Love appears in moments, how long can I hold a moment, as my moment fades, I yearn to catch sight or sound of you, to feel the surging of my heart erupt into joyous sounds of laughter.

Chris Watson

 
 
 
 
 
Tác giả: Thắng Kỷ
Thể loại: Tiên Hiệp
Biên tập: tran anh tuan
Upload bìa: hoang viet
Số chương: 1591 - chưa đầy đủ
Phí download: 30 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 1805 / 16
Cập nhật: 2016-07-21 11:53:06 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 515 : Sống Chết Tồn Vong Chỉ Trong Một Câu (1)
hủy Chí Bằng nhìn khoảng 36-37, mặt không râu, hơi gầy, quần áo, trang sức, bất cứ món nào đều rất tinh xảo, ánh mắt hơi nhỏ, khẽ híp mắt cao ngạo, dù là đối mặt Tư Mã Dần cùng là tông chủ một tông cũng chỉ mở ra.
- Hừ! Thủy Chí Bằng hừ một tiếng, tay phải nhẹ nhàng vuốt nhẫn ngọc ban chỉ trên ngón cái, mí mắt hơi nhấc lên nhìn Tư Mã Dần, nói: - Tư Mã tông chủ, nơi này không phải địa bàn Thánh Đan Tông các người, nơi này là Đông Hoang. Lúc trước các người lén đến địa bàn Thiên Thủy Tông muốn nuốt trọn, chuyện này cũng thôi. Tuy rằng Thiên Thủy Tông ta không có lão tổ ngàn tuổi trấn giữ, cũng không phải tông môn truyền thừa vạn năm, nhưng có thể sừng sững mấy ngàn năm ở Đông Hoang cũng là dựa vào thực lực, điểm này thì Tư Mã tông chủ cũng hiểu được.
Nói đến đã hiểu được, khóe mắt Tư Mã Dần run lên, tốn hết sức thật không dễ dàng hoàn thiện thần hồn cho Quách Tú, cuối cùng lão tổ nghĩ hết cách tìm được phương hướng khái quát, không ngờ lại bị Thiên Thủy Tông phát hiện hành tung của bọn họ, sau đó xảy ra xung đột nhiều lần. Thánh Đan Tông điều động đông người đến đây, nhưng Thiên Thủy Tông cũng rất hung hãn, cho dù lão tổ Tư Mã Thiên Thần cũng liều mạng cùng bị thương với Thủy Phi Tường lão tổ Thiên Thủy Tông, thế mới làm Tư Mã Dần phải tới cửa nói chuyện với Thiên Thủy Tông.
Ban đầu hắn thật không ngờ, môn phái Đông Hoang hung hãn như vậy, nếu như nói về lịch sử, Thiên Thủy Tông hoàn toàn không thể nào so được với Thánh Đan Tông. Hơn nữa Thánh Đan Tông nổi danh luyện chế đan dược, nội tình cùng tích lũy hay là của cải đều vượt trội Thiên Thủy Tông, nhưng như vậy cũng chỉ liều mạng cùng nhau thua thiệt.
Cường long không đè được địa đầu xà mà, Thiên Thủy Tông ở Đông Hoang cũng chỉ là tông môn bậc trung đã hung hăng như thế, quả thật ngang với những tông môn ngàn tuổi rồi.
- Thiên Thủy Tông ngươi dựa vào thực lực, Thánh Đan Tông ta cũng không sợ, huống gì phương pháp đi vào nằm trong tay Thánh Đan Tông ta, nếu bây giờ chúng ta đi, Thiên Thủy Tông ngươi chẳng được gì cả. Tư Mã Dần dữ tợn nói, làm ra vẻ như đập bàn mặc kệ.
Xì!
Nhưng lúc này ở trong tửu lâu, Nhậm Kiệt lại khẽ lắc đầu thở dài, lúc này hắn nhìn ra được, cũng hiểu biết sơ sơ, nhưng mà thật không khen nổi thủ pháp đàm phán của Tư Mã Dần.
Nếu là Nhậm Kiệt, trực tiếp quay đầu bước đi. Kể cả Thủy Chí Bằng kia, thoạt nhìn rất tự tin, lớn lối, nhưng tuyệt đối còn có đường lùi bước, bằng không hắn trực tiếp đưa ra bảng giá, đồng ý thì làm, không chịu thì thôi. Hai người này, má nó trình độ đàm phán đều quá tầm thường.
Nhưng mà Nhậm Kiệt tiếp xúc tình huống bên ngoài, nhất là tiếp xúc nhiều với Thái Cực Cảnh, sau khi Trường Nhạc Thiên Phủ mở ra, cuối cùng coi như hiểu biết cơ bản về tông môn.
Bình thường có lực lượng Thái Cực Cảnh là có thể khai phủ lập tông, có thể đứng sau khống chế quốc gia, có trực tiếp khai tông. Nhưng tông môn cũng chia mạnh yếu, tông môn bình thường nhất không có người che chở, bình thường khó mà kéo dài, có thể truyền đời quá mấy ngàn năm mới là tông môn chân chính.
Những tông môn này không chỉ có một Thái Cực Cảnh, hơn nữa tu vi đều đạt đến mức nhất định, nội tình tích lũy hùng hậu. Tông môn có lão tổ ngàn tuổi trấn giữ, thọ mệnh 2000 tuổi, tự nhiên tông môn vô cùng hùng mạnh. Nhưng mà lão tổ ngàn tuổi bình thường đều trấn giữ, truyền thừa lợi hại, nhưng bản thân rất ít ra tay, bởi vì lão tổ ngàn tuổi phải đối mặt uy thế thiên kiếp.
Trên tông môn ngàn tuổi, là những tông môn truyền thừa vạn năm, từ thời đại thượng cổ, tông môn như vậy vô cùng ít ỏi. Mà ở bên trên, mới là những đại giáo vô thượng, chân chính biết được những điều này, Nhậm Kiệt cũng cảm thấy áp lực rất lớn, đồng thời cảm thấy may mắn, phấn chấn.
Bởi vì hiện tại hắn không thiếu nhất là tông môn, càng có vướng mắc với tông môn cao vời như Tàn Hồn, Đan Tiên Giáo, cũng vì thế, mình mới không ngừng tăng lên nhanh chóng. Cảm thấy may mắn, là mình một mực không bại lộ thân phận, bằng không với những tồn tại to lớn kia, khẳng định Nhậm gia sẽ gặp tai ương. Phấn chấn, là mình nhất định sẽ càng mạnh hơn, thẳng đến khi đối mặt với tất cả kẻ địch.
Nhìn Tư Mã Dần nói muốn đi, Thủy Chí Bằng ra vẻ không sao cả: - Mặc kệ bỏ hết thì thôi, dù sao động phủ ở chỗ Thiên Thủy Tông, thời gian mở ra cũng do Thiên Thủy Tông ta theo dõi lực lượng xung quanh, không cho người có cơ hội vào động phủ, chờ trôi qua thì từ từ nghĩ cách.
- Từ từ nghĩ cách, chính ngươi hiểu rõ, loại nhân vật có thể đồ kiếp cực kỳ hiếm thấy ngay cả trong tông môn truyền thừa từ thượng cổ, thuộc hàng đứng đầu trong tầng thứ Thái Cực Cảnh, tung hoành cả Đông Hoang. Động phủ nhân vật như thế mà không có cách mở ra, nào phải ngươi muốn vào là vào. Tuy rằng Tư Mã Dần bị buộc bất đắc dĩ, nhưng vẫn cho rằng mình có phương pháp đi vào, còn có chỗ dựa.
Thủy Chí Bằng nhẹ nhàng xoay ban chỉ, nói: - Cho dù hiện tại không vào, có lẽ đến một ngày sẽ có đệ tử Thiên Thủy Tông nào đó may mắn có thể nhận được truyền thừa thì sao. Tóm lại đây là địa bàn Thiên Thủy Tông, không phải Thánh Đan Tông ngươi. Thiên Thủy Tông ta thà rằng giữ chết chỗ này, cũng không thể cho các ngươi chiếm tiện nghi.
- Chiếm tiện nghi, Thánh Đan Tông chúng ta tổn thất nhiều như thế, chỉ cần sáu phần liền chiếm tiện nghi, Thiên Thủy Tông các ngươi không làm gì cả mà còn không biết xấu hổ đòi bảy phần. Tư Mã Dần tức giận gầm lên.
Đệch!
Má nó còn chưa vào động phủ, ở đó mà đàm phàn, xem chừng bọn họ muốn nói chuyện rõ ràng cho về sau đỡ tranh giành, tránh tự giết nhau, muốn liên hợp lực lượng hai phái. Thật ra hai người đều muốn thế, chẳng qua đàm phán lãng phí thời gian như vậy đúng là quá ngu xuẩn.
Nếu là Nhậm Kiệt, mặc kệ nhiều ít, trước tiên có được rồi nói sau.
Nhưng mà như thế cũng hiểu được, bọn họ cũng có hiểu biết nhất định về động phủ này, rõ ràng bên trong không như di tích thượng cổ, cần phải xông vào, dựa vào may mắn. Điểm này giống như phát hiện cái rương chứa đồ, một bên chiếm giữ địa thế, một bên có phương pháp đi vào, đều muốn bàn bạc phân chia xong trước khi đi lấy.
Tiếp theo dây dưa, uy hiếp, thỏa hiệp với nhau, cuối cùng hai người nhượng bộ, tốn hết nửa buổi, giằng co hồi lâu cuối cùng đều chấp nhận chia 5: 5.
Khi bọn họ đều tự nhận hài lòng với kết quả này, cùng dùng danh nghĩa tông môn để thề với trời, Nhậm Kiệt thật muốn câm lặng đi đụng tường. Thầm mắng cần gì khổ thế, đánh một trận thì không có gì, đánh một cái phát hiện người này không làm gì được người kia, cũng đều không muốn liều chết, nói thẳng một câu chia đôi, thề xong rồi chia đồ còn không phải xong rồi, nào cần dày vò lâu như thế.
Nhưng mà Nhậm Kiệt cảm thấy nhàm chán, im lặng rồi buồn cười, nếu không phải bọn họ làm như thế, mình làm sao có cơ hội gặp được chuyện náo nhiệt này, nhất là còn gặp người quen cũ Thánh Đan Tông. Thánh Đan Tông từ sau khi giết Quách Tông Hữu, Quách Tú, trực tiếp giống hoàng đế công khai nói ra muốn tiêu diệt mình và Nhậm gia. Nhậm gia cùng Nhậm Kiệt vẫn luôn đề phòng bọn họ, lúc trước Nhậm Kiệt còn kỳ quái sao Thánh Đan Tông mãi không ra tay, thì ra còn đang bận chuyện này.
Nếu mình gặp phải, tự nhiên sẽ không bỏ qua chuyện náo nhiệt này.
Đến lúc này, Nhậm Kiệt mới biết, thì ra người Thiên Thủy Tông cấm người xung quanh đánh nhau, săn bắt yêu thú, mục đích thật sự là bởi động phủ kia đã xuất hiện. Tuy rằng trước mắt còn không hoàn toàn tập trung, nhưng có thể đã bị người phát hiện. Bọn họ sợ có người vô tình phát hiện xâm nhập, cho nên ban ra lệnh cấm. Tuy rằng hành động này sẽ khiến có người tò mò, nhưng tin tức này phong tỏa chặt chẽ, người khác có tò mò suy đoán, nhất thời cũng không biết nhiều.
Vốn là Nhậm Kiệt nghĩ bọn họ bàn xong sẽ lập tức hành động, bởi vì còn không rõ thực lực lão tổ tông môn hai bên thế nào, Nhậm Kiệt không dám tùy tiện để lại dấu ấn thần hồn trên bọn họ, tránh cho phát hiện, muốn lén đi theo. Kết quả hai người này lại không lập tức hành động, thì ra hai người bọn họ phái người liều mạng quá mức, thương vong không ít, ngay cả lão tổ cùng bị thương đang tĩnh dưỡng. Ước định ba ngày sau hành động, còn cẩn thận mật đàm làm so lừa những thế lực khác đang chú ý Thiên Thủy Tông, nếu như xảy ra vấn đề thì làm sao liên thủ đối địch....
Nói đến Nhậm Kiệt nghe lén cũng không thú vị, nhưng mà 3 ngày thì 3 ngày, đợi vậy.
Biên giới giữa các nước, đa số đều là chiến đấu liên miên, bình thường không phải chỗ thường xuyên chiến đấu đều sẽ có khu vực giảm xóc, có những thế lực hay quốc gia cỡ nhỏ. Điểm này ở Đông Hoang cũng thế, cũng có những khu vực giảm xóc giữa những tông môn đủ mạnh với thế lực bên ngoài.
Quốc gia hùng mạnh không thể cho phép quốc gia khác tồn tại, tông môn mạnh mẽ cũng không thể cho phép người ta khai phủ lập tông trong phạm vi của mình, nhưng vòng ngoài sẽ có một số thế lực không quá mạnh.
Những thế lực này không phải quá mức nhỏ, giống như Minh Ngọc sơn trang, Thiên Long kiếm trang phụ thuộc Minh Ngọc Hoàng Triều, không thuộc về tông môn, có thể tự sinh tồn ở Đông Hoang, không gặp vấn đề đặc biệt lớn thì vẫn có thể đối phó, Cổ Thôn chính là tồn tại như vậy.
Dược Vương Tà Thiếu Dược Vương Tà Thiếu - Thắng Kỷ Dược Vương Tà Thiếu