Sự khác biệt giữa thất bại và thành công là giữa làm gần đúng, và làm thật đúng.

Edward Simmons

 
 
 
 
 
Tác giả: Thắng Kỷ
Thể loại: Tiên Hiệp
Biên tập: tran anh tuan
Upload bìa: hoang viet
Số chương: 1591 - chưa đầy đủ
Phí download: 30 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 1805 / 16
Cập nhật: 2016-07-21 11:53:06 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 382 : Dùng Tánh Mạng Chiến Đấu (1)
gười thiêu đốt hồn phách đích xác có thể làm cho lực lượng tăng vọt, nhưng sau khi tăng vọt chính là tử vong. Bởi vì âm hồn bị hao tổn nghiêm trọng, chiếm được lực lượng cũng không có khả năng kéo dài, đây mới thực là thiêu đốt sinh mạng, một khi thiêu đốt âm hồn ngay cả cơ hội chuyển thế đầu thai cũng không có, chính là hoàn toàn hóa thành hư vô biến mất trong thiên địa.
Mà thiêu đốt âm hồn cho dù trong khoảng thời gian ngắn có thể thu được lực lượng tăng vọt gấp mười, cũng cầm cự không được bao lâu, bởi vì làm được lực lượng tăng vọt đến gấp mười, âm hồn cũng thiêu đốt đến cực hạn bắt đầu suy sụp, trong nháy mắt nở rộ, sau vầng hào quang đó chính là kết thúc vĩnh viễn.
Trên thực tế cho dù Ngọc Nhân Long uống vào đan dược Hải Lượng cho hắn, cũng chỉ đạt tới âm hồn đỉnh phong, cho dù thiêu đốt sinh mạng tăng lên lực lượng gấp mười lần, hiện tại cũng không có khả năng ngay mặt đối kháng cùng Hải Vương. Nhưng lúc này lực lượng của Ngọc Nhân Long cũng đang không ngừng tăng vọt, gấp 10 lần, 15 lần, 20 lần...
"Bùng bùng..." Ngọc Nhân Long điên cuồng, lợi dụng hồn dịch làm cho âm hồn trở nên sắp nổ tung, sau đó tự mình thiêu đốt, đau khổ ngàn vạn lần hắn hoàn toàn không để ý tới, chỉ điên cuồng đánh về phía Hải Vương.
- Khốn kiếp... Thời khắc này, Hải Vương hai tay biến hóa, không ngừng ngăn cản.
Ngọc Nhân Long này uống sạch bảo vật mình mơ ước nhất, dùng phương thức này để liều mạng với mình, cố tình hiện tại lực lượng của mình bị phân tán, đại đa số lực lượng đang giúp Hải Lượng, Mặc Sanh trấn áp kịch độc, còn muốn bắt giữ Tư Mã Dần... nếu không với lực lượng của mình hiện tại, không đợi hắn hoàn toàn thiêu đốt đủ để tiêu diệt hắn.
Một phần trễ nãi này, lực lượng của Ngọc Nhân Long thật sự thiêu đốt đến một trạng thái siêu cường.
"Xong rồi!" Ngay lúc Ngọc Nhân Long bắt đầu thiêu đốt âm hồn, trong lòng Nhậm Kiệt đều là chìm xuống, biết Ngọc Nhân Long xong rồi, hoàn toàn xong rồi!
Lúc này tâm tình Ngọc Nhân Long hiển nhiên đã không muốn sống, với tính cách ngạo khí của hắn như vậy, bị người luyện chế thành khôi lỗi, là tuyệt đối không thể chấp nhận.
Mà khi biết rõ chân tướng, hắn mới biết chân chính chịu ủy khuất không phải là mình, mà là Ngọc Vô Song, nguyên nhân chính vì hắn Ngọc Vô Song mới bị người chú ý tới, mới bị người bắt giữ, mới...
Thời điểm này Ngọc Nhân Long không còn chiến đấu vì lòng kiêu ngạo của mình, không còn chiến vì báo thù, thậm chí hắn còn không nghĩ tới chuyện giết Hải Lượng... lúc này trong lòng hắn chỉ có một ý nghĩ: dùng tánh mạng của mình tranh thủ thời gian cho Nhậm Kiệt bọn họ để bọn họ rời đi.
Hắn muốn dùng tánh mạng của mình, một lần làm chuyện của một ca ca chân chính nên làm!
- Có ca ca như ngươi không mất mặt! Nếu nàng vĩnh viễn không biết mới là khúc mắc cả đời nàng! Tuy rằng trước nay ta luôn không thích ngươi, nhưng hiện tại ít nhất ngươi đã có dạng một ca ca! Nhậm Kiệt không biết nên nói như thế nào, hắn cũng không có đáp ứng Ngọc Nhân Long, cho dù là yêu cầu cuối cùng của Ngọc Nhân Long.
Mà đối với hết thảy việc làm của Ngọc Nhân Long, vào thời điểm này hắn cũng không muốn nói thêm nữa, hết thảy cũng không phải hoàn toàn là lỗi của hắn, hắn sống trong hoàn cảnh như vậy, đã nhiều năm hiểu lầm như vậy cũng chỉ là tự mình hắn mâu thuẫn rối tung, bây giờ suy nghĩ lại cũng không dễ dàng.
Hơn nữa đến giờ này, nhìn hắn thiêu đốt âm hồn của mình, nhưng không phải vì mình, không phải vì báo thù, không phải vì kiêu ngạo, mà chỉ là muốn muội muội Ngọc Vô Song rời khỏi nơi này, chỉ là để xả ra một hơi uất nghẹn... bất kể trước kia hắn thế nào, Nhậm Kiệt đều không muốn nói thêm gì nữa.
"Ầm... Ầm..." Đúng lúc này, không gian chung quanh ầm ầm vỡ vụn, đã hoàn toàn bắt đầu sụp đổ.
- Có rồi... Có rồi... trong cái này có biện pháp bảo vệ, mượn kiện Thiên Y này hẳn có thể ra ngoài! Lúc này, Ngọc Vô Song vừa rồi luôn đắm chìm trong nghiên cứu ba kiện pháp bảo kia chợt kêu lên, vô cùng kích động, sau đó dùng lực lượng bản thân cùng tinh huyết bản mạng thúc giục kiện Vô Song Thiên Y.
"Vù..." Trong nháy mắt, kiện Vô Song Thiên Y sáp nhập vào thân thể Ngọc Vô Song, sau đó ở chung quanh thân thể Ngọc Vô Song tản ra quầng sáng, biến thành một đôi cánh cực lớn vô cùng đẹp mắt, trong nháy mắt giương ra. Dưới thúc giục của Ngọc Vô Song, quầng sáng này cũng bao bọc tất cả mọi người Nhậm Kiệt trong đó, rồi lại có thể trực tiếp mang theo tất cả mọi người bay lên.
- Nhậm đại ca! Còn thiếu một chút... Trong đầu muội có cách dùng Vô Song Thiên Y này, nhưng... nhưng muội còn không hiểu rõ, hiện tại chỉ có thể phi hành, những thứ khác... Vừa rồi đắm chìm trong đó, rốt cục phát hiện một chút huyền bí cùng một chút ký ức, nhưng hiển nhiên là Ngọc Vô Song còn không có biện pháp chân chính sử dụng Vô Song Thiên Y này. Vô Song Thiên Y cũng có thể xưng là Vô Song Thiên Dực, phòng ngự, bay lượn đều có thể. Vừa rồi Ngọc Vô Song hưng phấn như vậy, là bởi vì căn cứ các thứ lưu lại trong trí nhớ, nói Vô Song Thiên Y chân chính vận dụng, có thể trong nháy mắt xuyên qua không gian cũng không thành vấn đề.
Nhưng khi thực sự vận dụng nó, nàng mới phát hiện không phải dễ dàng như vậy, chỉ mang theo tất cả mọi người cùng bay cũng đã là cực hạn của nàng hiện tại, đừng nói chi là những thứ khác.
- Như vậy cũng đủ rồi. Muội mang theo tất cả mọi người cùng bay, ta thuận tiện tập trung lực lượng trận pháp chống lại lực lượng khổng lồ khi tránh thoát ra khỏi không gian này mang đến, đi đi! Thời điểm này không thể có bất kỳ do dự hay trì hoãn, kiện Vô Song Thiên Y của Ngọc Vô Song này có thể mang theo mọi người phi hành, ngược lại mình có thể tập trung lực lượng thúc giục trận pháp chống lại với áp lực là chủ yếu. Nên biết, vừa rồi hắn dùng lực lượng trận pháp kéo theo mọi người phi hành, phải phân tán rất nhiều lực lượng, nếu như tập trung tất cả lực lượng để phòng ngự là chính, thì cơ hội lớn hơn rất nhiều.
"Ầm..." Ngay khoảnh khắc bay ra, lực lượng cường đại của không gian sụp đổ trực tiếp đè ép xuống.
- Tất cả mọi người nghe lệnh ta, biến đổi trận pháp, lập tức... Nhậm Kiệt dùng thần hồn lực khống chế, nhưng chân chính đối mặt với loại áp lực của không gian sụp xuống, muốn lập tức nhảy thoát ra ngoài, về lại trong đại thế giới vẫn là vô cùng khó khăn.
"Bịch... Bịch..." Trận pháp toàn lực ngưng tụ, trận pháp do thần hồn lực của Nhậm Kiệt chủ đạo cũng bắt đầu vỡ ra, không kiên trì được nữa.
Bởi vì ở đây không phải là một hai người, mà bọn họ đây là hơn trăm người. Tuy rằng thời khắc này là cảnh giới của Nhậm Kiệt bố trí ra đại trận, với thần hồn lực của hắn chủ đạo, không thua gì với Thái Cực Cảnh bình thường, nhưng nhân số lúc này quá nhiều.
- Phá mở cho ta... "Ầm..." thân hình Nhậm Kiệt vọt thẳng lên, vọt lên trước rìa trận pháp, trực tiếp đón lấy lực lượng của cận vệ đội ngưng tụ đại trận, lực lượng điên cuồng tăng vọt, nhưng áp lực kinh khủng vẫn cường đại như cũ, Ngọc Vô Song như sắp cắn vỡ hàm răng vẫn đang kiên trì phi hành, nhưng áp lực này lại sắp hoàn toàn nghiền nát bọn họ.
Không vọt ra ngoài được, sẽ hoàn toàn bị nghiền nát, nghiền ép... Xông ra, nhất định phải xông ra!
"A... Ngọc Hoàng Ấn thức thứ nhất, nếu có thể trấn sơn, trấn hải, uy lực vô cùng tận, với lực lượng, trấn áp là chủ..." Lúc trước Nhậm Kiệt quan sát: mỗi lần hư ảnh kia biến hóa đều bất đồng, trấn sơn, trấn hải, dưới bầu trời đều có thể trấn áp.
Lúc đó chỉ là quan sát hư ảnh, thời khắc này nhớ lại, lập tức Nhậm Kiệt toát ra một ý nghĩ: "Nếu trấn áp vạn vật thiên địa, trấn áp hết thảy, vậy kêu là Trấn Thiên Ấn đi! Phá cho ta!" Nhậm Kiệt có cảm giác sắp bị hoàn toàn nghiền ép trấn áp, thân thể dưới loại lực lượng nghiền ép này đều sắp vỡ vụn, pháp lực vận chuyển tới cực hạn cũng không làm gì được.
Đột nhiên, Nhậm Kiệt nhớ lại mình ở phía dưới lốc xoáy kia chứng kiến trận chiến trên tinh cầu khổng lồ, người nam nhân lúc đó đồng dạng vận chuyển Ngọc Hoàng Quyết thi triển ba thức ấn quyết. Bởi vì người kia sử dụng cũng là công pháp Ngọc Hoàng Quyết, nên Nhậm Kiệt dứt khoát đặt tên cho ba thức ấn quyết này là Ngọc Hoàng Ấn.
Tuy rằng còn không biết quan hệ cụ thể thế nào, nhưng tạm thời cứ xưng hô như vậy thôi!
Mà chỉ thức thứ nhất Ngọc Hoàng Ấn kia đã uy lực kinh khủng, lực phá hoại kinh người, một khi thi triển ra có hết thảy oai lực trấn sơn, trấn hải, trấn áp, ngũ hồ tứ hải, mặt đất rộng lớn đều có xu thế bị trấn áp... cho nên Nhậm Kiệt gọi là Trấn Thiên Ấn. Thức thứ hai thì phong cấm là chính, Nhậm Kiệt cũng bất kể cứ gọi là Phong Cấm Ấn. Chỉ có thức thứ ba, Nhậm Kiệt chỉ là cảm giác ghi nhớ mơ hồ, cho nên cũng không có cụ thể cái gì, tạm thời hắn cũng không quản gọi tên là gì!
Dược Vương Tà Thiếu Dược Vương Tà Thiếu - Thắng Kỷ Dược Vương Tà Thiếu