If you have love in your life it can make up for a great many things you lack. If you don’t have it, no matter what else there is, it’s not enough.

Ann Landers

 
 
 
 
 
Thể loại: Tiên Hiệp
Biên tập: tran anh tuan
Upload bìa: Minh Khoa
Số chương: 868 - chưa đầy đủ
Phí download: 24 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 2345 / 14
Cập nhật: 2016-07-12 01:32:53 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 729 : Đông Phương Quật Khởi
o nơi này chỉ là một nơi nhỏ hẹp nên quân địch không thể tràn vào số lượng đông được, chỉ có một bộ phận nhỏ lần lượt tiến vào mà thôi, vì vậy nơi đây sẽ là một nơi ác mộng của bọn chúng, nếu như muốn vượt ải thì chắc chắn phải trả giá thảm trọng, mà số lượng quân địch tử vong lại sẽ trở thành nguyên liệu cho Lôi Động luyện chế hỗn độn linh khí và trở thành chất dinh dưỡng cho Lôi Động đào tạo quỷ quân.
Lôi Động có hỗn độn Phệ Hồn Tháp thì sẽ không bao giờ e ngại chiến tranh, ngược lại càng xảy ra chiến tranh nhiều thì hắn càng có lợi.
Địch nhân rất nhanh đã đạt thành liên minh như trong ý liệu của Lôi Động. Chỉ vài ngày sau liên quân đông nghìn nghịt của Thâm Uyên chi chủ và Thánh Diệu Vương đã bắt đầu phủ xuống một nơi vắng vẻ bên trong Phệ Cốt Thâm Đàm. Hai bên Thâm Uyên chi chủ và Thánh Diệu Vương trước đó còn đánh nhau người sống ta chết, lúc này thình lình đã trở thành bằng hữu khăng khít. Loại quan hệ này tuy rằng không vững chắc nhưng ít ra trước khi phân chia thắng bại với Lôi Động thì việc kết minh của bọn họ cũng không thể bị phá vỡ được.
Mà bọn họ cũng không dám chậm trễ một chút nào, bởi vì càng để lâu thì Lôi Động lại càng thu được nhiều hỗn độn linh khí, từ đó lại có thể dưỡng dục ra được đại quân càng mạnh.
Hai đại quân đoàn vừa tập kết bên ngoài Phệ Cốt Thâm Đàm đã phái ra số lượng lớn dân bản xứ thực lực thấp kém lên làm pháo hôi, bắt đầu trùng kích vào bên trong khe hỗn độn dị không gian. Bọn họ suy đoán cũng không sai, lấy cá tính của Lôi Động thì chắc chắn sẽ bố trí phòng ngự ở phía bên kia khe nứt, nếu như quân đội chủ lực tùy tiện tiến nhập thì chỉ là hành vi chịu chết mà thôi.
Quả nhiên, đám dân bản xứ vừa tiến vào khe không gian liền bị Mãnh Quỷ Quân diệt sát không chút lưu tình. Số lượng lớn dân bản xứ dưới áp lực của cấm không pháp trận đều không thể phi hành, sau khi vừa hạ xuống mặt đất đã bị công kích viễn trình oanh tạc chết ngay lập tức.
Thông qua một số ít pháp bảo liên lạc mà dân bản xứ mang theo, tràng diện thảm liệt của cuộc chiến lập tức được truyền đến chỗ Thâm Uyên chi chủ và Thánh Diệu Vương.
Thủ lĩnh hai đại quân đoàn tuy rằng đều ở bên trong quân đoàn của bản thân mình, nhưng thông qua pháp trận liên lạc với nhau liên tục, bắt đầu tiến hành thảo luận về tình hình chiến đấu. Sự phòng ngự của Lôi Động như vậy cũng nằm trong dự đoán ban đầu của bọn họ, không ngoài ý muốn chút nào.
Thấy tình hình như vậy, không những không có lùi bước, bọn họ còn tiếp tục gào thét ra lệnh điều thêm dân bản xứ liều chết xung phong vào khe không gian, số lượng dân bản xứ đông nghịt như thủy triều tiến vào, dùng vô số sinh mệnh cố gắng mở ra một con đường máu. Thâm Uyên chi chủ và Thánh Diệu Vương đều không tiếc hi sinh bọn họ một chút nào, chỉ cần chiếm lại được dị không gian này thì dù có tổn thất nhiều hơn nữa cũng vẫn đáng giá.
...
Nhưng mà sự tinh nhuệ của Tiềm Long Quân và Mãnh Quỷ Quân của Lôi Động làm sao có thể khinh thường được? Mặc dù Lôi Động đã đưa đại lượng quân đội tiềm ẩn tu luyện nhưng vẫn có thể ngăn trở được quân địch tiến vào trong dị không gian. Pháo đài phòng thủ nhìn thì như đơn giản kia nhưng lại giống như một bức tường thành vững chắc không thể vượt qua được.
Gần một tháng liên tiếp xung phong liều chết mở một đường máu, ngoại trừ tổn thất hơn mười vạn pháo hôi, liên quân của Thâm Uyên chi chủ và Thánh Diệu Vương không thể làm cách nào công phá tuyến phòng ngự của Lôi Động được. Ngược lại lúc này bởi vì số lượng quân đội dân bản xứ đã tổn thương quá nhiều nên các tộc dân bản xứ bắt đầu kháng nghị, có chút tiêu cực trở nên uể oải, khinh nhờn. Mà cũng đúng là như thế thật, dựa vào cái gì mà chúng ta phải đi chịu chết? Vì sao một ít chủng tộc tinh nhuệ lại có thể ở phía sau quan chiến, nghỉ ngơi và hồi phục?
Thánh Diệu Vương và Thâm Uyên chi chủ liên tục liên lạc bàn bạc với nhau, họ đều nhất trí cho rằng không thể tiếp tục chờ đợi đại quân Đoạt tâm ma bất ngờ đột kích từ phía sau Lôi Động được nữa. Huống hồ trải qua ác chiến liên tục không ngừng thời gian vừa rồi, quân đội tinh nhuệ dưới trướng Lôi Động cũng tổn thương không phải là nhỏ, chỉ sợ rằng tinh thần cũng trở nên uể oải rồi, vì vậy bọn họ quyết định để cho quân đội tinh nhuệ xuất chiến, nhất cử đột phá pháo đài phòng thủ và cấm không pháp trận của Lôi Động, chỉ cần phá đi được cấm không pháp trận thì tất nhiên là Lôi Động sẽ trở thành cá trong chậu, muốn chạy cũng không thoát được.
Đáng tiếc là hai người bọn họ tính toán ngàn vạn lần thì cũng không nghĩ ra được, thực lực mà Lôi Động vừa bày ra chỉ là một bộ phận nhỏ mà thôi. Quân coi giữ trên pháo đài giản dị nhìn thì nhiều như vậy, lại có vẻ như số lượng giảm đi không ngừng, nhưng cũng chỉ có một số ít người mới biết được, quân canh giữ phòng thủ vẫn liên tục thay phiên nhau nghỉ ngơi và hồi phục, tích lũy kinh nghiệm chiến tranh.
Bởi vậy tuy rằng chiến đấu liên tục một tháng, quân địch cũng đã ngã xuống hơn mười vạn người nhưng đối với Lôi Động mà nói, thực lực không hề giảm xuống một chút nào, ngược lại còn tăng mạnh thêm một khoảng lớn. Bên trong động tiên lúc này thời gian trôi qua đã gấp mười lần bên ngoài, có thời gian nhiều như vậy, những nhân vật nguyên bản vẫn bị vây trong cảnh giới Kim Đan kỳ đỉnh phong đều đã đột phá trở thành cường giả Nguyên Anh kỳ.
Mà Lôi Động cũng không tiếc tài nguyên, sử dụng toàn lực chế tạo quân đội mạnh mẽ thuộc về chính bản thân mình. Hơn mười vạn hồn phách quân địch cũng là thứ tốt, có thể cung cấp cho Lôi Động số lượng hỗn độn linh khí khá lớn, hơn nữa thời gian một tháng vừa rồi, Lôi Động cũng bố trí thêm được số lượng lớn hỗn độn tụ linh trận, tổng cộng đã thu thêm được sáu viên hỗn độn kết tinh nữa vào tay.
Lôi Động vẫn điệu thấp là vì không muốn công khai thực lực của bản thân mình ra ngoài ánh sáng, làm cho người của tam giới phải kiêng kỵ, thứ hai là hắn cũng tranh thủ thêm cho mình nhiều thời gian, dù sao đi chăng nữa thì Lôi Động cũng đang chiếm được một phương hỗn độn dị không gian, thêm được một ngày cũng kiếm thêm được rất nhiều chỗ tốt, đám người Thâm Uyên chi chủ và Thánh Diệu Vương không cấp bách, Lôi Động việc gì phải vội vàng đây?
Bên phía Lôi Động, chỉ huy quân đội chiến đấu lần này là Đinh Uyển Ngôn. Đinh Uyển Ngôn bên trong thế lực của Lôi Động vẫn chiếm một vị trí rất quan trọng. Nàng là phu nhân cưới hỏi đàng hoàng của Lôi Động, hơn nữa nàng lại có xuất thân quý tộc, tư thái khí độ ung dung cao quý, bởi vậy trong mắt bất luân Mãnh Quỷ Quân hay Tiềm Long Quân thì nàng được rất nhiều người tôn kính.
Không những vậy nàng cũng không phải là một bình hoa di động, không những nàng có thực lực mạnh mẽ, hơn nữa còn am hiểu điều phối quân đội, vật tư, vì vậy nàng vẫn luôn giúp đỡ Lôi Động những việc hậu cần phía sau và phân phối vật tư cho quân đội.
Bởi vì tại phương diện này Đinh Uyển Ngôn công tác thập phần xuất sắc, nên trong thế lực của Lôi Động, nàng có uy vọng rất cao, ai ai cũng đều nể phục nàng, chủ thượng không có mặt thì tất cả mọi việc đều do chủ mẫu thay mặt quyết định.
Mà Đông Phương Phức, Thiên Ma, Lôi Long và các chiến tướng cũng đều chịu sự điều động của Đinh Uyển Ngôn, trong một trận chiến này mọi người đều rất khéo léo kéo được thời gian khá dài.
Một ngày nhìn như có vẻ rất bình thường, đại quân pháo hôi bên phía liên quân đột nhiên bắt đầu rút đi như nước thủy triều, sau đó nhất thời xuất hiện một chi quân đội tinh nhuệ độc nhãn cự nhân thay thế tiến lên. Độc nhãn cự nhân này cũng kế thừa được thiên phú lực lượng kinh người của cự nhân tộc trước kia, sau khi vừa xuất hiện, bọn họ bắt đầu ném mạnh những tảng cự thạch to như những hòn núi nhỏ về phía pháo đài bên Lôi Động.
Những tảng cự thạch này vừa rơi lên bầu trời pháo đài thì đã bị trận pháp phòng ngự cản trở, nổi lên từng trận rung chuyển mạnh mẽ, dưới công kích hung mãnh của độc nhãn cự nhân, hộ sơn đại trận bắt đầu có chút lung lay sắp đổ, có xu thế gần như không còn chống đỡ được.
Đinh Uyển Ngôn đứng phía trên tường thành nhìn một màn này phía xa xa, đầu lông mày của nàng không khỏi cau lại. Tuy rằng mấy trăm tên độc nhãn cự nhân kia cũng không lọt vào trong mắt Đinh Uyển Ngôn, nhưng nàng biết, đó là một tín hiệu của việc đối phương đã mất đi sự kiên trì, bắt đầu không tiếc đại giới vận dụng quân đội tinh nhuệ công phá phòng ngự, hung hăng chiếm lại hỗn độn dị thế giới.
Sở dĩ Lôi Động điều động quân đội tại nơi này phòng thủ, bản thân cũng là muốn tranh thủ thời gian, ngoài ra nhân cơ hội lấy thêm được một ít chỗ tốt. Nhưng nếu như để thuộc hạ của Lôi Động liều mạng ngăn trở liên quân Thâm Uyên chi chủ và Thánh Diệu Vương thì tất nhiên là không có khả năng, cái mất sẽ nhiều hơn cái đoạt được.
Hiểu rõ tính toán trong lòng Lôi Động, Đinh Uyển Ngôn không hề do dự, đưa ra thông tin pháp trận, bắt đầu ban ra một ít tin tức và mệnh lệnh. Đúng lúc Đinh Uyển Ngôn vừa làm xong mấy việc này, sắc mặt nàng đột nhiên khẽ biến, thân thể nàng cảm thấy một trận khó chịu, không kìm được cảm giác muốn nôn mửa trong người.
- Uyển Ngôn, ngươi không sao chứ?
Đông Phương Phức giao hảo từ nhỏ với Đinh Uyển Ngôn, tình cảm giống như tỷ muội. Lúc này nàng cấp bách tiến về phía trước đỡ lấy Đinh Uyển Ngôn, thân thiết hỏi:
- Gần đây ngươi vẫn luôn ở trên tường thành này, có phải tinh thần cảm thấy không tốt sao? Có phải có cảm giác mệt nhọc sao?
- Chắc là không phải.
Đinh Uyển Ngôn lắc đầu nói. Lấy tu vi Hóa Thần sơ kỳ của nàng, tố chất thân thể đã đạt tới một cảnh giới mà người thường không thể tưởng tượng được, vượt xa tất cả những người khác. Đừng nói là phải chỉ huy thủ thành một tháng, cho dù một năm đi chăng nữa thì nàng cũng sẽ không xuất hiện cảm giác uể oải. Đinh Uyển Ngôn lập tức điều khiển thần niệm xem xét lại cơ thể của mình, bỗng nhiên sắc mặt nàng hiện lên vẻ vừa mừng vừa sợ.
- Uyển Ngôn, làm sao vậy?
Bởi vì Đông Phương Phức không hiểu gì nên vội vàng hỏi.
- Không có việc gì, vừa rồi ta hơi thất thần một chút mà thôi.
Khóe miệng Đinh Uyển Ngôn lộ ra một tia hạnh phúc, tươi cười nói. Bàn tay nàng lúc này ôm lấy tiểu phúc của mình, sau đó phân phó:
- Đông Phương Phức, thỉnh cầu ngươi xuất lĩnh năm trăm Bạch Giáp Binh xung phong chém giết đám người Độc nhãn cự nhân này, bằng không thì bọn chúng lại không kiêng kể gì, trận pháp phòng hộ của chúng ta sẽ bị phá vỡ mất.
Đối với điều này thì tất nhiên Đông Phương Phức sẽ không từ chối. Tuy rằng nàng chưa bao giờ nói rõ rằng mình chính thức gia nhập vào trong trận doanh của Lôi Động, nhưng hầu như tất cả mọi người, bao gồm cả nàng trong đó đều cam chịu trở thành một trong những thành viên trung tâm của thế lực Lôi Động. Huống hồ chi Lôi Động đối xử với nàng vô cùng tốt, đãi ngộ hầu như là ngang bằng với Đinh Uyển Ngôn, bằng không thì mặc cho thiên tư của Đông Phương Phức cao thế nào đi chăng nữa cũng kiên quyết không có khả năng thăng cấp tới cảnh giới Hóa Thần kỳ trong thời gian mấy trăm năm ngắn ngủi được.
Đông Phương Phức mặc một thân hắc sắc thượng phẩm linh bảo chiến giáp, tự mình suất lĩnh năm trăm dực thần tộc Bạch Giáp Binh, giống như một lưỡi đao sắc bén đánh thẳng vào trong lòng quân địch, nhưng nơi Đông Phương Phức đi qua đều giống như băng tuyết sôi trào, tiên huyết bay tán loạn, mục tiêu đánh thẳng tới đám Độc nhãn cự nhân kia.
Cường giả Hóa Thần kỳ lao vào trong lòng quân địch giống như hổ nhập đàn dê, không ai có thể địch lại. Mặc dù là tồn tại Nguyên Anh kỳ thì cũng khó mà chống đỡ được Đông Phương Phức hai ba chiêu, huống chi Đông Phương Phức cũng không chỉ có một thân một mình, phía sau nàng còn có năm trăm binh lính Bạch Giáp Binh, tuy rằng bị Đoạt tâm ma đã khống chế nhưng thực lực vẫn rất cường hãn, chiến đấu một cách điên cuồng bất kể sống chết của bản thân.
Một chi bộ đội xung phong liều chết trên chiến trường như vậy giống như một lưỡi đao sắc bén đánh thẳng vào quân địch bên trong cấm không pháp trận, khí thế ngập trời, làm cho đám quân đội dân bản xứ không thể chống đỡ được nửa phần. Sau khi mạnh mẽ mở ra được một đường máu, Đông Phương Phức hiện lên sát khí mười phần quát to lên một tiếng, thân ảnh của nàng hầu như biến thành một đường kẻ chỉ cực nhỏ, huyền băng chi khí quanh thân nàng hóa thành vô số lưỡi đao sắc bén, giống như long quyển phong cuồng bạo tàn sát bừa bãi đám địch nhân xung quanh, hơn mười tên Độc nhãn cự nhân có thực lực cường đại, tướng mạo tàn bạo, dữ tợn lập tức bị nàng xé tan thân thể thành từng mảnh vụn.
- Hóa thần cường giả.
Mấy tên độc nhãn cự nhân vốn cường đại lúc này sợ hãi kêu thảm lên vài tiếng, sĩ khí của chúng nhất thời giảm mạnh.
Nhưng Đông Phương Phức lúc này hoàn toàn tương phản với lúc bình thường, nàng kế thừa truyền thống Thiên Ma nhất mạch vô cùng hoàn hảo, trên chiến trường Đông Phương Phức lập tức biến thành một sát thần cuồng bạo. Khi chiến ý của nàng tăng cao đến mức tận cùng, mặc dù đám Độc nhãn cự nhân đã đạt tới tu vi Nguyên Anh kỳ nhưng cũng không thể chống đỡ được quá hai chiêu của nàng, liên tiếp ầm ầm ngã xuống mặt đất.
Chỉ trong khoảnh khắc, không dưới hai trăm tên Độc nhãn cự nhân đã chết dưới tay Đông Phương Phức, đám Độc nhãn cự nhân còn lại cũng bắt đầu hoảng hốt, sĩ khí tan vỡ hoàn toàn, liên tục lui về trong khe nứt không gian.
- Grào grào... ngao...!!!
Một tên Độc nhãn cự nhân có thân thể cao to dị thường, toàn thân giống như hắc thiết xuất hiện từ trong khe nứt không gian. Khí tức trên người hắn phát ra áp bách làm cho người khác phải hít thở không thông. Không những vậy, sau khi tên Độc nhãn cự nhân này xuất hiện tại hỗn độn dị không gian, thân hình hắn vẫn đang không ngừng lớn vọt lên.
Chỉ trong thời gian vài hơi thở, thân hình của tên Độc nhãn cự nhân này đã tăng vọt thêm vài chục trượng, trở thành một người khổng lồ cao gần bốn mươi trượng, có thể so sánh với một toàn lầu các cao lớn được rồi.
- Rống...!!!
Quang cảnh Độc nhãn cự nhân bị Đông Phương Phức phanh thây đầy đất làm cho hắn trở nên phẫn nộ, cuồng bạo. Sau khi tên Độc nhãn cự nhân này rống giận lên một tiếng, một đạo sóng âm vô hình lập tức khuếch tán ra xung quanh, không gian trước mặt hắn cũng vỡ tan thành từng mảnh nhỏ, sóng âm cuồng bạo mang theo mảnh vỡ không gian mạnh mẽ đánh về phía Đông Phương Phức.
Đại Ma Đầu Đại Ma Đầu - Tiên Tử Nhiêu Mệnh Đại Ma Đầu