Mỗi con người có 03 loại tính cách: tính cách anh ta phô bày, tính cách anh ta có, và tính cách anh ta nghĩ anh ta có.

Alphonse Karr

 
 
 
 
 
Tác giả: Thắng Kỷ
Thể loại: Tiên Hiệp
Biên tập: tran anh tuan
Upload bìa: hoang viet
Số chương: 1591 - chưa đầy đủ
Phí download: 30 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 1805 / 16
Cập nhật: 2016-07-21 11:53:06 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 631 : A! Cái Này Còn... Không Hài Lòng Lắm! !! (2)
hậm Thiên Hoành theo phản ứng đầu tiên đáp một câu, lập tức ngẫm lại cảm thấy gia chủ nói cũng đúng, đưa mắt nhìn lướt qua người bên cạnh, hiển nhiên có thể ở chỗ này đều không phải người ngoài, Nhậm Thiên Hoành nhìn về phía Nhậm Kiệt nói: - Gia chủ! Bởi vì năm đó đại ca an bài sách lược, cho nên đã nhiều năm nay Tây Bắc cùng Tây Nam luôn cách xa với gia tộc, đối ngoại cũng kiên cường như sắt thép, cho nên đối với tình huống bên trong Tây Bắc đại doanh, gia chủ ngài cũng chưa quen thuộc lắm. Trước đây bên ngoài đều biết, Tây Bắc đại doanh có trăm vạn bộ đội tinh nhuệ, những bộ đội khác gần 200 vạn. Lần này Thiên Hải Đế Quốc toàn lực công kích, gần đây bộ đội tinh nhuệ tổn thất tổng cộng hết lại gần 20 vạn, bộ đội bình thường cũng có hơn 40 vạn. Nhưng bên ngoài cũng không biết, trong Tây Bắc đại doanh còn ẩn giấu tới 50 vạn bộ đội tinh nhuệ, cũng có trên trăm vạn so với bộ đội bình thường lợi hại một chút, không có đạt tới trình độ bộ đội tinh nhuệ, cho nên nếu có thể thu được mấy lần thắng lợi như vậy, thì dù đối mặt với cả Thiên Hải Đế Quốc, ta cũng không sợ!
Cái gì, còn có 50 vạn bộ đội tinh nhuệ, còn có trên trăm vạn những bộ đội khác?
Nhậm Thiên Hoành vừa nói ra lời này, Nhậm Kiệt cũng có chút bất ngờ! Hắn từng nghĩ tới Tây Bắc đại doanh khẳng định có một số bí mật cùng ẩn giấu thứ gì đó, nhưng không nghĩ rằng ẩn giấu nhiều như thế. Nên biết rằng, bộ đội tinh nhuệ không phải bộ đội bình thường, nếu nói chỉ là bộ đội cấp cho vũ khí, huấn luyện một chút, thì có tổ chức mấy trăm vạn đều rất dễ dàng, một cái hành tỉnh cũng có thể tổ chức mấy trăm vạn quân.
Thế nhưng bộ đội tinh nhuệ thì khác, đó là bộ đội chính quy, mỗi một người đều tu luyện một vài công pháp, tướng lãnh bên trong ít nhất đều là Thần Thông Cảnh, còn có m Dương Cảnh phối hợp, một chi đội ngũ như vậy tuyệt đối vô cùng kinh khủng. Dĩ vãng lúc bình thường Tây Bắc đại doanh trang bị bộ đội tinh nhuệ cũng tới số lượng 60 vạn quân, sau này Tây Bắc đại doanh âm thầm tự mình tăng lên đến trên trăm vạn, người khác đều nghĩ đây là lực lượng ẩn giấu của Tây Bắc đại doanh, nhưng không nghĩ rằng...
Nhậm Kiệt còn có thể tốt một chút, Ngụy Lượng, Hải Thanh Vân ở một bên thì hoàn toàn hoảng sợ ngây người.
Nhậm Thiên Hoành cùng cha bọn họ đều giống nhau, đều là một trong mười vị đại tướng quân của Minh Ngọc Hoàng Triều, gia tộc bọn họ đương nhiên cũng sẽ âm thầm tổ chức một số lực lượng bí ẩn, nhưng bộ đội tinh nhuệ có thể ngầm tổ chức chừng 5 vạn, 8 vạn đã là cực hạn, Tây Bắc đại doanh bên này ngược lại ẩn giấu hơn 50 vạn. Còn có 100 vạn so bộ đội bình thường lợi hại một chút... đây là khái niệm gì?
Hơn nữa đây còn chỉ là Tây Bắc đại doanh, ở Tây Nam đại doanh thì sao?
Thời khắc này, trong lòng bọn họ đều chỉ có một cảm giác: quá biến thái, làm sao làm được? Không trách được hoàng đế đề phòng Nhậm gia như thế, chuyện này cũng quá kinh khủng đi! Hơn nữa xem theo chỉnh thể bầu không khí của Tây Bắc đại doanh, hiển nhiên cố ý làm nhạt đi hoàng quyền, ở nơi này chỉ có Tây Bắc đại doanh cùng Nhậm gia!
Lợi hại, thật lợi hại! Cha của bọn họ đồng dạng thân là đại tướng quân, vậy mà cùng so sánh còn kém quá xa!
- Ừm! So với ta nghĩ còn nhiều hơn không ít, nhưng không quản ra sao đều là lực lượng của nhà mình, không thể tùy tiện tiêu hao! Sau này vẫn là nên nghĩ một chút biện pháp...
Nhậm Kiệt cũng cười gật đầu, nhưng cuối cùng vẫn lầm bầm một câu làm cho Nhậm Thiên Hoành bọn họ rất là không nói nên lời.
Nếu như Nhậm Kiệt không có biểu hiện trước đó, Nhậm Kiệt nói ra lời nói này, nhất định bọn họ sẽ cho rằng gia chủ chỉ là lý luận suông, không có trải qua chiến trường nói bát nháo. Dù sao trong chiến trường nào không có người chết, nhưng bây giờ, bọn họ lại cảm thấy Nhậm Kiệt rất rất nghiêm túc, rất chính xác: loại thương vong này vẫn còn hơi nhiều!
Đồng dạng trong chiến đấu, cận vệ đội chỉ có vài người bị thương, mà người Ngụy Lượng, Hải Thanh Vân bọn họ mang đến cũng chỉ có mấy chục người thương vong. Nếu để cho Nhậm Thiên Hoành bọn họ biết kết quả của những đội ngũ Nhậm Kiệt mang đến đây so sánh, nhất định sẽ có kích động bị hộc máu. Trên thực tế Nhậm Kiệt còn đang suy nghĩ chính là, nếu như Thiên Long Quân đến đây, tổn thất sẽ phải ít hơn chăng. Dĩ nhiên, Nhậm Kiệt cũng không có nói quá nhiều, chỉ là trong lòng nghĩ những chuyện này, sau này sẽ từ từ làm tới. Nhậm Kiệt nghĩ trong lòng, ít nhất đại lượng quân đội thế nào cũng phải đạt tới Ngụy Lượng, Hải Thanh Vân hoặc là trình độ Thiết Huyết Chiến Kỵ của Tây Bắc đại doanh kia mới được.
Nếu như nói Thiên Hải Đế Quốc cùng Tây Bắc đại doanh này đều là tinh binh, thì Thiên Long Quân đã cao hơn bọn họ một bậc, đạt tới trình độ quân đội tu luyện giả, hoặc là đến gần trình độ yêu cầu của quân đội thời đại Hoàng triều thượng cổ.
Nên biết rằng, ở thời kỳ Hoàng triều thượng cổ, muốn chính thức trực thuộc bộ đội tinh nhuệ, binh lính bình thường nhất đều phải là Thần Thông Cảnh mới có tư cách, hơn nữa số lượng càng nhiều phát huy uy lực càng lớn. Lúc đó Hoàng triều thượng cổ lưu lại một số ít ghi chép chứng tỏ: bọn họ có một loại khí thế sát thần diệt phật... có thể tưởng tượng được kinh khủng bực nào.
Tiếp sau đó, lập tức có người cặn kẽ nói một lần tình huống của Tây Bắc hiện nay cho Nhậm Kiệt biết. Dù sao Tây Bắc đại doanh tình huống đặc thù. Tuy rằng Tây Bắc đại doanh hiện tại có mấy ngàn vạn người, nhưng rõ ràng có thể tự cấp tự túc, cho nên không sợ bị vây khốn. Hơn nữa bởi vì trận pháp cùng địa thế đặc thù, tùy thời có thể rút lui, muốn vây khốn cũng rất khó.
Mà hết thảy chuyện này, đều là cha mình Nhậm Thiên Hành từ lâu trước đây đã bố trí. Nhậm Kiệt chú ý nghe, đột nhiên nghĩ đến: chỉ sợ bí mật của Tây Bắc cùng Tây Nam đại doanh còn không chỉ là những thứ này, hắn có một loại cảm giác đặc biệt, Nhậm Thiên Hành cha mình bố trí hai nước cờ này, hiển nhiên không chỉ đơn giản như vậy.
Hơn hai mươi năm qua, từ đâu tiêu phí cho mấy trăm vạn đại quân này, còn không phải dựa vào Nhậm gia sao? Cho dù lúc trước nhị thúc, ngũ thúc dựa theo cha mình Nhậm Thiên Hành bố trí, kinh doanh một chút thế lực của riêng mình, cũng không đủ để chống đỡ lực lượng như thế. Huống chi ngoài điều này, còn có rất nhiều chuyện...
- Được! Tình huống Tây Bắc bổn gia chủ cũng coi như biết, đoạn đường này coi như chúng ta nghỉ ngơi, hiện tại cũng đừng nhàn rỗi. Mặt bên kia còn có đại quân trăm vạn không ngừng tấn công, chúng ta sẽ lập tức đi thu thập bọn chúng. Tuy nhiên lần này binh lính bình thường tạm thời áp trận; nhị thúc hãy điều chỉnh lại Thiết Huyết Chiến Kỵ, với cận vệ đội làm trụ cột, Ngụy Lượng, Hải Thanh Vân, lão tứ, Lý Thiên Thành các ngươi làm mũi nhọn chủ lực... chúng ta đi phá đại quân Thiên Hải Đế Quốc bên kia rồi nói sau! Đối với Nhậm Kiệt, bất luận là sau chiến thắng mang đại đội nhân mã băng ngang qua Tây Bắc đại doanh giống như dạo phố hay là phô trương tình huống chiến thắng của Tây Bắc đại doanh, đều là hao phí thời gian. Lúc này sau khi nghe xong Nhậm Kiệt liền xua tay bảo những người này lui xuống, đứng dậy chuẩn bị tiếp tục chiến đấu.
Mặc dù nói rèn sắt khi còn nóng là chuyện tốt, bất quá nói như vậy là vừa mới trải qua loại đại chiến chém giết, đại quân bên cánh này của đối phương mới vừa bị đánh bại, một bên kia nhất định là có phòng bị, theo lẽ thường cũng không nên tiếp tục tấn công.
Nhưng bây giờ người của Tây Bắc đại doanh cũng hoàn toàn bị Nhậm Kiệt chấn nhiếp khuất phục, Nhậm Kiệt không chỉ là gia chủ, cũng là nhân vật làm cho bọn họ kính nể, nhìn lên, cho nên không có một người nào dị nghị. Về phần Lý Thiên Thành bọn họ thì từng người đều cảm giác trước đó đánh nhau còn chưa có đã ghiền, lập tức ai nấy đều hưng phấn.
- Lại sắp đánh giặc, đi... Lúc này, Cổ Tiểu Bảo từ bên ngoài vừa ăn xong các thứ liền nhanh chóng xông vào, với vẻ mặt mong đợi.
- Lần này có lẽ không có chuyện gì cho ngươi làm, bất quá nếu ngươi muốn đi theo thì đi! Nhị thúc! Chúng ta qua nhiều năm như vậy mới chính thức gặp mặt, lần này để bọn họ đi phá trận, hai chú cháu ta ngồi xuống tâm sự một phen! Nhậm Kiệt nhìn Cổ Tiểu Bảo hưng phấn xông vào nói một câu, sau đó nói với Nhậm Thiên Hoành đồng dạng lão đang có ý muốn tự mình trực tiếp chỉ huy Thiết Huyết Chiến Kỵ của Tây Bắc đại doanh.
Gọi Nhậm Thiên Hoành lên cùng hắn trấn giữ trung quân, bởi vì Nhậm Kiệt đích xác có nhiều chuyện muốn tâm sự cùng nhị thúc.
- Được! Hết thảy tuân theo lệnh gia chủ! Nhậm Thiên Hoành hơi có chút thất vọng, dù sao đã bao nhiêu năm không có chân chính ra trận, trước đó mang binh xung phong cứu gia chủ một lần còn chưa có đã ghiền đâu!
Nhưng lão cũng có nhiều chuyện muốn nói với Nhậm Kiệt, muốn hỏi thăm Nhậm Kiệt. Không nói gì khác, hai người lão mong đợi nhất đều còn chưa tới, "Tu La tắm máu giết sinh linh, Chiến Long bạo nộ phá bầu trời". Tuy rằng những năm qua nghe lệnh đại ca, làm đến thật giống như tách ra khỏi gia tộc, nhưng trong lòng lão rất lo lắng cho lục đệ của mình...
Dược Vương Tà Thiếu Dược Vương Tà Thiếu - Thắng Kỷ Dược Vương Tà Thiếu