I divide all readers into two classes; those who read to remember and those who read to forget.

William Lyon Phelps

 
 
 
 
 
Tác giả: Thắng Kỷ
Thể loại: Tiên Hiệp
Biên tập: tran anh tuan
Upload bìa: hoang viet
Số chương: 1591 - chưa đầy đủ
Phí download: 30 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 1805 / 16
Cập nhật: 2016-07-21 11:53:06 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 652 : Tình Yêu Của Sát Thủ Vương (2)
iện tại cứ chờ Tiếu Kiểm Sát Thần Vương trông thấy khối linh ngọc kia, chỉ là không biết có thành công hay không, nếu không thể mau sớm tăng lên, thì hết thảy đều là mộng ảo.
Nghĩ tới những địch nhân của mình, nghĩ tới tên Cao Bằng ẩn giấu sâu đến ngay cả hắn đều không nghĩ tới như vậy; nghĩ tới tên Nhậm Kiệt đáng ghét đáng chém ngàn vạn đao; còn có mục tiêu cả đời mình muốn vượt qua kia...
- Yên tâm đi, trình độ trận pháp của hắn đạt tới loại trình độ đó, thì lực hấp dẫn của vật kia đối với hắn sẽ không nhỏ. Hơn nữa, hắn cũng có thể phát hiện một chút bí mật. Trên thế giới này, tất cả tu luyện giả, có người nào cự tuyệt cơ hội thăm dò di tích trình độ như vậy đâu! Thấy sắc mặt của Lam Thiên, Hạ Cửu Hạc biết ngay hắn đang suy nghĩ gì, liền an ủi.
- Ừm! Lam Thiên gật gật đầu, lập tức ánh mắt nhìn về hướng Tây Nam đại doanh, nơi đó chung quanh mấy ngàn dặm bị sát khí tràn ngập, khí tức chiến trường bao phủ khiến Thái Cực Cảnh bình thường đều cảm thấy kinh khủng. Giờ khắc này Nhậm Kiệt ở Tây Bắc, nếu mình muốn vượt qua mục tiêu kia, đầu tiên phải tiêu diệt Nhậm Kiệt.
Tây Bắc đại doanh, Nhậm Kiệt ôm Đan Diệu nhanh chóng chạy về, chỉ có điều Nhậm Kiệt không có để bất kỳ kẻ nào phát hiện, đồng thời dùng Cửu Cửu m Dương Trấn Thần Kỳ bố trí trận pháp ngăn cách khí tức, nhưng Nhậm Kiệt vẫn với tốc độ nhanh nhất chạy về Tây Bắc đại doanh, bởi vì hắn biết tình huống của Đan Diệu rất nghiêm trọng.
Đan Tiên Giáo kia hiển nhiên có phương pháp đặc thù xác định vị trí của nàng, cho nên mới làm cho Đan Diệu trước nay luôn lo lắng như vậy, trận pháp ngăn cách bình thường chỉ sợ tác dụng không lớn.
Cho nên Nhậm Kiệt mau sớm chạy về không gian trận pháp hạch tâm, trực tiếp xông vào không gian trận pháp hạch tâm.
Tuy rằng không có ở đó thời gian bao lâu, nhưng lúc này không gian trận pháp hạch tâm đã biến dạng, Nhậm Thiên Hoành đã rời đi, những người Trận Tông kia toàn bộ đều đi vào trong trận pháp Nhậm Kiệt bố trí. bọn họ cũng không có dùng nhiều lực phá hủy, mà dưới hướng dẫn của Giang Trấn, toàn bộ cũng như ngây ngốc như say, giống như nhập ma cùng nghiên cứu những trận pháp Nhậm Kiệt để lại kia.
Giống như lão sư ra đề, học sinh đang giải đáp, xâm nhập vào từng tầng từng tầng trận pháp, khó khăn từ từ tăng lên, đối với bản thân bọn họ cũng có chỗ tốt vô hạn.
- Người nào? Nhậm Kiệt ôm Đan Diệu đi vào chỗ hạch tâm nhất của Trận Tông, cũng là không gian trận pháp hạch tâm vốn do Giang Trấn chiếm giữ, xem thành cấm địa, trưng bày mảnh vỡ tấm bia đá bị tia sáng trận pháp bao bọc kia. Nhậm Kiệt mới vừa tiến vào, Tề Thiên một mực đứng ngẩn người thất thần ở chỗ đó, chợt xoay người lại.
Quá mức nhập thần, rồi lại không có lưu ý là Nhậm Kiệt đến, trong tiếng nổ ầm ầm rồi lại thúc giục lực lượng muốn đối phó với người đến gần.
- Chờ ngươi đã lâu, vật này rốt cuộc là chuyện gì xảy ra? Ngươi từ đâu có vật này? Điều này sao có thể? Mau nói cho ta biết, đồ vật này ngươi từ đâu có được? Tấm bia đá chỗ bổn đại gia nếu cũng có thể hư hại một góc như vậy, ta đã sớm đi ra rồi! Tấm bia đá này quan hệ trọng đại, nhanh lên nói cho bổn đại gia rốt cuộc chuyện gì xảy ra, tốt nhất nghĩ biện pháp đi vào trong này... Không đúng, nếu quả thật là lão tam, hắn hẳn đã trốn ra được... Vừa nhìn thấy Nhậm Kiệt, Tề Thiên lập tức xông tới, chụp lấy hai vai Nhậm Kiệt, kích động nói.
Vừa thấy Tề Thiên trạng thái này, Nhậm Kiệt biết ngay hắn đã lĩnh ngộ xong toàn bộ các chữ mình cho hắn lúc trước, hắn giống như súng máy hỏa lực hạng nặng một lần nữa rót đầy đạn, bắt đầu khai hỏa.
Bất quá dựa theo trạng thái của Tề Thiên hiện tại, dựa theo tình huống lĩnh ngộ trước đó, Nhậm Kiệt còn tưởng rằng những thứ đó đủ để hắn dùng một hai tháng, lần này rõ ràng nhanh hơn rất nhiều. Lập tức Nhậm Kiệt đưa mắt nhìn về phía chỗ mảnh bia đá bị phong cấm, lập tức hiểu rõ chuyện gì xảy ra. Vật kia khẳng định có quan hệ lớn lao với Tề Thiên, mà lại giúp hắn mới có lĩnh ngộ cùng biến hóa sớm như vậy.
- Ngươi trước đừng kích động, không thấy ta hiện giờ còn cấp bách so với ngươi sao? Nhậm Kiệt bất đắc dĩ lắc lắc đầu, nhìn về phía Đan Diệu ôm trong ngực.
- A! Là tiểu nha đầu! Rốt cục nàng muốn mở ra! Không đúng, làm sao vậy? Không thể nào, sinh mạng khí tức gần như đoạn tuyệt... Nhậm Kiệt vừa nói như vậy, Tề Thiên đang kích động mới nhìn thấy Đan Diệu nằm trong ngực Nhậm Kiệt, lập tức cũng cả kinh kêu lên.
Hắn vừa nhìn một cái liền nhìn thấu tình huống của Đan Diệu có gì đó không đúng, lúc trước trừ Nhậm Kiệt, hắn là người duy nhất nhìn thấu thân phận của Đan Diệu, nhãn lực của Tề Thiên tuyệt đối vượt quá tưởng tượng.
Nhậm Kiệt khống chế thần hồn lực, trong nháy mắt Cửu Cửu m Dương Trấn Thần Kỳ xuất hiện, chủ kỳ hơi chớp động sấm chớp, Nhậm Kiệt nhẹ nhàng đặt Đan Diệu ở trên đó, chung quanh những cây đại kỳ khác chớp lóe sáng. Giờ này Cửu Cửu m Dương Trấn Thần Kỳ đạt tới Lăng Thiên Bảo Khí thượng phẩm, trải qua vô số lần chiến đấu, hấp thu các loại lực lượng, nhất là sau khi trải qua lôi kiếp tẩy lễ, đã có cảm giác vượt qua Lăng Thiên Bảo Khí thượng phẩm bình thường.
Nhậm Kiệt dùng thân phận Tiếu Kiểm Sát Thần Vương xuất hiện, Cửu Cửu m Dương Trấn Thần Kỳ này chính là dấu hiệu, Nhậm Kiệt không thể dễ dàng để quá nhiều người biết, là sợ truyền ra ngoài tạo thành phiền toái nhiều hơn cho Nhậm gia, vốn hiện tại đã đủ vấn đề rồi, nhưng Tề Thiên cũng như lão nhân mặt cười, đều không cần lo lắng có bất kỳ vấn đề gì. Thậm chí Tề Thiên đều không quan tâm, thậm chí đều không rõ lắm, Tiếu Kiểm Sát Thần Vương là ai.
Chỉ có điều nhìn thấy Nhậm Kiệt khống chế Cửu Cửu m Dương Trấn Thần Kỳ này xuất hiện, nhất là bên trên lóe lên sấm chớp, bên trong Tiểu Lôi Long đã lại lần nữa khôi phục hình thể, hắn cũng không khỏi ánh mắt sáng ngời.
- Giỏi lắm tiểu tử! Tiểu tử ngươi cũng quá tà môn đi! Cho dù là Tiên khí cũng rất hiếm có trải qua sấm sét rèn luyện, thứ này của ngươi lại trải qua sấm sét... Không đúng! Không phải sấm sét, bổn đại gia cũng thiếu chút nữa nhìn lầm, đây là lực lượng lôi kiếp a... Tà môn, quá tà môn! Tiểu tử ngươi làm sao làm được, rồi lại sáp nhập vào trong pháp bảo này một tia lực lượng lôi kiếp, mà lại luyện hóa nhiều loại lực lượng, đồ chơi này có chút ý tứ đây! Thấy Cửu Cửu m Dương Trấn Thần Kỳ của Nhậm Kiệt lúc này, ngay cả Tề Thiên đều không khỏi luôn miệng khen ngợi.
Có thể nói, từ khi Tề Thiên xuất hiện, tất cả đồ vật trong mắt hắn đều là rác rưới, vật gì đó có thể để cho hắn khen ngợi càng ngày càng ít, nhất là khen ngợi một kiện vũ khí, đây còn là lần đầu tiên.
Nhậm Kiệt không có trả lời Tề Thiên, bởi vì hiện tại hắn muốn cẩn thận nghiên cứu một chút, đầu tiên chính là nghĩ biện pháp hoàn toàn ngăn cách người khác tìm ra Đan Diệu. Đây là đối phương dùng khí tức bản mạng của Đan Diệu làm cơ sở, thi triển thủ đoạn kinh thiên khóa lấy Đan Diệu. Nhưng dường như cũng không thể hoàn toàn xác định, nhất là sau đó đám người Hắc Đan lão tổ kia chạy đến, nghe đối thoại giữa bọn họ cùng Lão Gian lúc đó, dường như bọn họ tìm ra Lão Gian cũng mất thời gian rất lâu.
Nói như thế, loại ngọc bội trong tay mình, hẳn bọn họ cũng không có nhiều lắm, hơn nữa dường như cũng bị một chút ảnh hưởng. Đan Diệu lựa chọn ở chỗ này, khẳng định cũng có đạo lý, hơn nữa Nhậm Kiệt cũng sớm phát hiện, Minh Ngọc Hoàng Triều, Thiên Hải Đế Quốc, Liên minh bộ lạc Tuyết Nguyên ở khu vực này cũng rất đặc thù.
Những thứ này đều là nhân tố phải suy tính, Nhậm Kiệt nghĩ biện pháp đồng thời, cũng phát hiện khối ngọc bội nơi ngực Đan Diệu, cái này hẳn là Huyễn Chân Tiên Ngọc mà Đan Diệu từng đề cập tới thì phải? Nghĩ tới đây, Nhậm Kiệt liền đưa tay lấy xuống Huyễn Chân Tiên Ngọc từ trên ngực Đan Diệu.
Một bên Tề Thiên vốn còn muốn nói điều gì, nhưng vừa thấy động tác của Nhậm Kiệt biết ngay hiện tại không thích hợp, mà khi thấy Nhậm Kiệt từ trên ngực Đan Diệu lấy xuống ngọc bội kia, hắn lắc lắc đầu, quay đầu tiếp tục nhìn về phía mảnh bia đá vỡ kia...
Dược Vương Tà Thiếu Dược Vương Tà Thiếu - Thắng Kỷ Dược Vương Tà Thiếu