Thất bại lớn nhất là thất bại trong việc cố gắng.

William A. Ward

 
 
 
 
 
Thể loại: Tiên Hiệp
Biên tập: tran anh tuan
Upload bìa: Minh Khoa
Số chương: 868 - chưa đầy đủ
Phí download: 24 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 2345 / 14
Cập nhật: 2016-07-12 01:32:53 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 766 : Linh Hồ Quy Tâm
ự nhiên mà vậy, Lôi Động cho nàng ba miếng hỗn độn kết tinh, bảo nàng đi bế quan, chuẩn bị đột phá Hóa Thần.
Lôi Động lúc trước liên hợp các nơi, chém giết đoạt không gian hỗn độn, cũng không có nghĩ qua cái không gian hỗn độn kia lại mang nhiều tài phú cho mình như vậy. Lúc trước vốn chỉ muốn tìm những tài nguyên trân quý mà thôi, tiềm ẩn trong tay địch nhân mà thôi.
Nhưng hiện tại xem ra, lúc trước nhìn cử động giống như liều lĩnh kia, là vô cùng anh minh cỡ nào.
Nếu không, nếu thật tùy ý cho Thánh Diệu Vương hoặc là Thâm Uyên Chi Chủ chiếm cứ nơi này, hoặc là Dạ Đế hoàn thành âm mưu. Tương lai không xa, chỉ sợ bản thân mình, trở ngại lớn nhất chính là không gian hỗn độn này.
Nhưng hôm nay, tất cả thứ tốt, toàn bộ quy cho Lôi Động sở hữu, quả nhiên vận mệnh vô cùng tốt. Sau khi trấn áp thánh nữ Lam Khỉ Ti, Lôi Động hóa thân thành vô hình vô tướng, thuấn di đến cửa vàp Ma Đế Cung. Nơi này, cửa vào Ma Đế Cung vẫn bảo trì như trước, ban đầu ở tại đây, cũng đã từng phát sinh rất nhiều chuyện, mặc dù quá khứ trôi qua nhiều năm, nhưng trong ký ức vẫn còn mới mẻ như cũ, khắc lạc ấn thật sâu trong đầu của hắn.
Sau khi Lôi Động giải trừ cấm chế, bước vào Ma Đế Cung. Cũng lúc đó, thần niệm của hắn tinh tế tỉ mỉ, nhưng lại cảm nhận được không xa có khí tức chấn động. Khí tức nhìn như rất yếu ớt, thình lình tản ra một tia lực lượng chấn động cường đại, loại lực lượng này, có chút quen thuộc, nhưng làm cho Lôi Động nghĩ mãi không ra.
Đối với địch nhân cố ý ẩn nấp gần Ma Đế Cung, không rõ lai lịch này, là thứ dấu đầu lộ đuôi, đương nhiên Lôi Động không khách khí.
Chắp tay sau lưng, sau đó sử dụng U Minh Quỷ Trảo chộp tới. U Minh Quỷ Trảo, vốn là pháp thuật Lôi Động am hiểu nhất, sau khi thực lực bạo tăng, U Minh Quỷ Trảo cũng trở nên phi thường lợi hại, tuy chỉ lớn có mấy trượng, nhưng lại ngưng đọng thành thực chất, uy thế vô hạn. Nhưng kết quả lại làm cho Lôi Động hơi có chút kinh ngạc là, người âm thầm ẩn núp, thình lình vô cùng nhanh chóng, hiểm hiểm tránh né một trảo của Lôi Động.
Lôi Động ồ lên một tiếng, cau mày chuẩn bị tiếp tục công kích, âm thanh nũng nịu vang lên:
- Lôi ca ca tha mạng, ta sai rồi, ta không nên âm thầm nhìn trộm ngài.
- Ồ?
Lôi Động càng thêm kỳ quái, vung tay lên, đánh tan đạo U Minh Quỷ Trảo của mình.
Ngược lại chắp tay sau lưng, ánh mắt lạnh lùng nhìn chằm chằm vào người nọ.
Chỉ thấy đó là một thiếu nữ bộ dáng khoảng mười sáu tuổi, để lộ một bộ dáng thanh thuần đáng yêu như tinh linh, nhưng mà trong lúc lơ đãng, lại triển lộ ra mị lực vô cùng kinh người.
Nhưng loại mị lực này, thực sự không phải là cố ý thi triển ra, mà là một loại giống như năng lực trời sinh ra đã có vậy. Trí nhớ của tu sĩ rất tốt, cho dù không tốt, nhưng khi không ngừng tiến hóa, trí nhớ cũng biến thành vô cùng kinh người. Đã gặp qua là không quên được các loại đồ vật, đây chỉ là chuyện nhỏ mà thôi.
Nhưng Lôi Động lại nghĩ mãi không ra, ở địa phương nào nhìn thấy nàng ta, nhưng lại rất kỳ quái, cảm thấy nàng ta rất quen mắt.
Khá tốt là nữ tử kia không có làm cho Lôi Động bão nổi, mà là ngoan ngoãn phi thân tới gần, dịu dàng quỳ lạy, nói:
- Lệnh Hồ Thiên Thiên bái kiến Lôi ca ca, Lôi ca ca ngươi thật là lợi hại, không ngờ chưa dùng tới hai trăm năm, ngài cũng đã tấn cấp đến Hóa Thần. Một trảo vừa rồi, hù chết Thiên Thiên.
Chỉ thấy Lệnh Hồ Thiên Thiên, một bộ kinh hồn chưa định, là cho người ta thấy mà thương tiếc.
- Lệnh Hồ Thiên Thiên?
Lôi Động không bởi vì sắc đẹp của nàng mà u mê, tuy hắn cũng thừa nhận, nữ tử trẻ trung này có sắc đẹp vũ mị vô cùng kinh người, nhưng trong những nữ nhân mà mình quen biết, không phải chỉ một người. Nhưng hắn nhíu mày tự hỏi, có ai họ Lệnh Hồ?
- Linh Hồ... Thì ra ngươi chính là Tam Vĩ Linh Hồ nho nhỏ ngày trước.
Lôi Động bừng tỉnh đại ngộ, lúc này mới thả lòng đề phòng trong lòng, nhàn nhạt nhìn vào nàng ta, nói:
- Ngươi tu luyện đúng là rất nhanh a, không ngờ đã tấn cấp Nguyên Anh trung giai?
Lôi Động thấy trong lúc nàng hoảng sợ, đã hiển lộ ra khí tức của Nguyên Anh.
Nhưng mà, Lôi Động cũng là có chút kỳ quái, không ngờ tiểu hồ ly này lại có thể ở cấp bậc Nguyên Anh đã biến hóa, giống như huyết mạch cực kỳ không tầm thường. Phải biết rằng, chỉ có một ít thần thú đỉnh cấp, hoặc là huyết mạch chi thứ, mới có thể tại thời điểm Nguyên Anh kỳ biến hóa.
Đương nhiên, tại Nguyên Anh biến hóa, cũng không phải chuyện hiếm có gì. Trong U Minh Quỷ Vực, thì có Minh Phượng và Ma Long nhất tộc, tất cả đều là huyết mạch của chi thứ của thần thú. Huyết mạch thần thú dòng chính của bọn họ vô cùng nồng đậm.
- Thật tốt, Lôi ca ca lại không quên ta.
Tiểu Linh hồ rất vui vẻ cười rộ lên, ngây thơ hoạt bát uốn éo kiều đồn, bờ mông tròn trịa, huyễn hóa thành năm cái đuôi xù màu hồng, dao động qua lại, giống như dương dương đắc ý, nói:
- Nhưng mà ca ca, người ta hiện tại mới không phải cái gì Tam Vĩ Linh Hồ đâu nhé, mà là có năm đuôi rồi, hiện tại ta có lẽ gọi Ngũ Vĩ Linh Hồ.
Nàng cũng không cảm thấy làm động tác này, rốt cuộc có sức hấp dẫn người ta thế nào.
Có lẽ, chỉ có loại động tác tinh khiết tự nhiên không trộn lẫn với mị thuật này, lại làm cho nội tâm của Lôi Động hiện ra cảm xúc có chút khác thường.
Nhưng hắn càng thêm giật mình chính là, Tam Vĩ Linh Hồ tuy hiếm thấy, nhưng trên thế giới này vẫn có thể tìm ra một ít a.
Nhưng mà, sau khi đến Nguyên Anh kỳ, lại có thể mọc ra thêm hai cái đuôi nữa, chuyện này cực kỳ hiếm thấy. Hẳn là, đầu Tam Vĩ Linh Hồ nho nhỏ gặp được lần trước, thật sự giống như trong truyền thuyết?
Ách, Cửu Vĩ Thiên Hồ? Đương nhiên, vốn Tam Vĩ Linh Hồ cũng là huyết mạch hậu duệ của Cửu Vĩ Thiên Hồ. Nhưng mà, loại huyết mạch này rất mỏng manh, từ trước đến nay không có khả năng làm cho Tam Vĩ Linh Hồ tấn cấp đến Cửu Vĩ Thiên Hồ.
Cho dù dưới cơ duyên xảo hợp tu luyện tới Nguyên Anh kỳ, cũng không có khả năng mọc ra thêm hai cái đuôi.
Hơn nữa tuyệt đại đa số Tam Vĩ Linh Hồ, cả đời này chỉ có thể tấn cấp Kim Đan Tam Vĩ Linh Hồ.
Nhưng đầu tiểu hồ ly này, lại cho thấy ngoại lệ. Hơn nữa, Lôi Động đánh ra một trảo vừa rồi, trong đó ẩn chứa rất nhiều không gian pháp tắc, hắn tính ra cho dù có Nguyên Anh cao cấp, cũng rất khó tránh né. Nhưng hết lần này tới lần khác, tiểu hồ ly này lại tránh né được.
Hẳn là, trong cơ thể tiểu hồ ly này có huyết mạch Cửu Vĩ Thiên Hồ thập phần nồng đậm? Đời này, thật sự có khả năng tấn cấp tới trình độ Cửu Vĩ Thiên Hồ?
Phải biết rằng, Cửu Vĩ Thiên Hồ là thần thú vô cùng hiếm có, hoàn toàn là tồn tại Hợp Thể kỳ. Yêu thú khác với con người, yêu thú tu luyện phần nhiều dựa vào huyết mạch, nếu như huyết mạch nồng đậm, rất dễ dàng có thể tấn cấp.
Nhưng nếu huyết mạch không đủ, thì khó mà tấn cấp vượt qua cái rãnh trời này, muốn vượt thế nào cũng không có khả năng.
Phệ Hồn Ảnh Hổ của Lôi Động, cũng là Lôi Hổ hiện giờ, chính là ví dụ sống sờ sờ.
Trừ phi Lôi Động thi triển thủ đoạn nghịch thiên, cải thiện huyết mạch, sau đó cho hắn dùng hỗn độn kết tinh và hỗn độn bổn nguyên triết xuất huyết mạch giúp hắn, cải thiện tư chất, nếu không cho dù nó chết già, cũng khó đột phá đến bây giờ thực lực Hóa Thần như hiện giờ.
Nhưng Lôi Long lại khác, huyết mạch của Lôi Long ẩn chứa huyết mạch thần thú vô cùng thuần khiết, tư chất của hắn, ít nhất có thể ủng hộ tu luyện bình thường tới Luyện Hư kỳ, mà trong tình huống tài nguyên dồi dào, cho dù tu luyện tới Luyện Hư kỳ cao cấp, đỉnh phong đều không đủ.
Đương nhiên, cho dù là thần thú, Hóa Thần đến Luyện Hư kỳ cũng là một cái rãnh trời, mà Luyện Hư kỳ chính là hạn chế của đa số thần thú.
Trừ phi có cơ duyên xảo hợp đặc thù, cùng với tài nguyên khổng lồ chèo chống. Cho dù là thần thú, cũng khó có thể đột phá Luyện Hư kỳ, tấn cấp Hợp Thể kỳ.
Mà Hợp Thể kỳ, vốn là mạnh nhất dưới Chí Tôn.
Làm sao có thể đạt tới dễ dàng được? Bởi vậy, con Linh Hồ này, cho dù huyết mạch vô cùng thuần khiết, hoàn toàn có huyết mạch thuộc về Cửu Vĩ Thiên Hồ, cũng có khá nhiều hỗn độn linh khí tài nguyên cung cấp cho nàng, cả đời này của nàng trên cơ bản chính là Luyện Hư kỳ, cũng giống như Lôi Long. Cũng khó trách, đầu hồ ly này lúc trước dưới cơ duyên xảo hợp tiến vào Ma Đế Cung, không ngờ lại kết thiện duyên với Lôi Long.
Rất hiển nhiên, tìm hiểu tình hình lúc trước của Lôi Long, đã cảm nhận huyết mạch đầu tiểu hồ ly này không tầm thường chút nào.
Động tâm thì động tâm, Lôi Động cũng không có khả năng gặp một thứ thần thú là có thể thu, hắn cười nói:
- Ân, Ngũ Vĩ Linh Hồ. Ngươi không có việc gì thì lui đi, ta muốn vào Ma Đế Cung làm một ít chuyện.
- Ca ca, ta muốn làm chiến sủng của ngươi.
Lệnh Hồ Thiên Thiên thấy Lôi Động muốn đi, vội vàng nói một câu, đôi mắt của nàng, vụt sáng lên, thần tình tội nghiệp nhìn chằm chằm vào Lôi Động.
- Ách.
Cho dù Lôi Động sống tới bây giờ, cũng chưa từng gặp qua yêu thú chủ động làm chiến sủng bao giờ. Lúc này, hắn vô cùng khác lạ nhìn chằm chằm vào Ngũ Vĩ Linh Hồ:
- Này này, ngươi biết chiến sủng là cái gì không? Ngươi biết chắc chiến sủng là cần dùng huyết tế chi thuật dung hợp huyết mạch hay không? Đến lúc đó, sinh tử của ngươi nằm trong tay của ta đấy.
- Ta biết rõ ah, ta đã tìm người hỏi qua.
Lệnh Hồ Thiên Thiên vẻ mặt ngây thơ mà đáng yêu, nói:
- Thời điểm trước kia, ta đã muốn làm chiến sủng của ca ca, thế nhưng ca ca ngươi lại không muốn, thả ta đi. Thật sự làm cho người ta thất vọng.
Thời điểm Lệnh Hồ Thiên Thiên nói lời này, đôi lông mày của nàng vô cùng đáng yêu, giống như con mèo Kitty bị bỏ rơi vậy. Lôi Động đầu đầy hắc tuyến, lúc trước chính mình nào dám tùy tiện tìm một con yêu thú dùng huyết tế chi thuật bắt làm chiến sủng chứ? Bắt yêu thú làm chiến sủng, có thể nói hắn rất kiêng kỵ.
Tuyệt đại đa số người không bao giờ tuyển chọn yêu thú trưởng thành làm chiến sủng, bởi vì đại biểu cho nguy hiểm khá lớn, phong hiểm bị cắn trả là cực lớn. Nhất là lúc khẩn yếu quang đầu, nếu như trong lòng của chiến sủng có hận ý và dã tâm bừng bừng, chuyện sẽ to lắm. Yêu thú trưởng thành, rất khó phục tùng và ngăn cản.
Cũng bởi vậy, mới chọn những yêu thú chưa mở mắt mà phục tùng. Dưới tình huống như vậy đào tạo ra chiến sủng, không chỉ tâm linh tương thông với chủ nhân, mà độ trung thành cực cao, cơ bản là đạt tới tình trạng không chết không thay lòng. Đương nhiên, đó là người bình thường.
Lôi Động hiện tại, có thể nói không phải người bình thường.
Bởi vì thực lực tuyệt đối, có được đủ loại chỗ tốt, Lệnh Hồ Thiên Thiên nói chung có được linh trí không tầm thường. Loại chuyện như cảm tình, cũng có thể bồi dưỡng được.
- Ngươi nghĩ kỹ?
Lôi Động rất chăm chú hỏi:
- Ngươi cũng biết, một khi trở thành chiến sủng của ta, tuyệt đối không có khả năng phản bội, nếu không, ta sẽ đích thân giết ngươi. Còn nữa, ta có vấn đề phải nói rõ, vì sao ngươi nhất định phải làm chiến sủng của ta?
- Ca ca, ta tuyệt đối sẽ không phản bội ngươi. Ta muốn làm chiến sủng của ngươi, là vì lúc trước ngươi có thể giết ta đoạt nội đan, ta trong tay ngươi niết tròn chà dẹp, toàn bộ đều là tâm ý của ngươi.
Lệnh Hồ Thiên Thiên chớp đôi mắt vũ mị của mình, nói:
- Thế nhưng mà, ca ca ngươi lại hết lòng tuân thủ hứa hẹn, không để ý lão ma kia đầu độc mà giết ta. Cho nên, ta tin tưởng cho dù ta làm chiến sủng của ca ca, ca ca ngươi đời này cũng tuyệt đối không phản bội Thiên Thiên. Ca ca, kỳ thật ta tìm ngươi rất nhiều năm, nhưng mà, tìm như thế nào cũng không thấy. Cho nên, ta chỉ có thể thường xuyên chạy đến lối vào cái thần miếu này, nhìn xem có thể tìm được ngươi hay không. Ta đã tới rất nhiều lần, nhưng đây là lần đầu tiên gặp được ngươi.
Lôi Động cũng bừng tỉnh đại ngộ, thì ra nguyên nhân chính thức là do mình hết lòng tuân thủ hứa hẹn, cự tuyệt nàng làm chiến sủng của mình, cũng không có ham nội đan mà trực tiếp thả nàng đi. Tiểu hồ ly nhớ ơn, có lẽ cũng rất tín nhiệm đối với mình, cho nên nàng vô cùng trông mong được làm chiến sủng của mình.
Đương nhiên, Lôi Động càng tin tưởng là, tiểu hồ ly này vẫn còn có chút giảo hoạt nho nhỏ, tuy rất nhiều lời là thật, nhưng làm cái gì chiến sủng, nhất định là nhìn thấy thực lực Hóa Thần kỳ khủng bố của mình, mới chính thức quyết định có cái ý niệm này trong đầu. Nếu không, thử nghĩ một chút nhé. Tiểu hồ ly ở chỗ này cuối cùng đợi gặp mình, nhưng phát hiện mình chỉ là tiểu tu sĩ Kim Đan kỳ, cái loại tồn tại mà nàng một tát cũng chụp chết.
Có lẽ sẽ báo ân, nhưng cũng đừng mong nàng ta làm chiến sủng của mình, tuyệt đối không có khả năng. Trong thế giới yêu thú, nhược nhục cường thực vô cùng trần trụi.
Mà tiểu hồ ly thấy mình lợi hại, muốn tìm nhất được chỗ dựa tin cậy mà an toàn, cũng là hợp tình lý.
Sau khi Lôi Động suy tính một phen, nhân tiện nói:
- Tốt, ta sẽ thu ngươi, nhưng mà, ta sẽ không huyết tế ngươi. Ta cũng không phải cần chiến sủng, mà ngươi sẽ là thuộc hạ của ta. Ngươi từ hôm nay trở đi, sẽ được ta bảo hộ, nhưng mà, đối với mệnh lệnh của ta, cũng tuyệt đối không thể vi phạm. Nếu không, ta sẽ đích thân giết ngươi.
- Ca ca, vậy thì quá tốt rồi.
Lệnh Hồ Thiên Thiên vui vẻ kêu lên, phi thân tới gần, thân mật ôm cánh tay của Lôi Động, cười giòn giòn giã giã, ngọt xớt kêu một tiếng:
- Thiên Thiên bái kiến chủ nhân.
Lôi Động cũng im lặng một hồi, tiểu hồ ly này đúng là, cái gì gọi ca ca và chủ nhân?
Cái gì loạn thất bát tao? Nhưng mà, thiên phú của nàng có lẽ không tệ, hảo hảo đào tạo một chút, sẽ là chiến tướng đắc lực.
Linh Hồ mặc dù tốt, nhưng quá dính người.
Từ khi Lôi Động tiến vào Ma Đế Cung tới lúc này, tiểu hồ ly giống như tiểu nữ hài quấn quanh người của hắn, một mực đi theo bên người Lôi Động. Đương nhiên, cũng bởi vì Lôi Động mở cấm chế giúp nàng, nàng mới có thể đi vào trong đây, nếu không, đừng nói nàng có thực lực Nguyên Anh kỳ, cho dù là Hóa Thần kỳ, cũng tuyệt không có khả năng cưỡng ép tiến vào.
Đại Ma Đầu Đại Ma Đầu - Tiên Tử Nhiêu Mệnh Đại Ma Đầu