Nếu bạn không thể phạm sai lầm, bạn sẽ không thể làm được điều gì.

Marva Collins

 
 
 
 
 
Thể loại: Tuổi Học Trò
Số chương: 69 - chưa đầy đủ
Phí download: 7 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 535 / 0
Cập nhật: 2017-09-25 08:23:53 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 52: Sự Thật Bất Ngờ!
à sau đó, Sarari đã chết đuối! Còn Renko thì cứ thế ngồi trên bờ mà khóc! –Huyệt Anh diễn thuyết lại câu chuyện trong cuốn nhật ký mà cô đã vô tình đọc lén được.
-Khi anh Kaishsito lẫn anh Phong chạy tới vì có người la có người chết! Renko đã chạy trốn vì sợ bị hai anh bắt gặp! Cũng vì Renko và Sarari là hai chị em sinh đôi nên có khuôn mặt tựa nhau, sợ bị hai anh hiểu lầm! – Hoa nói tiếp! Dẫu sao cô cũng là người đã đọc được cuống nhật ký của Renko nên cũng khá rành.
-Trời đất! Câu chuyện bi đát quá! – Linh Linh buồn bã la lên.
-Không ngờ Renko của chúng ta….nhìn mạnh mẽ vậy mà lại có kí ức chả mấy tốt đẹp khi còn nhỏ!- Như cũng nói theo.Cô nghe mà xót cho em ấy quá.
-Bà đọc từ khi nào vậy? Sao không cho tôi biết? – Mamako quay qua hỏi. Trước giờ cái gì hai người cũng giải quyết cùng nhau, chia sẻ bí mật thế mà không ngờ…Huyệt Anh lần nầy lại tự giải quyết một mình, âm thầm không cho cô biết.
-Lúc chúng ta cắm trại ấy! Tôi vô tình thấy nó ở trong cái căn nhà của Kaishito và Phong lúc đó! Khi đó có cầm theo mẫu giấy ghi là “ xin anh hãy đọc nó”! Tôi nghĩ là Renko muốn nói sự thật cho lẫn Kaishsito và Phong! Với lại ban đầu tôi cũng thấy hơi lạ với những việc Renko làm cso ý gì nên….-Huyệt Anh giải thích như một vị thám tử. Mọi người gật đâu hiểu ý.(Xem lại chương 16: Cắm trại hứa hẹn; chương 17: hồi tưởng.)
Bên cánh mày râu thì từ nãy giờ vẫn im lặng không nói năng gì vì họ…quá sốc, quá ngạc nhiên. Nhất là Kaishsito và Phong. Chả biết nói cái gì hơn, bọn con gái nhìn qua bên người yêu xem có động tĩnh gì không.
Đây là lúc đôi bạn thân và hai chàng bạch mã đã cưới nhau rồi, đám cưới của nhóm Quốc Lê đã xong luôn chỉ đang trong thời điểm đám cưới hai cặp còn lại. Nhân lúc không có Renko và Hưng, HUyệt Anh đã tụ tập mọi người để nói một điều khá ngạc nhiên.
-Vậy là….thật ra…chúng ta….tất cả chúng ta đã gặp nhau từ trước rồi ấy!-Quốc Lê vò đầu, bình tĩnh nói. Trời đất! Anh không thể tin được! Đây chính xác được gọi là duyên phận rồi đấy!
-Tao không ngờ là hồi đầu là tao với mày đụng nhau ấy!- Tuấn Thanh nuốt nước bọt nói.
-Mà hồi đó Quốc Lê ngáo ghê! Linh Linh kêu chậm lại mà không chịu chậm rồi bị đâm sầm!- Như nhìn Quốc Lê nói khiến anh muốn lên máu xã hội thật chớ!
-Còn chồng bà thì sao? Đụng té ngã mà còn bày đặt poker face! Còn nhỏ mà bày đặt cool! –Quốc Lê quất lại.
-Kệ mẹ tao! Còn đỡ hơn thằng được vợ nhắc mà cứ ham hố! Lúc rớt xuống hố thì hết ham nha!- Tuấn Thanh đớp lại. Anh và Quốc Lê nhìn nahu bằng tia lửa điện. Hai cô vợ giơ tay xin thưa.
-Thì ra trước khi vô cấp hai là tôi với bà đã gặp nhau rồi!- Linh Linh và Như quay qua nhìn nhau.
-Không ngờ là em quen với Renko sớm như thế …thì ra là em đã gặp Renko trước đó rồi! – Hoa cũng chưa khỏi ngjac nhiên khi nhắc. Phải nói là lúc cô đọc cuốn nhật ký đó, cô sốc toàn tập khi biết mọi người từng có thời điểm chạm mặt nhau nhưng vì quá nhỏ mà không nhớ.Long nghe xong cũng sững người.
-Thì ra cái cô nhóc hồi đó cướp nụ hôn đầu của anh là em! –Phong quay qua chế giễu Mamako.
-Nè! Lúc đó em có biết đâu! –Mamako xấu hổ nói lại. Đúng là nụ hôn đầu là cô với Phong nhưng mà lại là bị anh cướp nhưng giờ thật ra….cô là người chủ động trước. Trời ơi! Xấu hổ quá!
-Hèn chi khi anh gặp lại em có cái gì đó quen quen!-Phong vẫn tiếp tục nói.
-Anh với lúc còn nhỏ y chang! Chả biết sợ là gì! Lạc mà mặt tỉnh bơ!
-Ừ! Em với hồi đó có khác gì? Hễ cái là khóc bù loa lên!- Phong trả đũa, bị Mamako bực mình nhéo lại.
-Thì ra lần đầu em gặp anh…hai đứa cũng cãi lộn y chang như hồi đầu năm! – Huyệt Anh liếc qua bên Kaishito. Cô không ngờ là hặp cái tên này sớm hơn cô dự định. Mà mắc cười chỗ….lúc còn nhỏ gặp rồi lớn lên….tình huống cũng y chnag: cãi lộn nhau!
-Nghĩa là bản tính hổ cái của em đã từ nhỏ rồi!
-Anh nói cái gì? Không phải anh à? – Huyệt Anh quất lại.
-Lúc đó anh bị nhầm người mà! Còn em thì cứ la toáng lên! Không phải à?- Kaishito phản bác, HUyệt Anh xin thua.
-Cơ mà em thấy mắc cười nhất là vụ anh Hưng nhầm Renko với chị HUyệt Anh ấy! Thì ra hai người đó cũng là định mệnh với nhau mà! – Hoa nghĩ lại cái nói. Đọc tới cái khúc Renko gặp Hưng…cô muốn chết ngất thiệt chớ!
-Hèn chi anh cứ thậy lạ lạ! Anh cứ nghĩ lẽ ra anh Hưng phải với chị Huyệt Anh vì hai người đó là cặp “tiên đồng ngọc nữ”, còn lại có dợi dây chuyền với nhau thế mà….bây giờ hiểu rồi! – Long nói câu tỉnh bơ khiến Kaishito liếc xéo qua bên anh tại dám nói Hưng với Huyệt Anh là một cặp. Long chỉ đang nói sự thật thôi chứ bộ.
-Chưa kể nữa….răng gia đình của Kaishsito và HUyệt Anh; ngay cả gia đình của Phong và Mamako cũng đã có hôn ước với nhau từ trước rồi! – Linh Linh kể lại. Huyệt Anh và Mamako cũng có kể về chuyện gia đình của họ.
-Ái chà! Cũng duyên quá ha! Ngay cả phụ huynh cũng biết nhau! Còn hôn ước nữa!- Tuấn Thanh bật cười, nó khá chế giễu. Chế giễu ở đây là cho Kaishsito và Phong vì nhận ra Huyệt Anh và Mamako là ai trễ.
-Gia đình mày và Như cũng thế thôi! – Kaishsito đả kích lại. Cũng phải thừa nhận là Tuấn Thanh đã được an bài với Như từ khi hai đứa lớp một rồi! ( Xem lại chương 30: Như hay Huyệt Anh?).
-Ngay cả gia đình của Quốc Lê và Linh Linh nữa! Đã sống với nhau từ nhỏ rồi đúng không? – Phong quay qua nhìn cặp anh vừa nói.
-Ừ!- Quốc Lê miễn cưỡng trả lời ( Xem lại chương 23: Em là người hầu của tôi!)
-Cơ mà…tao hơi sốc vụ Sarari thích mày đấy! Ý tao là theo kiểu nam nữ ấy! –Phong quay qua thằng bạn anh nói.
-Làm như mình mày! Tao cũng ngạc nhiên đây nè!
-Nếu Sarari còn sống chắc Huyệt Anh cso thêm đối thủ rồi! Hihi! –Phong chế giễu cơ mà chế giễu nghe cahr được vui tai nên bị Mamako kế bên đạp một phát ngay chân, anh la lên đau. Kaishsito muốn cảm ơn thầm Mamako lắm!
-Mà Hưng biết vụ này không Huyệt Anh?- Tuấn Thanh quay qua hỏi cô.
-Có! Anh Hưng có biết! Anh Hưng giận quá chời luôn!- Hoa trả lời thay cho chị cô.
-Ủa sao ổng giận?-Linh Linh khó hiểu.
-Sau cái chết của Sarari! Renko được một người nhận nuôi và trùng hợp chính là người thầy bói cho Hưng và Renko! –Huyệt Anh tiếp tục câu chuyện và mọi người vẫn chú ý lắng nghe.
-Renko kể hết mọi sự việc cho bà ấy, bà ấy thương cảm cho cô! Sau đó, bà ấy nói rằng sau này…Renko cũng sẽ được hạnh phúc.Bà ấy nói rằng một ngày nào đó: Renko sẽ được gặp lại Kaishito, được gặp lại Phong và đặc biệt là Hưng!
-Nghĩa là khi gặp lại chúng ta…Renko nhận ra hết ư?-Như thắc mắc hỏi.
-Phải! Renko nhớ hết tên của tất cả mọi người! Trừ Hưng ra!Bởi vì lúc đó…Renko không biết tên của Hưng nhưng lúc nào cũng mân mê cộng dây chuyền và tin tưởng rằng một ngày nào đó….sẽ được gặp lại ổng!
-Cơ mà tôi thấy có điều hơi vô lý …Nhật ký từ lúc Renko còn sáu tuổi cho tới giờ là mười năm…thì phải nhiều cuốn lắm sao chỉ có một cuốn vậy!- Cảm ơn Quốc Lê đã nói lên điều khó hiểu của tất cả mọi người ở đây.
-Em có đọc! Em nghĩ là do sau cái chết của Sarari! Renko đã quá buồn mà ngừng viết nó nhưng cậu ấy vẫn giữ tới khi gặp được Kaishito và Phong giải cứu cậu ấy khỏi đám du côn, Renko lại quay lại viết. Có thể cậu ấy đọc lại những trang đầu đã viết, thấy có vài chi tiết và tên của mọi người xứng với mọi người hiện giờ ở trong trường …nên em nghĩ Renko nhanh chóng đã hiểu ra tất cả. Chỉ trừ Hưng thì cậu ấy vẫn không biết là ai!-Hoa giải thích.
-Lúc đó trong đầu Renko nghĩ rằng Hưng là người đang phá hoại chuyện tình của anh trai cô bé là Kaishito nên phải nói lúc đó…khá ghét Hưng nhưng sau đó phát hiện ra chính là người tình hồi đó của mình nên….đó cũng là một phần khiến Hưng giận đấy!- Long giải thích thêm
-Nói chung…chuyện khá rắc rối ấy chứ! – Phong gãi đầu nói, ngay cả Kaishsito cũng nhức đầu nói chi đến bạn anh!
-Huyệt Anh kể tiếp đi!- Mamako quay qua bạn mình nói.
Huyệt Anh tiếp tục câu chuyện mình đang kể
Đôi Bạn Thân Nghịch Ngợm Và Hai Chàng Bạch Mã Đôi Bạn Thân Nghịch Ngợm Và Hai Chàng Bạch Mã - Mộng Huyền Vũ