The greatest thing you'll ever learn is just to love and be loved in return.

Eden Ahbez, "Nature Boy" (1948)

 
 
 
 
 
Thể loại: Tiên Hiệp
Biên tập: tran anh tuan
Upload bìa: Minh Khoa
Số chương: 868 - chưa đầy đủ
Phí download: 24 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 2345 / 14
Cập nhật: 2016-07-12 01:32:53 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 883 : Chân Thân Vạn Linh
iữa hai người chỉ có thể có một người sống sót. Nhưng Lôi Động cũng có chút biết được thực lực của Thanh Long Hoàng kia chỉ sợ không yếu hơn hắn.
Nhưng giờ phút này cũng không phải là lúc so đo như vậy. Mục đích lớn nhất hắn đến đây chính là cứu kiều thê ái nữ của hắn, không cần phải vướng bận với Vạn Linh Chi Mẫu kia. Lôi Động triển khai thần niệm bàng bạc, bắt đầu tìm tòi bốn phía trong Vạn Linh Cung.
Không gian bố trí trong Vạn Linh Cung thập phần xảo diệu, có rất nhiều không gian ở trong. Về cái này, mặc dù cách nào làm khác với Thánh Vực Tinh Cổ Tộc đã diệt vong nhưng kết quả lại giống nhau đến kỳ diệu. Cũng may Lôi Động cũng có thủ đoạn khác, bắt một Huyền Vũ cấp Á Thánh, trực tiếp rút hồn phách, hấp thu trí nhớ của hắn. Mơ hồ xác định Vạn Linh Chi Mẫu chính là ở trong tiểu thế giới kia.
Thân hình nhoáng một cái, liền đến một nơi tuyệt mật, một quyền đánh bay thông đạo không gian, không chút do dự xuyên thẳng vào. Sau khi tiến vào tiểu thế giới kia, Lôi Động phảng phất cảm thấy như mình tiến vào một nơi thế ngoại đào nguyên yên lặng tường hòa, khác hẳn với bên ngoài.
Khắp nơi đều là linh khí lượn lờ, xanh um tươi tốt, núi đồi trập trùng chung quanh, thậm chí trên bầu trời cũng tràn đầy các loại kỳ hoa tuyệt mỹ đủ loại màu sắc đang nở rộ.
Nơi này còn có rất nhiều động vật nhỏ không có lực lượng sinh tồn, ví dụ như thỏ, chim con, ong mật,... Trên đỉnh một tòa núi cao nhất có sương mù lượn lờ chung quanh có một gian phòng trúc phong cách cổ xưa, không lộ ra bất kỳ sự đột ngột nào, trong khoảnh khắc lại khiến người cảm thấy thoải mái dễ chịu.
Lôi Động cũng không ngờ tới, Vạn Linh Chi Mẫu mà mình hận thấu xương cũng là một người có lối sinh hoạt như thế này. Thân hình nhoáng một cái, liền xuất hiện trên đỉnh núi.
- Ngươi đã đến rồi.
Lúc này, một thanh âm nhu hòa giống như nước chảy khiến lòng người thanh tịnh nhẹ nhàng vang lên trong nội tâm Lôi Động.
Lôi Động bỗng nhiên quay đầu lại, nhìn về phía phát ra thanh âm. Chỉ thấy một thiếu phụ dịu dàng quần áo mộc mạc nhưng lại xinh đẹp không gì sánh được. Trong đôi mắt linh động mà ôn nhuận lộ ra vẻ vui mừng nhàn nhạt cùng một tia thẹn thùng.
Nhìn nàng giống như là một thê tử đang ở nhà dệt vải ngóng chờ trượng phu ra ngoài đã lâu.
Lôi Động ngây dại. Uyển Ngôn, sao Uyển Ngôn lại ở chỗ này?
- Uyển Ngôn?
Lôi Động khẽ giật mình, nhưng chợt lắc đầu, cẩn thận nhìn rõ ràng. Nhưng lại phát hiện nữ tử này tuyệt không phải là Uyển Ngôn, nhiều lớn là chỉ lớn lên rất giống Uyển Ngôn mà thôi. Nhưng nàng hẳn không phải là Uyển Ngôn quen thuộc lớn lên từ nhỏ kia với mình. Mỗi một cái nhăn mày, một nụ cười, nhất cử nhất động của nữ tử này đều có một sự hàm súc thú vị thuộc về chính cô ta. Có lẽ nàng ta cũng không phải là tỷ muội của Uyển Ngôn. Chẳng lẽ... Sắc mặt Lôi Động dần dần trầm trọng, nghiêm nghị nói:
- Ngươi có quan hệ gì với thê tử Uyển Ngôn của ta? Chẳng lẽ ngươi đoạt xá nàng?
Trong lòng hắn lại cảm thấy có chút may mắn, nếu thê tử bị đoạt xá thì hắn sẽ ra tay hủy diệt linh hồn này.
- Lôi Động, ngươi đã đến được đây, chẳng lẽ còn không biết ta là ai?
Nữ tử mộc mạc kia cười nhẹ nhàng, vẻ kiều diễm ung dung nói không nên lời. Trong đôi mắt có chút thẹn thùng kia lộ ra vẻ thâm thúy tinh thâm như biển cả.
- Ngươi là Vạn Linh Chi Mẫu?
Lôi Động chấn kinh thoáng một phát.
- Như vậy bên ngoài kia là ai? Ngươi là phân thân hay là nàng ta là phân thân? Còn nữa, ngươi không trả lời câu hỏi trước của ta.
- Phân thân cùng bản tôn có gì bất đồng? Ta nói cho ngươi biết, ta không đoạt xá thê tử ngươi.
Vạn Linh Chi Mẫu nhàn nhạt nói:
- Người ở bên ngoài là Vạn Linh Chi Mẫu, ta cũng thế. Nếu như phải phân biệt thì ta mới chính là Vạn Linh Chi Mẫu đã trải qua đại kiếp nạn luân hồi hai lần, còn nàng ta là ý thức sinh ra ở kiếp này. Bất quá, hai người chúng ta đều có nhân cách riêng của từng người. Lôi Động, dùng tu vi và kiến thức hiện tại của ngươi, có lẽ minh bạch điểm này a.
Lôi Động hít một hơi khí lạnh. Người bình thường có thể tu luyện đến cấp Chí Tôn đã là không dễ rồi. Coi như là trong một kỷ nguyên, có vài Chí Tôn xuất hiện đã là rất giỏi rồi.
Mà Vạn Linh Chi Mẫu lại có thể phân ý thức của mình ra. Mà phân thân của nàng cũng tu luyện tới cấp Chí Tôn.
Bất quá, lúc này Lôi Động cũng không thể làm gì khác. Hắn mơ hồ có chút cảm giác, so với tưởng tượng của mình thì Vạn Linh Chi Mẫu này càng lợi hại thêm một chút, hơn nữa phảng phất như biết rõ rất nhiều chuyện của mình. Không hề nghĩ đến cái khác, Lôi Động nghiêm mặt nói:
- Vạn Linh đạo hữu, người ngay không nói gian. Ngươi ở nơi này chờ ta, khẳng định là đã tinh tường ta muốn làm gì. Uyển Ngôn là thê tử của ta, hài tử trong bụng nàng cũng chính là của ta. Cho dù là phải trả bất cứ giá nào, kể cả tính mạng của mình thì ta cũng không để cho bất kỳ kẻ nào xúc phạm tới nàng. Ngươi có thể nể ngươi và ta đều cùng là Chí Tôn mà giao nàng lại cho ta không?
Vạn Linh Chi Mẫu nhẹ nhàng thở dài, lắc đầu, chậm rãi nói:
- Lôi Động, chỉ sợ ngươi đã hiểu lầm, ta chưa bao giờ nghĩ tới chuyện muốn đoạt hài tử của ngươi. Tuy ta bị thương nặng nhưng đó cũng chỉ là vết thương cũ nhất thời lưu lại. Mặc dù người có thể nghịch thiên, nhưng nếu không thể siêu thoát thì vẫn không thể tránh khỏi kiếp số bị chôn vùi. Tuy Vạn Linh ta thoạt nhìn rất lợi hại, nhưng trong thiên địa luân hồi thì không thiếu những thứ lợi hại hơn Vạn Linh ta. Nhưng cuối cùng bọn hắn cũng không có biện pháp thoát khỏi chế tài ý chí vũ trụ thiên địa luân hồi nhiều lần.
- Vì sao?
Lôi Động khẽ cau mày, nói ra.
- Đó là phân thân của ta, chính là Vạn Linh ngươi đã gặp trước kia. Biết rõ mệnh ta không lâu, liền dùng loại phương thức này để kéo dài thọ nguyên của ta.
Vạn Linh Chi Mẫu lại thở dài một tiếng, nói:
- Nàng chính là phân thân của ta, hoặc cũng có thể nói là con của ta. Nàng lo lắng sinh tử của ta như vậy cũng là chuyện đương nhiên, kính xin ngươi đừng trách cứ nàng.
- Đã như vậy...
Lôi Động cũng thở dài một hơi, nói ra:
- Như vậy thì đa tạ Mẫu Thần đại nhân rồi, hi vọng ngươi có thể trả lại vợ con cho ta.
- Lôi Động, không phải ngươi hỏi ta và Uyển Ngôn có quan hệ như thế nào sao?
Vạn Linh Chi Mẫu khẽ nở nụ cười.
Lôi Động có chút nghẹn họng, nhìn trân trối. Câu nói kia chỉ là trong lúc ý thức mình mơ hồ thốt ra mà thôi. Sau đó nghĩ lại thì cái này quả thực khó mà có khả năng.
Uyển Ngôn xuất thân từ quý tộc một quốc gia nhân loại. So với Vạn Linh Chi Mẫu cao cao tại thượng này thì tất cả muôn dân trăm họ đều không có khả năng quan hệ chút nào với nàng ta a.
Dù sao, coi như hai người lớn lên rất giống nhau thì cũng tuyệt không có khả năng có quan hệ. Nhưng nghe được nàng nói như vậy thì chuyện phát sinh tuyệt không đơn giản.
Trong ánh mắt hắn tựa hồ có chút kinh nghi bất định, lại có chút phẫn nộ nhìn chằm chằm vào Vạn Linh Chi Mẫu.
Hẳn là nàng ta đã đứng sau âm thầm điều khiển hết thảy.
- Ngươi tên ngốc này, đoán chừng lại đang nghi thần nghi quỷ rồi.
Vạn Linh Chi Mẫu khẽ tức giận.
- Ngươi nghĩ có thể đơn giản hí lộng ý chí vũ trụ như vậy sao? Nếu như nó phát hiện ta âm thầm tính kế ngươi, điều khiển ngươi thì nó đã sớm nghĩ biện pháp hủy diệt ngươi, như thế nào đến phiên ngươi lớn tiếng hô đánh hô giết với hắn?
Lôi Động trầm mặc, vẫn ngóng nhìn nàng thật sâu như cũ.
- Kỳ thật rất đơn giản, ta biết rõ sau khi Ma Đế Yến Xích Tinh chết thì tất nhiên tâm ý ý chí vũ trụ sẽ không chết đơn giản như vậy, nhất định sẽ tiếp tục âm thầm bồi dưỡng người kế nhiệm để tiêu diệt người nghịch thiên chúng ta.
Vạn Linh Chi Mẫu thở dài thật sâu.
- Kỳ thật, nếu ý chí vũ trụ hành động thiết diện vô tư, trung thành thực hiện sứ mạng từ xưa đến nay của nó thì dù có tiêu diệt toàn bộ người nghịch thiên, ta đây cũng không có nửa điểm oán hận. Nhưng nó lại tiêu diệt toàn bộ người nghịch thiên, kỳ thật chính là bài trừ nguy hiểm cho mình, muốn thai nghén ra một phân thân. Cho nên ta lợi dụng một ít thuật thôi toán, toán ra được người có khả năng là người nghịch thiên tiếp theo ở nơi nào, niêm phong ý thức và trí nhớ, đánh thần hồn và thừa số tính mạng của mình xuống, đầu thai chuyển thế.
Thân hình Lôi Động có chút chấn động, cũng có chút không dám tin, nói:
- Ngươi... Ý ngươi là... Uyển Ngôn là...
- Ngươi đoán không sai, Uyển Ngôn chính là ta, ta cũng chính là Uyển Ngôn.
Vạn Linh Chi Mẫu nhìn Lôi Động, trong mắt ánh một tia ôn nhu và yêu thương.
- Chỉ có điều, trước kia ta thân là Uyển Ngôn thì trí nhớ vẫn bị niêm phong, không biết mình chuyển thế mà thôi.
- Không có khả năng!
Lôi Động cả kinh lùi lại mấy bước, ánh mắt vạn phần ngưng trọng nhìn nàng, khí thế trên người chậm rãi cường đại lên. Uy áp bàng bạc tán ra về phía nàng, hắn lạnh lùng nói:
- Ngươi muốn lừa gạt ta? Vạn Linh, có phải ngươi đã đoạt xá thê tử ta rồi không?
- Lôi Động, ngươi là đồ ngốc, ta là thê tử Uyển Ngôn của ngươi, nhưng cũng đồng thời là Vạn Linh Chi Mẫu chuyển thế.
Đinh Uyển Ngôn trợn trắng mắt, hờn dỗi thoáng một phát.
- Ta vẫn luôn là Uyển Ngôn, bất quá sau khi trở về thì trí nhớ một mực bị niêm phong kia đã trở về. Nếu đồ ngốc ngươi không tin thì ngươi có thể hỏi ta chút chuyện bí mật, hỏi một ít chuyện chỉ có hai người chúng ta biết. Tỷ như những lời chúng ta nói trước kia tại Hoa đào ổ.
Lôi Động khẽ động trong nội tâm, nhưng vẫn cảnh giác như cũ.
- Ta biết rõ có một loại đoạt xá có thể hấp thụ trí nhớ của người bị đoạt xá, điểm này không cách nào chứng minh được. Còn nữa, nếu như ngươi thật sự là Uyển Ngôn, nếu không có việc gì thì vì sao không sớm nói cho ta biết? Để ta lo lắng vạn năm như vậy.
- Hừ, ngươi là đồ đần, nói như thế nào ngươi cũng không tin.
Đinh Uyển Ngôn có chút hờn dỗi một tiếng, đôi mắt thanh tú động lòng người trừng lên nhìn hắn.
- Trí nhớ của ta khôi phục, tự nhiên mà có hay sao? Ta cũng vừa tỉnh lại từ giấc ngủ dài này, vừa muốn ra ngoài tìm ngươi thì ngươi đã tìm tới cửa hô đánh hô giết.
- Chỉ có một phương thức có thể chứng minh lời ngươi nói.
Lôi Động vẫn kiên trì, nhìn chằm chằm vào Đinh Uyển Ngôn, nói:
- Nếu ngươi thật sự là Uyển Ngôn thì tất nhiên sẽ tin tưởng ta vô điều kiện. Buông ý thức của ngươi ra, để ta tiến vào ý thức của ngươi, tùy ý đọc qua trí nhớ của ngươi, triệt để kiếm tra ý thức của ngươi. Nếu như ngươi là người đoạt xá thì mặc cho thủ đoạn cao minh như thế nào cũng không thể tiếp nhận toàn bộ ý thức của nàng. Mà ý thức cũng không thể nào đồng dạng với Uyển Ngôn.
- Ngươi quả thật là tên ngốc cố chấp. Vốn là phu thê thì cũng không thể làm những chuyện này. Bất quá nhìn ngươi khổ tâm trong vạn năm này, vì ta mà phải gánh chịu nhiều đau khổ, ta dung túng cho ngươi.
Đinh Uyển Ngôn mặt đỏ tới tận mang tai, nhắm mắt lại.
- Ngươi tới đi, bất quá không được nhìn lén một ít chuyện tư mật của ta.
Lôi Động có chút nghi hoặc, thật sự là Uyển Ngôn sao? Nếu như đối phương thật sự đoạt xá Uyển Ngôn, lại ra sức che dấu thì dùng thực lực của mình bây giờ và lý giải nhận thức đối với vạn vật thiên địa thì tuyệt đối không có khả năng không phát hiện ra điều gì khác thường.
Nếu như không phải là Uyển Ngôn mà nói, khẳng định không dám hoàn toàn rộng mở ý thức của mình, bởi vì cái này đại biểu cho tín nhiệm tuyệt đối. Sau khi mình xâm nhập vào ý thức thì muốn động tay động chân như thế nào thì cũng đều rất dễ dàng.
- Ta nhắc lại ngươi một câu, ta nắm giữ Luân hồi chi nhãn trong tay đấy.
Lôi Động uy hiếp một câu.
- Nếu ta phát hiện điều gì khác thường thì ta sẽ dùng Luân hồi chi nhãn thôn phệ ý thức của ngươi.
- Đến đi, dù sao thì cả đời Đinh Uyển Ngôn ta cũng đã giao vào tay ngươi rồi.
Đinh Uyển Ngôn nhắm mắt lại, bộ dạng vô cùng quyết tuyệt.
Lôi Động do dự một chút, liền dùng thần niệm xâm nhập vào trong ý thức của nàng.
Quả nhiên nàng hoàn toàn không đề phòng mình, tùy ý để thần niệm của mình nghênh ngang tiến vào.
Nhìn thần hồn của nàng thập phần cường đại, nhưng tựa hồ là thần hồn của Uyển Ngôn. Theo cái này thì hẳn không phải là thần hồn đoạt xá. Lại nhìn vào ý thức bên trong thần hồn nàng.
Tựa hồ thần hồn dung nhập vô cùng tốt, không có chút dấu hiệu hoảng hốt nào. Nhưng Lôi Động vẫn chưa yên lòng, ngay sau đó liền cẩn thận lật khởi trí nhớ, nhất là những chi tiết không trọng yếu bị niêm phong đã lâu ngay chính nàng ta cũng không nhớ nổi.
Ví dụ như là một lần dạo phố, ngẫu nhiên động tâm mua một kiện Linh khí. Hoặc là bay lên đột nhiên gặp chuyện bất bình, xen vào việc của người khác thoáng một phát.
Trí nhớ con người, kỳ thật đều rất nhiều. Chỉ có điều những chuyện không khắc sâu thì dễ dàng bị chôn vùi, quên lãng mà thôi. Lôi Động đều lựa chọn những chuyện dễ dàng bị quên lãng kia.
Bất luận là kẻ nào đoạt xá, đều khó có khả năng hấp thu toàn bộ trí nhớ của đối phương biến thành trí nhớ chính thức của mình. Bởi vì cái này chẳng những rất khó làm mà còn có thể khiến nhân cách của mình phân liệt.
Đến lúc này thì Lôi Động gần như tin tưởng hoàn toàn rồi. Nhưng từ trước đến nay hắn luôn là một người cẩn thận, bắt đầu tìm tòi một ít trí nhớ từ sau khi nàng bị bắt đi. Khi đó nàng rất kinh hoảng vì lo lắng cho hài tử trọng bụng mình, khiến Lôi Động lo lắng không thôi. Sau đó ý thức nàng trở nên mơ hồ, sa vào tình trạng ngủ say. Chính lúc này, ý thức bị niêm phong ở nơi sâu kín nhất bắt đầu khai mở, rót từng chút một vào ý thức của nàng, khiến nàng dần dần minh bạch đến tột cùng mình là ai?
Đại Ma Đầu Đại Ma Đầu - Tiên Tử Nhiêu Mệnh Đại Ma Đầu