"We will be more successful in all our endeavors if we can let go of the habit of running all the time, and take little pauses to relax and re-center ourselves. And we'll also have a lot more joy in living.",

Thích Nhất Hạnh

 
 
 
 
 
Thể loại: Tiên Hiệp
Biên tập: tran anh tuan
Upload bìa: Minh Khoa
Số chương: 868 - chưa đầy đủ
Phí download: 24 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 2345 / 14
Cập nhật: 2016-07-12 01:32:53 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 700 : Đỉnh Phong Tụ Hội
rước đây không có Lôi Động kềm chế, Đinh Uyển Ngôn dịu dàng hiện giờ đã từng nhấc lên một hồi tinh phong huyết vũ, bị người biết chuyện đặt một biệt hiệu là Tiểu Tu La. Hồi còn trẻ tuổi cùng với Đông Phương Phức trở thành Âm Sát song anh. Chỉ có điều những năm gần đây Lôi Động càng ngày càng lớn danh, vị phu nhân này trên cơ bản rất ít khi chạy ngược xuôi mà thay Lôi Động đóng ở trong Âm Sát tông, điều động giúp Lôi Động thế lực ở giữa. Nhờ có nàng an bài thỏa đáng cho nên tông phái phát triển rất vững mạnh.
Mà hai nữ tử còn lại cũng không phải hạng người tầm thường, nữ tử có khuôn mặt trái xoan, vẻ mặt hàn băng cảm giác khó có thể gần gũi, nàng mặc một bộ quần áo màu vàng cùng mái tóc dài thướt tha. Đây cũng là một nữ tử thanh danh hiển hách, ngoài chủ tu Thiên Ma công pháp ra thì công pháp kiêm tu Huyền Âm cũng được nàng tu luyện tới lô hỏa thần thanh, xuất thần nhập hóa, lại có thêm một đầu băng long làm yêu sủng. Chính vì vậy nàng có một cái danh hào là Huyền Băng ma tôn.
Người còn lại thân thể cao gầy, da trắng mỹ mạo, khí chất lãnh diễm mà lộ ra một cỗ lệ khí khiến người ngoài hít thở không thông. Quần áo đơn giản màu đen có hắc khí nhàn nhạtquấn quanh, vừa nhìn là biết không phải tay vừa. Nữ tử này, đương nhiên là Thiên Ma có danh tiếng lớn nhất trong tam nữ.
Người tại đây đều ở trong lục vực cửu châu, cả đám đều là hạng người nổi danh, đều đã từng quen biết với Lôi Động. Có người thấy Lôi Động muốn tiến lên bắt chuyện nhưng vừa thấy tam nữ đằng sau hắn lại không khỏi hoảng sợ.
Ba người này có thể nói là tuyệt sắc, khí chất đều tự nhiên khác nhau, bất ngờ nhất là đều là cường giả Hóa Thần. Người nhận thức bọn họ không khỏi hít một ngụm lãnh khí vào trong bụng, thầm nghĩ vì sao đột nhiên mấy vị này lại tấn cấp Hóa Thần? Mà người không nhận ra lại càng bị dọa đến khiếp sợ, từ lúc nào trong đám nhân loại lục vực cửu châu lại thêm nữ cường giả đỉnh phong như thế? Hơn nữa một lần ra ba người liền?
Nhưng càng khiến kẻ khác kinh hãi không hiểu chính là, sau khi ba nữ tử Hóa Thần ra thì… lại có thêm hai vị Hóa Thần khác bay ra. Một vị là lão giả mặc hắc bào, khí chất nham hiểm mà hung ác, còn người kia là một thanh niên mặt trường bào màu xanh, có chút dáng vẻ giống tám phần mười Lôi Động.
Năm, năm cường giả đỉnh phong sao? Không, là sáu. Ở đây mọi người đều đã từng quen biết với Lôi Động, hiện giờ đều hiểu Lôi Động sở hữu một con khôi lỗi cấp Hóa Thần có sức chiến đấu không tầm thường, đó cũng tương đương là một cường giả đỉnh phong. Bởi vậy cho nên trên chiếc phi xa vừa hạ cánh xuống này có tới sáu cườnggiả Hóa Thần. Nhất là Lôi Long toàn thân thanh bào đã là Hóa Thần sơ giai đỉnh phong,chỉ cách Hóa Thần trung giai còn một bước không xa nữa.
Mặc kệ là mới tấn lên Hóa Thần hay là Hóa Thần đã lâu, phàm là Hóa Thần thì đều không phải là loại đơn giản. Người ta một hơi thở ra sáu Hóa Thần, tổ hợp này quả nhiên có thực lực cường đại dị thường.
- Ca ca.
Tiểu U sớm đã chờ đợi Lôi Động lâu ngày, hiện giờ không nhịn được, thân hình hóa thành một đoàn sương phiêu nhiên bay tới trước mặt Lôi Động, vô cùng thân thiết ôm lấy hắn, vui mừng nói:
- Ca ca, cuối cùng ngươi cũng tới, Tiểu U nhớ ngươi muốn chết, vài lần đi qua Minh vực mà sao không tới gặp ta?
Con mắt Lôi Động thoáng nhìn lại, thấy khí tức trên người Tiểu U vô cùng khổng lồ, hắn thân cận như vậy cũng cảm giác được một tia uy áp. Hắn không khỏi cười hoạt kê, nhẹ nhàng vuốt mái tóc của nàng.
- Tiểu U, không nghĩ tới từ biệt không đến trăm năm, ngươi đã tấn cấp tới Hóa Thần rồi? Hay, hay lắm. Nha đầu ngốc, cũng không phải ta không chịu đến gặp ngươi. Mấy năm nay tiền bối quỷ đế nói ngươi một mực bế quan trùng cấp Hóa Thần, như vậy ta cũng không nên tùy tiện tới quấy rối ngươi tu luyện a.
U Minh quỷ đế tìm kiếm truyền nhân đã lâu, hắn sớm chuẩn bị tiến trình và thiên tài địa bảo cho đệ tử tu luyện. Tiểu U từ nhỏ cho tới bây giờ đều được đốc thúc mau chóng tiêu hóa mấy thứ hắn chuẩn bị hồi trước.
Đương nhiên đây là chuyện tốt, Lôi Động cũng rất thức thời không đi quấy rối nàng tu luyện. Người ta đều nói thiên linh quỷ tấn cấp rất nhanh, thế nhưng như này dường như có chút quá nhanh đi? Lôi Động cũng hơi giật mình, không ngờ tuy còn nhỏ có thể vượt qua hành trình sâu như vậy.
- Tiểu U muội muội, lát nữa nói chuyện với Lôi Động, hắn còn rất nhiều chuyện cần phải hoàn thành.
Chính thê của Lôi Động bên kia thả ra một câu nói dịu dàng, Đinh Uyển Ngôn nhẹ nhàng đưa tay vẫy Tiểu U lại:
- Qua đây nào, mấy tỷ muội chúng ta nói chuyện.
Đối với Đinh Uyển Ngôn dịu dàng, Tiểu U vừa kính lại vừa sợ, cảm giác nàng giống như vừa là tỷ tỷ vừa là mẫu thân. Dù sao Đinh Uyển Ngôn dịu dàng đã từng đào nàng ra từ trong đống quỷ kém cỏi, là ân nhân của cuộc đời nàng.
Tiểu U ngượng ngùng vội vàng nhảy ra khỏi lòng Lôi Động, cung kính hành lễ trước mặt Đinh Uyển Ngôn nói:
- Tiểu U ra mắt Uyển Ngôn tỷ tỷ.
Đinh Uyển Ngôn cũng tỏ ra khí độ dịu dàng cực điểm, kéo lấy tay Tiểu U bắt đầu hỏi han ân cần.
Lôi Động cũng không để ý tới đám nữ nhân này, dù sao ở đây đều là cường giả đỉnh phong, phần nhiều là tiền bối lão niên. Hắn đơn giản cất bước giống như súc địa thành thốn tới trước mặt chư vị lão tiền bối, động tác như mây bay nước chảy cực kỳ lưu loát sinh động, không chút khí tức nóng giận nào, có thể thấy được hiện giờ Lôi Động nắm Không Gian Pháp Tắc trong tay đã đến cảnh giới cực cao. Ở trước mặt đám cường giả Hóa Thần thi triển ra cũng không hề có vẻ xấu hổ như múa búa trước mặt Lỗ Ban.
Đừng nói là người Hóa Thần sơ giai, cho dù là U Minh quỷ đế cùng với Luyện Ngục Ma Vương nhìn cũng không nhịn được cả kinh, cả hai quay sang nhìn nhau. Phỏng chừng đều thầm nghĩ trong lòng tiểu tử này càng lúc càng khiến người ta không xem thấu. Hắn nắm Không Gian Pháp Tắc trong tay đã đạt đến trình độ lô hỏa thần thanh, mặc dù U Minh quỷ đế nắm Không Gian Pháp Tắc trong tay cũng chỉ mới đạt được đến mức đó, còn cường giả cùng giai như Luyện Ngục Ma Vương thậm chí còn không bằng.
Đám người còn lại đều bị một chiêu tùy tiện của Lôi Động chấn kinh. Nhất là Tà Phượng và Lý trưởng lão đã từng giao thủ với Lôi Động, cả hai đều thầm nghĩ trong lòng nếu như trước đây Lôi Động đạt tới cảnh giới này, như vậy sợ rằng không thể làm gì được hắn.
- Vãn bối Lôi Động tham kiến chư vị tiền bối, hảo hữu.
Lôi Động cung kính hướng về mọi người làm lễ:
- Cũng cảm ơn chư vị sau khi nhận được Lôi mỗ truyền tin, tín nhiệm đi đến U Minh cung tham gia lần tụ hội này.
- Không dám không dám.
Lý trưởng lão hòa hợp nhất thể với khôi lỗi màu vàng đã nghĩ không thể khởi binh vấn tội Lôi Động được nữa, cảm giác dường như còn thua hắn một bậc, khiêm tốn hoàn lễ nói:
- Lôi đạo hữu cũng được công nhận là một trong những cường giả đỉnh phong, sao lại nói vãn bối được? Vừa rồi một bước đi của Lôi đạo hữu quả nhiên vô cùng xuất thần nhập hóa a.
Về phần Viêm Ma Vương, Huyền Xà càng không dám nhận lễ này của Lôi Động, vội vàng hoàn lễ.
Về phần Tà Phượng, con mắt liếc nhìn về phía đám nữ tử ở bên cạnh phi xa, cười ha hả nói:
- Lôi đạo hữu thực sự có phúc khí lớn a, kiều thê mỹ quyến, mỗi người đều không phải kẻ tầm thường, thật khiến người khác phải ao ước.
Lôi Động nghe vậy không khỏi cười khổ với Tà Phượng:
- Phượng đế chớ chê cười, không bằng giới thiệu một chút, vị đạo hữu này là…
Ánh mắt Lôi Động hướng về một hán tử trung niên ở bên cạnh Tà Phượng, một thân giáp trụ màu đen, áo choàng đỏ, khí độ bất phàm.
Đương nhiên, Lôi Động đã sớm đoán được thân phận người này, thế nhưng dù sao cũng phải lễ phép một chút, tiện thể dời đi trọng tâm câu chuyện.
- Lão long, tới đây, ta giới thiệu ngươi một chút. Vị này là người ngươi này nào cũng nhắc tới, phải rút gân lột da Lôi Động mới hả dạ, Lôi đại đương gia.
Tà Phượng nói vô cùng thản nhiên, thế nhưng tráng hán mặc hắc giáp kia không khỏi đổ mồ hôi trên trán ròng ròng.
Hắn cấp bách bước lên phía trước hai bước, lộ ra vẻ khờ khạo mà xấu hổ cười nói:
- Lôi lão đệ, đừng nghe Phượng đế nói đùa. Tại hạ Long Thiên Thu, tạm thời làm thủ lĩnh của Ma Long tộc trong Minh vực. Đã từng nghe qua đại danh đỉnh đỉnh của Lôi lão đệ, hôm nay gặp mặt quả nhiên trăm nghe không bằng mắt thấy a. Nếu như Lôi lão đệ không chê, cứ gọi ta một tiếng lão Long giống như Tà Phượng đi.
Nói xong, Ma Long đế có chút hận thấu xương. Mặc dù lần này bị Tà Phượng kéo tới thế nhưng Long Thiên Thu luôn bất mãn với Lôi Động đến muộn năm lần bảy lượt. Chỉ là khi hắn nhìn thấy năm cường giả Hóa Thần ở phía sau Lôi Động liền lập tức hiểu được tình thế. Quyết định dù có chết cũng không thể làm địch với Lôi Động, người ta có bản lĩnh thực sự và thế lực riêng, cũng không phải dựa vào U Minh quỷ đế, dựa vào là con rể của U Minh quỷ đế làm gì. Lôi Động cũng không phải loại người cáo mượn oai hùm, dựa vào U Minh quỷ đế để gây chuyện thị phi.
- Thì ra Long huynh chính là một trong tứ đế đỉnh đỉnh đại danh tại Minh vực, Ma Long đế của bộ tộc Ma Long?
Lôi Động cũng tỏ ra thần sắc giật mình:
- Quả nhiên là ngưỡng mộ đã lâu, ngưỡng mộ đã lâu, hôm nay gặp mặt Long huynh không hổ là xưng hào Ma Long đế, khí độ bất phàm.
Người ta đã chủ động bày tỏ giao hảo yếu kém ra, tự nhiên Lôi Động cũng sẽ cho hắn mặt mũi. Dù sao hiện giờ tất cả đoàn kết thì mới là vương đạo.
Nói chuyện tào lao với Ma Long đế vài câu xong, Lôi Động bắt đầu chuyển sang những người khác, vì như Dạ Xoa vương mà trước đây hắn vẫn tôn kính. Vừa nhìn thấy Dạ Xoa vương, ngữ khí của hắn đột nhiên trở nên thâm bất khả trắc, có chút hơi giật mình nói:
- Tiền bối, chẳng lẽ…
Dạ Xoa vương tâm tình cũng vô cùng tốt, hắn nở nụ cười lộ hàm răng trắng bóc ra, vỗ vai Lôi Động cười nói:
- Ngươi đoán không sai, nhờ phúc của ngươi, ta đã đột phá đến cảnh giới Hóa Thần trung giai, hơn nữa lại càng thêm củng cố vững chắc.
Từ khi hắn thu được một lọ Sinh Mệnh Thần Thủy từ tay Lôi Động liền bắt đầu sử dụng một vài thiên tài địa bảo, thử bế quan trùng kích một phen. Tuy rằng tỷ lệ này chỉ có ba bốn thành thế nhưng vận khí của hắn khá tốt, thuận lợi xông lên Hóa Thần trung giai.
Đừng xem thường một tầng này, Hóa Thần trung giai và sơ giai, tuy rằng cả hai đều là cường giả đỉnh phong thế nhưng địa vị và thực lực đều khác biệt nhau. Trước đây hắn nhiều lắm chỉ có thể thắng loại cường giả vừa mới tiến vào Hóa Thần sơ kỳ không lâu, nhưng hiện giờ đã có thể lấy một địch hai, còn thắng dễ dàng. Đây là khác biệt lớn tới đâu?
- A? Tên kia, ngươi lấy được chỗ tốt gì từ Lôi Động mà có thể giúp ngươi tấn cấp trung giai vậy?
Luyện Ngục Ma Vương năm đó cũng từng xông qua ải này, đương nhiên biết rõ độ khó trong đó, nó không thua kém gì tấn cấp từ Nguyên Anh đỉnh phong đến Hóa Thần sơ giai. Chính vì vậy hắn mới hỏi như thế.
- Sao?
Dạ Xoa vương có chút do dự, hắn không biết có nên nói hay không. Tuy rằng Dạ Xoa vương rất ngưu thế nhưng đối mặt với Luyện Ngục Ma Vương cường đại, ở nhiều chỗ còn hơn mình một chút, Dạ Xoa vương không muốn đắc tội, hắn không thể làm gì khác hơn là quay sang Lôi Động nhờ xin giúp đỡ.
- Ha ha, Ma Vương tiền bối.
Lôi Động bắt chuyện nói:
- Cũng không phải chuyện gì to tát, chỉ là một lọ Sinh Mệnh Thần Thủy mà thôi.
Sinh Mệnh Thần Thủy? Một số người nghe được không khỏi lộ ra thần sắc giật mình.
Thứ này chính là đồ tốt, có thể rèn luyện Nguyên Thần, thậm chí có thể giúp đỡ người ta đột phá. Đương nhiên lần đầu tiên dùng sẽ có hiệu quả tốt nhất, thế nhưng thứ này là đặc sản của Dực Thần tộc. Mà Dực Thần tộc lại vô cùng bài ngoại và keo kiệt, cũng vô cùng nổi danh. Muốn lấy được một lọ Sinh Mệnh Thần Thủy từ tay Dực Thần tộc không phải chuyện tình dễ dàng.
Đương nhiên người ở đây cũng có được Sinh Mệnh Thần Thủy. Tổng cộng Lôi Động có năm bình Sinh Mệnh Thần Thủy, trong đó một lọ cấp cho Thiên Ma dùng. Bốn bình khác một cho Dạ Xoa vương, một cho Lý trưởng lão còn một lọ cho U Minh quỷđế, một lọ cuối cùng trước đây Lôi Động muốn cấp cho Lôi Long. Thế nhưng Lôi Long lại cho rằng trước đây hắn ăn Hồn quả như cơm bữa, không cần thiết phải luyện nguyên thần nữa. Chính vì thế cho nên lọ cuối cùng Lôi Động cho Huyền Xà.
Chỉ là tên gia hỏa Huyền Xà không dám nuốt một mình, hắn quay đầu đưa cho Tà Phượng. Còn giúp Lôi Động nói tốt, bảo tổng cộng có ba bình, trong đó một bình Lôi Động cấp cho Tà Phượng. Hắn thật ra là một người cực kỳ thông minh, biết có cơ hội theo Lôi Động mới là lựa chọn tốt nhất, bởi vậy hắn cực lực kéo gần quan hệ giữa Lôi Động và Tà Phượng, hơn nữa lại bán một phần nhân tình cho Tà Phượng, còn để Lôi Động nghĩ tiểu đệ này không tồi. Về phần Sinh Mệnh Thần Thủy, tuy rằng trân quý thế nhưng hắn tin tưởng, lấy thủ đoạn của Lôi Động sớm muộn sẽ có càng nhiều hơn, đến lúc đó biết hắn tặng cho Tà Phượng, nếu dư chắc chắn sẽ để cho hắn một lọ.
Bởi vậy có thể thấy được tên gia hỏa Huyền Xà đi theo Lôi Động lăn lộn một thời gian dần dần cũng giảo hoạt hơn rất nhiều.
Về phần Lôi Động vì sao không để cho người một nhà sử dụng, bởi vì hắn nghĩ mặc dù Sinh Mệnh Thần Thủy thần kỳ thế nhưng lại có lẫn tinh khí hỗn độn bên trong. Lấy ra tạo nhân tình so với chính mình uống thì tốt hơn nhiều.
Dù sao đi nữa, chỉ cần Dực Thần tộc không bị diệt, chỉ cần thực lực của chính mình cường đại thì còn lo không kiếm được Sinh Mệnh Thần Thủy sao? Lôi Động nghĩ vậy cảm giác lúc này mình cũng có thể làm thêm lần nữa.
- Ta kháo, ngươi còn có Sinh Mệnh Thần Thủy không? Cho ta một lọ đi, sẽ bảo đảm cho ngươi thỏa mãn, ngươi không phải muốn linh thạch sao? Gần đây ta đã thu thập được một ít!
Luyện Ngục Ma Vương thoáng động tâm, Sinh Mệnh Thần Thủy là thứ hắn đã từng giao dịch với Dực Thần tộc qua, thế nhưng Dực Thần tộc người ta mắt cao hơn đỉnh, không bán cho hắn mặt mũi, hắn cũng không thể có được.
Nghe Lôi Động có được thứ này vì sao lại không động tâm? Thứ này dùng lần đầu có thể hỗ trợ đột phá bình cảnh trên diện rộng.
Lôi Động cười khổ lắc đầu:
- Ma vương tiền bối, vật này ta tổng cộng chỉ có được ba bình, thật sự không còn. Nếu không ta sẽ đưa cho tiền bối một lọ, chính là điều đương nhiên.
- Như vậy sao?
Luyện Ngục Ma Vương có chút thất vọng lắc đầu, chỉ là hắn lại chợt phấn chấn lên:
- Đám cường giả chúng ta tụ họp ở đây cả đống người. Ai nấy đều nhàn rỗi cả, không bằng cùng nhau đến chém giết địa bàn đám điểu nhân kia, đoạt chút Sinh Mệnh Thần Thủy rồi về phân chia nhau thế nào?
Trên mặt Lôi Động hiện hắc tuyến, bảo các ngươi tới đây không phải để đi đoạt Sinh Mệnh Thần Thủy. Muốn cướp thứ này không phải lao sư động chúng như vậy. Chỉ là lời của Luyện Ngục Ma Vương vừa nói ra, đã có người bắt đầu chăm chú hẳn lên, có chút ý tứ một động thủ.
Để tránh tình hình càng thêm phức tạp, Lôi Động ho khan hai tiếng, nghiêm mặt nói:
- Ma vương tiền bối, Sinh Mệnh Thần Thủy chỉ là thứ nhỏ nhoi. Chuyện hiện giờ của chúng ta mới là đại mưu. Để một ít lợi nhỏ làm bại lộ chuyện tình chúng ta lén liên minh sẽ đánh rắn động cỏ, có chút cái được không bù nổi cái mất. Không bằng như này, chờ đến khi chúng ta làm xong, nếu Nhược tiền bối còn hăng hái sẽ tiến nhập vào Quang Minh Thánh vực, thống khoái cướp bóc?
Luyện Ngục Ma Vương cũng không phải kẻ ngốc, được nhiên biết cân nặng nhẹ. Nhất là sau khi nghe được nửa câu sau của Lôi Động, có chút tâm hoa nộ phóng, hung hăng vỗ vai Lôi Động, cười lớn nói:
- Hảo tiểu tử, ta thích tính tình này của ngươi. Chờ chúng ta xong xuôi đại sự sẽ đi thu thập đám điểu nhân mắt cao hơn người kia. Cướp hết không để lại chút lân phiến giáp nào. Thống khoái, quả nhiên là thống khoái. Tiểu lão đệ, ta xem trọng ngươi, không hổ danh ngay cả bảo bối của lão ma ta cũng dám đoạt.
Người không biết nội tình nghe đến đây đều trợn tròn mắt, gia hỏa Lôi Động dĩ nhiên còn đoạt lấy đồ vật gì đó của lão ma Luyện Ngục? Đáng sợ nhất là còn có thể sống êm đẹp với nhau, xưng huynh gọi đệ cùng với Luyện Ngục Ma Vương, bàn bạc đại kế, ngưu, thực sự quá ngưu a.
- Được rồi, ở đây là giữa không trung, đứng chỗ này không tiện để nói nhiều. Trở lại U Minh cung của ta, mọi người cùng nhau thương thảo đại kế.
U Minh quỷ đế tăng thêm hào cảm với Lôi Động vài phần, nguyên vốn tưởng rằng hắn đoạt được rất nhiều Sinh Mệnh Thần Thủy, thế nhưng lúc này nghe được mới biết chỉ có ba bình. Một lọ dùng để cứu nguoi, một lọ cho Dạ Xoa vương có ân với hắn, còn lọ cuối cho chính mình. Mà chính hắn và thê thiếp cũng không hề sử dụng. Ừm, phần nhân tình này cũng không nhỏ.
Mà Tà Phượng cũng cảm giác vui vẻ trong lòng, ba bình cho chính mình một lọ, nói vậy địa vị của mình trong lòng Lôi Động cũng không thấp a. Ngay cả Lý trưởng lão cũng cảm khái, quả nhiên Lôi Động tin ngươi, có ba bình Sinh Mệnh Thần Thủy liền cấp chính mình một lọ, hảo cảm đối với Lôi Động cũng tăng lên rất nhiều.
Đám người này đều là cường giả đỉnh phong, có được chỗ tốt đều biết đạo lý hạ thấp mình xuống, không ai có khả năng xông pha giữa thế giới lấy được Sinh Mệnh Thần Thủy như Lôi Động.
Sau khi vui vẻ một hồi xong, đoàn người tiến nhập vào U Minh cung.
U Minh cung của quỷ đế là một cung điện cực lớn, ở chính giữa là một gian phòng khách khổng lồ, lại có thêm trận pháp, thương nghị đại sự ở đây không sợ bị người khác nghe lén. Càng không sợ bị người khác đánh, hiện giờ ở đây có nhiều cường giả Hóa Thần tề tụ như thế, ai dám chạy tới nghe trộm thuần túy là tìm cái chết. Dựa theo thânphận địa vị mà phân cao thấp, tất cả mọi người đều ngồi xuống. Lôi Động bảo chínhmình tu vi mới chỉ có Nguyên Anh cao giai, tuổi tác lại nhỏ cho nên khiêm tốn ngồi xuốngghế hạng bét, khiến cho một đám lão đại kia tăng thêm nhiều hảo cảm.
- Lôi Động, trước tiên ngươi nói tình huống cụ thể đi.
U Minh quỷ đế và Luyện Ngục Ma Vương cường đại nhất ngồi ở vị trí chính giữa. Quỷ đế mở lời đầu tiên:
- Ở chỗ này có rất nhiều các đạo hữu không biết tình huống cụ thể.
- Vâng, U Minh tiền bối.
Lôi Động nhìn bốn phía xung quanh một chút, ở đây đều là cường giả Hóa Thần. Bao gồm cả U Minh quỷ đế, Luyện Ngục Ma Vương, Tà Phượng, Ma Long đế, Huyền Xà, Dạ Xoa vương, Viêm Ma Vương, Lý trưởng lão, Lôi Long, Đông Phương Phức, Đinh Uyển Ngôn, Thiên Ma, Tiểu U, tính cả chính mình nữa tổng cộng có mười lăm cường giả đỉnh phong. Số lượng Hóa Thần kỳ có quy mô lớn như vậy tập kết cùng một chỗ từ trước tới giờ cũng là điều cực kỳ hiếm thấy. Mà để Lôi Động vô cùng tự hào chính làngoại trừ bộ phận người bên ngoài ra thì có thể nói còn lại đều là người một nhà. Màngười ngoài cũng trong phạm vi Lôi Động cảm giác đủ đoàn kết. Để Luyện NgụcMa Vương, Ma Long đế, Lý trưởng lão còn có U Minh ma tôn tới, đó chính làphương châm đoàn kết tất cả lực lượng có thể có của Lôi Động.
Mọi người ở cùng một chỗ cùng mưu tính đại sự, thành công thì lợi ích cùng chung, sẽ chia phần công bằng. Mà cùng nhau làm việc sẽ hình thành nên một mối quan hệ đặcthù. Về phần U Minh ma tôn, tuy nói bọn người Lôi Động xuất thân từ Âm Sát tôngthế nhưng dù sao cũng là lão tiền bối, bản thân mọi người tiếp xúc không nhiều lắm, không có tình cảm quá sâu đậm, chỉ có thể tạm thời phân vào hàng ngoại nhân.
Lôi Động nói lại rõ ràng trận chiến giữa Thần Hi đại lục và Bạch Giáp Quân vô cùng tỉ mỉ. Còn mới nói hai câu, Ma Long đế đã giật mình nói:
- Cái gì, đội quân hơn một nghìn Nguyên Anh? Bạch Giáp Quân? Không có khả năng, đối thủ là Thần Hi Vương, nổi danh là quả hồng mềm dễ bóp, thế nào lại có khả năng tập kết quân đội một nghìn Nguyên Anh?
- Câm miệng.
Tà Phượng có chút bực mình:
- Lão Long, có chuyện nên nói có chuyện không nên nói. Ta và Lôi Động đã tiếp xúc qua rất nhiều, cũng hợp tác qua nhiều lần. Từ trước tới nay Lôi Động không phải hạng người nói năng bậy bạ. Hắn nói có chính là có.
Tà Phượng vốn là nhân vật Hóa Thần sơ giai đỉnh phong, trước đây Lôi Long và nàng giao thủ bị nàng đánh cho thảm liệt. Mà sau khi được Lôi Động cấp cho bình Sinh Mệnh Thần Thủy kia, nàng cũng giống như Dạ Xoa vương thuận lợi tấn cấp Hóa Thần trung giai. So với Ma Long đế còn mạnh hơn một bậc. Bởi vậy đối với chuyện nàng quát chính mình chỉ khiến Ma Long đế hơi chút kinh ngạc, vuốt mũi cười gượng hai tiếng, sau đó im miệng.
Nhưng những người còn lại dùng ánh mắt cực độ ám muội nhìn Lôi Động và Tà Phượng, thấy vậy Tà Phượng không khỏi hoảng hốt trong lòng, mạnh miệng nói:
- Nhìn cái gì vậy? Lẽ nào ta nói sai sao? Lôi Động vốn là một người vô cùng thủ tín.
- Phải phải, quả thật Lôi Động rất thủ tín.
Dạ Xoa vương nở nụ cười ha ha nói:
- Chỉ là dường như Phượng đế cũng rất giảng nghĩa khí a, nói tốt cho Lôi Động.
Cả đám cáo già đều cười phá lên, có thể ngồi tại đây đều không phải kẻ ngu ngốc, Tà Phượng tiểu nữ nhi ôm ấp tình cảm có cảm giác dị thường với Lôi Động, ai lại không hiểu chứ?
Cả đám đều có chút kính phục Lôi Động thêm vài phần, tiểu tử này quả nhiên bản lĩnh giỏi a, không nói không rằng lay động được Tà Phượng. Mấy người quan hệ tốt đều dùng ánh mắt trắng trợn soi mói Lôi Động một phen, lộ ra dáng vẻ tươi cười bí ẩn của nam nhân.
- Phu quân, lúc nào mới để Tà Phượng tỷ tỷ về đoàn tụ a? Ngươi để nàng một mình lưu lạc bên ngoài như vậy không phải chuyện tình tốt.
Chính thê Đinh Uyển Ngôn của Lôi Động cũng nhìn ra có chút kỳ lạ, cười tủm tỉm mà bất động thanh sắc truyền âm với Lôi Động.
Ta chết mất, Lôi Động không khỏi choáng váng đầu óc, cả đám bát nháo thế này sẽ tạo thành tổ chức gì đây? Lôi Động đương nhiên biết hiện giờ không phải thời gian tốt, hắn vội vàng dời đi lực chú ý nói:
- Long huynh chất vấn không sai, trước đây ta cũng vô cùng khiếp sợ, không thể tin được hắn dĩ nhiên sở hữu quân đội Nguyên Anh, có thể làm ra quy mô như vậy, tin tưởng trong các vị ở đây, ngoại trừ Luyện Ngục Ma Vương tiền bối miễn cưỡng đủ sức ra thì người còn lại đều không làm được.
Đối với lời này của Lôi Động không một ai phản bác, dù sao hắn nói chính là sự thực.
Ngay cả Luyện Ngục Ma Vương cũng nhíu mày nói:
- Thành lập một chi quân đội hơn một nghìn Nguyên Anh dưới trướng, ta cũng chỉ có thể miễn cưỡng làm được. Thế nhưng bên trong quân đội sẽ không có nòng cốt, Lôi Động, ngươi nói tiếp đi.
Lôi Động cũng không hề kiêng kỵ điều gì, kể lại chuyện tình từ đầu đến cuối ra, dùng mưu kế để tiện bề hành động… những thứ moi được từ Thần Hi Vương cũng không hề cấm kỵ nói ra:
- Bởi vậy vãn bối suy đoán, hiện giờ Nhâm Thâm Uyên nắm giữ Thâm Uyên vực hiện giờ chắc hẳn nắm giữ thứ gì đó. Mà căn cứ vào bản thân Thần Hi Vương thôi đoán ra, Thâm Uyên chi chủ nắm giữ ít nhất hai loại gì đó. Một là thiên tài địa bảo có thể đề thăng tu vi tu sĩ trên diện rộng. Hai là thần vật có thể chưởng khống cường giả Nguyên Anh trong tay. Vật ấy, ta đã từng giải phẫu một tử thi Bạch Binh Giáp xong, móc ra thứ gì đó từ Nguyên Anh hắn.
Nói đoạn, Lôi Động lấy ra một thứ đen như mực trong nhẫn trữ vật, đây là một tiểu thú hình thù kỳ quái có xúc tu tua tủa bên ngoài, chỉ vào nó nói:
- Chư vị tiền bối đạo hữu, mọi người đều có kiến thức rộng rãi, hẳn là biết được vật này là gì.
- Đoạt Tâm Ma?
Luyện Ngục Ma Vương hít một ngụm lãnh khí vào trong người, kêu lên. Về phần U Minh quỷ đế đã sớm biết tiền căn hậu quả nên không tỏ ra quá kinh ngạc.
Đoạt Tâm Ma, thứ này khiến mọi người vừa kinh vừa sợ, hiện giờ đã sớm tuyệt tích ở trong lục vực cửu châu. Trên thực tế thứ này vốn không phải bắt nguồn từ lục vực cửu châumà do Ma tộc cao giai mang tới, vật ấy có xú danh trên lịch sử, chuyên dùng để khốngchế cường giả.
Đoạt Tâm Ma lúc mới sinh ra hình quả trứng, có thể dùng một ít phương pháp đặc thù đem tế luyện, ví dụ như lệnh kỳ hoặc lệnh bài gì đó. Sau đó để vật ấy thâm nhập vào trong thần hồn của sinh linh, vật ấy sẽ lập tức thôn phệ thần niệm, chiếm giữ bên trong thần hồn.
Vật ấy không phải dùng khi chết, chờ người phải chết rồi mới cho vào mà là đoạt lấy bản thân, xâm lược tư tưởng, linh hồn của người sống. Thay thế nguyên chủ, cường hành sử dụng thân thể, đáng sợ nhất chính là thân thể và hồn phách bị Đoạt Tâm Ma khống chế, bản thân người bị khống chế vẫn vô cùng thanh tỉnh nhưng lại không cách nào tránh được, chỉ có thể trơ mắt nhìn thân thể chính mình và linh hồn làm trái ý nguyện, ngay cả tự sát cũng không được. Bởi vậy cái đó cùng Cửu U Phệ Hồn trùng hoặc Quỷ cổ của Lôi Động có chút khác nhau.
Hai thứ về sau thuộc về cấm chế uy hiếp, nếu như quyết đoán không e sợ cái chết thì vẫn có thể thoát.
Bởi vậy, Đoạt Tâm Ma bị cho rằng là một thủ pháp cấm kỵ, bị mọi người chống lại cũng là đương nhiên. Dù sao không ai muốn là một khôi lỗi sở hữu ý thức thanh tỉnh, không thể làm chủ bản thân của chính mình. Cái cảm giác đó nghĩ lại càng cảm thấy đáng sợ đến sởn tóc gáy.
Mà một khi bị Đoạt Tâm Ma chiếm lấy quyền điều khiển thân thể, tử vong sợ rằng đối với bọn họ mà nói là một loại hưởng thụ. Mà sau khi bị đoạt lấy linh hồn, cho dù thịt nát thân vong xong cũng tuyệt đối không có khả năng khôi phục lại, kể cả đoạt xá. Nói cách khác một ngày bị Đoạt Tâm Ma đoạt lấy thân thể, trên cơ bản không khác gì hình thần câu diệt.
Mà vật ấy có tính uy hiếp lớn nhất đối với ba loại người, phân biệt là cấp Nguyên Anh, cấp Hóa Thần cùng với cấp Luyện Hư.
Bởi vì các loại Đoạt Tâm Ma khác nhau có thể chống chế cường giả thuộc ba cấp bậc này, trước đây Ma tộc cao đẳng cũng dựa vào vật đó tạo thành một đại quân Đoạt Tâm Ma quét ngạng tứ phương khiến kẻ khác sợ hãi, cùng lúc đó, danh tiếng vật này cũng rất thối.
Chư vị ở đây cùng đều nhìn qua vật đó ở trong sách cổ. Hiện giờ đây là lần đầu tiên nhìn thấy thứ này.
- Một nghìn Bạch Giáp Binh đều thông qua Đoạt Tâm Ma khống chế sao?
Luyện Ngục Ma Vương cực kỳ ngưng trọng hỏi.
- Không sai.
Lôi Động cũng ngưng trọng nghiêm mặt nói:
- Đoạt Tâm Ma này thông qua một chiếc quân kỳ khống chế, mà quân kỳ kia đã bị ta luyện hóa rồi.
Con mẹ nó chứ, đây chẳng phải nói Lôi Động đã có thể xây dựng một quân đội Nguyên Anh rồi sao? Mọi người nhìn Lôi Động với một ánh mắt khác nhau. Ngay cả Luyện Ngục Ma Vương đều nói nếu làm ra một chi quân đội như vậy sẽ khiến nguyên khí của hắn đại thương.
Mà xây dựng quân đội cấp Nguyên Anh xong, loại uy lực này, mặc dù chỉ ngẫm lại cũng cảm thấy đáng sợ. Cho dù cường giả cấp bậc như Luyện Ngục Ma Vương, một khi gặp phải chi quân đội như thế cũng chỉ biết đi đường vòng, bằng không nếu một ngày bị vây ở bên trong, không nói chắc chắn sẽ chết thế nhưng nếu muốn chạy thoát sẽ phải trả một cái giá lớn.
Rất nhiều người đều ghét cái xú danh của Đoạt Tâm Ma từ trong xương cốt, thế nhưng đối với chuyện tình Lôi Động có một chi Bạch Giáp Binh như vậy lại không khỏi ước ao, hận người đó không là chính mình. Chỉ có điều Lôi Động đã nói cờ xí kia đã bị hắn luyện hóa, trừ phi hắn nguyện ý chủ động buông tha, nếu không không ai có khả năng làm gì được.
Nhưng hiện giờ Lôi Động đã không còn là gà mờ để người khác tùy ý nắm bóp nữa, lúc này hắn đã có một thực lực cường đại cùng với một thế lực lớn ở bên cạnh. Cho dù trên người mang dị bảo, có người muốn sát nhân đoạt bảo cũng phải suy nghĩ thật kỹ cho cái mạng nhỏ của mình trước.
Cho dù cường đại như Luyện Ngục Ma Vương cũng không dám có suy nghĩ gì với Lôi Động. Có thể thấy được Lôi Động từ từ biểu lộ thực lực cường đại của chính mình, đám cường giả đỉnh phong tại đây cũng đều nâng cao địa vị của hắn lên. Đối với chuyện hắn có bảo vật chỉ thầm ước ao đố kỵ, không dám mơ màng, người ta có tư cách và thực lực để sở hữu bảo bối.
- Lôi Động, những Đoạt Tâm Ma này đều là đê giai hết sao?
Luyện Ngục Ma Vương không khỏi có chút lo lắng hỏi:
- Ngươi đã nhìn thấy Đoạt Tâm Ma trung giai chưa?
Đoạt Tâm Ma cũng có phân biệt phẩm giai. Loại cùi nhất này chỉ có thể khống chế cường giả cấp Nguyên Anh, mà trung giai thì có thể uy hiếp đến Hóa Thần. Về phầncao giai kia, ở thời cổ đại đều có cái giá trên trời, nó có thể khống chế Luyện Hư kỳ.
- Không có.
Lôi Động bình tĩnh nói:
- Chỉ là nhìn từ việc Thâm Uyên chi chủ có thể dễ dàng xuất ra một nghìn Đoạt Tâm Ma giúp đỡ Thần Hi Vương chế tạo Bạch Giáp Binh, có thể suy đoán được hiện giờ trong tay Thâm Uyên chi chủ chắc chắn còn nhiều Đoạt Tâm Ma hơn nữa. Mà nhiều Đoạt Tâm Ma như vậy, tất nhiên sẽ có trung giai tồn tại, thậm chí cao giai cũng không bài trừ.
Thoáng cái, tất cả mọi người đều tỏ ra kinh sợ, trong lòng đều mừng thầm. Kinh sợ là vì Đoạt Tâm Ma quả thật rất nguy hiểm, mừng thầm chính là nếu như chính mình có được Đoạt Tâm Ma, thậm chí là Đoạt Tâm Ma trung giai, chẳng phải là…
Quả thật, tuy rằng vật ấy tà ác tới cực điểm, danh tiếng thối nát khiến kẻ khác sợ hãi thế nhưng họ chỉ sợ người ta dùng trên người mình. Nếu như mình dùng trên người người khác sẽ có tư vị khác hẳn. Trên thế giới này không có nhiều thánh nhân lắm, có được trứng Đoạt Tâm Ma mà không dùng đem phá hủy.
Yên lặng, yên lặng một hồi lâu, Tà Phượng có chút lo lắng nói:
- Lôi Động, nếu như Thâm Uyên chi chủ có thứ đó trong tay, hắn đã có không biết bao nhiêu thiên tài địa bảo liền, lại có Đoạt Tâm Ma để khống chế linh hồn. Sợ rằng hắn đã tích lũy được rất nhiều lực lượng rồi. Thực khó đối phó a.
Lời này của Tà Phượng cũng là tiếng lòng của không ít người tại đây.
Lôi Động cười ha ha, nhìn quanh bốn phía một chút rồi đạm nhiên nói:
- Chư vị, ta cũng biết hiện giờ Thâm Uyên chi chủ rất khó đối phó. Thế nhưng nếu như hiện giờ không làm gì thì sau này sẽ vô cùng khó khăn. Lúc đó chúng ta phải suy nghĩ nếu như Thâm Uyên chi chủ muốn đối phó chúng ta thì phải xử lý như thế nào?
Rất nhiều người chấn động thân thể, quả thật nếu như chính mình là Thâm Uyên chi chủ, sau khi đoạt được vật ấy sẽ phát triển thực lực của chính mình lớn mạnh. Sâu thì không dám nghĩ thế nhưng có thể khẳng định được một điều đó chính là không có khả năng đểđội quân tinh nhuệ này mốc meo ở nhà.
- Việc này là một nguy cơ nhưng cũng là một cái kỳ ngộ.
Lôi Động lạnh lùng nói:
- Nếu như đoạt được, mỗi thành viên trong liên minh chúng ta sẽ bạo tăng thực lực.
- Lôi Động, việc này, sợ rằng sẽ vô cùng nguy hiểm đi?
Ma Long đế nghe bên trong Thâm Uyên vực chính là long đàm hổ huyệt. tâm trạng có chút rút lui:
- Nếu như Thâm Uyên chi chủ đã có quân đội trên vạn Nguyên Anh thì sao? Chúng ta một đường xông vào chẳng lẽ đi chịu chết ư?
Có người phản đối cũng nằm trong dự liệu của Lôi Động. Ma Long đế và Lôi Động không có quan hệ với nhau, nói không còn dễ nghe, thậm chí bên trong còn có chút cừu hận. Mà Ma Long đế không có tham vọng quá lớn, tâm tư của hắn cầu bình ổn nhiều hơn.
- Lão Long, ngươi không đi cũng không ai ép ngươi đi.
Tà Phượng rất bất mãn với minh hữu của chính mình, Ma Long đế nói ra lời này khiến nàng cảm giác có chút mất mặt với Lôi Động. Dù sao là nàng khuyến khích Lôi Động mời Ma Long đế tới, hừ lạnh nói:
- Vừa rồi Lôi Động đã nói qua, hiện giờ không đi đối đầu với Thâm Uyên chi chủ, sớm muộn hắn tích súc thực lực xong cũng sẽ tới đối phó chúng ta.
- Lôi Động, việc này rất quan trọng, chúng ta có nên vứt bỏ chút hiềm ngại, phát thiệp mời tới những cường giả còn lại khác đến đây tập kết thương thảo đối phó với Thâm Uyên chi chủ không?
Lý trưởng lão Vạn Khôi môn cũng lo lắng trong lòng, trầm giọng nói:
- Đối phó với Thâm Uyên vực là mọi người bụng làm dạ chịu. Nhưng đối với những người khác mà nói cũng phải phân ra một phần trách nhiệm, ví dụ như Tu La vực, Huyền Băng vực cùng với nhân loại cửu châu chúng ta.
- Ha ha, trước tiên mọi người an tĩnh một chút.
U Minh quỷ đế đi ra hóa giải, đạm nhiên nở nụ cười:
- Đối với Lôi Động, ta cậy già lên một chút, ta đã từng nhìn hắn lớn lên. Hắn so với bất kỳ ai trong chúng ta đều quý trọng tính mệnh của mình hơn. Nếu hắn đã mời mọi người qua đây, khẳng định đã có phần nắm chắc, chỉ cần dựa vào đám người chúng ta có thể đối phó với Thâm Uyên vực. Nếu như nhiều người thêm chẳng phải khi phân chia chiến lợi phẩm sẽ mất đi nhiều sao? Đương nhiên, nếu có người nguyện ý buông tha chiến lợi phẩm của mình, chuyển giao cho người khác thì ta cũng không cần phải hai lời. Nói chung, U Minh quỷ đế ta rất tín nhiệm Lôi Động, tin tưởng hắn đã lo liệu đầy đủ mọi chuyện. Mọi người chỉ cần làm tốt bổn phận của mình, đến lúc đó liền chờ phân chia chiến lợi phẩm thôi.
Dù sao U Minh quỷ đế cũng là lão tiền bối, khi nói ra khiến sợ hãi trong lòng mọi người tiêu tán đi quá nửa.
- Về điểm ấy ta rất đồng ý với lão quỷ. Lôi tiểu tử vô cùng xảo trá, hắn không có khả năng đùa giỡn với tính mệnh của chính mình, càng không có khả năng để nương tử và đồng bọn của chính mình đi thiêu thân.
Rốt cục Luyện Ngục Ma Vương cũng nhìn ra bản chất. Chỉ thấy hắn tự tin cười nói:
- Hơn nữa, tiểu tử này có thể đoạt được thứ đó từ tay lão ma ta, cuối cùng ta còn không làm gì được hắn. Như vậy có thể nhìn ra tiểu tử này không phải kẻ đầu đường xó chợ.
Con mẹ nhà ngươi, không phải chỉ đoạt một lần thôi sao? Không cần phải há miệng nhắc đi nhắc lại như thế chứ? Lôi Động sớm đã hiện hắc tuyến trên trán.
Theo âm thanh của Luyện Ngục Ma Vương hạ xuống, tất cả mọi người đều tập trung chú ý vào người Lôi Động, bọn họ cũng không tin Lôi Động đi bắn tên không có mục đích.
Lần hành động này cho dù không nắm chắc toàn phần nhưng tỷ lệ thành công tám phần mười vẫn phải có.
Chỉ cần có tỷ lệ tám phần mười thành công đã đủ để làm liều. Nói chung không ai nguyện ý ngồi xem Thâm Uyên chi chủ dùng Đoạt Tâm Ma để thống nhất lục vực cửu châu.
Nếu hiện giờ có nắm chắc, vì sao không đánh? Không ai nguyện ý chờ người ta đánh tới trên đỉnh đầu của mình rồi mới phản kích lại. Huống chi lần này thành công thì mọi người sẽ có chỗ tốt bất tận. Cho dù không có thiên tài địa bảo và Đoạt Tâm Ma thế nhưng bên trong Thâm Uyên vực có thiếu tài phú được sao?
Ở đây đều là hạng người hào kiệt một phương, nếu như nói về chuyện tình sát nhân đoạt bảo, phỏng chừng ai cũng đều đã từng trải qua chuyện này. Bởi vậy mặc dù muốn đi Thâm Uyên vực nhưng ai cũng có tâm lý gánh vác ở trong lòng, huống chi bên trong Thâm Uyên vực rất quỷ dị và đặc thù, rất nhiều người bên ngoài đều cảm thấy chán ghét nơi đây.
Thấy U Minh quỷ đế và Luyện Ngục Ma Vương đều khiến tràng diện khuất phục, Lôi Động cũng không biểu tình quá lớn, bình thản nói:
- Cảm ơn hai vị tiền bối bênh vực lẽ phải, chính xác, Lôi mỗ nếu không có chút nắm chắc sẽ không có khả năng gọi mọi người tới chịu chết. Ở chỗ này ta có thể hướng mọi người bảo chứng một điểm đó là tuyệt đối không coi người nào là pháo hôi để phân biệt đối xử.
- Chỉ là nếu một khi đã tham gia liên minh, đi hoặc lui hoặc lâm chiến không phục tùng mệnh lệnh, vậy đừng trách Lôi mỗ quân pháp vô tình. Ở chỗ này Lôi mỗ còn muốn hỏi một chút, người nào không muốn tham gia minh ước đều có quyền rời đi. Nếu có xin mời bước ra, nếu không sau khi Lôi mỗ công bố kế hoạch sẽ không có quyền rời khỏi nữa.
Trong lúc nói, Lôi Động nhìn quanh một phen, vừa nói vừa nâng khí thế của mình dâng lên.
Đương nhiên hắn có thể làm như vậy cũng căn cứ vào thực lực hiện giờ của hắn, xưa đâu bằng nay, huống chi đại bộ phận ở đây đều là người một nhà.
Tuy rằng lời nói của Lôi Động khiến người khác cảm giác bị kiềm hãm thế nhưng tất cả mọi người đều là người từng trải, hoặc là tán tu hoặc là sở hữu thế lực lớn đều vô cùng rõ ràng. Nếu như lâm chiến không nghe chỉ huy, chia bè xẻ phái thì sẽ có tràng cảnh gì? Đúng vậy, chuyện này là bắt buộc không thể lăn tăn, ngay cả Luyện Ngục Ma Vương một khi đã xác nhận theo minh ước thì phải hành sự theo quân pháp, nếu không liên minh này có khác gì đám ô hợp kia chứ? Lôi Động cường ngạnh khiến cho mọi người cảm giác rất có lòng tin vào hành động lần này. Nếu như Lôi Động tạm thời nhân nhượng vì lợi ích toàn cục mới khiến mọi người thấy lo lắng.
- Lôi Động nói rất đúng, nếu đã là đại sự tất nhiên phải kèm theo quân kỷ thật chặt, bằng không cho dù chúng ta cường thịnh hơn cũng chỉ là một đám ô hợp mà thôi.
Dạ Xoa vương trước đây vẫn giao hảo tốt với Lôi Động trầm giọng đệm lời.
- Không sai, nếu như Lôi Động chỉ huy, ta nguyện ý tiếp thu quân quy vô điều kiện.
Tà Phượng cũng đáp.
Các cường giả khác cũng đều biểu thị tán thành, lần hành động này phải có một người chỉ huy hành động thống nhất. Từ biểu hiện bên ngoài có vẻ như U Minh quỷ đế và Luyện Ngục Ma Vương hợp nhưng trên thực tế, Lôi Động mới thích hợp để đảm nhiệm vị trí tổng chỉ huy liên minh này. Hai người kia đều là cường giả tuyệt thế, Hóa Thần trung giai đỉnh phong, uy vọng lớn lao nhưng sợ rằng một trong hai bọn họ chỉ huy người còn lại sẽ không chịu phục.
Mà Lôi Động, ngoại trừ lý giải chân tướng rõ ràng ra, còn là người khởi xướng lần tụ hội này, triệu tập mọi người đến đây. Quan trọng nhất là hắn cũng không phải một người yếu, xung quanh hắn có rất nhiều Hóa Thần, không bao quát hắn đã có năm người. Những người còn lại cơ bản đều có giao hảo với Lôi Động.
Bởi vậy hầu như trong mắt mọi người, lần này Lôi Động chỉ huy liên minh là chắc chắn. Xảy ra vấn đề cũng dễ dàng điều giải ở giữa. Đổi lại bất kỳ kẻ nào sợ rằng cũng khó có thể đảm nhiệm trọng trách này.
Thật ra, lần này Lôi Động cũng hướng về chức vị tổng chỉ huy liên minh, thoạt nhìn có vẻ như cật lực không lấy lòng. Thế nhưng chỉ cần thuận lời hoàn thành mục tiêu lần này, uy vọng của Lôi Động trong đám người ở đây sẽ bạo tăng một mảng lớn, mà uy vọng càng lớn, sau này thực lực của chính mình đề cao, dần dần có thể nhét thế lực này vào trong phạm vi thế lực của chính mình.
Lần thâm nhập Thâm Uyên vực này, Lôi Động có thể đưa cường giả Hóa Thần tới đều chỉ có một mục đích đó là thứ bên trong Thâm Uyên vực. Bất kỳ thứ trong tay Thâm Uyên chi chủ kia là cái gì, Lôi Động đều không thểngồi nhìn vật đấy rơi vào trong tay Thâm Uyên chi chủ hoặc là Thánh Diệu vương được.
Cùng với tiện nghi cho người khác, không bằng tiện nghi cho chính mình hoặc là người một nhà.
Tất cả mọi người đồng ý xong lập tức bắt đầu chính thức kết minh. Tuy rằng nghi thức này đơn giản nhưng lại vô cùng trang trọng. Người ở đây không một ai không phải cường giả đỉnh phong, hạ thệ ngôn trước mặt nhiều người như vậy có ai không cảm thấy nặng chứ? Huống chi toàn bộ quá trình minh ước đều ghi lại trong Hóa Âm phù, Định Ảnh phù. Ai dám vi phạm thệ ngôn nhất định sẽ trở thành cái bia cho mọi người chỉ trích. Tất cả mọi người sẽ liên hợp lại thảo phạt hắn. Loại hậu quả này cho dù tồn tạicường đại như Luyện Ngục Ma Vương cũng không dám dễ dàng vi phạm.
Minh ước vừa kết thúc xong, tất cả mọi người ở đây dường như đều trở nên thân thiết với nhau hơn rất nhiều. Dù sao hiện giờ mọi người đều đã ngồi trên một chiếc thuyền, muốn lên đường rời khỏi là không có khả năng. Tương lai có phất lên được không hoàn toàn là nhờ vào lần hành động này.
Lôi Động cũng bắt đầu giới thiệu chi tiết nhiệm vụ, bao gồm cả ân oán giữa Nhâm Hòa và Nhâm Thâm để làm ra suy đoán, cuốn thêm cả Quang Minh vực vào trong.
- Bởi vậy có thể coi như bọn người Thánh Diệu vương biểu hiện bên ngoài giống như địch nhân, nhưng trên thực tế thì phải tạo minh hữu với bọn họ. Ngao cò đánh nhau ngư ông đắc lợi là tôn chỉ lần này của chúng ta.
Lôi Động nghiêm mặt nói, quay sang Lý trưởng lão Vạn Khôi môn hỏi:
- Lý trưởng lão, ta đã thuật lại trong ngọc giản, không biết như nào rồi?
Lý trưởng lão toàn thân tỏa ánh vàng rực rỡ cười ha ha nói:
- Lôi tổng yên tâm, Lý mỗ làm việc rất cẩn thận. Tuy rằng Thiên Huyễn môn hành tung quỷ bí khó lường nhưng vẫn bám váy Vạn Khôi môn chúng ta. Lý mỗ tìm bọn họ kiếm vàicái mặt nạ Thiên Huyễn, nếu không nể tình trực tiếp gạt bỏ bọn họ đi.
Vừa nói hắn vừa lộ sát khí ra ngoài, tiếp lời:
- Chỉ là mặt nạ Thiên Huyễn phẩm chất tốt nhất bọn họ cũng không có nhiều hàng tồn. Lý mỗ mượn được hai mươi cái, phối hợp thêm Liễm Tức quyết, cho dù cường giả Hóa Thần cũng khó có thể khám phá.
- Hai mươi bộ cũng đã đủ dùng rồi.
Lôi Động thỏa mãn gật đầu, quay sang mọi người nói:
- Lần này chúng ta hành động có ưu thế lớn nhất chính là xuất kỳ bất ý, bởi vậy trước đó không thể lộ ra thực lực siêu cường của liên minh. Nhưng cũng không thể để Thâm Uyên vực quá mức xem nhẹ. Ở ngoài sáng chúng ta lộ bốn cường giả Hóa Thần là được rồi. Về phần những người khác sử dụng mặt nạ Thiên Huyễn. Thiên Huyễn môn là một môn phái bí mật mà lại rất nhỏ. Tuy rằng thực lực không mạnh nhưng tiềm hành ẩn giấu tung tích rất tốt, có ưu thế mà người ngoài không thể với tới. Nếu không tin mời chư vị thử xem.
Lý trưởng lão chia mặt nạ Thiên Huyễn xong, Viêm Ma Vương là người đầu tiên nếm thử biến ảo. Thân hình của hắn hơi vặn vẹo một hồi, sau đó giống như quái vật bị cháy, sau mộthồi biến thành một tráng hán trung niên nhân loại, mà khí tức khổng lồ ngoài HóaThần cũng bị che lấp hoàn toàn.
Mấy năm trôi qua, trên một mảnh thiên địa u ám, âm trầm ảm đạm. Khói bụi bay lả tả, trời đất mênh mông có một cái khe rãnh sâu, đó là Thâm Uyên vực thanh danh hiển hách trong lục vực.
Tuy rằng hoàn cảnh ở Thâm Uyên vực vô cùng ác liệt thế nhưng sinh thái lại rất phong phú.
Ở trên khe tối đen có vô số nham thạch bám lởm chởm, bụi bặm bám theo gió luồn vào bên trong, mặt đất có đủ các loại sinh vật quỷ dị mà phức tạp, linh hoạt hoặc hành động vồ lấy con mồi.
Các loại trùng hình thù kỳ quái, tướng mạo hung mãnh đang bày ra các chiêu kỳ ảo tạo vô cùng sinh động tạo nên khung cảnh tự nhiên.
Đại Ma Đầu Đại Ma Đầu - Tiên Tử Nhiêu Mệnh Đại Ma Đầu