It's so amazing when someone comes into your life, and you expect nothing out of it but suddenly there right in front of you, is everything you ever need.

Unknown

 
 
 
 
 
Thể loại: Tiên Hiệp
Biên tập: tran anh tuan
Upload bìa: Minh Khoa
Số chương: 868 - chưa đầy đủ
Phí download: 24 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 2345 / 14
Cập nhật: 2016-07-12 01:32:53 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 653 : Gặp Cố Nhân
hưng dù vậy, cũng không biết có bao nhiêu người chạy theo như vịt vị trí ngoại môn đệ tử Âm Sát Tông. Đám tu sĩ tự nhận có chút thực lực và tư chất nhao nhao từ các nơi Khangchâu dũng mãnh tiến vào Âm Sát Tông.
Lôi Động bay lượn giữa không trung, nhất là khi đến phụ cận tổng bộ Âm Sát Tông hắn đã dùng thần niệm quét qua rất nhiều tán tu hoặc là đệ tử tiểu gia tộc muốn bước vào Âm Sát Tông rồi.
Cách làm như thế, đương nhiên có thể khiến thực lực Âm Sát Tông lớn mạnh lên trong thời gian ngắn. Bất quá về lâu về dài thì sẽ khiến Sát Tông pha tạp, hỗn tạp không tinh khiết. Nhưng ai ưu ai kém, Lôi Động tạm thời cũng không nhắc tới. Bởi vì lần này trở về chính là thời cơ để hắn thoát ly Âm Sát Tông, tự lập môn hộ rồi.
Quả thật, nếu như Lôi Động nguyện ý thì có thể dần dần giành lấy quyền thống trị Âm Sát Tông, biến trọn Âm Sát Tông trở thành thế lực của mình. Nhưng Lôi Động từ nhỏ đã lớn lên trong Âm Sát Tông, có tình cảm rất sâu đậm với Âm Sát Tông. Không muốn tông phái mà mình coi là nhà này bị chính mình chinh phạt.
Tiềm Long quân, Mãnh liệt quỷ quân, Cự nhân quân, thậm chí là quân đội Man tộc mới là thế lực chủ yếu trong tương lai của mình.
Tựu như Lôi Động có chút nhàn nhã đáp xuống trước cửa chính Âm Sát Tông, thân hình vẫn đang ở trạng thái liễm tức và tàng hình, nhưng hắn lại nghe được một đoạn đối thoại thú vị. Đó là một đám tu sĩ Luyện Khí kỳ trẻ tuổi tinh thần hăng hái, từ quần áo và trang sức khác nhau, phong cách nhau của bọn hắn thì nhưng tu sĩ Luyện Khí này có lẽ đến từ các gia tộc khác nhau, hoặc là tán tu.
Lúc này bọn hắn vừa đi đến cửa chính Âm Sát Tông vừa trò chuyện với nhau. Thứ nhất là một nử tử trẻ tuổi chừng hai mươi, trên mặt lộ ra thần sắc cực kỳ hưng phấn:
- Cái gì? Cốc hạo, ngươi nói là thật sao? Lần này chủ trì khảo hạt nhập môn đệ tử quả thật chính là Tiểu La Sát trong truyền thuyết, Đinh Uyển Ngôn, Đinh lão tiền bối sao?
Bốn chữ Đinh lão tiền bối khiến khóe miệng Lôi Động run rẩy một hồi, thiếu chút nữa đã cười sặc sụa. Nương tử còn đẹp hơn hoa nhà mình sao đột nhiên lại trở thành Đinh lão tiền bối rồi?
- Không có khả năng, Đinh tiền bối chính là thái thượng trưởng lão trong tông, địa vị vô cùng hiển hách. Từ sau một trận chiến với Tam đại Ma tông thì tu vị đột nhiên tăng mạnh, nghe nói đang bế quan trùng kích Nguyên Anh cao giai, sao có thể chủ trì một buổi khảo hạch nhập môn đệ tử nho nhỏ được.
Một tu sĩ trẻ tuổi khác, tính cách tựa hồ có chút trầm ổn hơn, rung đùi đắc ý phân tích nói:
- Việc này tất nhiên là lời đồn rồi.
Lôi Động nghe thế liền hơi chút ngạc nhiên, Uyển Ngôn vậy mà đã trùng kích Nguyên Anh cao giai rồi sao? Bất quá, lời của loại tu sĩ cấp thấp thế này cũng không thể tin hoàn toàn được, dù sao con đường tin tức của bọn hắn khẳng định không được chính quy.
- Tin tức của ngươi đã lạc hậu rồi, mấy năm trước Đinh tiền bối và Đông Phương tiền bối song song tuyên bố bế quan trùng kích Nguyên Anh cao giai, nhưng nghe trưởng bối của ta đã từng nói qua, nửa năm trước, hai vị tiền bối đã song song xuất quan, thành tựu Nguyên Anh cao giai rồi.
Tiểu tử gọi là Cốc Hạo kia có vẻ lai lịch không nhỏ, đong đưa quạt xếp nói:
- Tiền bối nhà ta từng nói qua, thiên hạ hôm nay, phải kể tới Song Anh Nhất Vân tư chất cao, cơ duyên rất nồng, tuổi còn trẻ đã tiến vào Nguyên Anh cao giai rồi, có hy vọng có thể tiến vào Hóa Thần Kỳ, có lẽ Hóa Thần Thủ Hộ Giả tương lai sẽ rơi xuống trên đầu các nàng cũng nên.
Hóa Thần? Từ này vừa ra, nguyên một đám tu sĩ cấp thấp liền nhao nhao lộ ra tiếng hít lạnh. Hiển nhiên, đó là một từ ngữ chí cao vô thượng. Chuyện Thái Thượng Tông giương oai đã huyên náo xôn xao cả Khang châu chỉ mới qua chưa đầy bốn mươi năm.
Đối với toàn bộ Khang châu mà nói, đây là một chuyện cực kỳ khuất nhục. Cơ hồ là tất cả mọi người đều biết rõ, Thái Thượng tông sở dĩ dám ngang ngược càn rỡ như thế ở Khangchâu đó cũng là do chúng khi dễ Khang châu không có cường giả Hóa Thần. Về sau, cơ hồ tất cả tu sĩ Khang châu, mặc kệ chính tà, đều kỳ vọng Khang châu có thể xuất hiệnmột cường giả Hóa Thần. Cho dù bất đồng trận doanh thì cũng không sao cả, ít nhất cócường giả Hóa Thần rồi thì sẽ không sợ tông phái châu khác đến hô phong hoán vũ nữa.
Không chỉ có tu sĩ cấp thấp chờ mong cường giả Hóa Thần, cho dù là tu sĩ đẳng cấp cao cũng cực kỳ khát vọng Khang châu xuất hiện một cường giả Hóa Thần. Kể cả trong Âm Sát Tông, tất cả các tông phái cường địa đều đã tập trung đại bộ phận tài nguyên trân quý lên người những tu sĩ Nguyên Anh có hi vọng tấn cấp Hóa Thần cả rồi.
Nhưng hiện giờ cả Khang châu đều công nhận Song Anh Nhất Vân có hi vọng đạt đến bước đó. Cái gọi là Song Anh Nhất Vân chính là Âm Sát Song Anh Đinh Uyển Ngôn và Đông Phương Phức, mà Nhất Vân, chính là chỉ Đạm Đài Băng Vân của Thiên Âm Cung.
So với những tu sĩ Nguyên Anh thế hệ trước, Song Anh Nhất Vân có thể nói là nghịch thiên, nếu không nguyên một đám tư chất tuyệt luân thì cũng là phúc duyên thập phần thâm hậu. Tuổi còn trẻ đã thành tựu Nguyên Anh cao giai. Đương nhiên, rất nhiều người không biết, Song Anh có thể có tiến độ như thế, đó là vì Động thiên phúc địa của Lôi Động.
Mà Đạm Đài Băng Vân sở dĩ có thành tựu như vậy, cũng là được nhờ sự giúp đỡ của thánh địa Dạ Xoa nhất tộc, Bích ba huyễn cảnh. Nhất là Đạm Đài Băng Vân, nghe nói gần ngàn năm qua, cũng chỉ có Dạ Xoa Vương là đã từng vượt qua được cái đó khi còn trẻ thôi.
Về phần dưới Song Anh Nhất Vân thì vẫn xuất hiện rất nhiều người nổi tiếng, tỷ như Giới Sân của Kim Cương Tự, Thích Phỉ Phỉ của Hợp Hoan Tông, chỉ có điều so với Song Anh Nhất Vân thì vẫn thấp hơn một bậc.
Về phần Lôi Động, quá mức ít xuất hiện. Tính danh của hắn chỉ lưu truyền trong miệng các tu sĩ đỉnh cấp. Về phần đa số người ở ngoại giới, căn bản ngay cả Lôi Động là ai cũng không biết. Cho dù biết thì cũng bị biết đến với tên tuổi là trượng phu của Đinh Uyển Ngôn, bị đám người tự nhiên là thanh niên tài tuấn kia rất ghen ghét.
Nguyên lai Uyển Ngôn và Đông Phương Phức, cũng đã tấn cấp Nguyên Anh cao giai rồi. Lôi Động cũng không khỏi có chút cảm khái vạn phần, thứ tư chất này, quả nhiên phi thường trọng yếu. Vốn tư chất nhị nữ đều cực kỳ xuất chúng, lại là người có được thể chất đặc thù, cộng thêm thân ở hoàn cảnh đặc thù, đạt được thành tựu như thế cũng chỉ là bình thường.
Đương nhiên, tư chất của các nàng cũng không phải là người tốt nhất Khang châu trong mấy ngàn năm qua. Bất quá, rất nhiều ngươi tư chất tuyệt hảo, thường thường sẽ rất cô độc, không tìm thấy đối thủ, mất đi lòng cạnh tranh, dần dần sẽ luân lạc đến mức bình thường.
Mà Song Anh Nhất Vân sở dĩ có thể nổi tiếng trong thời đại này, bởi vì các nàng không chỉ có tư chất vô cùng tốt mà còn rất may mắn tìm được đồng bạn hoặc địch nhân có thể khích lệ mình không ngừng tiến bộ nữa. Điểm này, thực sự không phải tất cả thiên tài đều có thể may mắn gặp được.
Huống chi hồ, người bên ngoài không hiểu được, nhưng bản thân các nàng lại rõ, bên cạnh các nàng, còn có một thêm một tồn tại nghịch thiên nữa, đó là Lôi Động. Nếu bàn về tu vị, Lôi Động có lẽ so ra kém các nàng. Nhưng về sức chiến đấu thực tế, Lôi Động lại hơn xa các nàng. Dù sao thì đến tận giờ, Hóa Thần kỳ trực tiếp, hoặc gián tiếp chết trong tay Lôi Động đã không phải chỉ một người rồi.
Đã có đầu tàu như Lôi Động, Song Anh Nhất Vân dưới sự không cam lòng thua kém đương nhiên phải dốc sức liều mạng tu luyện rồi.
Nghe những tu sĩ kia nói cũng không nói được gì, Lôi Động đã lâu không quay lại, lần trước trở về, cũng vội vàng chạy đến Đại Kiền châu nên giờ hắn bỗng nổi lên lòng ham chơi, trên đường đi tùy tiện tìm một tán tu độc hành đoạt lấy đạo cụ và trang phục trên ngời hắn, sau đó trả cho một đống thượng phẩm linh thạch.
Sau khi cải trang mình thành một tán tu nho nhỏ ngưỡng mộ Âm Sát Tông, muốn gia nhập Âm Sát Tông trở thành ngoại môn đệ tử thì hắn cũng không kết nhóm với người khác, một mình một người thảnh thơi đi thẳng đến sơn môn Âm Sát Tông.
Sau khi đi thẳng đến chân núi, Lôi Động mới cảm giác mình có chút không hợp thói thường. Chân núi hiện giờ đã hoàn toàn không giống với khi Lôi Động mới nhập môn. Không biết từ lúc nào đã lập nên một tòa ngoại thành chuyên môn để tu sĩ nghỉ ngơi.
Tòa ngoại thành này thoạt nhìn cũng đã rất lâu năm rồi, nội thành người đến người đi, hối hối hả hả, phần lớn là đám tu sĩ từ các nơi Khang châu đổ về. Một phần là tới tìm cơ duyên tăng kiến thức, một phần là đến buôn bán, còn có một bộ phận, đoán chừng là người có dụng tâm kín đáo.
Nhưng bất kể thế nào, tòa ngoại thành này quả nhiên phi thường náo nhiệt, diễn biến thành mọt cái phường thị dưới chân núi Âm Sát Tông.
Lôi Động ra vẻ tán tu, trong khi du đãng liền hưởng thụ cảm giác dạo phố đã lãng quên từ lâu. Nhớ ngày đó, lúc Lôi Động còn là một tiểu tu sĩ hằng ngày phải bôn ba kiếm từng chút linh thạch, tựa hồ mỗi ngày đều thường xuyên đi qua những phường thị như thế này.
Hôm nay nhìn trên những quầy hàng kia, một đám vật tư tu luyện cấp thấp như từng quen biết yết giá mấy chục linh thạch thì trong lòng cũng có một tư vị khác thường, cảm khái vạn phần. Lúc trước khi mình còn là tiểu tu sĩ, chạy ngược chạy xuôi. Hôm nay đã là lão quái Nguyên Anh kỳ rồi, nhưng vẫn còn phải chạy ngược chạy xuôi khắp nơi.
Trên đường cũng không phải đều là tán tu, còn có rất nhiều đệ tử trẻ tuổi mang trang phục Âm Sát Tông, cả trai lẫn gái, hoặc cả đàn cả lũ, hoặc có đôi có cặp. Chỉ có điều, không có người nào Lôi Động nhận thức cả. Hồi tưởng lại Lôi Động cũng đã khá lớn tuổi, những đồng môn năm đó, hoặc là đã chết đi, hoặc là đã già đi, chỉ có ít người là có thể tấn chức Kim Đan, trở thành nhân vật cấp Kim Đan lão tổ thôi.
- Lôi, Lôi sư đệ?
Ngay khi lòng Lôi Động gợn sóng không thôi thì một lão già khí độ bất phàm, râu tóc bạc trắng đi sau một đám nam nử trẻ tuổi lại bỗng nhiên run rẩy kêu lên, bộ dáng như không dám tin.
Lôi Động quay đầu lại chỉ thấy một lão giả mặt đầy nếp nhăn liền cau mày, thực nghĩ không ra đây là người phương nào. Bất quá, xem khí tức thì hẳn là Trúc Cơ kỳ.
Thấy Lôi Động nhíu mày, lại có bộ dạng tán tu cấp thấp, sắc mặt lão giả kia liền trắng nhợt, sợ đến mức run rẩy, liếc qua những nam nữhậu nhân quanh mình, sợ hãi không thôi, kiên trì truyền âm nói:
- Lôi, Lôi, Lôi tiền bối. Là, là vãn bối, mạo, mạo muội rồi. Xem trên phận thượng chúng ta là người quen cũ, xin tiền bối chỉ lấy tánh mạng vãn bối, tha cho hậu nhân vãn bối có được không.
Hiển nhiên, hắn là hiểu lầm Lôi Động giả trang mà đến là vì có mục đích khác.
Lôi Động cũng không biết sao, thấy người nọ sợ hãi, đành phải truyền âm nói:
- Vị sư huynh này chớ sợ, Lôi mỗ chỉ đi dạo ngang qua đây thôi. Chỉ là Lôi mỗ quả thực không nghĩ ra ngươi là vị nào?
Lôi Động tự nghĩ vì trải qua tu luyện nên mình có thể gặp qua không quên, nhưng dù có thể thì nếu biến hóa của một người quá lớn thì cũng không thể giải quyết bằng trí nhớ được.
Lão giả kia buông lỏng sắc mặt, thở một hơi thật dài, lau một mồ hôi lạnh truyền âm nói:
- Lôi, Lôi tổ tông, ngươi đừng làm lão Triệu ta sợ hãi, ta là Triệu Vạn ah, ngài chẳng lẽ đã quên ta rồi sao?
Họ Triệu, Triệu vạn? Đủ chuyện năm đó lập tức như thủy triều ập vào đầu hắn, hắn mở to hai mắt nhìn, cũng kinh hỉ truyền âm nói:
- Nguyên lai là Triệu sư huynh, chúng ta sợ rằng đã mấy chục năm không gặp rồi hả? Triệu sư huynh, năm đó ta được ngươi chiếu cố, ngươi cứ xưng hô huynh đệ như trước đi.
- Ha ha, ít nhất cũng tám mươi năm không gặp rồi. Lôi sư đệ ngươi quả thật là bận rộn, đi loạn khắp nơi, rất ít ghé Vạn Quỷ Quật.
Triệu Vạn cũng vì thái độ của Lôi Động nên kích động truyền âm:
- Lão Triệu ta cũng tuyệt đối thật không ngờ, sinh thời, còn có thể có duyên nhìn thấy Lôi sư đệ. Lúc trước chiếu cố không nói tới, mong rằng Lôi sư đệ đừng so đo chuyện lão Triệu ta làm lúc trước.
Hai người truyền âm đi, truyền âm lại. Ngược lại khiến một đám hậu bối sau lưng Triệu Vạn nhao nhao ghé mắt không thôi, dò xét không ngớt. Dù sao hình tượng của Lôi Động hiện giờ cũng rất sứt sẹo, chỉ là một tán tu Luyện Khí kỳ thôi.
- Tất cả mọi người cũng đã lớn tuổi rồi, nào có so đo nhiều như vậy? Đi một chút, tìm nơi uống vài chén đi
Lôi Động cũng là vui mừng trực tiếp ôm bờ vai của hắn. Nhắc tới Triệu Vạn, đây cũng là một người cực kỳ trọng yếu trong cuộc đời Lôi Động, nếu không phải hắn tham chút lời nhỏ, bán nghịch thiên dị bảo cho Lôi Động như bán rác rưởi thì cũng không thể cải biến cuộc đời Lôi Động được.
Nói một cách khác, nếu Triệu Vạn này tự mình có bản lĩnh phát hiện bí mật của Phệ Hồn tháp, như vậy, có lẽ hiện giờ quát tháo chính là Triệu vạn, mà Lôi Động thì lại như Triệu Vạn này, có bộ dáng lão hủ không chịu nổi.
Nhân sinh gặp gỡ và biến hóa, thường thường chỉ xảy ra trong chớp mắt. Đồng dạng, thường thường một ý niệm sẽ cải biện vận mệnh của cả một đời người.
- Lão tổ tông, tên quỷ nghèo này là ai? Cái gì mà Lôi sư đệ với không Lôi sư đệ chứ, đây có phải là đồ lừa gạt giả mạo để lừa ngài không?
Bởi vì đối thoại giữa Lôi Động và Triệu Vạn đều là truyền âm, mà đám tiểu bối kia của Triệu Vạn căn bản không biết đã xảy ra chuyện gì, chỉ thấy giống như là lão tổ tông gặp phải cố nhân gì đó thì phải, Lôi sư đệ? Hận, lão tổ tông nhà mình là người nào? Đây chính là người xuất thân từ Vạn Quỷ Quật Âm Sát Tông, hơn nữa lão tổ nhà mình giao lưu rộng rãi, tuy rằng đã sớm tự lập gia tộc nhưng những chấp sự của Âm Sát Tông, có ai không bán mặt mũi cho lão tổ tông chứ?
Hôm nay, tùy tiện xuất hiện một tán tu nghèo mạc, có lẽ có chút quan hệ với lão tổ tông, một tán tu nghèo mạt như vậy có thể có hảo ý gì sao chứ?
Đại Ma Đầu Đại Ma Đầu - Tiên Tử Nhiêu Mệnh Đại Ma Đầu