Bất hạnh là liều thuốc thử phẩm chất của con người.

Seneca

 
 
 
 
 
Thể loại: Tiên Hiệp
Biên tập: tran anh tuan
Upload bìa: Minh Khoa
Số chương: 868 - chưa đầy đủ
Phí download: 24 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 2345 / 14
Cập nhật: 2016-07-12 01:32:53 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 407 : Dùng Tay Không Đánh Người Thật Thoải Mái
hưng mà, mọi người tiến lên trợ giúp Lôi Động, tiếp tục kế hoạch, lại có chuyện ngoài ý muốn xảy ra...
Hơn mười chiếc tàu cao tốc nhỏ có hình dáng bề ngoài vô cùng dữ tợn, đâm rách bầu trời, xếp thành trận hình, hùng hổ vọt tới mọi người, nữ Tu La Bối Diệp Na nhìn thấy cảnh này, sắc mặt thay đổi, nói:
- Không tốt, là Hô Diên lão ma dẫn người tới nháo sự...
- Hừ, lão già này từ trước tới nay lòng tham không đáy, Bối Diệp Na, ta đã sớm nói với ngươi là không nên kết giao với kẻ này...
Trong trận doanh của Bối Diệp Na, tên cường giả Ô Tư Kim Đan cao cấp, đang dùng ánh mắt khinh thường, bĩu môi, cũng như khinh thường đối với Hô Diên lão ma.
Tên Ô Tư này xuất thân từ Bạch Dương tộc, là chủng tộc hạ đẳng ở Minh vực, cho nên trên đầu có hai cái sừng dài uốn lượn, cộng thêm bốn vó và cái đuôi. Nếu không có khuôn mặt cũng tương tự nhân loại, thì người ta sẽ cho rằng hắn là con dê rừng, mà tên này giống như nữ tử đứng đường Lôi Động gặp được lúc mới đi vào thành Thiên Quỷ, cũng là Bạch Dương tộc.
Mà nguyên quán của chủng tộc này cũng không phải là Minh vực, nhưng trong trận chiến thời Viễn Cổ, Ma tộc không biết từ đâu kéo ra một chủng tộc này, bình thường đảm nhận các công việc tạp dịch nô đãi, đến thời điểm chiến tranh thì lôi ra chiến trường làm pháo hôi. Sau khi Ma tộc bại lui, còn sót Bạch Dương tộc này, không có nơi đi, cuối cùng đành phải đi tới Minh vực hoàn cảnh ác liệt này, chủng tộc này có tính thích nghi rất mạnh, trong hoàn cảnh ác liệt cũng sinh sôi nảy nở. Nhưng mà, thực lực chủng tộc này không được, cho dù ở trong Minh vực, cũng là chủng tộc hạ đẳng, chưa có cao thủ cường giả.
Trên thực tế, nếu như có chiến tranh, thì Bạch Dương tộc này và các chủng tộc tầng dưới chót sẽ bị lôi ra làm pháo hôi mà thôi, tuyệt đối không phải trường hợp đặc biệt. Có rất nhiều chủng tộc như thế, hiện tại đang từ từ cấm rễ và sinh sôi trong Cửu Châu lục vực.
Nhưng trong các chủng tộc đó, luôn luôn xuất hiện tồn tại đặc biệt, mà tên Ô Tư này là kẻ có tư chất tu luyện ưu tú nhất trong chủng tộc. Dưới tình huống thực lực vi tôn, đương nhiên hắn ở trong thành Thiên Quỷ, có được địa vị nhất định. Cho nên hắn được Bối Diệp Na là Tu La tộc đầy kiêu ngạo mời vào tiểu đội, hắn là người có thực lực và tính cách rất được.
Trên thực tế, sức chiến đấu của hắn trong lúc chiến đấu với Huyền Minh Băng Tằm, cũng vọt về phía trước, biểu hiện thập phần bắt mắt, cuối cùng bị thương cũng không rên một tiếng. Được Đông Phương Phức cùng Đinh Uyển Ngôn cảm thấy không tệ.
- Ô Tư, kết giao Hô Diên lão ma là ta không đúng. Nhưng Hô Diên lão ma thực lực cường hãn, một thân cổ thuật làm cho người ta khó lòng phòng bị, nhất là đối với yêu trùng. Vì tận lực giảm bớt sát thương, cho nên ta mới mời.
Có thể làm cho Tu La tộc cao quý, kiêu hãnh và tự ngạo này cũng phải cúi đầu xin lỗi, có thể thấy được tên Ô Tư này có nhân cách làm cho người ta tin phục.
- Hảo hảo, việc đã đến nước này, chúng ta nên suy nghĩ giải quyết như thế nào đi.
Đồ Lôi thân là đệ nhất thống lĩnh dưới trướng của Thiên Quỷ Vương, đương nhiên có được uy tín. Cho nên giải hòa:
- Lần này Hô Diên lão ma tới đây, với tính cách của hắn đúng là không buông tha lợi ích. Nhưng ta không nghĩ tới hắn lại tới nhanh như vậy, hình như, còn tụ tập không ít người...
Mang mặt nạ che mặt, cho nên không ai nhìn thấy tinh quang trong mắt Đồ Lôi lóe lên, nói:
- Tên Hô Diên lão ma này làm việc hung hăng càn quấy đừng nói hắn còn chưa tấn chức Nguyên Anh. Cho dù tấn cấp, ở trong thành Thiên quỷ này cũng không tới lượt hắn làm chủ.
Đinh Uyển Ngôn, Đông Phương Phức lúc này yên tĩnh nhìn tất cả. Nhưng bí mật, Đinh Uyển Ngôn lại thả ra một con quỷ sai.
Trong khi mọi người nói chuyện, thì trong mười chiếc tàu cao tốc nhỏ kia, đã đến trên đỉnh đầu. Chỉ thấy một gã khô gầy, có nhiều tên tu sĩ áo đen vây xung quanh bay xuống, nói:
- Các huynh đệ, đem đám người nữ tử họ Bối kia vây lại cho ta, dám vụng trộm tới đây ăn mảnh, nhất định phải cho chúng ta thuyết pháp mới được.
- Đúng vậy, nữ nhân Tu La tộc này thật quá đáng, giết đi!
- Ta thấy tư sắc của nàng không tệ, ta thấy... Ha ha...
Âm thanh bảy tám người vang lên, không kiêng nể gì lọt vào trong tai của nàng.
Mười chiếc tàu cao tốc này do Hô Diên lão ma cầm đầu, mà từ trên đó có hai ba trăm tên tu sĩ hạ xuống, có thể nói là người đông thế mạnh, thanh thế to lớn. Nhưng mà, nhóm người này tu vi không cao bao nhiêu, tu vi Kim Đan, ước chừng chỉ ba bốn mươi người, còn lại đều là Trúc Cơ kỳ. Cho dù tu vi Kim Đan, phần nhiều là sơ kỳ, chút ít trung kỳ.
- Hừ!
Đồ Lôi thân là thống lĩnh của Thiên Quỷ Vương, cho nên có phần khí độ, chắp tay sau lưng, nổi giận nói:
- Tất cả câm miệng cho bổn tọa.
Đồ Lôi là người có hi vọng tấn chức lên Quỷ Vương nhất, cho nên ẩn ẩn được mọi người cho rằng là người kế nhiệm Quỷ Vương, danh là thống lĩnh, nhưng thật ra là thiếu chủ. Cộng thêm thực lực của hắn không kém, tại thành Thiên Quỷ, đương nhiên trước nay không kiên nể gì. Hắn giận dữ như thế, cho nên đám tiểu tử nói năng lỗ mãng nhanh chóng im miệng. Hơi có chút oán niệm nhìn Hô Diên lão ma, bọn họ kéo tới đây là tính toán bọn Bối Diệp Na, đoạt băng tằm, nhưng không có nghe nói có Đồ Lôi ở đây. Sớm biết có Đồ Lôi ở đây, đoán chừng sẽ ít đi ba bốn thành, cũng không náo nhiệt như hiện tại.
- Đồ Lôi, Quỷ Vương tiền bối thống trị thành Thiên Quỷ, xưa nay giảng quy củ.
Hô Diên lão ma lại không sợ Đồ Lôi, lộ ra bàn tay khô quắt sau lớp áo đen, hung ác nham hiểm cười lạnh, nói:
- Ngươi thân là thống lĩnh của thành Thiên Quỷ, lẽ ra phải đứng trên lập trường trung thành mà làm việc, các ngươi phải chủ trì công đạo cho ta. Nếu không, mặc dù việc này náo đến Thiên Quỷ tiền bối ra mặt, Hô Diên ta cũng phụng bồi tới cùng.
- Đúng, chúng ta phụng bồi đến cùng.
Mấy thân tín của Hô Diên lão ma, lập tức hô hào kích động.
- Đồ Lôi đại nhân, ngài là người có khả năng sẽ kế nhiệm Quỷ Vương, cũng không thể giúp thân mà không giúp lý a. Chuyện này là do Bối Diệp Na lừa gạt ta, không giữ thành tín, kính xin thống lĩnh đại nhân chủ trì công đạo.
Đám người còn lại, cũng nhao nhao gật đầu, cảm xúc dâng trào hò hét, mà Đồ Lôi là người đứng đầu sóng ngọn gió, cũng không biết làm sao...
Ánh mắt dưới lớp mặt nạ của Đồ Lôi âm lãnh, nhìn Hô Diên và mấy gia hỏa nháo sự, sinh lòng bất mãn.
Nhưng trên thực tế, thống lĩnh trị an thành Thiên Quỷ, đúng là phải giảng quy củ, nếu không thế cục không được, Đồ Lôi là thân tín của Quỷ Vương, dẫn đầu phá hư quy củ sẽ có phiền toái rất lớn.
- Hô Diên lão ma, có lời gì cứ nói với bà cô của ngươi này.
Bối Diệp Na tức giận lên tiếng, sau đó tức giận nói:
- Hô Diên lão ma ngươi tính toán là cái gì, bản bà cô đùa nghịch ngươi thì thế nào? Nói đi, ngươi muốn điều kiện gì.
- Không được tốt lắm.
Hô Diên lão ma buồn rượi, nói:
- Chúng ta nhiều người như vậy, chỉ cần bảy thành. Ngươi thành thành thật thật giao bảy thành chiến lợi phẩm cho ta, Hô Diên ta sẽ phục ngươi.
- Ta nhổ vào, phục ta? Nhìn ngươi lớn lên nhưng bộ mặt xấu xí, nhưng không ngờ tâm của ngươi cũng xấu như thế, bà cô ta cần ngươi phục sao?
Tu La tính tình bá đạo, Bối Diệp Na cũng không ngoại lệ, một tay chống nạnh chỉ vào Hô Diên lão mà chửi ầm lên, nói:
- Ngươi cũng không soi mặt mình có nước tiểu không à, bảy thành? Không biết mẹ của ngươi sinh ra ngươi có bán được nhiều tiền như thế không? Solo đi, bà cô mà không giáo huấn ngươi, ta sẽ không mang họ Bối.
Lời này, đổi lại bất cứ là nam nhân nào cũng nổi trận lôi đình. Nhưng với Hô Diên lão ma, hắn bất động thanh sắc, tiếp tục hung ác nham hiểm cười lạnh:
- Solo? Bối Diệp Na, ngươi cho rằng đây là nhà của ngươi sao? Cũng lười nói nhảm với ngươi, ngươi gạt chúng ta. Chúng ta muốn bảy thành, bằng không thì, đừng trách chúng ta nhiều người khi dễ ít người.
Hơn hai trăm tên Trúc Cơ, cộng thêm hơn ba mươi Kim Đan, cũng đúng là có thực lực hung hăng càn quấy.
Người bên phía Bối Diệp Na, cũng là hơi có chút lực lượng. Địch nhân lại người đông thế mạnh, nhưng đối phương cũng không phải dễ trêu, nhất là người của Âm Sát Tông, tất cả đều có thực lực cường đại, ngay cả Ô Tư cũng tự nhận không bằng.
- Nói nhảm với đám phế vật này làm cái gì?
Một thân cao lớn hơn một trượng, một Man Ngưu tộc cơ bắp ngăm đen cường tráng đi ra, trừng mắt to như chuông đồng, nói:
- Lão Ngưu ta chém một Khai Sơn Phủ, giết đám này không còn manh giáp, xem đám phế vật này còn hung hăng càn quấy được không?
Man Ngưu tộc, tuy không thuộc chủng tộc thượng đẳng ở Minh vực này, nhưng cũng có được thực lực không kém. Trong chủng tộc này, mặc kệ nam nữ, đều là chiến sĩ trời sinh, hung hãn không sợ chết, dũng mãnh tinh tiến. Nhưng mà, tâm tính của chủng tộc này rất tốt, không giống như vẻ ngoài hung hãn xấu xí.
- Hắc Ngưu, ngươi man lực mạnh nhưng không dùng đại não, chỉ cần solo, xem ta giết chết Hô Diên lão ma.
Đối mặt gia hỏa Hắc Ngưu này, Hô Diên lại không sợ, âm hiểm cười khúc khích, nói:
- Có đánh không? Ngươi có phải nam nhân không?
Nhắc tới Hô Diên lão ma, đây là gia hỏa cực kỳ vô sỉ. Tự nhận solo không phải đối thủ của Bối Diệp Na, cho nên sống chết không chịu solo. Nhưng đối mặt với một thân sức lực lớn, Man Ngưu tộc trên chiến trường hung hãn không sợ chết, cổ thuật của hắn phát huy ra uy lực lớn nhất, đối với các loại tiểu côn trùng nhỏ, lực sát thương của hắn sẽ đạt tới mức lớn nhất. Hơn nữa, tên Man Ngưu tộc này dễ dàng bị khiêu khích nhất.
- Ngao ngao ngao ~
Man tính của Hắc Ngưu bộc phát, thân hình vốn cao hơn một trượng, sức lực cực lớn bộc phát, lại bạo tăng vài thước. Khí tức bá đạo cường hoành, trên người hắn triển lộ không bỏ sót, cầm cự phủ trong tay, nổi trận lôi đình quát:
- Hô Diên lão ma, ăn của lão Ngưu ta một phủ.
Dứt lời, cự phủ chém xuống, lập tức hóa thành một đạo cự phủ mấy trượng, xé rách không khí, gào thét đánh tới. Uy thế kia, cho dù ngọn núi chắn ở trước mặt của hắn, cũng có thể bị một búa chém nứt.
Hắc Ngưu không khống chế được, trong khống chế của Hô Diên lão ma, đắc ý cười âm hiểm một tiếng, vừa mới chuẩn bị thi triển độn thuật trạnh né cự phủ, lại thi triển cổ thuật nên hành hạ và nhục nhã con trâu điên này một chút. Không gian bên cạnh hắn, đột nhiên có gợn sóng, vặn vẹo. Lão ma kinh ngạc, chỉ thấy toàn thân áo giáp đen kịt, phía sau lưng có một gia hỏa có đôi cánh đen, từ trong hư không bước ra, không nói hai lời đánh một quyền vào đầu của hắn.
Bởi vì khoảng cách của hai người quá gần, Hô Diên lão ma lại không thiện cận chiến, cho nên không kịp chuẩn bị, chỉ vẹn vẹn dùng hộ thể cương khí, bị đánh trúng một quyền, lực trùng kích cực lớn, đánh hắn bay đi như đạn pháo, rơi xuống mặt đất, nện cho đá vụn bắn ra tung tóe, văng khắp nơi.
Lôi Động đánh lén một quyền thành công, thân hình lóe lên, trực tiếp dùng chân giẫm lên hắn vài cái. Sau đó mới nói thở một hơi, thoải mái nói:
- Thì ra dùng đấm đánh người lại thoải mái như vậy.
Lại nói, Lôi Động sau khi thu được quỷ sai truyền tin của Uyển Ngôn, vô cùng tức giận. Hắn một người một mình chế trụ một con yêu trùng cấp Nguyên Anh, nhìn thì nhẹ nhõm, nhưng kỳ thực hắn gánh nguy hiểm vô cùng to lớn. Một khi hơi không cẩn thận, xảy ra chút ngoài ý muốn, kết cục chính là hồn phi phách tán. Bên này thì tốt, lại xuất hiện một đám người tới quấy rối. Mà tên Đồ Lôi thống lĩnh kia, lại giảng đạo lý với đám người này. Đám gia hỏa trong Minh vực này, không biết đạo lý nắm đấm cứng mới là chân lý, nắm đấm cứng có thể đại biểu cho tất cả sao?
Đột nhiên Lôi Động xuất và bộc phát, làm cho đám người ở đây trợn mắt há hốc mồm.
Bởi vì Lôi Động bình thường cho bọn họ cảm giác, đều là khách khí, làm việc quy củ. Nhưng không nghĩ tới, bá đạo, khí thế lại lớn như thế.
- Ngươi, ngươi, ngươi...
Lôi Động đánh một quyền và mấy cước kia, tạm thời không lấy tính mạng của Hô Diên lão ma. Hắn lúc này, rốt cục lộ ra bộ mặt khô gầy, xấu xí, trên mặt có vết máu, vô cùng chật vật đứng dậy, vừa sợ vừa giận chỉ vào Lôi Động, nói:
- Chỉ là tiểu tử sơ kỳ, lại dám đánh bổn tọa?
- Không phục?
Lôi Động chắp tay sau lưng, dùng vẻ mặt khinh thường nhìn hắn, nói:
- Người không ra người, quỷ không ra quỷ, không phục thì cho ngươi đánh lại.
- Nói hay lắm.
Đầu Hắc Ngưu kia, lúc này vui vẻ gào lên, nói:
- Lôi tiểu tử, lão Ngưu ta nhất định kết giao bằng hữu với ngươi.
Trong lòng Hắc Ngưu vô cùng thoải mái, bởi vì hắn còn chênh lệch chút ít với Hô Diên lão ma. Tuy hắn tự nhận thực lực không tầm thường, nhưng đối mặt với những con sâu độc thần bí kia, hắn nghĩ lại mà sởn gai ốc. Hôm nay Lôi Động xuất hiện, giúp hắn xả một ngụm ác khí, chẳng khác gì cứu vớt hắn, làm sao không cảm kích? Phải biết rằng, hắn có tính tình ngang bướng, tuyệt đối không có khả năng lùi bước, cho dù là chết trận ở đây.
- Tiểu bối hung hăng càn quấy, bổn tọa muốn làm thịt ngươi.
Rốt cục nhìn rõ tu vi chân thật của Lôi Động, đúng là chỉ có tu vi Kim Đan sơ giai. Trên gương mặt quỷ quái của Hô Diên lão ma, lộ ra thần sắc hung hãn âm tàng, nói:
- Yên tâm, bổn tọa sẽ không cho ngươi chết sớm đâu, bổn tọa muốn cho ngươi nếm thử tư vị tuyệt diệu của vạn trùng phệ cốt, kêu rên mấy năm mới làm cho ngươi sống sờ sờ chết đi.
Chỉ thấy ống tay áo của Hô Diên lão ma run lên, một đám mây màu xanh, ông ông ông cuốn về phía của Lôi Động. Nếu như nhìn kỹ, thì sẽ phát hiện đám mây màu xanh này do trùng độc tạo thành, chúng lớn nhỏ như kiến, hình dạng lại hung tàn không thể khinh thường. Mà đám mây màu xanh này, chỉ sợ không dưới vạn con sâu độc. Dựa theo kinh nghiệm của Hô Diên lão ma, cho dù là tu sĩ Kim Đan hậu kỳ, nếu bị sâu độc của hắn cuốn lấy, muốn thoát thân cũng không dễ.
Đại Ma Đầu Đại Ma Đầu - Tiên Tử Nhiêu Mệnh Đại Ma Đầu