The mere brute pleasure of reading - the sort of pleasure a cow must have in grazing.

Lord Chesterfield

 
 
 
 
 
Thể loại: Tiên Hiệp
Biên tập: tran anh tuan
Upload bìa: Minh Khoa
Số chương: 868 - chưa đầy đủ
Phí download: 24 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 2345 / 14
Cập nhật: 2016-07-12 01:32:53 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 280 : Yếu Là Một Loại Sai Lầm
ởi vậy tạm thời Lôi Động vẫn tiếp tục bất động, không có ra tay. Đang lúc Bạo Kích quỷ vệ và đám người lão già kia giao chiến đến hừng hực khí thế. Thì Lôi Động cũng thuận tay tiêu diệt hai tên tu sĩ Luyện Khí kỳ. Đồng thời thần niệm của Lôi Động cũng phát hiện ra có một tên tu sĩ Trúc Cơ kỳ đang dẫn theo vài tên tu sĩ Luyện Khí kỳ liều mạng chạy tới để tiếp viện.
- Đại ca, là ai?
Người đã đông đủ. Lôi Động lạnh lùng thầm nghĩ trong lòng. Tu sĩ Luyện Khí kỳ tuy rằng còn thiếu, nhưng mà cũng không ảnh hưởng gì đến cục diện. Chỉ cần tu sĩ Trúc Cơ kỳ ở đây thì tốt rồi. Thần niệm của hắn hơi động một chút, quỷ vệ và đám khôi lỗi yên lặng tiến lên.
Ầm.
U Linh quỷ vệ yên lặng không một tiếng động xuất hiện ở sau lưng của lão già Trúc Cơ kỳ kia, hồn lực ngưng tụ thành một đôi song trùy tuôn hắc quang đen ngòm. Trong giây lát liền đánh trúng phía sau lưng của hắn. Năng lượng hỗ thuẫn đánh tan gần hết sức mạnh. Nhưng đôi song đao của nó đã hung hăng đâm vào trong cột sống lão già. Hắn quay lại phía sau, có chút không dám tin, cũng nhìn thấy một con hung quỷ dữ tợn đang hướng về phía hắn mà nhe răng cười dữ tợn. Cái răng nanh sắc nhọn liền trực tiếp cắn vào cổ của hắn.
Trúng kế, xem ra toàn bộ đã xong rồi. Đồng tử của lão già Trúc Cơ kỳ kia bắt đầu tan rã. Hắn chỉ thấy được tộc nhân ở phía sau đang bị một đám đồng loại của lũ hung quỷ này đồ sát. Máu tươi bay khắp bầu trời, từng tiếng rít hưng phấn của đám lệ quỷ kia vang lên không dứt bên tai.
Tên tu sĩ Trúc Cơ kỳ còn lại vừa mới đuổi tới bên trong tràng chiến đấu cũng bị Hàn Băng quỷ vệ theo dõi. Tu sĩ kia cũng có bộ dáng trung niên, nhưng mà tu vi cũng chỉ có Trúc Cơ kỳ tầng thứ năm mà thôi. Mắt thấy một đám tộc nhân ở phía sau đang bị tàn sát, ngay cả huynh trưởng của mình cũng bị một con hung quỷ bắt được, bị cắn xé điên cuồng. Hắn liền tuôn ra một đạo độn quang chói mắt màu sáng như ngọc, chuẩn bị bỏ chạy lấy người. Nhưng mà bỗng nhiên chợt có một đạo hàn băng bạch khí bao vây toàn bộ thân thể hắn. Toàn thân của hắn lập tức bị đông cứng lại, độn quang cũng tắt ngúm, trực tiếp rơi từ trên không trung xuống. Nghênh đón hắn chính là một cái băng trùy của Hàn Băng quỷ vệ.
Lôi Động để ý nhất chính là hai tên tu sĩ Trúc Cơ kỳ này, vì vậy đã sớm ra lệnh cho hai con quỷ vệ cấp mười hai của mình bám sát theo bọn hắn. Đâu dễ dàng để cho bọn họ có nửa điểm cơ hội thoát đi? Quỷ vệ cấp mười hai, mặc dù là một mình so đấu thì không thể bằng đại đa số tu sĩ Trúc Cơ kỳ tầng thứ mười hai bình thường. Nhưng mà đối mặt với tu sĩ cấp thấp thì chính là sát thủ.
Hơn nữa, Tu La Chi Dực của Lôi Động cũng được giương lên. Một khi người nào thật sự có bản lĩnh để chạy trốn khỏi đám lệ quỷ ở phía dưới kia thì Tu La Chi Dực cũng sẽ lập tức vẫy động.
Bởi vì tu sĩ Trúc Cơ kỳ của gia tộc này quá ít, mà Lôi Động lại am hiểu quần chiến nhất. Hơn nữa lại là một mình đấu với một đám địch thủ yếu kém hơn chính mình, chính là một việc cực kỳ thoải mái. Gần trăm tu sĩ Luyện Khí kỳ kia cũng không ngừng chạy về phía ngoài. Hai con khôi lỗi và Phệ Ảnh Hổ của hắn đều lóe lên liên tục, một người rồi lại một người, giết đến cực kỳ thoải mái. Đương nhiên, nhiêu người như vậy thì khẳng định là vẫn sẽ có cá lọt lưới. Nhưng mà sẽ không quá nhiều.
Vì thế, cái lệ quỷ đại trận Lôi Động bày ra lúc đầu giờ phút này liền phát huy tác dụng. Hơn mười con lệ quỷ tinh anh liền phối hợp với con lệ quỷ đầu đàn, dùng hình thức lớp sóng để tập sát những tu sĩ Luyện Khí kỳ muốn chạy trốn khỏi chiến trường.
Cô gái câm mặt không còn chút máu nhìn tất cả những chuyện này. Sau đó lại nhìn về phía Lôi Động đang mặc bộ chiến giáp màu đen, phía sau còn có thêm một đôi cánh khổng lồ, sắc mặt cực kỳ lãnh khốc. Trong lòng của nàng vừa sợ hãi, vừa rung động.
Mãi cho đến giờ phút này dường như nàng mới chính thức lý giải được cái gì gọi là cá lớn nuốt cá bé? Một đám thượng tiên trong truyền thuyết có thể lên trời xuống đất, bình thường luôn hung hăng càn quấy mà vô cùng cường đại ở trước mặt của người nam tử này, quả thực giống như là những con kiến hôi khiến cho người khác thương hại.
Những tên tu sĩ Luyện Khí kỳ có chút thông minh bắt đầu lẩn trốn vào bên trong hộ sơn đại trận. Nhưng đây chẳng qua chỉ là một chút ngắc ngoải mà thôi. Dưới sự tấn công của khôi lỗi và quỷ vệ, lại thêm một cái Hắc Long Phì của Lôi Động nữa. Không đến mười thức thời gian, cái hộ sơn đại trận kia liền bị một cỗ lực lượng vô cùng cường đại phá vỡ. Đám lệ quỷ giương nanh múa vuốt đuổi giết đám tu sĩ Luyện Khí kỳ trốn ở bên trong. Nhất thời, lại là một hồi gió tanh mưa máu.
Từ đầu đến cuối, chẳng qua chỉ là thời gian ngắn ngủi một nén nhang. Một mình Lôi Động cứ như vậy tiêu diệt toàn bộ tu sĩ của một cái gia tộc tu chân. Căn cứ theo tin tức có được nhờ Sưu Hồn Thuật lúc trước, Lôi Động lại nhanh chóng vơ vét hết tài sản của Vương gia, không hề bỏ sót chút gì. Hắn lấy ra một bộ phận linh thạch trong đó, một ít pháp khí không tệ, sau đó liền xóa đi ấn ký thần niệm ở trên đó rồi ném cho cô gái câm kia. Toàn bộ số tài nguyên này cũng đủ cho nàng tu luyện tới Trúc Cơ kỳ.
Muốn đi xa hơn nữa, liền chỉ có thể dựa vào chính bản thân cô ta. Có thể đến được Trúc Cơ hoặc là sẽ vẫn lạc trước khi thành công thì đều là do số mạng của cô ta. Lôi Động cũng nghĩ tới, nếu hiện tại để nàng ở lại chỗ này, có thể sẽ làm cho sau này mình bị thiếu mất một sự giúp đỡ hay không? Nhưng mà nếu như cô gái câm này có lòng, nhất định sẽ đi đến Khang Châu để tìm chính mình. Nếu nàng vô tâm, vậy loại thuộc hạ này có cũng vô dụng.
Huống chi, con đường đi đến Khang Châu khẳng định là vô cùng hung hiểm. Nếu như dẫn theo nàng đi, chỉ sợ là chính mình có thể an toàn trở về đến nhà hay không cũng không thể nói trước được.
Đương nhiên, trong thời gian một kế tiếp, Lôi Động vẫn tự mình chỉ điểm cho nàng. Mãi cho đến khi nàng tu luyện Băng Phách Quyết tấn thăng lên Luyện Khí kỳ tầng thứ nhất xong. Lôi Động mới lợi dụng lúc nàng đang ngủ, để lại cho nàng một phong thư rồi thừa dịp lúc trời còn chưa sáng, trực tiếp điều khiển Ác Quỷ Chướng đơn độc hướng về phía hòn đảo tên là Thương Lan đảo ở cách xa ngàn dặm.
Khoảng cách xa ngàn dặm đối với Lôi Động mà nói thì cũng không là gì. Nhưng mà hắn đang ở trong một cái hải vực xa lạ, không có sự hậu thuẫn của môn phái. Dọc theo đường đi Lôi Động đều phải cực kỳ cẩn thận. Đoạn đường này hắn cũng gặp phải mấy tên tu sĩ đang lăng không phi hành. Sau khi thần niệm của mình gặp phải thần niệm của bọn họ thì liền tự động rời đi. Lôi Động cũng không muốn tùy tiện gây chuyện sinh sự. Mà đối phương thì thấy cả người Lôi Động bao bọc trong hắc khí, độn tốc cũng không hề thấp, bộ dáng cũng không phải là dễ gần gì, vì thế cũng không nguyện tùy tiện động thủ gây ra phiền toái.
Về phần tu sĩ Kim Đan, Lôi Động không có vận may gặp được. Dù sao thì trên thế giới này, cường giả Kim Đan vẫn là tồn tại số ít. Không có khả năng tùy tiện vừa đi một đêm là có thể gặp được.
Dựa theo tin tức, Lôi Động bay đến giữa không trung bên trên tòa Thương Lan đảo kia, im lặng quan sát một phen. Hòn đảo này không lớn, phạm vi chỉ có hơn mười dặm, nhưng mà địa thế dốc đứng, chỗ cao nhất thì lên tới mấy trăm trượng. Bởi vì hòn đảo này gần như là cô độc nằm ở bên trong quần đảo Hỗn Loạn, khoảng cách tới hòn đảo gần nhất cũng lên tới ba bốn nghìn dặm. Bởi vậy bên trên hòn đảo này gần như không có phàm nhân. Cho dù là có thì cũng chỉ là một ít nữ tử làm công việc da thịt, hoặc là người hầu mà người tu tiên đưa đến.
Lôi Động cảm thấy quần đảo Hỗn Loạn này và Quần Tinh Đảo ở ngoài Đông Hải của Khang Châu cũng có chút tương tự. Bởi vì chủ thể rời xa đại lục, cộng thêm biển khơi mờ mịt khó có thể tìm tòi. Bởi vậy cũng coi như là một cái địa phương hỗn loạn. Mà bên trên Thương Lan Đảo là nơi mà những tu sĩ mạo hiểm rời bến để đi tìm kiếm của cải. Cho nên đại đa số những người ở đây đều không phải là hạng đơn giản gì. Đi ra bên ngoài có vô số các loại hung hiểm. Tu sĩ yếu một chút, căn bản là không thể tồn tại được bao lâu. Hoặc là chết ở trong tay yêu thú. Hoặc là bị những tiểu đội khác cướp của giết người. Càng nhiều hơn chính là những người trực tiếp chết ở trong tay đồng đội.
Trên thế giới này, yếu chính là một loại lỗi lầm.
Lôi Động mới chỉ quan sát trong thời gian nửa canh giờ đã có hai nhóm người rời khỏi đảo. Rồi tiến hành giao chiến với nhau ở trên mặt biển. Trong đó kết cục của lần đầu tiên chính là một bên toàn bộ bị tiêu diệt. Còn một trận đấu khác chính là lưỡng bại câu thương. Sau khi hai bên đã bị tổn thất vài tên tu sĩ Trúc Cơ kỳ thì liền bắt tay giảng hòa, bàn chuyện vui vẻ.
Hơn nữa, không ngừng có tu sĩ từ phía xa bảy trở về. Lại không ngừng có tu sĩ từ trong đảo bay ra. Có rất ít những tu sĩ hành động một mình. Cho dù là có thì cũng đều là những cường giả Trúc Cơ hậu kỳ. Một đám đều là ánh mắt sắc bén, bộ dáng thần bí khó lường khiến cho người khác không dám tới gần.
Lôi Động cảm thấy được đã tới lúc rồi, liền thu hồi Ác Quỷ Chướng rồi phi thân xuống bên dưới. Tự nhiên trên người hắn không có Tu La Chi Dực, cũng không mặc chiến giáp mà chỉ là một bộ hắc bào bình thường. Bộ hắc bào này còn che kín cả đầu và mặt hắn. Loại trang phục này chính là cách ăn mặc quen thuộc của những tu sĩ độc lai độc vãng. Ở trong cái địa phương này, ngươi không được để cho người ta cảm thấy ngươi dễ bị bắt nạt, nếu không, ngươi sẽ gặp phiền toái không ngừng. Trên Người Lôi Động tự nhiên có một cỗ U Minh quỷ khí nồng đậm bao quanh.
Chớ có xem thường cái tiểu đảo chỉ lớn có hơn mười dặm này. Lôi Động ít nhiều cũng đã nhìn ra. Loạn thì có loạn, nhưng trên thực thế thì loạn cũng rất có thứ tự. Tựa như vừa rồi hai ba tên tu sĩ có mẫu thuẫn, bọn hắn cũng không có lựa chọn quyết chiến với nhau ở trên đảo mà là thành thành thật thật chạy ra bên ngoài đảo để đánh nhau.
Cái đó đã biểu thị rất rõ ràng là đảo chủ khẳng định không phải là mặt hàng đơn giản. Vừa rồi ở trong hai ba tên tu sĩ kia, cũng có cả tu sĩ Trúc Cơ hậu kỳ.
Bởi vậy ở bên ngoài cửa thành của hộ sơn đại trận có hai tên tu sĩ Luyện Khí kỳ. Sắc mặt của bọn hắn vừa khách khí vừa kiêu ngạo hướng tới Lôi Động đòi hỏi một trăm viên linh thạch để làm phí nhập đảo. Lôi Động cũng không có vẻ gì là bất mãn. Nắm tay lớn cánh tay to chính là đạo lý này. Tuy rằng Lôi Động tự nhận là không kém, nhưng mà có thể không gây ra phiền toái thì hắn vẫn tận lực hạn chế. Dù sao thì lão bản trấn thủ ở trên đảo này nhất định là tu sĩ Kim Đan không thể nghi ngờ.
Tu vi của Lôi Động không kém. Trúc Cơ kỳ tầng thứ tám, chỉ còn kém một bước nữa thì sẽ trở thành nhân vật Trúc Cơ hậu kỳ. Hắn đi bộ ở trên đường cái đã gặp phải mấy nhóm người tiến hành mời chào, hi vọng là hắn sẽ gia nhập vào đội ngũ để rời bến mạo hiểm. Nhưng mà Lôi Động cũng nhất nhất cự tuyệt. Hắn tới nơi này cũng không phải là vì rời bến mạo hiểm. Mà chỉ là muốn tìm kiếm thú hồn cấp Kim Đan hoặc là huyết nhục của yêu thú cấp Kim Đan mà những mạo hiểm giả mang về. Chỉ có dựa vào mấy thứ này mới có thể khiến cho Bạo Kích quỷ vệc của Lôi Động có thể thăng lên cấp quỷ tướng trong thời gian ngắn.
Linh thạch trên người có không ít, căn bản là không cần rời bến mạo hiểm. Nhưng mà còn chưa tản bộ được nửa ngày thì Lôi Động đã biết mình sai lầm rồi. Trước kia Lôi Động cũng đã tiêu tốn một lượng lớn linh thạch để mua lại thú hồn của Hải Phách Vương. Ba mươi vạn linh thạch không mua được thì có thể dùng bốn mươi vạn, thậm chí là năm mươi vạn linh thạch một con. Cái này cũng đều không sao cả. Ba năm chinh chiến ở trong Quần Tinh Đảo của Đông Hải, cộng với việc diệt sát gia tộc gần đây đã khiến cho trong tay của Lôi Động có rất nhiều linh thạch.
Đáng tiếc chính là, trên thị trường căn bản là không có bán thú hồn hoặc là huyết nhục của yêu thú cấp Kim Đan. Đây cũng không phải nói là nhưng tu sĩ ra ngoài mạo hiểm không thể làm gì được yêu thú Kim Đan. Trên thực tế cứ cách thời gian mười ngày nửa tháng sẽ có một vài đội ngũ mang về một đến hai con yêu thú cấp Kim Đan. Nhưng mà mấy thứ này đều bị cái cửa hàng đảo chủ mở ra lũng loạn. Tên đảo chủ này cũng cực kỳ hào phóng. Đối với một con yêu thú Kim Đan kỳ còn nguyên vẹn, bình thường hắn đều ra giá một trăm năm mươi vạn. Rất nhiều tu sĩ ra ngoài mạo hiểm đều ký kết khế ước cùng với cửa hàng kia.
Sau khi biết được cái tin tức này, đôi mày của Lôi Động không khỏi nhăn lại không thôi. Mặc dù nói nếu hắn ở chỗ này đã đưa ra tin tức, ra giá cao hơn một chút. Ví dụ như là hai trăm vạn linh thạch thì có lẽ sẽ mua được yêu thú Kim Đan. Nhưng mà cứ làm như vậy tất sẽ đắc tội với tên đảo chủ thần bí này.
Nếu là đổi lại ở Khang Châu, thì dù có đắc tội với đảo chủ cũng không sao cả. Dù sao thì ở phía sau còn có cả tông phái làm chỗ dựa cho chính mình. Nhưng mà ở bên trong quần đảo Hỗn Loạn của cái chỗ tên là Triệu Châu này. Mình chỉ có một mình, không nơi nương tựa, hết thảy vẫn là nhỏ tiếng mà làm thì tốt hơn. Hắn tiếp tục đi lang thang cả nửa ngày, liền gặp một cửa hàng rao bán một bộ phận huyết nhục của yêu thú cấp Kim Đan. Trước tiên chưa cần nói đến giá cả chỉ là số lượng huyết nhục này, liền không đủ để nhét kẽ răng cho Bạo Kích quỷ vệ.
Càng nghĩ, hắn càng cảm thấy nếu như mình muốn có được huyết nhục của yêu thú Kim Đan thì chỉ có thể tự mình rời bến. Lôi Động cũng đã từng lo lắng qua, không biết là một mình đi ra ngoài săn thú hay là lập tổ đội mà đi. Nếu mà một mình rời bến thì thứ nhất là Lôi Động không quen với Hải Vực này.
Đại Ma Đầu Đại Ma Đầu - Tiên Tử Nhiêu Mệnh Đại Ma Đầu