Bi kịch trong cuộc đời không phải là ở chỗ không đạt được mục tiêu, mà là ở chỗ không có mục tiêu để vươn tới.

Benjamin Mays

 
 
 
 
 
Thể loại: Tiên Hiệp
Biên tập: tran anh tuan
Upload bìa: Minh Khoa
Số chương: 868 - chưa đầy đủ
Phí download: 24 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 2345 / 14
Cập nhật: 2016-07-12 01:32:53 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 281 : Thương Lan Đảo
hứ hai, nếu như có một mình, thì chỉ sợ là sẽ làm mồi cho yêu thú cấp Kim Đan chứ đừng nói gì đến việc săn nó. Sau khi suy nghĩ trước sau một hôi, vẫn là tổ đội thì thỏa đáng hơn. Về phần gặp phải đám người mưu sát đồng đội để kiếm tiền, chỉ cần không phải là Kim Đan kỳ thì Lôi Động còn chưa để vào mắt.
Mặc dù đối phương là cường giả Kim Đan thì Lôi Động tự nhận là đánh không lại nhưng muốn chạy trốn cũng không có vấn đề. Đây cũng là một trong những nguyên nhân trọng yếu khiến Lôi Động có gan rời bến. Có Tu La Chi Dực ở trên người, Lôi Động hoàn toàn tin tưởng mười phần. Đây chính là bảo bối mình hao tốn đại lượng tài sản luyện chế ra chỉ để phòng ngừa tu sĩ Kim Đan.
Sửa sang lại cái hắc bào trên người, hắn lại tiếp tục thúc dục một ít U Minh quỷ khí khiến cho chính mình trở nên mơ hồ không thể nhìn rõ. Lôi Động lại đi dạo thêm vài vòng.
Sau đó hắn liền đi tới cái quảng trường ở bên trong tiểu trấn. Ở bên trong cái quảng trường cự đại đã có mấy trăm tu sĩ Trúc Cơ kỳ đang đứng. Đây là lần đầu tiên Lôi Động chứng kiến nhiều tu sĩ Trúc Cơ kỳ đứng cùng một chỗ nhất, còn hơn cả lần hắn chứng kiến ở trên quảng trường của Âm Sát Tông. Bởi vậy có thể thấy được nhưng tu sĩ Trúc Cơ kỳ đến nơi này để tìm cơ hội phát tài đến tột cùng là đông đảo như thế nào?
Lôi Động không có sử dụng thần niệm mà dùng ánh mắt chậm rãi quét qua quảng trường một vòng. Mặc dù là hắn mới đến đây một ngày, nhưng mà hắn đã biết được, ở trên Thương Lan đảo này sử dụng thần niệm để quan sát kẻ khác chính là việc cực kỳ kiêng kỹ. Dường như mỗi một tên tu sĩ Trúc Cơ kỳ đều có bộ dáng thực không dễ chọc.
Có vài người còn cố ý khiến cho cách ăn mặc của mình có chút kỳ quái. Đợi đến khi ánh mắt của ngươi nhìn sang, hắn sẽ hung tợn trừng mắt nhìn lại ngươi.
Ít nhất có một nửa số tu sĩ ở đây đều chỉ có một mình, bọn họ đều xếp bằng ở một chỗ đất trống. Nhìn bộ dạng của mỗi người đều giống như là đang nghỉ ngơi dưỡng sức, nhưng mà ở trong lòng đều cực kỳ cảnh giác. Hơi có chút gió thổi cỏ lay liền có thể xông lên đả thương người khác. Còn lại mọi người hoặc tốp năm tốp ba, hoặc là kết bè kết đội vây quanh một chỗ thành một cái vòng tròn nhỏ hẹp. Ở bên trong cái vòng tròn nhỏ hẹp này, rất rõ ràng đều có một người cầm đầu. Mà người cầm đầu này, cơ bản đều là tu sĩ Trúc Cơ hậu kỳ. Mỗi người đều có thần thái hung ác. Khi Lôi Động đảo mắt nhìn qua thì cũng ngang ngược mà đáp lễ lại.
Lôi Động là tu sĩ Trúc Cơ tầng thứ tám, lại có thêm hắc vụ vây quanh, vừa nhìn liền biến là không phải hạng người đơn giản. Những tu sĩ có thể tới được nơi này thì đều có thể xem như cao thủ một phương. Lôi Động vừa mới đến đây không được bao lâu, bên tai liền vang lên tiếng truyền âm của hai đội trưởng tổ đội. Về phần vì sao phải bí mật truyền âm thì sau khi Lôi Động nghiền ngẫm một chút liền đoán có lẽ là sợ sau khi bị cự tuyệt thì khó có thể mời chào được người khác.
- Này, nếu như ngươi có thể thông qua khảo nghiệm của ta thì sẽ cho ngươi tiến vào đội ngũ.
Một tên đội trưởng bắt đầu mời chào Lôi Động.
- Bản thân ta chính là Trúc Cơ kỳ đỉnh tầng thứ mười hai.
Lại có một tên đội trưởng khác truyền âm nói với Lôi Động.
- Năm lần rời bến đều là năm lần thắng lợi trở về. Huynh đệ, có hứng thú gia nhập đội ngũ của chúng ta không? Thù lao tuyệt đối là không thiếu của ngươi nửa phần. Nhìn ngươi có tu vi Trúc Cơ kỳ tầng thứ tám, có phải là muốn nhanh chóng phát tài, mua đan dược đột phá vào Trúc Cơ hậu kỳ hay không?
Hắn chưa nói như vậy thì Lôi Động còn không cảm thấy có gì khác thường. Lúc này hắn vừa nói như vậy thì Lôi Động mới chú ý tới. Dường như không ít tu sĩ ở đây đều đang ở trạng thái bình cảnh lớn. Ví dụ như Trúc Cơ kỳ tầng bốn, Trúc Cơ kỳ tầng tám, hoặc là tầng thứ mười hai. Bây giờ thì Lôi Động đã hiểu được rồi. Những người này hẳn là đều thiếu linh thạch, cực kỳ thiếu linh thạch. Nhất là tu sĩ Trúc Cơ kỳ tầng thứ mười hai.
Lúc này sẽ gặp được cái bình cảnh đáng sợ nhất. Vô cùng có khả năng cả đời này cũng không thể đột phá được lên Kim Đan. Mà mỗi lần thử đột phá thì số lượng tài nguyên hao phí đều cực kỳ khủng bố. Một ít những linh đan, linh dược, thậm chí là nguyên vật liệu có thể trợ giúp cho tu sĩ Trúc Cơ kỳ đỉnh đột phá lên Kim Đan kỳ đều có giá trên trời.
Kỳ thật cái này cũng bình thường. Không có một người nào, một tu sĩ Trúc Cơ kỳ nào, nhất là những người đã khổ khổ sở sở tu luyện lên tới Trúc Cơ đỉnh mà không muốn đột phá lên Kim Đan. Nếu như có thể cho hắn cơ hội một trăm phần trăm đột phá lên Kim Đan, như vậy chỉ sợ là ngoại trừ tính mạng ra thì bất kỳ thứ đồ vật gì bọn họ đều có thể lấy ra trao đổi. Đúng là bởi vì loại tâm lý vội vàng này và một vài nguyên nhân khác mà khiến cho giá cả của đám linh dược kỳ vật này một đường tăng lên. Tới một cái tình trạng khiến cho người khác chỉ nhìn thôi cũng đã cực kỳ khiếp sợ. Cũng đúng là như vậy mà lúc trước Lôi Động lại coi trọng Thích Phỉ Phỉ như vậy. Cho dù là phá đi nguyên tắc gặp địch tất sát của mình thì cũng muốn lưu lại tính mạng của nàng. Cũng chính là đạo ý này.
Lôi Động cũng không thèm để ý đến tu vi của hắn. Nhưng mà đối với số lần rời bến của hắn thì cũng cảm thấy hết sức hứng thú. Liền hồi âm lại nói.
- Năm lần? Vậy giết được bao nhiêu con yêu thú cấp Kim Đan?
Lôi Động nói xong liền như có như không liếc mắt nhìn tên đội trưởng có tu vi Trúc Cơ kỳ đỉnh kia một cái. Hắn có bộ dáng trung niên, nhưng mà không thể nhìn ra được tuổi tác cụ thể. Mặt mày hung ác, phía bên trái dương mặt còn có một vết sẹo dữ tợn, bộ dáng của hắn thoạt nhìn cũng không lấy gì làm hiền lành cả. Về phần tiểu đội của hắn cũng đã có bốn người, tu vi không thấp, đều là trên dưới bảy tám tầng. Hiển nhiên là lão tiểu tử đó có yêu cầu rất cao đối với đồng đội.
- Ngươi yên tâm, hiệu suất của đội ngũ cực kỳ cao. Mỗi một lần rời bến đều là hai tháng thời gian. Cũng đều bắt được hai ba con yêu thú. Tên đội trưởng kia thấy Lôi Động dường như có chút hứng thú thì lại tiếp tục truyền âm đối với hắn, nói.
- Huynh đệ, tuy rằng đội ngũ này của chúng ta không phải là lợi hại nhất Thương Lan đảo, nhưng cũng đều là tinh nhuệ đã ngoài bảy tầng. Hơn nữa thương vong cũng rất thấp, các thành viên thì rất đoàn kết. Ngươi nhìn mấy người bọn hắn xem, người ít nhất thì đã đi ra biển hai lần với ta, nhiều nhất thì là năm lần. Phương diện nhân phẩm của bổn đội trưởng tuyệt đối không thành vấn đề. Nếu như phân bối không công bằng thì cứ tùy ngươi trách mắng. Dường như người đội trưởng kia cũng biết, những người rời bến đi mạo hiểm không hề sợ gặp được địch nhân. Mà sợ nhất chính là người một nhà đâm lén sau lưng.
Hai ba con? Lôi Động mỉm cười ngạc nhiên, dường như là không ít. Trước khi đến ở bên trong một vài cửa tiệm hắn cũng đã ít nhiều nghe nói qua. Thông thường những đội ngũ rời bến mười lần mà có thể mang Kim Đan yêu thú về tám chín lần đã xem như không tệ rồi. Nhưng mà người này nói miệng không bằng chứng, Lôi Động cũng không thể hoàn toàn tín nhiệm hắn. Cũng may Lôi Động căn bản là không cần tìm người tín nhiệm được.
Ở loại địa phương này, thứ duy nhất có thể tin tưởng được chỉ có thể là thực lực của mình. Trúc Cơ kỳ đỉnh thì thế nào? Lôi Động tự nhận là chỉ cần không phải là tu sĩ Kim Đan kỳ hoặc là tu sĩ Trúc Cơ kỳ đỉnh được đỉnh cấp tông phái phát ra thì hắn sẽ không có e ngại quá lớn. Mình như thế nào thì ở trong Quần Tinh Đảo của Đông Hải cũng đều được gọi là Quỷ Tu La. Số tu sĩ Trúc Cơ kỳ chết ở trên tay mình đã không thể đếm xuể.
- Nhưng ta phải nói trước, ta muốn yêu thú Kim Đan. Lôi Động bắt đầu truyền âm nói điều kiện.
Vừa nghe được những lời này, sắc mặt của tên đội trưởng kia hơi đổi, có chút dữ tợn, tức giận truyền âm nói.
- Huynh đệ, yêu cầu của ngươi quá cao rồi. Yêu thú Kim Đan là chiến lợi phẩm thuộc về mọi người. Ngươi đi tìm người khác đi, tiểu đội này không hầu hạ nổi.
Hắn tức giận như vậy, xem chừng là bởi vì hiểu lầm Lôi Động muốn độc chiếm chiến lợi phẩm.
Hắn nói như thế, Lội Động ngược lại đúng là có chút tin tưởng đối với nhân phẩm của hắn. Liền truyền âm nói với hắn.
- Ý của ta là ta cần yêu thú Kim Đan. Còn về phần của các đồng đội kia thì ta có thể dùng linh thạch để trả cho họ.
Tên đội trưởng kia hơi kinh ngạc, sau đó lại ngây người truyền âm lại.
- Ngươi cần yêu thú Kim Đan làm cái gì? Ngươi am hiểu luyện khí? Luyện Đan? Hay là… Hắn kỳ quái cũng là bình thường, đa số tu sĩ đến nơi đây đều là vì kiếm linh thạch để có thể đi mua những linh đan, linh dược dùng để đột phá. Những người mang theo linh thạch tới nơi này để mua yêu thú Kim Đan đã ít lại càng thêm ít.
- Ta cần yêu thú để làm cái gì, dường như là không có liên quan gì đến đạo hữu.
Lôi Động hơi có chút bất mãn, hồi âm nói.
- Chỉ là đạo hữu có nguyện ý hay không thôi.
- Chúng đều đã ký hiệp nghị, sau khi săn được yêu thú Kim Đan trở về sẽ bán cho đảo chủ.
Đội trưởng kia lộ ra vẻ có chút do dự.
- Lôi mỗ nguyện ý không lấy một phần chiến lợi phẩm của mình, sau đó dùng giá cả bên ngoài để mua toàn bộ huyết nhục, thú hồn của yêu thú Kim Đan.
Những cái khác thì có thể là Lôi Động thiếu. Nhưng mà linh thạch ở trên người thì lại không thiếu.
Một người lao động miễn phí, lại còn mua lại toàn bộ huyết nhục? Ánh mắt của tên đội trưởng kia nhất thời sáng ngời. Dù sao thì loại chuyện tốt này cũng không phải là thường xuyên có thể gặp được. Nhưng mà hắn không có lập tức làm ra quyết định mà là bắt đầu thương lượng với các đồng đội. Một lát sau, hắn liền truyền âm trở lại, ngữ khí hơi có chút trầm trọng nói.
- Lôi huynh đệ, các đồng đội đã đáp ứng yêu cầu này của ngươi. Nhưng mà chúng ta cũng có hai cái điều kiện nho nhỏ. Thứ nhất ngươi cũng không thể bởi vì như vậy mà không chịu làm việc hoặc là làm việc chểnh mảng. Dù sao nếu thiếu đi một phần lực lượng, có lẽ tất cả mọi người sẽ bị yêu thú Kim Đan tiêu diệt. Thứ hai là chúng ta không có khả năng đem tất cả con mồi cho ngươi. Như vậy cũng không thể ăn nói được với đảo chủ. Đương nhiên đám yêu thú bán cho đảo chủ kia thì ngươi cũng nhận được một phần chiến lợi phẩm.
- Giao dịch rất công bằng.
Ít nhiều thì trong lòng Lôi Động cũng có chút mong đợi đối với đội ngũ này. Hắn sợ nhất chính là loại đội ngũ cái gì cũng không dám đảm nhiệm. Tên đội trưởng này, nhìn từ bên ngoài thì vẫn còn có chút năng lực, liền nói.
- Lôi mỗ đồng ý gia nhập quý đội ngũ.
Sau khi nghe được những lời này của Lôi Động, sắc mặt của người đội trưởng này liền giãn ra. Kỳ thật đối với hắn mà nói, bán yêu thú cấp Kim Đan cho ai thì cũng đều như vậy. Ai trả thù lao nhiều thì sẽ bán cho người đó. Nhưng mà hắn chỉ sợ đảo chủ của Thương Lan đảo tức giận mà thôi. Sắc mặt của tên đội trưởng có chút vui mừng.
- Đi, chúng ta rời đảo thôi. Lôi huynh đệ chớ trách. Ta cực kỳ kỹ lưỡng trong việc chọn lựa đồng đội. Tuy rằng ta tin tưởng ngươi, nhưng quy củ thì vẫn phải làm. Thứ nhất là thử xem thực lực của ngươi để có thể ước lượng được cách phân chia chiến lợi phẩm. Thứ hai là cũng có thể tìm hiểu phương thức chiến đấu của ngươi một chút, đến lúc đó có thể an bài chiến thuật.
Lôi Động cảm thấy lời hắn nói cũng có đạo lý. Đội viên mới gia nhập tự nhiên phải làm quen một chút. Hơn nữa trên thế giới này, đích xác tồn tại những hạng người có tu vi cao nhưng sức chiến đấu thực tế lại cực kỳ yếu kém. Hắn cũng không cảm thấy có gì phiền phức, chắp tay nói.
- Đội trưởng, mời.
Tính cả Lôi Động vào bên trong thì là sáu người đồng thời bay ra khỏi đảo. Đội trưởng liếc nhìn một người ở trong đội ngũ, thuận tiện nói.
- Thượng Quan, ngươi đi lãnh giáo Lôi huynh đệ một chút.
Cái tên tu sĩ kêu là Thượng Quan kia nhìn qua còn rất trẻ tuổi, mày kiếm mắt sáng, bộ dáng anh tuấn tiêu sái. Xuất thân hẳn là không tệ. Hắn liền đứng chắp tay ở phía sau lưng, khi nhìn về phía Lôi Động trên vầng trán nhiều ít cũng có chút kiêu căng.
Đương nhiên tu vi của hắn cũng không tầm thường. Giống như Lôi Động đều là tu sĩ Trúc Cơ kỳ tầng thứ tám. Những người khác đều lui về phía sau, chỉ còn hắn lưu lại ở giữa không trung đối diện với Lôi Động. Tên đội trưởng kia lại giới thiệu.
- Lôi huynh đệ, Thượng Quan huynh đệ xuất thân từ gia tộc Thượng Quan trong Bối Lam Sơn. Thực lực của hắn đích xác là không tầm thường. Xin hãy cẩn thận ứng đối.
Bối Lam Sơn? Lôi Động hơi suy nghĩ một chút, nhưng thật ra hắn hơi có chút ấn tượng đối với cái thế lực này. Đó là khi sưu hồn tên tu sĩ Trúc Cơ kỳ kia đã ngẫu nhiên nhìn thoáng qua. Hẳn là một trong những thế lực lớn nhất ở Triệu Châu. Trong lòng không khỏi thoáng cảnh giác một chút. Tuy rằng Lôi Động tự nhận người này tuyệt đối không thể nào là đối thủ của mình. Nhưng mà hắn vẫn còn ôm kế hoạch ẩn dấu thực lực. Đương nhiên ẩn dấu thực lực cũng không có nghĩa là liền khiến cho mình biến thành một kẻ bỏ đi. Sẽ không có ai thích đồng đội có thực lực quá kém.
Nhưng mà đệ tử của đỉnh cấp tông phái thì như thế nào? Chết ở trong tay mình đã không chỉ có một hai người. Lôi Động khẽ gật đầu với đội trưởng song, sau đó lại ôm quyền đối với Thượng Quan nói.
- Xin Thượng Quan huynh hạ thủ lưu tình.
- Ngươi ra tay đi.
Thượng Quan lạnh lùng nói với Lôi Động.
Trong lòng Lôi Động thầm nghĩ một câu cuồng vọng. Liền quyết định sẽ cho hắn ăn đau khổ một chút, để tránh cho sau này ở chung tiểu tử sẽ thường xuyên làm khó dễ mình.
Hắn nâng tay phải lên, U Minh quỷ khí quanh quẩn ở bên người hắn liền liều mạng ngưng tụ vào trong lòng bàn tay.
Đại Ma Đầu Đại Ma Đầu - Tiên Tử Nhiêu Mệnh Đại Ma Đầu