Sở dĩ bạn thất bại là do bạn dám tiên phong đi tìm vùng đất mới, phương pháp thực hiện mới, và những cách thức thể hiện mới.

Eric Hoffer

 
 
 
 
 
Thể loại: Tiên Hiệp
Số chương: 549 - chưa đầy đủ
Phí download: 20 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 619 / 0
Cập nhật: 2017-09-25 02:14:26 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 404: Hoa Tông
rên con đường từ Hoa Thành đến Hoa Tông có một chiếc xe ngựa tương đối xa hoa, bên trong chiếc xe ngựa này chính là đám người Vô Song cùng Tiểu Y Tiên có điều nếu quan sát kỹ thì có thể thấy Vô Song bên trong xe ngựa khuôn mặt trắng bệch không khác gì người thiếu máu lâu ngày dẫn đến suy kiệt vậy, chỉ nhìn Vô Song hiện nay thì không một ai coi trọng hắn là một cao thủ cả.
Bản thân Vô Song cũng không biết làm sao nữa nhưng cơ thể hắn quả thực không ổn đến cực điểm, con mắt thứ ba của Vô Song lấy đi của hắn quá nhiều sức lực, tính từ lúc lúc hắn tỉnh lại đến bây giờ cũng đã là hai ngày trôi qua nhưng hình như sự tiến hóa của con mắt này chưa hề dừng lại, linh hồn lực lượng của Vô Song hoàn toàn suy kiệt, đại não của hắn đau như búa bổ đau đến mức bản thân Vô Song còn phải nhắm hai mắt của mình lại chấp nhận không tiếp tục bắt đại não làm việc, chấp nhận không dùng ánh mắt để quan sát xung quanh.
Sự tiến hóa lần này có chút thái quá, có chút vượt qua toàn bộ tưởng tượng của Vô Song bởi con mắt thứ ba này ảnh hưởng quá lớn đến đại não cùng linh hồn lực lượng của hắn, linh hồn lực lượng bị tổn thương trầm trọng đương nhiên dẫn đến toàn bộ linh hồn công kích của Vô Song bị khóa lại đồng thời khả năng cảm nhận sự vật sự việc xung quanh của Vô Song bị giảm đến mức thấp nhất.
Tiếp theo là vấn đề đại não, cho dù mạnh mẽ thế nào thì con người vẫn cứ là con người, não bộ chính là cơ quan điều khiển toàn bộ cơ thể, đại não của lúc này cứ như chết đi một nửa vậy, toàn bộ giác quan của Vô Song đều bị ảnh hưởng thậm chí là cả xúc giác cũng trở nên trì trệ vô cùng.
Điều này nếu như bình thường có thể Vô Song sẽ không quá lo lắng nhưng lúc này là tình trạng bất thường, ngay khi hắn chuẩn bị có đại hành động thì con mắt của bản thân mình biến dị, tạm không bàn đến đây là họa hay là phúc, tạm không bàn đến sức mạnh của nó khi hai ánh mắt dung hợp, đối với Vô Song việc tiến hóa này hoàn toàn không tốt.
Thực lực của Vô Song hiện nay đã có thể coi là tạm đủ, chỉ cần không gặp phải Chúc Khôn, Hồn Thiên Đế, Hư Vô Thôn Viêm cùng Cổ Nguyên thì thiên hạ này Vô Song căn bản có thể đi ngang, nếu hắn bất chấp tất cả mà thu nốt phân thân đang ở trong Tiêu Giới lại đồng thời cũng thành công hấp thụ tử hỏa của Hư Vô Thôn Viêm thì lại càng mạnh hơn nữa, khi đó có lẽ hắn còn,mạnh hơn Hư Vô Thôn Viêm một chút.
Việc ánh mắt đột nhiên tiến hóa này mới làm Vô Song cảm thấy không ổn, hắn càng ngày càng đi đến gần cực hạn của thế giới này, ánh mắt cho dù có thể nghịch thiên hơn nữa tạm thời cũng khó mà giúp Vô Song tăng cường được quá nhiều thực lực trái lại nó lại cản trở Vô Song trong kế hoạch tương lai rất nhiều, ít nhất 10 ngày trôi qua bản thân Vô Song vẫn chưa thể thực hiện được bất cứ việc gì.
Có lẽ điều duy nhất có lợi mà ánh mắt này mang lại cho Vô Song chỉ là việc hắn cùng Tiểu Y Tiên như gần thêm một chút, Tiểu Y Tiên vốn không phải là người giỏi bày tỏ cảm xúc, nàng là một nữ nhân phi thường truyền thống, cho dù từ khi ở Phần Viêm Cốc nàng cùng Vô Song có thể coi như đã xác nhận tình cảm thì Tiểu Y Tiên cũng rất khó khăn để tiến thêm một bước trong quan hệ của hai người, đương nhiên đây không phải là lỗi của nàng mà là lỗi của Vô Song thì đúng hơn, từ sau sự việc Phần Viêm Cốc bản thân Vô Song không một lần nào có thể dừng lại, hắn cứ như một con thoi đi lại liên tục.
10 ngày qua Tiểu Y Tiên thực sự cực kỳ sợ hãi, trong mắt nàng Vô Song vốn là vô địch tồn tại, từ khi nhìn thấy Vô Song bản thân Tiểu Y Tiên chưa bao giờ nhìn thấy hắn thua bất cứ một ai, Vô Song trong mắt nàng là một thân ảnh khổng lồ, bờ vai của hắn có thể vì nàng gánh cả thiên hạ này nhưng khi nhìn thấy tình trạng của Vô Song hiện nay bản thân Tiểu Y Tiên tràn ngập sự sợ hãi.
Nàng thực sự rất sợ Vô Song có việc gì, nàng thực sự rất sợ hắn cùng nàng lại phải tiếp tục xa nhau, nàng không muốn chính vì vậy Tiểu Y Tiên lại càng coi trọng quãng thời gian này của hai người, thậm chí bản thân Thanh Lân biết ý còn trực tiếp mang Minh Di ra ngồi bên ngoài để không gian riêng cho hai người, việc làm này của Thanh Lân làm Tiểu Y Tiên cảm kích không thôi.
Hiện nay con mắt thứ ba của Vô Song vẫn cứ mở ra, một con mắt lóe lên quang mang màu bạc phi thường đáng sợ nhưng hai con mắt bình thường của hắn lại nhắm chặt lại, cả đầu tựa vào bộ ngực mềm của Tiểu Y Tiên, Tiểu Y Tiên khuôn mặt thủy chung có một tia hồng nhuận nhưng lại không có bất cứ phản đối gì, những ngón tay mềm mại trắng trẻo khe khẽ vuốt lên mãi tóc màu vàng của Vô Song, đoàn xe cứ như vậy chậm rãi tiến về phía Hoa Tông.
Đáng lẽ với tình trạng như hiện tại của Vô Sogn tuyệt đối không nên hành động chỉ là hắn vốn không có thời gian, Vô Song nào có thể biết bao giờ mình có thể trở thành bình thường, Vô Song bao giờ có thể biết khi nào con mắt thứ ba tiến hóa thành công, hắn không chờ được.
Một việc cuối cùng....
Như Ý hiện nay vẫn đang chìm vào giấc ngủ, nàng dĩ nhiên vẫn chưa tỉnh lại có điều Vô Song lại không phát hiện ra sự bất thường của Như Ý, trong mắt hắn dĩ nhiên chỉ coi Như Ý lại đang say ngủ như mọi ngày dù sao ngủ cũng là việc mà Như Ý làm nhiều nhất.
................
Hoa Tông cũng không phả là dễ vào như vậy, Hoa Tông không thể làm được xây dựng nguyên cả một không gian riêng như Viễn Cổ Bát Tộc nhưng bọn họ lại có thể làm Hoa Tông ẩn trong không gian, không cần tính Hoa Tông đại trận mà chỉ riêng việ cẩn trong không gian này cũng đủ làm Hoa Tông giải trừ rất nhiều việc không đáng có.
Thanh Lân lúc này đưa mắt nhìn xung quanh một chút sau đó lấy từ trong trữ vật giới chỉ ra một cánh hoa, cánh hoa kia vừa hiện ra lập tức hòa tan vào trong hư không, sau đó rất nhanh không gian trước mặt biến động chỉ một thoáng sau một lớp không gian bình chướng xuất hiện trong tầm mắt Thanh Lân cùng Minh Di.
Minh Di bên cạnh nhìn thấy thế lập tức há hốc miệng.
“Trời ạ, không gian bình chướng lớn thế này thì phải là thế lực cường đại bậc nào?”.
Tiểu Minh Di quả thực chưa tiếp xúc nhiều với thế giới bên ngoài, ngay cả khi nàng ở Hồn Tộc cũng vậy, trong mắt nàng không gian bình chướng đã được coi là siêu cấp lợi hải bởi trong Hồn Giới chẳng có ai dở hơi đi xây thêm một không gian bình chướng cả, chưa kể ở xung quanh nàng mạnh nhất cũng chỉ là đấu tông cường giả mà thôi, về sau khi nàng ở bên cạnh Hồn Hư Tử tuy tiếp xúc với rất nhiều cường giả mạnh mẽ, ít nhất là từ đấu tôn trở lên có điều nàng thân là đệ tử của Hồn Hư Tử, đấu tôn nào dám đứng trước mặt nàng ngâng cao đầu? cho dù về sau gặp đấu thánh cường giả là Hồn Thiên Mạch thì Minh Di cũng không cho rằng ông ta lợi hại bao nhiêu, ai bảo Hồn Thiên Mạch đến cả một quyền của Vô Song cũng không chịu nổi.
Nếu Hồn Thiên Mạch mà biết mình bị một con bé đấu linh cường giả coi thường như vậy thậm chí rất có khả năng ức mà chết.
Bình Chướng không gian tiếp tục dao động sau đó mở ra một khe hở, chiếc xe ngựa từ từ tiến vào bên trong rồi biến mất hoàn toàn.
Đóa hoa trong tay Thanh Lân chính là chìa khóa bước vào Hoa Tông, đương nhiên chiếc chìa khóa này không phải là ai cũng có, nếu không phải trưởng lão của Hoa Tông tuyệt đối không có tư cách tự do tiến nhập thậm chí đưa người vào bên trong có điều bằng vào thế lực của Yêu Cung muốn có một tấm chìa khóa này cũng không khó chưa kể Vân Vận lúc này đã là trưởng lão của Hoa Tông cộng thêm Nạp Lan Yên Nhiên đệ nhất cường giả thế hệ trẻ thì việc kiếm một tấm chìa khóa dĩ nhiên lại càng đơn giản.
Bên trong bình chướng không gian và cảnh vật bên ngoài rõ ràng hoàn toàn khác biệt, trước mặt đám người Vô Song là một vườn hoa thơm ngát, rộng lớn ngút tầm mắt, chỉ cần một cơn gió thổi nhẹ thôi cũng khiến vô số cánh hoa bay lượn trên bầu trời, thực sự rất giống với tiên cảnh nhân gian.
Tông môn do nữ nhân làm chủ quả thực khác với các tông môn khác, không cần nói về sự hùng vĩ cùng sức mạnh tông môn, chỉ tính riêng về khung cảnh xung quanh thì Hoa Tông quả thực có tư cách đứng đầu Trung Châu.
Đương nhiên biển hoa này cũng không phải là trang trí cho đẹp, nơi đây là mê hồn hoa có tác dụng nhiễu loạn tâm thần, bản thân nó gây ra ảo giác rất mạnh, chỉ có ba cách có thể vượt qua đại trận này, thứ nhất là có cao thủ Hoa Tông dẫn đường, thứ hai là có trận đạo đại sư đi theo hơn nữa vị trận đạo đại sư này còn cần có linh hồn lực phi thường cường đại, cách cuối cùng là cách trực tiếp nhất, dùng thực lực mà lao thẳng vào bên trong, đương nhiên nếu làm bằng cách này hoàn toàn có thể gây hiểu nhầm với Hoa Tông, hoàn toàn có thể bị Hoa Tông mãnh liệt phản kích.
Lần này chiếc xe ngựa thực sự phải dừng lại, Minh Di đương nhiên không có cách nào phá trận, Thanh Lân có thể dùng thực lực mạnh mẽ xông qua nhưng đây tuyệt đối chỉ là kế sách bất đắc dĩ, nếu có Vô Song ở đây thì mọi việc đơn giản hơn nhiều chỉ là hiện nay tình trạng của Vô Song như vậy ba nàng tuyệt không dám làm phiền hắn.
Tấm màn xé ngựa không ngờ lại được vén lên, điều này làm Thanh Lân cùng Minh Di lập tức quay lại nhìn, không ngờ Tiểu Y Tiên lại đi ra.
“Y Tiên tỷ?”.
Cả hai cô gái đều không hiểu Y Tiên đi ra ngoài làm gì có điều Y Tiên chỉ mỉm cười “Đại trận này để ta tới phá đi”.
Nói xong Tiểu Y Tiên đưa bàn tay ra, ánh mắt lóe lên một luồng quang mang màu tím “Hấp”.
Một chữ “Hấp” không ngờ lại làm cả không gian xung quanh rung động sau đó vô số mê hồn hương từ bốn phương tám hướng lao thẳng về phía bàn tay của Tiểu Y Tiên, Tiểu Y Tiên không ngờ lại dám mạnh mẽ hấp thu hết mê hồn hương vào trong cơ thể mình có điều việc này cũng là dễ hiểu, Tiểu Y Tiên thân mang Ách Nan Độc Thể thậm chí còn là đại thành, đừng nói độc dược mà cho dù là mê dược thậm chí xuân dược đều không có cách nào làm ảnh hưởng đến cơ thể Tiểu Y Tiên, nàng quả thực được coi là bách độc bất xâm.
Mê hồn hương bị dẹp tan đương nhiên mọi việc dễ dàng hơn nhiều, Thanh Lân lập tức sử dụng đấu khí của mình bao phủ trước xe ngựa này sau đó lại thản nhiên điều khiển dây cương, chiếc xe ngựa chậm rãi tiến về phía trước.
Ở cuối biển hoa này là những dãy núi khổng lồ, ở trung tâm dãy núi này có một ngọn núi cao hơn hẳn xung quanh, đây chính là chủ phong của Hoa Tông, ngọn núi này rất rộng, nó phi thường khổng lồ, trên ngọn núi là vô số kiến trúc được xây dựng, ngay trên đỉnh ngọn núi là một quảng trường khổng lồ làm bằng đá xanh, xung quanh quảng trường là vô số cánh hoa lượn lờ giữa không trung cùng từng đám mây trắng lững lờ bao phủ.
Xe ngựa của Vô Song lần này thực sự dừng lại, không phải vì Thanh Lân không muốn đi tiếp mà trước mặt bọn họ chính là đội tuần tra của Hoa Tông, có thể tiến vào không gian này là một việc, có thể phá được Mê Hương Trận của Hoa Tông là một việc nhưng có thể thản nhiên đi vào chủ phong lại là một việc khác.
Đội vệ binh này của Hoa Tông tất cả đều là nữ tử, tu vi của các nàng cũng không đến nỗi tệ, yếu nhất là đấu linh cảnh giới, phần nhiều là đấu vương thậm chí dẫn đội còn là một đấu hoàng cường giả, ánh mắt của toàn bộ các nàng đều nhìn chằm chằm vào chiếc xe ngựa của Vô Song đương nhiên cũng không tỏ ra chút địch ý nào dù sao có thể tiến vào được nơi này 7 phần là bằng hữu của Hoa Tông, kẻ thù rất khó có thể bước vào đây.
Ngưỡi nữ nhân đấu hoàng bước lên một bước có chút cung kính cúi đầu “Không biết các vị là người phương nào?, không biết đến Hoa Tông có việc gì không?”.
Nàng hỏi như vậy bởi vì Thanh Lân cùng Minh Di rõ ràng không phải là người của Hoa Tông, bình thường nếu có người của Hoa Tông dẫn đường thì đều ngồi ở phía đầu xe, chỉ cần thấy người của Hoa Tông đương nhiên có thể làm giảm rất nhiều sự đề phòng.
Thanh Lân ánh mắt có chút chớp động nhìn những người này, nàng đang định mở miệng thì trên bầu trời một thân ảnh lao thẳng đến, nữ nhân này vừa hiện thân đã có vô số phong hệ đấu khí quấn quanh người, mái tóc vẫn cứ búi hai bên cùng chiếc chuông nhỏ gắn trên đầu, mỗi lần nàng di chuyển lại vang lên những âm thanh phi thường vui tai, người này không phải Nạp Lan Yên Nhiên thì còn là ai?.
Nạp Lan Yên Nhiên vừa hiện thân lập tức làm toàn bộ đệ tử Hoa Tông xung quanh cúi đầu “Đại sư tỷ”.
Hoa Tông Đại Sư Tỷ, đây tuyệt đối không phải là một danh hiệu có thể coi thường, địa vị của Nạp Lan Yên Nhiên trong mắt thế hệ trẻ của Hoa Tông cũng không khác Đường Hỏa Nhi hay Phượng Thanh Nhi chút nào, đây đều là nhân vật lĩnh đội tương lai của các đại tông môn, đương nhiên yếu điểm của Nạp Lan Yên Nhiên chính là chỗ dựa của nàng không cứng bằng hai người kia mà thôi..
Tất cả đệ tử Hoa Tông đều biết Nạp Lan Yên Nhiên là đệ tử của Vân Vận trưởng lão mà Vân Vận trưởng lão lại xuất thân từ Vân Lam Tông, một tông môn siêu cấp nhỏ bé trong mắt Hoa Tông, căn bản Vân Vận cùng Nạp Lan Yên Nhiên đến Hoa Tông với hai bàn tay trắng.
Bản thân Vân Vận vốn không quá thích tranh đấu, thực lực của nàng hiện nay cũng chỉ là nhất tinh đấu tôn có điều lại thuộc dạng trưởng lão ở ẩn, Vân Vận ngoại trừ Nạp Lan Yên Nhiên ra thì đều không quan tâm quá nhiều đến mọi việc của Hoa Tông, thời gian chủ yếu của Vân Vận là ở hậu sơn của Hoa Tông, một vị trưởng lão không có thực lực quá cường đại cũng không có quyền lực thực chất, rất nhiều người của Hoa Tông đều không quá coi trọng Vân Vận có điều địa vị của Vân Vận trong mắt rất nhiều người dĩ nhiên lại tương đối cao bởi Vân Vận là sư phụ của Nạp Lan Yên Nhiên.
Rõ ràng cả Vân Vận cùng Nạp Lan Yên Nhiên không có quá nhiều tài nguyên của Hoa Tông dù sao bọn họ là người từ bên ngoài tới, rõ ràng hai nữ nhân này xuất thân từ một môn phái bé đến mức đáng sợ vậy mà Nạp Lan Yên Nhiên vẫn một đường mãnh tiến, nàng vẫn một đường đánh bại hết toàn bộ thế hệ trẻ của Hoa Tông, ở độ tuổi này trong cốt truyện chính Nạp Lan Yên Nhiên chỉ có thể đạt đến thất tinh hoặc bát tinh đấu hoàng nhưng hiện tại nàng đã là Tam Tinh Đấu Tông, trong số cường giả thế hệ trẻ của toàn bộ Trung Châu nàng có tư cách xếp vào năm vị trí đầu.
Vân Vận có thể bị nhiều trưởng lão của Hoa Tông mặc nhiên không nhìn nhưng Nạp Lan Yên Nhiên thì không giống, trưởng lão bình thường gặp nàng cũng phải kính nể ba phần, tư chất cỡ này thì không đến mười năm sau Nạp Lan Yên Nhiên tuyệt đối có tư cách vấn đỉnh đấu tôn cảnh giới, tuyệt đối có tư cách đứng trên đầu rất nhiều trưởng lão hiện nay.
Nạp Lan Yên Nhiên xuất hiện, khuôn mặt của nàng vui vẻ vô cùng, nàng cùng sư phụ đã bốn năm không có gặp Vô Song rồi, cho dù tài nguyên tu luyện của hai người chưa bao giờ thiếu, toàn bộ đều được Vô Song chu cấp nhưng nếu phải chọn ở bên Vô Song tu luyện hay đến Hoa Tông thì Nạp Lan Yên Nhiên chắc chắn sẽ chọn ở bên Vô Song.
Đương nhiên Nạp Lan Yên Nhiên không phải là người không hiểu biết, nàng cùng sư phụ năm đó khi ở lại Gia Mã Đế Quốc tuyệt không giúp gì được Vô Song, trowng thời gian đó Yêu Cung còn đang dốc toàn lực đánh với Thiên Xà Phủ mà chưa phân thắng bại.
Nạp Lan Yên Nhiên cực độ vui vẻ thậm chí cũng không quan tâm những người bên cạnh nhìn mình “Sư thúc, cuối cùng người cũng đến rồi”.
Khi nhận được thư của Vô Song nàng còn mừng hơn là đoạt được Tiềm Long Lệnh có điều trong thư Vô Song nói đến từ 10 ngày trước mà bây giờ mới đến nơi không khỏ làm cả Vân Vận cùng Nạp Lan Yên Nhiên lo lắng vô cùng, nếu không phải có Tiểu Y Tiên gửi thư xác nhận bọn họ không có việc gì chỉ sợ hai người này đứng ngồi không yên thậm chí rời khỏi Hoa Tông đi tìm tung tích Vô Song.
Vô Song ở trong xe nghe thấy Nạp Lan Yên Nhiên gọi cũng mỉm cười, hắn khó khăn ngồi dậy dùng một tấm vải bị đi con mắt thứ ba của mình, hai mắt cố gắng mở ra sau đó gật đầu cùng Tiểu Y Tiên.
Cho dù Tiểu Y Tiên không muốn Vô Song hoạt động có điều vẫn phải bất đắc dĩ gật đầu, nàng đỡ lấy Vô Song vô cùng suy yếu vén tấm màng che ra.
Vô Song vừa thấy Nạp Lan Yên Nhiên liền mỉm cười “ừ trên đường gặp vài việc nhưng ta cuối cùng cũng đến rồi”.
Nạp Lan Yên Nhiên khi nhìn thấy Vô Song đi ra bỗng chết lặng, ánh mắt không thể tin nhìn về phía trước, nàng sao có thể ngờ sư thúc lại ‘thảm’ thế này, nhìn Vô Song không khác gì người mắc trọng bệnh 10 năm không xuống giường vậy.
“Sư thúc, đừng dọa Yên Nhiên, người bị sao vậy”.
Tiểu Y Tiên bất đắc dĩ lắc đầu với Yên Nhiên “Yên Nhiên, đưa chúng ta vào bên trong trước đi, chuyện dài lắm có thể nói sau”.
Nạp Lan Yên Nhiên nghe vậy cũng cắn môi rồi gật đầu, nàng lên xe ngựa sau đó liền thay Thanh Lân điều khiển, phương hướng mà đám người Vô Song di chuyển dĩ nhiên không phải là chủ phong, đích đến của bọn họ là một mảnh hậu sơn hoang vắng nơi là Vân Vận sinh sống.
Đệ tử của Hoa Tông ở xung quanh cũng không ít, rất nhiều người ở đây nhìn thấy Vô Song đồng thời cũng nghe cuộc nói chuyện của bọn họ cùng Nạp Lan Yên Nhiên, rất nhiều người mang theo ánh mắt nhìn về phía chiếc xe ngựa nơi phương xa.
“Trời ạ, sư thúc của Yên Nhiên sư tỷ chẳng nhẽ lại là đến từ Vân Lam Tông sao?”.
“Nhìn tên sư thúc đó thực sự rất yếu a, ta đẩy một cái không biết ngã mấy vòng”.
“Hừ Vân Lam Tông bọn họ rõ ràng là thấy người sang bắt quàng làm họ, cố gắng bấu víu vào Yên Nhiên sư tỷ, Vân Vận trưởng lão là đấu tôn cường giả thì cũng thôi đi nhưng không ngờ bây giờ lại thêm mấy người này”.
“Hi hi, các ngươi cũng đừng chê bọn họ nha, trong bốn người kia có một thiếu nữ tuổi nhìn không lớn nhưng cũng là đấu linh cường giả, không khéo lại là một bản sao của Yên Nhiên tỷ nha”.
Đương nhiên những đệ tử này làm sao có thể nhìn ra thực lực đấu thánh của Thanh Lân?, làm sao có thể biết được Tiểu Y Tiên rốt cuộc mạnh thế nào.
Đấu Phá Chi Thiên Hạ Vô Song Đấu Phá Chi Thiên Hạ Vô Song - Team Đang Bí Ý Tưởng