Sự khác biệt giữa cơ hội và khó khăn là gì? Là thái độ của chúng ta! Trong mỗi cơ hội có khó khăn, và trong mỗi khó khăn đều có cơ hội.

J. Sidlow Baxter

 
 
 
 
 
Tác giả: Lý Tiểu Tà
Thể loại: Tiên Hiệp
Upload bìa: Minh Khoa
Số chương: 1097 - chưa đầy đủ
Phí download: 26 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 49844 / 1256
Cập nhật: 2016-06-21 19:05:16 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 681: Thích Chơi Kiểu Gì
on rùa đến kìa”Hướng Nhật vừa bước vào cửa,Tinh tinh liền ngồi dậy cợt nhả,Gã phi nhân loại này sức hồi phục thật nhanh.Còn ông anh vợ vẫn còn bộ dạng sống dở chết dở kia,Cũng khó trách,Ai bảo thương thế hắn nặng nhất.
“Tinh tinh,Đừng đùa anh,Hỏi chú một việc”Hướng Nhật đi tới,Đặt mông xuống giường con tinh tinh,Đối với tên súc vật này hắn cũng không thèm khách khí.
“Nói đi”tinh tinh hơi ngượng nghịu nhìn Hướng Nhật,Cả hai đều chưa bao giờ khách khí với nhau.
“Lúc trước kim cương đưa mày đâu?Đã bán chưa?Nếu bán thì xì tiền ra cho anh”Hướng Nhật nói rất ngắn gọn.
Vốn tính cách của con tinh tinh này sẽ thoái thác vài lần,Ít nhất cũng không dễ dàng mà lòi tiền,Cũng không phải nói hắn quịt nợ,Mà tên này có tật xấu là có “lòng tốt” giúp người khác “giữ tiền hộ” thôi.
Không ngờ hắn không trả lời,Mà đột nhiên hướng sang giường bệnh bên cạnh nhả một câu:
“Khà khà,Con thỏ,Anh thắng”
“Biết rồi”ông anh vợ nghẹn ngào nói ra một câu,Cũng không để ý con tinh tinh,Nằm trên giường không biết suy nghĩ gì.
Hướng Nhật bị hai tên súc vật này làm cho mơ hồ,Không bí chúng có chuyện bí hiểm gì.Chẳng lẽ mình đi có một lúc,Con tinh tinh và con thỏ đã đột phá giới hạn siêu hữu nghị,Đạt tới mức trong lòng có nhau?
“Mày thắng cái gì?Dựa vào,Chúng mày làm gì?”nhìn vẻ mặt đắc ý của tinh tinh,Hướng Nhật rất muốn đem khuôn mặt này ra mà chà đạp.
“Khà khà,Tao cùng con thỏ cá cược,Mày trở lại khẳng định sẽ tìm tao đòi nợ,Quả nhiên tao thắng”con tinh tinh vẫn giữ vẻ đắc ý nhìn con thỏ,Sau đó còn khuyến mãi cả ánh mắt khinh bỉ.
“Chú đã biết trước,Khẳng định là chuẩn bị đủ tiền?”Hướng Nhật nhân cơ hội nện luôn một gậy.Trong lòng không biết nên nói sao về hai tên súc vật này,Sự việc này mà cũng đem ra đánh cược?Đã thế còn không tưởng tượng nổi là,Ông anh rể kia còn cá là mình không đến đòi tiền,Chẳng lẽ kẻ này teo não à?Hay là vì mình là Bồ Tát cứu khổ cứu nạn,Tiền nhiều quá nên không cần?
“Chuẩn bị rồi,Đủ cả,Chẳng qua,Mày xác định muốn lấy về?Nếu mà gửi chỗ tao,Lợi tức tuyệt đối cao hơn ngân hàng hai thành”tinh tinh thực giống thần giữ của,Thực tế thì hắn lập ra cái tên “Công ty bảo an Chiêu Tài” thì có thể hiểu hắn là một gã hà tiện rồi(Cát Lãng Thai hay Grandet trên gg thấy ghi là “lão hà tiện” hình như là tác phẩm văn học gì đó)
“Không cần,Lòi tiền ra đi,Ông đây đang viêm màng túi sắp điên rồi”Hướng Nhật cũng không ngu,Hơn nữa tiền mà ở trong tay con tinh tinh,Trời mới biết hắn có đem đi kiếm thêm hay không,Nếu mang đi đầu tư phiêu lưu,Lời thì của hắn,Mà lỗ thì mình vỡ mồm.
“Biết ngay mày không phải người tốt”tinh tinh thở dài quăng cho Hướng Nhật một ánh mắt khinh bỉ,Sau đó lại thần kì lấy ra từ dưới gối một cái thẻ dường như đã chuẩn bị sẵn,Một cái thẻ giống y đúc như cái mà Hướng Nhật đưa cho Trứu Văn Tĩnh tối qua,Đương nhiên tiền thì không giống như vậy.
“Ở trong đó,Tổng cộng, 1 tỷ năm trăm lẻ ba ngàn sáu trăm vạn USD,Mật mã,Ba 0 ba 9”
“Nhiều thế à?”Hướng Nhật sửng sốt,Tuy rằng ban đâu cũng đoán chừng kim cương giá trị tầm một tỉ,Cao lắm cũng chỉ được 1 tỷ rưỡi,Căn bản bán không thể vượt quá 1 tỷ rưỡi,Huống chi còn đem bán chợ đen,Người cũng biết đây là tang vật,Còn dám mua cao hơn cả giá thị trường?”
“Kim cương đương nhiên không được nhiều như thế,Về khoản này còn có tiền công vụ hàng trắng đầu tiên của chúng ta”con tinh tinh bình tĩnh trả lời.
“Tiền hàng lần đầu?”Hướng Nhật lập tức nhớ tới lần trước đem hàng đến Hàn Quốc và Nhật bản,Có chút kinh ngạc:
“Bên kia trả thù lao thoải mái như vậy?”
“Hắc hắc,Lần thứ hai mày đưa hàng độ tinh khiết cao dễ dàng như vậy,Bọn hắn nhận lấy đương nhiên phải thoải mái rồi”.Con tinh tinh hắc hắc cười dâm đãng,Xem ra hắn cũng kiếm không ít,Mà ở bên nghe nụ cười đắc ý của tinh tinh,Anh rể dâm đãng cũng mỉm cười.
Xem ra,Hai tên súc vật này đang ăn trên tiền mình cực khổ kiếm ra.
“Nói thật ra,Túi kim cương kia bán được bao nhiêu tiền?”nhận tấm thẻ từ tay tinh tinh,Hướng Nhật thuận miệng hỏi,Cuối cùng túi đã căng,Không cần phải tính toán xem tiêu pha ra sao.
“13 ức” con tinh tinh cười xấu xa.
“Ít như thế’Hướng Nhật trợn mắt há mồm,Túi kim cương kia tuy rằng không bán được 1 tỷ rưỡi nhưng 13 ức có phải thiếu gì không,Vừa qua tay liền mất đi 2 ức?Xem ra hắn ăn no rồi”
“Giá trên chợ đen là như thế,Chẳng qua cam đoan sẽ không có phiền toái gì”con tinh tinh bĩu môi có chút khinh thường.
“Con rùa.mày phải biết,Anh còn chưa có thu phí qua tay đấy?Theo quy củ anh phải thu 5%”
“Thu cái đầu mày,Mấy viên kim cương mày lấy trước đó tính sao?”Hướng Nhật có chút nóng đầu,Người này thực không biết xẩu hổ là gì.
“Trước đó không phải là quà gặp mặt của chúng ta à?Con thỏ cũng có”tinh tinh tỏ vẻ vô tội,Chỉ chỉ con thỏ như đang lạc vào chốn thần tiên ở bên.
“Có lấy đâu”ông anh rẻ đáp gọn lỏn liền nhận được ánh mắt khinh bỉ của Hướng Nhật và con tinh tinh.
“Đúng rồi,Hỏi các chú một việc,Có biết Trứu gia không?”cất tấm thẻ đi,Vẻ mặt Hướng Nhật vô cùng nghiêm túc.
“Trứu gia?Chính là lão nhị ngàn năm Trứu gia Bắc Hải?”tốc độ phản ứng của con tinh tinh thực nhanh,Đối với kẻ làm ăn mà nói,Nhà giàu Bắc Hải phỏng chừng đều là đối tượng chăm sóc của bọn hắn.
“Đúng vậy”Hướng Nhật khẳng định.
Đỉnh Cấp Lưu Manh Đỉnh Cấp Lưu Manh - Lý Tiểu Tà Đỉnh Cấp Lưu Manh