"Tell me what you read and I'll tell you who you are" is true enough, but I'd know you better if you told me what you reread.

François Mauriac

 
 
 
 
 
Thể loại: Tiểu Thuyết
Số chương: 76 - chưa đầy đủ
Phí download: 8 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 487 / 1
Cập nhật: 2017-09-24 22:56:32 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 91 - 92 Phần 5
hương 91: Nguyệt TuyềnThật đói a, Miểu Miểu nằm im lặng ở trong lòng Dịch Thiên, buổi tối ngày hôm qua ăn cũng không ít, chỉ có một chút vận động lúc tối thôi mà, sao lại đói đến như vầy rồi.Nhẹ nhàng xoay xoay người, định chui ra khỏi ngực Dịch Thiên thì đột nhiên bên hông bị giữ chặt lại, Dịch Thiên mở mắt, có chút lo lắng hỏi: “Sao lại dậy sớm như vậy?” Bình thường mặt trời chưa lên ba sào nữ nhân này tuyệt đối sẽ không chịu dậy, trừ phi chính mình đánh thức nàng.“Ta đói quá.” Miểu Miểu sờ sờ cái bụng lép kẹp của mình ỉu xìu nhìn Dịch Thiên. Dạo này thật sự là vận động quá độ rồi cho nên cảm thấy đói rất nhanh.Dịch Thiên đưa tay sờ sờ bụng Miểu Miểu, thật là đói đến xẹp bụng, trừ việc đói thật sự không có lý do gì khiến cho Miểu Miểu dậy sớm như vậy. Khóe miệng khẽ cong lên, Dịch Thiên dịu dàng nói: “Để ta đi lấy.” Dạo gần đây nụ cười của Dịch Thiên xuất hiện ngày càng nhiều, trong lòng Miểu Miểu tràn đầy cảm động, Dịch Thiên đối với nàng luôn luôn rất đặc biệt.Ăn xong đồ ăn Dịch Thiên bưng tới, Miểu Miểu thỏa mãn ợ một cái, thật sự là hạnh phúc a. Trên đường đột nhiên truyền lên tiếng ồn ào, mới sáng sớm mà ồn như vậy, kẻ nào ở đây gọi quỷ hả. Miểu Miểu chạy vọt đến bên cửa sổ, mở ra nhìn ra ngòai. Sắc trời vẫn còn sớm, người đi trên đường cũng không nhiều nên tiếng ồn ào này liền hết sức chói tai.Hai người nhìn có vẻ đã say mèm đang ôm nhau la ầm ĩ. “Ta đã bảo chờ xem thử tình huống như thế nào rồi mới chọn, bây giờ thì hay rồi, bao nhiêu bạc đặt lên người Dịch Thiên rồi.”“Làm sao ta biết phu nhân của hắn sẽ tham gia a, nếu biết ta đã đặt vào nàng ta rồi, bây giờ thì hay quá, cả hai chúng ta thua sạch rồi.”“Hu hu hu, bạc của ta.”“Hu hu hu, tại sao nữ nhân mà cũng tham gia.”Hai người ôm nhau một chỗ lúc thì khóc rống lên, lúc thì cười như điên khiến cho người đi đường đều dừng lại nhìn ngó. Miểu Miểu cứ là mắt trợn tròn, đây là tình huống gì vậy, quay đầu nhìn Dịch Thiên, hình như là người đã đặt cược vào chàng đó.Dịch Thiên cũng không biết nói sao, đóng cửa sổ lại, từ lúc Miểu Miểu tuyên bố muốn tham gia, nhân khí của nàng cứ thế mà phi thăng. Khiến bao nhiêu người khóai chí nhưng cũng hại khổ không ít người, vì thật sự có vẻ như Miểu Miểu chắc chắn là người chiến thắng cuối cùng rồi. Cứ nhìn số ngân lượng với người đặt cược là thấy được.Trừ ra chính mình cược 200 vạn lượng, tên Hoàng đế chó má kia cũng cược 200 vạn lượng, còn có Hắc Diễm, cũng cược 100 vạn lượng, chắc chắn là tên nam nhân kia bảo hắn cược, ngòai ý muốn nhất là Nguyệt Tuyền, đương nhiên cũng cược 100 vạn lượng. Nhiều người cùng ủng hộ Miểu Miểu như vậy, bây giờ nàng được vạn người để ý. Nghĩ đến đó, tâm tình Dịch Thiên liền có chút khó chịu, phu nhân của chính mình, cần gì bị nhiều người chú ý như vậy.Nhìn thấy Dịch Thiên vẻ mặt khó chịu, Miểu Miểu cười cười đủng đỉnh đi tới, vỗ vỗ vai Dịch Thiên nói: “Đó là phu nhân của chàng được hoan nghênh a, đối với ta, sự ủng hộ của chàng mới là động lực thắng lợi, thêm những người khác cũng chả làm gì.” Trong nháy mắt sắc mặt Dịch Thiên liền tươi tỉnh hơn. Miểu Miểu cảm thấy mình thật quá lợi hại rồi, câu nói đầu tiên liền có thể dụ khị Dịch Thiên như vậy, nhưng cái này cũng cần Dịch Thiên phối hợp tích cực nha, nếu không một tay thì làm sao vỗ ra tiếng được.“A, đó là Nguyệt Tuyền, Nguyệt Tuyền công tử a, tại sao người cũng muốn ủng hộ cho phu nhân của Dịch Thiên a.” Một trong hai hũ hèm đột nhiên kêu lên.“Đúng a, đánh vỡ hết mộng tưởng cuối cùng của bọn ta rồi, hu hu hu.” Hũ hèm còn lại cũng gia nhập.Nguyệt Tuyền, bước chân Miểu Miểu liền xoay lại, đẩy cửa sổ ra, nhìn một chút thử xem tuyển thủ tiềm năng trong truyền thuyết bộ dạng vốn là như thế nào. Không nhìn không biết, vừa nhìn một cái giật cả mình, đương nhiên không phải vì khó coi mà bị hù cho giật mình, là bởi vì quá đẹp mắt nên mới bị hù cho giật mình.Mày kiếm cong nhẹ, lông mi mịn dài, mắt phượng quyến rũ, mũi nhỏ cao thẳng, bạc môi gợi cảm, lúc nào cũng mang theo một nụ cười như mộc xuân phong*, mái tóc dày mượt buông xõa xuống, rơi nhẹ trên vai, xõa dài xuống lưng, nổi bật trên nền áo trắng, giống như tiên nhân hạ phàm không nhiễm sương khói nhân gian, Miểu Miểu trong phút chốc nhìn đến ngây người, nam nhân như vậy thật sự không kém Dịch Thiên chút nào, nhưng hai người đẹp hai kiểu khác nhau.*cảm giác dịu dàng như ngồi trong gió xuânNguyệt Tuyền chỉ cười không nói nhưng lại hơi liếc mắt về hướng Miểu Miểu một tí rồi cùng kẻ còn lại rời đi. Miểu Miểu hòan hồn, ông trời ơi, nam nhân này thật xinh đẹp, ánh mắt bám riết theo phương hướng Nguyệt Tuyền rời đi, nam nhân xinh đẹp như vậy chính là để thưởng thức nha. Đột nhiên hai mắt bị che kín, “Không cho nhìn nữa.” Một giọng nói bá đạo truyền đến, Miểu Miểu nhất thời dở khóc dở cười, lo nhìn đến xuất thần nên quên mất cái bình dấm chua bên cạnh.Vội vàng giơ hai tay lên, ra dáng đầu hàng, cam đoan: “Ta chỉ là thưởng thức mỹ nam thôi, không có ý gì khác đâu.” Lúc này Dịch Thiên mới buông tay ra nhưng sắc mặt rõ ràng là không đẹp chút nào. Hai tay xoa xoa khuôn mặt Dịch Thiên cười nói: “Ha ha, ông xã của ta lúc uống dấm chua thật đáng yêu nha, cho nên ta chỉ thích chàng, những người khác đều không thích.” Lại một lần nữa tuyên ngôn tình yêu đã giúp cho sắc mặt của Dịch Thiên được cải thiện.Trên đường lớn, Nguyệt Tuyền cùng người còn lại đang từ từ tản bộ. “Nguyệt Tuyền, mới vừa rồi nữ nhân đó cứ nhìn chằm chằm vào ngươi. Xem ra là bị vẻ ngòai của ngươi làm ê mẩn rồi. Lại thêm một nữ nhân quỳ gối trước sắc đẹp của ngươi nha.” Người này cười nói.“Ha ha, Quân Cưu, lúc nãy ngươi nhìn lầm rồi, mặc dù ta chỉ liếc mắt một cái thôi nhưng ta nhìn thấy trong mắt của nàng ngọai trừ thưởng thức thì không có gì khác, rất rõ ràng là mị lực của ta đối với nàng đã mất linh.” Nguyệt Tuyền cười lắc đầu.“Thật sao, tại sao ta lại không thấy ta?” Nam tử có tên là Quân Cưu kinh ngạc nói.“Đó là do ngươi còn chưa tỉnh ngủ, mắt còn nhiều ghèn lắm.” Nguyệt Tuyền chọc tức, đôi mắt của ngươi nhìn nữ nhân đều chỉ có một dạng, như vậy thì còn có thể nhìn ra cái gì, đúng là cái tên trong mắt chỉ có bạc.Quân Cưu sờ sờ mũi, hắn kém cỏi như vậy sao, tốt xấu gì hắn cũng là giữa chốn bách hoa chen chúc mà lớn lên, tỷ tỷ muội muội nhiều như vậy, khi dễ hắn cũng không ít, hắn đối với phụ nữ là miễn dịch tuyệt đối.“Ngươi nói nàng sẽ thắng sao?” Đuổi theo bước chân Nguyệt Tuyền, Quân Cưu hỏi.“Sẽ, Dịch Thiên trước hết sẽ giúp nàng đánh cả thiên hạ, còn nàng đoán chừng cuối cùng chỉ ra mấy chiêu là tốt rồi, chỉ là hơi đáng tiếc, ta còn muốn xem thử Ngân Tiêu lợi hại chỗ nào.” Nguyệt Tuyền cười nói, không biết nữ nhân này có thể sử dụng Ngân Tiêu hay không mà khí thế lớn như vậy.“Ha ha, cái này thì ngươi liền sai lầm rồi. Nàng có thể còn phải tự mình đấu vài trận, ta có tin tức nội bộ, nghe nói cơ chế của đại hội năm nay có vài thứ thay đổi, không có tính đến cấp bậc, bất luận mạnh yếu cũng phải đánh từ đầu, đánh tới thua mới thôi.” Quân Cưu nói một cách đắc ý, trừ bạc ra mình cũng chú ý đến nhiều thứ khác lắm chứ.Đại Hội Võ Lâm trước đây dựa theo võ công mà chia làm vài cấp bậc, võ công càng lợi hại cấp bậc càng cao. Người có cấp bậc ngang nhau thì đấu với nhau, người thắng thì tiến lên một bậc. Vị trí cao cấp nhất đẳng thì căn bản là không cần đánh, chỉ cần tịnh dưỡng tinh thần, ngồi đợi người thắng cuối cùng, sau đó đấu với hắn là được.“Như vậy công bằng hơn nhiều, nhìn không ra ngươi cũng có hứng thú với mấy điều này.” Nguyệt Tuyền vẫn cười nói như trước, phương diện này quả thật chính mình không có chú ý đến, chỉ nghe nói Vụ Thiên Các năm nay sẽ tham gia, còn những cái khác cũng không tìm tòi nghiên cứu nhiều, dù sao Đại Hội Võ Lâm cũng chỉ có mấy người đó. Ha ha, bây giờ lại cảm thấy rất háo hức mong chờ đại hội bắt đầu rồi.“Ngươi nghĩ rằng ta chỉ thích bạc hả, thật sự là…” Quân Cưu bất mãn liến thoắng gì đó đi theo Nguyệt Tuyền xa dần.“Hoàng thượng, bởi vì chuyện phong tỏa thành nên đã có vài người trong giang hồ bắt đầu quấy rối, Đại Hội Võ Lâm cũng sắp bắt đầu rồi, nếu không khai thành, thần sợ sẽ gây ra hỗn lọan.” Thành chủ cung kính nói với Thần Quang Dục, nguyên nhân chết của nữ nhi thì đã biết rồi, sợ là đã làm việc gì đụng phải người không nên dây vào, cho dù chính mình bây giờ có điều tra ra, phỏng chừng cũng không đụng vào hắn được, ngược lại còn đeo thêm phiền tóai vào người, không bằng cứ như vậy cho nó trôi qua đi.Thần Quang Dục ôm Mỵ Diễm ngồi trong đại sảnh nghe vậy cười nói: “Ái phi cảm thấy như thế nào?” “Hoàng thượng, nếu thành chủ cũng không ngại vậy thì liền khai thành đi, chọc dân chúng nổi giận sợ là ảnh hưởng không tốt a.” Mỵ Diễm dịu dàng nói, Thần Quang Dục tại sao muốn phong tỏa thành, nàng cũng không biết, nhưng nếu bây giờ hỏi ý tứ của nàng, e là muốn khai thành rồi.“Vậy cứ y lời ái phi nói, ngày mai khai thành, còn chuyện của hắn, tự ngươi xử lý cho tốt.” Phân phó với thành chủ xong, Thần Quang Dục ôm lấy Mỵ Diễm đi thẳng.“Chủ thượng, ngày mai khai thành, chúng ta có thể rời đi rồi.” Vụ Huyền đóng cửa phòng lại, báo cáo với Dịch Thiên.“Cái chết của nữ nhi thành chủ điều tra ra rồi sao?” Miểu Miểu hỏi, cũng không phát hiện thấy động tĩnh gì mà.“Không có, trên cáo thị nói nàng đột nhiên phát bệnh tim mà chết, trước đây không biết nàng có bệnh này nên tưởng bị hại.” Vụ Huyền trầm giọng nói, lý do này thật quá gượng ép.Miểu Miểu nghe vậy khẽ nhíu mày. Đây là nói không tra xét hay là không dám tra tiếp hả, thành chủ này cũng chịu đủ ấm ức nha, có điều không quan hệ đến nàng, nàng bây giờ chỉ có một mục tiêu là muốn đến Đại Hội Võ Lâm mà phát uy thôi.“Ngày mai xuất phát.” Dịch Thiên lãnh đạm ra lệnh, nhìn ánh mắt của Miểu Miểu e là chờ không được rồi. “A, Dịch Thiên, chàng thật sự là rất hiểu rõ ta nha.” Miểu Miểu liền ngã người về phía Dịch Thiên, lại bắt đầu làm nũng. Tiểu Vũ lắc đầu, hết thuốc chữa.Trăng treo trên cao, ánh sao đầy trời, Miểu Miểu kéo tay Dịch Thiên đi dạo trên đường lớn. Có lẽ là bởi vì ngày mai sắp khai thành rồi nên đêm nay trên phố đặc biệt đông người. Đang rộn ràng nhốn nháo chen qua một đám người, Miểu Miểu đột nhiên cảm thấy tâm trạng rất nhẹ nhàng thỏa mãn, liền nắm chặt lấy tay Dịch Thiên, là bởi vì luôn có chàng bên người ta, cho nên mới hạnh phúc như thế, quay đầu nhìn về phía Dịch Thiên, cười đến phong hoa tuyệt đại.Đột nhiên, Miểu Miểu cảm thấy có ánh mắt dõi theo mình liền quay đầu lại, nhìn thấy cách đó không xa Nam Cung Linh đang nhìn thẳng vào mình. Mới có mấy ngày không gặp, Nam Cung Linh dường như gầy đi rất nhiều, cũng tiều tụy rất nhiều, mặc dù vẫn như trước đây luôn cười như gió xuân nhưng Miểu Miểu có thể cảm giác được có chỗ nào đó bất đồng.“Hey, Nam Cung Linh, nhiều ngày như vậy ngươi đã đi đâu hả?” Miểu Miểu bước tới cười nói. “Trước là đi tìm nàng, sau lại nghe nói nàng ở đây liền chạy đến.” Nam Cung Linh cười nói. Miểu Miểu gật đầu, trong phút chốc, ba người có chút sượng sùng.“Được rồi, ngày mai khai thành, chúng ta liền xuất phát đi Đại Hội Võ Lâm, còn ngươi thì sao, có muốn đi hay không?” Miểu Miểu hỏi. Nam Cung Linh mỉm cười nói: “Đương nhiên là đi a, còn phải chờ xem nàng xưng bá võ lâm nữa, có điều ta mới đến tối nay, có chút việc muốn xử lý.” Miểu Miểu gật đầu tỏ vẻ hiểu ý, vẫy tay chào Nam Cung Linh rồi lôi Dịch Thiên rời đi. Nói chung là lần này gặp lại Nam Cung Linh có chút là lạ, có điều chính mình cũng không biết giải thích ở chỗ nào.
Chương 92: Bỏ lỡ nên đã vụt mấtNhìn về hướng Miểu Miểu rời đi, Nam Cung Linh lẩm bẩm tự nói: “Ta tưởng rằng hết thảy đều đối xử với nàng thật tốt là bởi vì nàng là phu nhân của Dịch Thiên, kỳ thật không phải như vậy, là ta sai lầm rồi, nếu như nàng gặp ta trước, nàng sẽ yêu ta sao?” Nam Cung Linh nói xong ánh mắt buông xuống.Mấy ngày qua trong lúc đi tìm nàng, bản thân cuối cùng cũng đã hiểu rõ cảm giác bất an dày vò trong tâm trí là gì rồi, đó là lo lắng, là sợ hãi, là dấu hiệu yêu nàng. Miểu Miểu ta yêu nàng mất rồi, thì ra yêu một người đơn giản như thế, nàng có cảm thấy vậy không? Nhìn nàng đứng chung một chỗ với hắn, nồng nàn như vậy, rõ ràng như vậy, ta đột nhiên cảm thấy đau lòng vô cùng.Ta biết ta không còn cơ hội nào nữa, chỉ có thế đứng xa xa nhìn nàng. Thật ra ta đã đến Nháo Thành từ lâu, biết được nàng ở đây, ta liền ra roi giục ngựa chạy đến, nhưng bỗng nhiên ta không có dũng khí xuất hiện trước mặt nàng. Ta thật sự sợ hãi, sợ ánh mắt thâm tình của nàng dành cho hắn, đúng vậy, vô luận ta có tồn tại hay không, trong mắt nàng cũng chỉ có mỗi hắn, ta nghĩ là ta đã bỏ lỡ mất thời gian quen biết với nàng, bỏ lỡ nên đã vụt mất. Nam Cung Linh sắc mặt ảm đạm nhìn bóng hai người sánh vai nhau đi xa.Dịch Thiên đột nhiên quay đầu lại liếc mắt về hướng Nam Cung Linh một cái. Vẻ mặt buồn bã thất sắc của Nam Cung Linh rơi trọn vào trong mắt hắn. Miểu Miểu, hôm nay nam nhân này thật sự yêu nàng rồi. Dịch Thiên đưa tay ôm siết lấy Miểu Miểu, vô luận như thế nào, ta cũng sẽ không buông tay khỏi nàng.“Dịch Thiên, chàng có cảm thấy rằng Nam Cung Linh có chút không giống trước đây không?” Miểu Miểu lên tiếng hỏi.“Không thấy, vẫn giống với trước đây.” Dịch Thiên thản nhiên đáp.“Không có sao? Chẳng lẽ cảm giác bị sai.” Miểu Miểu tự nhủ, trong lòng có chút kinh ngạc, rõ ràng nàng cảm thấy có chỗ nào đó khác bình thường, chỗ nào, chỗ nào ta. Đúng rồi, trong đầu Miểu Miểu lóe lên một cái, chính là ánh mắt, ánh mắt nhìn nàng không giống bình thường.“Dịch Thiên, chàng không cảm thấy ánh mắt hắn nhìn ta có chút khác lạ sao, giống như, đúng rồi, giống như ánh mắt chàng nhìn ta vậy.” Miểu Miểu nói xong mới nhận ra mình nói gì, hoảng hốt, như vậy nó có nghĩa là gì.Nhìn về phía Dịch Thiên, Dịch Thiên cũng không kinh ngạc, chỉ là sắc mặt có chút sa sầm, hắn đã sớm nhận ra, chỉ là không muốn nói cho nàng. “Dịch Thiên, Nam Cung Linh vốn là người tốt, ta cùng hắn chỉ là bạn bè thôi.” Mặc dù câu này nói đã rất nhiều lần, nhưng Miểu Miểu không thấy phiền hay chán mà lặp đi lặp lại một lần nữa, chỉ vì làm cho Dịch Thiên an tâm. Nam Cung Linh, mặc dù ngươi hài hước vui vẻ, lại có phong độ, nhưng trong lòng ta đã có Dịch Thiên rồi, ngươi ưu tú như vậy, chắc chắn sẽ có một cô gái tốt đến yêu ngươi.Dịch Thiên gật đầu, tình cảm của Miểu Miểu hắn biết và hiểu rất rõ. Nam Cung Linh cũng không phải người tệ hại gì, nhưng nếu như hắn nghĩ đến việc tranh giành Miểu Miểu, như vậy Dịch Thiên cũng sẽ không bỏ qua cho hắn.—————————“Nam Cung công tử, người cũng ở đây hả.” Tạ Ân cùng Tạ Văn Quân từ phía sau hắn đi ra, cười chào hỏi han hắn.“Các ngươi cũng muốn đi Đại Hội Võ Lâm sao?” Nam Cung Linh cười hỏi ngược lại, hiện giờ người xuất hiện ở nơi này đại đa số đều là đi Đại Hội Võ Lâm.“Đúng vậy, nghe nói năm nay Vụ Thiên Các sẽ tham gia, cho nên đi xem một chút. Nam Cung công tử, Miểu Miểu thật sự là phu nhân của Dịch Thiên sao?” Mặc dù Tạ Ân đã sớm biết chuyện này là thực rồi, có điều vẫn cứ muốn xác định lại đáp án từ Nam Cung Linh.Nam Cung Linh gật đầu mỉm cười đáp: “Nàng ấy cũng tới tham gia Đại Hội Võ Lâm, ở sòng cá cược nhân khí của nàng ta cao nhất, Tạ Ân huynh có cược vào người nàng không?”“Nam Cung công tử, nghe nói ở trên người nàng có Ngân Tiêu, là thật sao?” Văn Quân đột nhiên lên tiếng hỏi, trước đây nàng cứ tưởng Miểu Miểu chỉ là nữ nhân có chút tài, hôm nay võ nghệ lại cũng hết sức cao cường, không thể không khiến nàng cảm thấy hết sức kinh ngạc, cho nên mới yêu cầu ca ca đưa nàng đến đây.Nam Cung Linh chỉ cười không nói, chuyện này đến lúc Đại Hội Võ Lâm khai mạc sẽ thấy, thời khắc này mà nói ra chỉ sợ sẽ tăng thêm phiền tóai cho Miểu Miểu, mặc dù là bọn họ cũng có không ít phiền tóai rồi.“Ha ha, Nam Cung công tử có cược không vậy, ta cùng xá muội tới quá sớm nên đặt hết lên người Dịch Thiên rồi.” Tạ Ân cười ha ha nói, giải vây cho không khí xấu hổ giữa Nam Cung Linh cùng Văn Quân. Có điều chính mình cũng không ngờ Miểu Miểu lại dĩ nhiên là phu nhân của Dịch Thiên, lại còn muốn tham gia Đại Hội Võ Lâm. Nữ tử này luôn khiến cho người khác đặc biệt ngạc nhiên a.“Cơ hội kiếm tiền tốt như thế, làm sao mà ta bỏ qua đây.” Nam Cung Linh ngụ ý vốn là đã đặt trên ngươi Miểu Miểu rồi, sau đó lại tiếp: “Mọi người đều cùng đường, không bằng cùng nhau đi, có bạn đồng hành cũng tốt.” Tạ Ân cùng Văn Quân nghe vậy đều gật đầu, đang có ý này.Tìm vài người cùng đi đường cũng tốt, một mình một người cũng chỉ tạo thêm bi thương cho bản thân. Không thể quang minh chính đại yêu nàng vậy thì nhìn nàng hạnh phúc thôi cũng tốt rồi.“Cuối cùng cũng có thể đi.” Miểu Miểu ngồi ở trên xe ngựa hưng phấn không ngừng, Đại Hội Võ Lâm, ta tới đây. Dịch Thiên đưa tay ôm nàng, đề phòng nàng quá mức hưng phấn mà làm cho ngựa xe lăn trái lăn phải đi.“Phu nhân, chúng ta đều đặt hết tiền xương máu của chúng ta lên người rồi, người nhất định phải thắng a.” Vụ Huyền đau xót nói.“Sao hả, không tin tưởng ta hả, nói nhỏ cho các ngươi, tự ta cũng cược ình 100 vạn lượng, nói không thắng thì ta thua không chỉ có mặt mũi mà còn có bạc a.” Miểu Miểu ra vẻ đau lòng lòng nói, bạc chính là bảo bối của nàng a.Dịch Thiên nghe vậy nhìn về phía nàng. Nàng đi đặt cược khi nào, ta vẫn luôn ở bên cạnh nàng mà, tại sao không phát hiện. Miểu Miểu cười hắc hắc nói: “Ta bảo chưởng quỹ đi đặt cho ta,” việc nhỏ như vậy đương nhiên không cần tự mình ra tay.Mọi người đang trò chuyện vui vẻ, xe ngựa đột nhiên phanh gấp một cái, thiếu chút nữa ném Miểu Miểu bay ra, may là có Dịch Thiên ôm nàng. Đám người Vụ Huyền lập tức đứng dậy chui ra khỏi xe.“Lưu lại Ngân Tiêu, tha cho các ngươi một đường sống.” Ngòai xe truyền đến tiếng la hét ầm ĩ, kèm theo âm thanh đao kiếm chạm nhau, xem ra hai phe đã bắt đầu giao chiến rồi. Đột nhiên Miểu Miểu cảm thấy có một luồng cường lực đánh về phía xe ngựa, Dịch Thiên liền ôm Miểu Miểu bay ra ngòai, Tiểu Vũ cũng theo sát. Trong nháy mắt xe ngựa bị luồng cường lực đánh cho tứ phân ngũ liệt.Dịch Thiên mang theo Miểu Miểu đứng ở trên một nhánh cây cao, vẫn không đi ứng đấu với kẻ địch, chỉ cần đám người Vụ Huyền ứng phó là được rồi. Đám người đó mặc dù số lượng có vẻ nhiều nhưng công lực không cao, chỉ có kẻ vừa đánh nát xe ngựa mới có một chút bản lãnh, còn những kẻ khác chỉ là công phu mèo quào ba chân.Xa xa, Nguyệt Tuyền cùng Quân Cưu nhìn thấy một tràng kịch chiến mà gục gặc đầu, bọn họ mới vừa ra khỏi Nháo Thành không ngờ liền đụng phải một tình huống đặc sắc như vậy. Nửa đường chặn Vụ Thiên Các đòi Ngân Tiêu, không biết bọn người này là lá gan quá lớn hay chê mạng mình quá dài.“Ngươi nói, nữ nhân đó có ra tay hay không?” Quân Cưu cười hỏi.“Sẽ không, muốn ra tay cũng là Dịch Thiên ra tay, không cần đến phiên nàng động thủ.” Nguyệt Tuyền cười đáp, đã sớm nghe nói Dịch Thiên cực kì nâng niu vị phu nhân bảo bối này, làm sao chịu để nàng động thủ. Quân Cưu nghe vậy cười ha ha, đúng là anh hùng khó qua ải mỹ nhân a.“Vụ Huyền cố lên, bắt tên kia lại cho ta, phải bắt sống nha.” Miểu Miểu đứng ở trên cây hô to. “Ngươi lại muốn làm cái gì?” Tiểu Vũ đứng ở một nhánh cây khác hỏi. “Chỉnh chết hắn đi.” Ánh mắt Miểu Miểu đột nhiên trở nên lạnh lẽo.Mặt dù cách nhau khá xa nhưng người có công lực mạnh mẽ thì thính lực không phải bình thường. Nguyệt Tuyền cùng Quân Cưu hai mặt nhìn nhau, chẳng lẽ nàng cũng giống Dịch Thiên vô tình lạnh lùng, muốn người kia đang sống sờ sờ mà chỉnh cho chết, như vậy hai người cũng thật “xứng đôi vừa lứa” nha.Vụ Huyền quả nhiên không phụ sự mong đợi của mọi người, không bao lâu sau liền bắt được kẻ kia. Tự tay điểm huyệt đạo của hắn, linh tới trước mặt Miểu Miểu. Miểu Miểu liền đứng dậy nhảy xuống đất, đi lòng vòng rồi cầm một cành cây to như cánh tay vừa thô vừa cứng về.“Đè hắn xuống, mông chổng lên.” Miểu Miểu vừa quay quay gậy gỗ trong tay vừa phân phó, lại còn khởi động, thọat nhìn mười phần giống hệt đao phủ chuẩn bị dụng hình ngược đãi người.Gậy gỗ từ trên trời giáng xuống thẳng vào trên mông người này. Miểu Miểu đánh một cách hăng say, miệng còn không ngừng ầm ĩ: “Ai bảo ngươi đập nát xe ngựa của ta hả, ngươi có biết một cái xe ngựa mua hết bao nhiêu tiền không hả, đó là Dịch Thiên nhà ta cực khổ khó nhọc buôn bán mới có được. Không có xe ngựa thì ta phải cưỡi ngựa, con bà nó, vốn là bà cô nhà ngươi không có thích cưỡi ngựa, ngươi có biết không hả, cái mông của ta cực kì đáng thương, lại còn chịu ê ẩm. Ta đánh nát cái mông nhà ngươi, cho ngươi biết thế nào là ê ẩm đau đớn…”Mọi người nghe vậy, đều ngã nhào xuống đất, phu nhân thật quá khủng bố rồi, đây là lý do đánh mông người ta sao, nhưng nói cũng đúng, Dịch Thiên mắt mang ý cười, lạnh nhạt nói: “Đúng là nên đánh.” Mọi người vừa định đứng lên, ọach thêm một tiếng té nằm xuống đất, chủ thượng, người bị phu nhân đồng hóa hoàn tòan rồi, nếu như bị người khác nhìn thấy tình huống này, hình tượng chủ thượng lạnh lùng vô tình của Vụ Thiên Các bọn họ sợ là bay biến mất không còn gì.Nguyệt Tuyền cùng Quân Cưu nhìn một màn không tầm thường này mà không biết nói gì. Đây là lý do nàng ấy muốn chỉnh tử hắn hả, quả nhiên là đủ khủng bố. Càng tuyệt hơn chính là Dịch Thiên còn đương nhiên thòng thêm một câu nên đánh. Nói ra thì ai tin tưởng hả. Lúc Dịch Thiên nói câu đấy trong chốc lát hai người bọn họ còn tưởng chính mình nghe lầm.“Quân Cưu, có cơ hội thì làm quen với nàng nha, hai người các ngươi chắc chắn sẽ có nhiều đề tài để nói.” Nguyệt Tuyền cười ha ha nói, đều là kẻ yêu tiền.“Nguyệt Tuyền, ngươi cũng nên làm quen với nàng, lý do chỉnh người của ngươi cũng thiên kì bách quái kém gì ai, có điều, nàng có vẻ trên cơ ngươi đó.” Quân Cưu cũng cười ha hả. Hai người vừa cười vừa nhìn nhau, người này quả là nên kết giao, Đại Hội Võ Lâm đáng mong chờ đây.Sau khi hai người cười thống khóai rồi liền đi ra phía trước. Hai người bọn họ nhìn lén quang minh chính đại như vậy, có lẽ đã sớm bị phát hiện rồi.“Tại hạ Nguyệt Tuyền (Quân Cưu) tham kiến mấy vị, mấy vị thật hăng hái a.” Nguyệt Tuyền nhìn về phía Dịch Thiên cười nói.Dịch Thiên khẽ gật đầu, coi như đã trả lời. Gia tộc của Nguyệt Tuyền cùng Vụ Thiên Các cũng có giao dịch qua lại, cũng coi như nên để mặt mũi cho người ta. Nguyệt Tuyền, Miểu Miểu liền quay đầu lại, cầm gậy gỗ nhìn về phía Nguyệt Tuyền, quả nhiên là mỹ nam nha, nhìn xa hay nhìn gần đều sướng mắt như vậy.“Phu nhân có vẻ như hăng hái vui vẻ quá nhỉ.” Nguyệt Tuyền nhìn Miểu Miểu cười nói.“Cũng thường thôi, ta nói này anh bạn đẹp trai, ngươi cao thấp cũng tương xứng với Dịch Thiên nhà ta quá ha.” Miểu Miểu đi vòng quanh Nguyệt Tuyền một vòng rồi đưa ra kết luận này.‘Được’ người khác gật gù bình luận như vậy, Nguyệt Tuyền không những không giận mà còn cười, thật sự là một nữ tử kì quái, lúc mới gặp gỡ hắn thì trong mắt nàng đầy thưởng thức, bây giờ thì bị nàng nhìn như vậy, chính mình cứ có cảm giác giống như một món hàng.“Phu nhân, tại hạ rất là chờ mong biểu hiện của người ở Đại Hội Võ Lâm a, đến lúc đó gặp lại.” Nguyệt Tuyền hướng phía đám người Dịch Thiên chắp tay chào, rồi cùng Quân Cưu rời đi. Bị Miểu Miểu nhìn chăm chú như vậy trong lòng có chút sợ hãi, có khi nào nữ nhân này lại tính kế chỉnh hắn hay không a, cứ chạy trước là tốt hơn hết.
Độc Ái Sát Thủ Phu Quân Độc Ái Sát Thủ Phu Quân - Tiểu Yêu Diệp Diệp