Books - the best antidote against the marsh-gas of boredom and vacuity.

George Steiner

 
 
 
 
 
Tác giả: Thắng Kỷ
Thể loại: Tiên Hiệp
Biên tập: tran anh tuan
Upload bìa: hoang viet
Số chương: 1591 - chưa đầy đủ
Phí download: 30 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 1805 / 16
Cập nhật: 2016-07-21 11:53:06 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 379 : Một Tên Cũng Đừng Nghĩ Đi (2)
... Con bà nó! Thương thế của ngươi tệ quá! Ngươi cũng quá liều mạng đi! Trước uống dược phẩm này, sau đó ta nghĩ biện pháp... Bên này đánh chết Thị Huyết Yêu Lang, cùng lúc mập mạp đã vọt tới bên cạnh Tề Thiên, trước nhét vào trong miệng Tề Thiên một số dược phẩm.
Tuy nhiên thương thế trên người Tề Thiên lúc này cũng làm nàng biến sắc, trước không nói trên người dày đặc những thương thế lớn có nhỏ có, mà cuối cùng ngay ngực Tề Thiên bị đánh thủng một cái lỗ lớn chừng miệng chén nhỏ. Vết thương này nếu đổi là nhân vật m Dương Cảnh bình thường, như vậy đều vô cùng nguy hiểm, tuy rằng cường giả siêu cấp m Dương Cảnh có lực tự lành cực mạnh, nhưng nếu bị thương quá nặng cũng rất nguy hiểm.
Hơn nữa một kích cuối cùng kia, chính là sử dụng Lăng Thiên Bảo Khí trung phẩm đánh ra, phát ra uy lực cũng kinh khủng kinh người.
- Bổn đại gia không chết được đâu! Hãy xem... tên tiểu tử kia... Xem nó... Thời khắc này thương thế của Tề Thiên cũng rất nghiêm trọng, tuy rằng bản thân hắn tự khôi phục sức khỏe kinh người, ngực bị đánh xuyên thủng còn không chết, nhưng trải qua lần chiến đấu vừa rồi hắn cũng sắp đến cực hạn, nhưng nghĩ tới vừa rồi tên tiểu tử Hổ Hổ này vì cứu mình liều mạng biến thành con mèo đỏ to lớn, sau đó khí tức liền biến mất... Tề Thiên vô cùng lo lắng.
Nghĩ tới biến hóa đó, nghĩ tới tên tiểu tử Hổ Hổ này thân tiết với mình, tim của hắn liền có cảm giác không tốt, trong lòng rất lo lắng.
- Nó thật ra không có chuyện gì, chỉ có điều cực độ hư nhược mà thôi! Đối với nó hiện tại thì loại biến thân kia hiển nhiên tiêu hao quá lớn, chính nó hiện tại không có biện pháp hấp thu linh ngọc ta trước giúp nó khôi phục! Lúc này, Nhậm Kiệt cũng đi tới tới gần, nhìn thoáng qua mập mạp xử trí cho Tề Thiên cũng rất hài lòng, dược vật nên dùng đã dùng, còn dư lại thì phải tự chính Tề Thiên vận dụng lực lượng từ từ khôi phục.
Mà lúc này, hắn ôm Hổ Hổ vào trong tay, sử dụng thần hồn lực dò xét một chút tình huống của Hổ Hổ, biết Hổ Hổ chỉ là hao phí lực lượng quá mức nên suy nhược mà thôi. Nhậm Kiệt ôm Hổ Hổ vào lòng, vừa chậm rãi vận chuyển lực lượng trợ giúp Hổ Hổ khôi phục, vừa nói cho Tề Thiên an tâm.
- Ngọc Thành trang chủ! Ngài mang theo Tề Thiên, tình huống bây giờ tương đối phiền toái, không gian đến gần tiểu thế giới này sắp sụp đổ rồi, chúng ta phải nghĩ biện pháp ngăn cản lực lượng sụp đổ ngay khoảnh khắc cuối cùng kia, chống đỡ để về lại đại thế giới mới được! Một hồi ta chủ trì trận pháp, Vô Song thử tận lực thúc giục ba dạng bảo vật kia. Tuy nhiên cũng đừng quá miễn cưỡng, loại sụp đổ này đối với muội cũng không có tạo thành thương tổn gì quá lớn, cho nên muội cứ làm theo khả năng là được! Hiên tại chân chính là khoảnh khắc chỉ mành treo chuông, Nhậm Kiệt cũng không có thời gian nhiều lời, dùng tốc độ nhanh nhất làm xong sắp xếp chuẩn bị.
Lúc này không thể tránh khỏi không gian sụp đổ, mà Ngọc Vô Song bên này vừa mới thử, hiện tại lực lượng trong cơ thể nàng tuy rằng rất mạnh, nhưng không có biện pháp lần nữa thúc giục ngọc giản như lúc đầu đi vào. Nói cách khác ngọc giản này chỉ dẫn đi vào nhưng không có biện pháp đi ra, khác với ngọc giản Nhậm Kiệt đi vào chỗ Tề Thiên bị trấn áp lúc trước.
Ở vào tình huống này, cũng chỉ có thể tận lực nghĩ biện pháp chống lại áp lực cường đại của không gian sụp đổ trong nháy mắt mang đến. Hiện tại Nhậm Kiệt cũng không có nắm chắc nhiều lắm, bởi vì hắn bên này quá nhiều người. Hơn nữa Ngọc Thành tuy rằng lực lượng không yếu, nhưng không có biện pháp sáp nhập vào trong đại trận; còn Vô Song tuy rằng chiếm được truyền thừa lực lượng mạnh mẽ, nhưng căn bản không có biện pháp sử dụng, chỉ có thể nghĩ biện pháp nhìn xem nàng có dẫn động được ba dạng pháp bảo kia hay không, nhìn xem có biện pháp nào khác hay không?
Tề Thiên, mập mạp bọn họ hiện tại cũng không được, mà nhân số càng nhiều, phải chịu áp lực của không gian sụp đổ lại càng lớn, cũng càng thêm nguy hiểm... Cho nên thời điểm này Nhậm Kiệt dồn tất cả tâm tư vào vấn đề phải làm thế nào bảo vệ tánh mạng của mọi người.
- Nhậm gia chủ vừa mới đột phá... Hẳn là còn đang đột phá, có thể được không? Ngọc Thành lúc này thật ra giống như thành viên cận vệ đội, đối với mệnh lệnh của Nhậm Kiệt không chút do dự thi hành, chỉ là cũng rất lo lắng cho Nhậm Kiệt.
- Nhâm đại ca! Muội sẽ cố gắng, muội đã cảm ứng được, trong cơ thể có một lực lượng dường như không bị ảnh hưởng của không gian sụp đổ này... muội đang cố gắng, muội đang cố gắng... Vừa nghe gia gia nói như vậy, Ngọc Vô Song càng cấp bách, trong hai mắt đều lóng lánh nước mắt. Lúc này không gian nơi này sắp sụp đổ, nhưng nàng cũng không cảm nhận được mảy may uy hiếp gì, ngược lại trong cơ thể có một lực lượng rất đặc biệt, nàng cảm nhận được chỉ cần mình thúc giục là có thể trong nháy mắt thoát khỏi không gian này về tới thế giới bình thường.
Thậm chí nàng không thúc giục, không gian sụp đổ này cũng sẽ không ảnh hưởng đến nàng, nàng cũng sẽ tự động về tới thế giới bình thường. Tuy nhiên như vậy ngược lại nàng càng thêm cấp bách, lo lắng cho an toàn của Nhậm Kiệt, Ngọc Thành, mập mạp bọn họ. Vạn nhất bọn họ xảy ra chuyện, chỉ một mình một người rời đi, vậy còn không bằng cùng nhau chết ở chỗ này thì tốt hơn!
- Coi như hoàn thành rồi! Vô Song muội cũng đừng có gấp, đại ca vẫn còn có chút nắm chắc! Nhậm Kiệt an ủi Ngọc Vô Song một câu, về phần câu "Coi như hoàn thành rồi" là trả lời Ngọc Thành.bởi vì thời khắc này đích xác Nhậm Kiệt gần như hoàn thành đột phá tới m Dương Cảnh xưa nay chưa từng có, ngưng tụ âm hồn dẫn động âm sát lực thiên địa trong nháy mắt toàn bộ rót vào bàn thân... Cũng chỉ có Nhậm Kiệt dám làm như vậy. Cộng thêm tu luyện Ngọc Hoàng Quyết, lực lượng trong cơ thể cực lớn kinh khủng, còn có dưới thúc giục thần hồn lực của Thái Cực Cảnh tầng thứ hai, hiện nay dù Nhậm Kiệt còn không có chiếm được phương pháp tu luyện Ngọc Hoàng Quyết m Dương Cảnh, âm hồn đã mạnh mẽ đạt tới âm hồn tầng thứ ba.
Nếu như bế quan tu luyện bình thường, Nhậm Kiệt nhanh chóng tu luyện Ngọc Hoàng Quyết, rất có khả năng một hơi đột phá vượt bình cảnh m Dương Cảnh âm hồn tầng thứ ba này, tuy nhiên lúc này Nhậm Kiệt cảm thấy đã đủ rồi nên nhanh chóng ổn định lại lực lượng bản thân. Lực lượng của m Dương Cảnh âm hồn tầng thứ ba, trước đó nhìn nam nhân kia tu luyện công pháp Ngọc Hoàng Quyết thân thể hắn không tự chủ cũng chỉnh sửa theo, rồi trong tu luyện, hấp thu vô số chất lỏng vừa rồi giúp cho thân thể biến hóa... Lúc này cường độ thân thể hắn cũng đã đạt đến trình độ m Dương Cảnh âm hồn đại viên mãn.
Sở dĩ giờ này Nhậm Kiệt dám nói như vậy, cũng không phải hoàn toàn là an ủi Ngọc Vô Song, bởi vì trước đó khi hắn chứng kiến trận chiến đấu kia, lĩnh ngộ ba thức Ngọc Hoàng Ấn, cộng thêm cuối cùng thần thức đột phá đạt tới thần hồn lực của Thái Cực Cảnh, đại cảnh giới của Nhậm Kiệt cùng theo đó tăng lên. Hắn cũng có lĩnh ngộ phần nào đối với không gian, nếu không cũng chỉ giống như Sử Lang, Thị Huyết Yêu Lang bọn họ phải nghĩ cách bằng vào lực lượng cứng rắn chống cự.
Cho dù là m Dương Cảnh dương hồn đỉnh phong, thậm chí là nhân vật âm dương dung hợp, cũng nhất thiết phải sử dụng thủ đoạn đặc thù bảo đảm ở trong nháy mắt cuối cùng bạo phát ra một lực lượng đạt tới Thái Cực Cảnh, mới có hy vọng bảo vệ tánh mạng, hơn nữa khi đó là một người. Mà hiện tại thủ hạ Nhậm Kiệt tới hơn trăm người, nếu đơn thuần dùng lực lượng đối kháng, dứt khoát không có khả năng còn sống.
- Nghe mệnh lệnh ta, ngưng tụ trận pháp xuyên qua không gian phong bế, với trận pháp phòng ngự mạnh nhất làm chuẩn cơ bản... bây giờ ta sẽ tiến hành điều chỉnh cho các ngươi... Muốn mạnh mẽ chống lại không gian vỡ vụn vậy phải cần lực lượng quá to lớn, với nhân số như thế, cho dù thực sự có Thái Cực Cảnh ra tay hỗ trợ cũng khó mà bảo vệ an toàn cho hết thảy mọi người. Cho nên chủ động trực tiếp xuyên qua không gian sụp đổ này, tiếp theo chỉ xuyên qua một chút ở trong hư không, sau đó về tới đại thế giới mới được.
Mà Ngọc Vô Song bởi vì chiếm được truyền thừa của Vô Song Hoàng Phi, mình giúp nàng thu vào tay ba kiện pháp bảo, cho nên nói với nàng một tiếng để nàng cũng tự nghiên cứu, không được cũng có thể làm hậu bị. Nên lúc này Nhậm Kiệt vừa nói với Ngọc Vô Song, đồng thời dùng thần thức thông báo chỉ dẫn cận vệ đội tiến hành cải biến, trong nháy mắt trận pháp của cận vệ đội điều chỉnh, Nhậm Kiệt dùng thần hồn lực dẫn động, với hắn làm trụ cột tạo thành một trận pháp to lớn.
Trận pháp mang theo hơn trăm người trong nháy mắt bay vọt lên không trung, vọt thẳng vào chỗ không gian chưa hoàn toàn sụp đổ.
- Nhật Lạc Trường Hồng, đi! Đồng thời ngay lúc đó, Tư Mã Dần trông thấy Hải Vương ở một bên khác liên tiếp né tránh công kích từ xa, sau đó lại thu được một chút nước ao, lại nhìn chung quanh không gian vỡ vụn nghiêm trọng, trong nháy mắt liền thúc giục Thiên Hồng Kiếm, chuẩn bị mạnh mẽ rời đi. Tư Mã Dần dù sao cũng là Tông chủ Thánh Đan Tông, tuy rằng còn không phải Thái Cực Cảnh, nhưng hiểu biết về các thứ cùng biến hóa đối với không gian, là Sử Lang bọn họ không thể so sánh. Hơn nữa lão có Lăng Thiên Bảo Khí hạ phẩm, bên trong thân thể rõ ràng còn có pháp bảo bảo mệnh, hiển nhiên có nắm chắc rời khỏi không gian sắp sụp đổ này.
- Đi à! Mơ à! Một tên cũng đừng nghĩ đi! Thiên Hà Đảo Quyển! Mà lúc này, tia sáng chung quanh thân thể Hải Vương rốt cục hoàn toàn sáp nhập vào trong cơ thể, thân hình của lão cũng rốt cục có thể động, trong nháy mắt đồng thời xuất hiện hai Hải Vương. Hiện tại phân thân của lão đã không còn là nước biển ngưng tụ như trước, mà là hai chân nhân giống lão như đúc, đồng thời hai tay cùng vung lên, lực lượng khổng lồ đúng như "Ngân Hà cuốn ngược" trong nháy mắt cuốn hết thảy bọn họ trở về chỗ cũ...
Dược Vương Tà Thiếu Dược Vương Tà Thiếu - Thắng Kỷ Dược Vương Tà Thiếu