
- Đây, cho anh, xem như là quà đáp lễ.
- Quà đáp lễ?- thằng nhok phì cười hỏi, rồi cũng vui vẻ cho cây kẹo vào túi áo mình- đc rồi, tôi sẽ cất giữ nó cẩn thận, h thì về thôi, nếu ko mọi ng` sẽ lo lắng đấy.
- Uhm.- con bé vui vẻ nói. (1)
Ôhô! Cây kẹo này ở đây, có nghĩa đây là áo của thằng nhok? Haha...chắc chắn là thế rồi!- con bé vui sướng nghĩ. Khoác cái áo vào ng` mình, con bé đứng lên, dù sao cũng ngủ suốt 2 tiết rồi, phải vào học thôi! Khẽ cười nhẹ, con bé nhìn chiếc áo của thằng nhok.......
Cô gái bước đi, trên tay cầm một chiếc áo khoác ko rõ của ai, chỉ bik trông nét mặt cô xem ra rất vui.....
"Vậy mà bơ nhau cái j` chứ, đồ ngốc!"
(1) chuyện này xảy ra vào ngày con bé kể cho thằng nhok nghe về quá khứ của nó.
Ép Hôn Ép Hôn - Không rõ...