Biển lặng không làm nên những thủy thủ tài giỏi.

Tục ngữ châu Phi

 
 
 
 
 
Thể loại: Tiên Hiệp
Biên tập: tran anh tuan
Upload bìa: Minh Khoa
Số chương: 868 - chưa đầy đủ
Phí download: 24 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 2345 / 14
Cập nhật: 2016-07-12 01:32:53 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 264 : Cánh Của Tu La Vương
ôi cánh này của vãn bối chính là cánh của đỉnh cấp đại Tu La. Nghe nói khoảng cách tới Tu La Vương cũng chỉ kém có một chút.
- Đỉnh cấp đại Tu La?
Đôi mắt của Vương Lôi sáng lên, trên mặt lộ ra thần sắc vui mừng.
- Mau lấy cho ta xem, có lẽ là có thể luyện chế được một kiện linh khí vượt qua cả Huyết Sắc Phi Phong ấy chứ.
Đỉnh cấp đại Tu La so với đại Tu La thì tuy rằng đều là đại Tu La. Nhưng mà trong đó lại có khác biệt rất lớn.
Lôi Động cũng không sợ Vương Lôi cầm cánh trở mặt, dù sao thì mình cũng là đệ tử Chiến Đường của Âm Sát Tông. Nếu hắn dám nuốt không tài liệu của mình thì mình sẽ khiến hắn thi cốt vô tồn.
Lôi Động liền dùng lực lượng chân khí nâng đôi cánh to lớn bị tàn phá kia đến trước mặt Vương Lôi. Mà thật ra Vương Lôi cũng không có ý kiến quá lớn đối với đôi cánh bị tàn phá kia. Mà hắn liền ngồi xổm người xuống, cẩn thận xem xét một chút. Ai ngờ hắn càng xem sắc mặt càng nghiêm túc. Mày cũng càng nhíu chặt lại. Rất nhanh hắn liền lấy ra một đống lớn những công cụ có hình thù kỳ quái, đông gõ một nhát, tây đập một cái.
Hành động của hắn hết sức chuyên nghiệp, Lôi Động không hiểu biết gì về tri thức luyện khí vì vậy cũng để mặc cho hắn làm. Sau một hồi khá lâu, Vương Lôi mới ngẩng đầu lên, thần sắc có chút ngưng trọng hỏi.
- Tiểu tử, đôi cánh này ngươi lấy được từ chỗ nào?
- Dùng điểm cống hiến đổi được ở trong tông phái, còn nghe người ta nói là cánh của đỉnh cấp đại Tu La.
Lôi Động có chút kinh ngạc, không khỏi khẩn trương hỏi.
- Tiền bối, có phải là đôi cánh này có vấn đề gì không?
- Vấn đề sao? Có, còn là vấn đề rất lớn.
Sắc mặt của Vương Lôi trở nên có chút cổ quái.
- Vương mỗ thấy như thế nào đây cũng không phải là một đôi cánh của đỉnh cấp đại Tu La. Không đợi Lôi Động kịp biến sắc hỏi lại thì hắn tiếp tục tuôn ra một câu nữa.
- Lão tử xem thế nào cũng thấy đây rõ ràng là một đôi cánh của Tu la Vương. Ngươi đang đùa bỡn ta đúng không? Hay là cho rằng lão tử lớn tuổi, ánh mắt không dùng được nên muốn thử nghiệm nhãn lực của ta? Đồ khốn xú tiểu tử.
Cái này khiến cho Lôi Động trợn mắt há hốc mồm, bộ dáng của hắn hoàn toàn không dám tin, đây là cánh của Tu La Vương sao?
- Cánh của Tu La Vương?
Não của Lôi Động có chút hồ đồ, vội vàng phi thân nhảy xuống đứng ở trước mặt đôi cánh. Cẩn thận kiểm tra nhìn lại, sắc mặt của hắn trở nên có chút cổ quái. Hắn cũng không hiểu rõ là vì sao một đôi cánh của đỉnh cấp Tu la lại biến thành cánh của Tu La Vương được? Nhưng mà Lôi Động càng xem càng cảm thấy được đây đích thật là giống như cánh của Tu La Vương hơn. Dù sao thì mình ở trong Tâm Ma Điện đã từng được chứng kiến qua Tu la Vương. Đôi cánh này dường như không hề thua kém đôi cánh kia mới đúng. Hắn không khỏi ngẩng đầu cười gượng vài câu đối với Vương Lôi.
- Cánh của Tu La Vương thì càng tốt chứ sao. Không phải là Vương tiền bối có yêu cầu rất cao đối với tài liệu sao? Cánh của Tu La Vương chẳng lẽ còn không thể thỏa mãn tiền bối sao?
Nhưng trong lòng hắn lại âm thầm tính toán. Chẳng lẽ Triệu chấp sự quản lý tài liệu trong tông phái lại nhìn nhầm sao? Lại nhìn nhầm cánh của Tu La Vương thành đỉnh cấp Tu La sao? Như vậy mới để cho mình chiếm được một phần tiện nghi lớn sao?
Đôi mắt của Vương Lôi hung hăng trợn lên lườm Lôi Động một cái. Ngược lại tiếp tục ngồi xổm người xuống, vuốt ve khung xương, màng da của đôi cánh kia. Bộ dáng kia thật ra cực kỳ giống như vuốt ve bạn gái của mối tình đầu vậy. Thật cẩn thận, còn có thêm cả che chở nữa.
Ngay cả những địa phương bị rách nát hắn cũng không buông tha, đầu ngón tay thon dài nhẹ nhàng vuốt ve toàn bộ đôi cánh bị tàn phá, cả những chỗ xương cốt cũng được hắn cẩn thận vuốt ve. Cả người hắn giống như lâm vào trong một loại cảm giác mê ly mà xa xem trống trải.
Lôi Động không dám quầy rầy hắn suy tư. Liền thành thành thật thật chạy ra bên ngoài hơn mười trượng mới ngồi xuống, tiếp tục đả tọa chữa thương, hóa giải dược hiệu còn thừa của linh đan ở trong cơ thể. Từng luồng thanh lương rồi lại xen lẫn những dòng khí nóng bỏng chậm rãi lưu chuyển ở trong kinh mạch của hắn.
Sau khi lưu chuyển được một vòng, lại chạy lên hai gò má của hắn, cuối cùng liền theo khoang bụng, chảy vào trong đan điền của hắn. Mà từ khi ngồi xuống đến khoảng chừng mấy canh giờ sau Lôi Động mới chậm rãi mở mắt. Thương thế ở trong thể nội cũng đã không còn đáng ngại nữa. Nhưng mà tinh thần vẫn còn có chút uể oải.
Bóng đêm đã buông xuống, bên trên thiên không tràn ngập những vì sao lấp lánh cực kỳ rực rỡ.
Mà Vương Lôi dường như cũng vẫn si mê đối với đôi cánh kia như trước. Hắn dùng đủ loại công cụ để đo lường, tính toán, thường thường minh tư khổ tưởng một phen. Lôi Động hơi nhíu mày một chút. Chẳng lẽ thứ này thật sự khó luyện chế như vậy sao? Nhưng mà vẫn không dám quầy rầy hắn. Lôi Động vừa muốn tiếp tục nuốt thêm một viên đan dược nữa để tiếp tục chữa thương thì Vương Lôi liền mở miệng nói chuyện.
- Tiểu tử này, đôi cánh này bị tàn phá cũng thật sự lợi hại. Nhưng mà đây cũng là chuyện bình thường. Tu La Vương là loại tồn tại có cấp bậc kinh thiên động địa. Nếu như không hề bị tổn hại gì mà để cho người ta cắt bỏ đôi cánh thì đây mới chính là sự tình hiếm lạ. Chỉ hư hao non nửa cũng đã là một chuyện tình cực kỳ may mắn rồi. Nhưng mà nó rất khó làm, cực kỳ khó làm.
Lôi Động đứng dậy, chắp tay nói.
- Tiền bối, không biết là có chuyện gì khó làm?
- Đầu tiên là bởi vì nó bị hư hại rất nặng, cần phải một lần nữa nối liền lại những chỗ bị gãy. Màng sí tổn hại cần phải dùng những thứ khác để bổ sung. Những bộ phận thiếu khuyết màng sí, cần phải dùng thiên tài địa bảo xứng đôi để tu bổ. Đại lượng tài nguyên ta sẽ liệt kê ra cho các ngươi.
Lúc này khí độ ở trên người Vương Lôi đã trở nên cực kỳ bất phàm. Trần ổn, giỏi giang, lại còn vô cùng có phong thái, sắc mặt có chút nghiêm trọng nói.
- Tiếp theo, cánh của Tu La Vương cũng không phải là tùy tùy tiện tiện có thể luyện được. Hoặc là dùng địa hỏa phun ra ở trung tâm ngọn núi lửa để luyện chế, hoặc là khẩn cầu một gã tu sĩ Nguyên anh am hiểu điều khiển hỏa diễm, dùng hỏa diễm để luyện chế.
Lôi Động nghe xong, cũng là cảm thấy được có chút khó xử. Thiếu khuyết một ít thiên tài địa bảo thật sự là có thể nghĩ biện pháp đi tìm.
Dù sao thì ở trong nhà kho của Âm Sát Tông các loại thiên tài địa bảo cần cái gì thì cũng đều có. Chỉ cần chịu bỏ ra một cái giá lớn là có thể lấy tới tay. Nhưng mà tu sĩ Nguyên anh kỳ thì không dễ dàng tìm được. Đành phải hỏi lại.
- Tiền bối, địa hỏa trung tâm phải lo liệu như thế nào?
- Khó khăn, cực kỳ khó khăn. Nam bảy mươi sáu đảo có địa hỏa, nhưng mà nhiệt độ không đủ. Nếu mà sử dụng để luyện chế cánh của Tu La bình thường thì còn có thể miễn cưỡng đảm nhiệm. Trong cả khu vực Đông Hải, những địa phương có thể dùng địa hỏa để luyện chế cánh của Tu La Vương cũng chỉ có hai chỗ. Cũng không phải là những chỗ chúng ta có thể tới được.
Vương Lôi cũng nhíu mày không thôi nói.
- Nếu là tu sĩ Nguyên anh thì thật là Vương mỗ có quen biết vài vị, chỉ cần trả một cái giá lớn thì cũng có thể mời bọn hắn hỗ trợ. Nhưng mà lòng người khó dò. Cánh của Tu La Vương là vật hiểm thấy trên đời. Dù là tu sĩ Nguyên anh kỳ cũng sẽ động tâm không thôi. Có lẽ sẽ không đương trường phát tác, nhưng chờ sau khi bảo bối luyện chế xong, nói không chừng chính chúng ta sẽ cõng rắn cắn gà nhà.
Đúng là như thế, nếu như đây là cánh của Tu La Vương thì thực sự rất đáng tiền. Tùy tiện tìm một tên tu sĩ Nguyên anh xa lạ chẳng phải là tự tìm đường chết sao? Về phần bản thân mình, đích xác là Lôi Động cũng quen biết một tu sĩ Nguyên anh, nhưng mà nếu muốn nhờ nàng giúp đỡ, thì hắn cảm giác có chút vướng mắc trong lòng.
Nhưng mà đối với việc đôi cánh của Tu La Vương đến tột cùng có thể luyện chế ra cái đồ vật gì thì trong lòng của Lôi Động cũng cực kỳ chờ mong. Nhưng hắn có thể khẳng định một chút chính là một khi thành công, vật ấy có thể sẽ vượt xa Huyết Sắc Phi Phong. Sau khi có được đôi cánh này, nói không chừng xác suất đào tẩu của mình khi gặp được tu sĩ Kim đan cũng sẽ lớn hơn rất nhiều.
Sau khi do dự một lúc lâu, Lôi Động mới trầm giọng nói.
- Nếu đã như thế thì xin tiền bối liệt kê danh sách những loại tài liệu cần dùng cho ta. Lôi mỗ sẽ chuẩn bị thật tốt. Ngoài ra tu sĩ Nguyên anh Lôi mỗ cũng sẽ tự mình suy nghĩ biện pháp.
Vương Lôi cũng cực kỳ chờ mong đối với vật phẩm lần này. Hắn đã trở thành luyện khí đại tông sư nhiều năm như vậy, nhưng mà cũng chưa từng được chơi đùa với loại tài liệu luyện khí có cấp bậc này. Sau khi nghe nói dường như Lôi Động có biện pháp, hắn liền nhanh chóng viết ra một cái danh sách những tài liệu cần dùng vào trong một cái ngọc giản rồi giao cho Lôi Động. Lôi Động cũng khách khí vài câu với hắn rồi thu hồi đôi cánh, đi tìm Trương Hoành rồi ly khai khỏi hòn đảo nhỏ này.
Lôi Động vừa mới đi được không bao lâu thì một đạo bóng đen nhàn nhạt mơ hồ hiện lên ở trước người Vương Lôi, thanh âm có chút khàn khàn nói.
- Đa tạ ông, Vương lão.
- Mộ cô nương.
Vương Lôi lập tức lại trở về cái trạng thái ban đầu của hắn, tinh thần cả người gần như đã suy sụp đến không chịu nổi, phờ phạc chắp tay nói.
- Nhân tình mà ta thiếu cô, lúc này đây Vương mỗ xin trả lại. Chờ đến khi Vương mỗ làm xong việc này thì sẽ dời xa nơi này.
- Vương lão, ông không suy nghĩ đến lời đề nghị của ta sao?
Đạo bóng đen mờ nhạt nói.
- Không được, Vương mỗ bây giờ chẳng qua chỉ là cái xác không hồn mà thôi. Nếu vừa rồi không phải Mộ cô nương không truyền âm cho Vương mỗ thì dù tài liệu trên người tên tiểu tử họ Lôi kia có quý hiếm hơn gấp bội thì ta cũng sẽ không động tâm đâu.
Vương Lôi chậm rãi lắc đầu nói.
- Nhưng mà ta vẫn phải đa tạ ý tốt của Mộ cô nương, nhưng mà Vương mỗ đã quá mệt mỏi rồi, xin Mộ cô nương hiểu cho.
- Một khi đã như vậy thì ta cũng không miễn cưỡng ông nữa, cáo từ.
Đạo bóng đen kia lóe lên một cái rồi biến mất. Tuy rằng đã đi rồi nhưng vẫn có một đạo âm thanh quanh quẩn ở trong tai của Vương Lôi.
- Về phần Lôi Động thì xin Vương lão hãy giúp ta giữ bí mật một chút. Ta không hy vọng hắn biết ở đằng sau chuyện này có bóng dáng của ta.
Lại nói tiếp, Lôi Động ở bên này đồng thời đi cùng với Trương Hoành trở về Tiểu Châu Đảo. Vừa rồi Trương Hoành đã giúp mình không ít, mà còn phá lệ rời đi ở trong thời điểm cuối cùng. Điều này khiến cho ấn tượng của Lôi Động đối với người này lại tốt hơn vài phần. Hắn đứng ở mũi thuyền, chắp tay cười nói đối với Trương Hoành.
- Việc vừa rồi thật đa tạ Trương huynh. Bởi vì Lôi mỗ có được một đôi cánh đã bị tàn phá của đỉnh cấp Tu La. Nhưng không may là ở trong Tiểu Châu Đảo không ai có thể luyện được vì vậy mới có phải tới tìm Vương Lôi.
Nói xong hắn liền lấy ra đôi cánh, đưa cho Trương Hoành nhìn xem.
Trên thực tế, trước đó Lôi Động đã đi khắp Tiểu Châu Đảo để tìm người tế luyện đôi cánh của Tu La này. Bất luận là kẻ nào, chỉ cần hơi chút nghe ngóng thì liền có thể biết được. Lúc này Lôi Động chủ động lấy ra cho hắn xem cũng chỉ là để lấy lòng mà thôi.
Quả nhiên, sắc mặt của Trương Hoành hơi có chút động dụng, vuốt ve khung xương của đôi cánh nói.
- Đỉnh cấp đại Tu La sao? Đây chẳng phải là nhân vật tương đương với Nguyên anh kỳ đỉnh sao? Lợi hại, quả nhiên là lợi hại. Ta có thể cảm nhận được một cỗ lực lượng cường đại từ trên đôi cánh bị tàn phá này. Nếu là dùng vật này để luyện thành bảo bối thì tuyệt đối sẽ còn mạnh hơn cả cực phẩm linh khí.
- Nó có giá trị không thấp đâu, ta đã được chiết khấu ba mươi phần trăm, phải dùng hai ngàn một trăm vạn mới có thể đối lấy đôi cánh này. Hơn nữa Vương tiền bối còn liệt kê ra đủ loại phụ liệu trận quý, phỏng chừng sẽ còn phải tiêu tốn trăm vạn linh thạch nữa mới được.
Sắc mặt của Lôi Động có chút buồn khổ. Nhưng mà chuyện khiến hắn buồn khổ nhất chính là còn phải mời tu sĩ Nguyên anh giúp đỡ luyện chế. Có trời mới biết bà cô Thiên Ma kia sẽ đưa ra những điều kiện độc ác gì.
Trương Hoành nghe thấy vậy thì cũng líu lưỡi không thôi.
- Lôi Động, ngươi thật đúng là chịu ra tay. Dùng số linh thạch và điểm cống hiến này để đổi thì cho dù là cực phẩm linh khí thì cũng có thể mua hai ba kiện. Nhưng mà dường như điểm cống hiến của ngươi còn chưa đủ? Muốn kiếm số tài liệu kia thì phải làm như thế nào? Hay là muốn dùng phương thức lấy linh thạch để đổi thành điểm cống hiến?
- Vốn dĩ bản thân ta cũng chỉ có hai ngàn điểm cống hiến. Còn thiếu một trăm vạn điểm cống hiến phải dùng hai mươi thượng phẩm linh thạch để đổi.
Lôi Động không khỏi có chút oán thán nói.
- Cái tên Triệu chấp sự kia cũng quá là ngoan cố, hơi thiếu một chút ít hắn cũng không chịu.
- Như vậy thì không khỏi có chút quá lãng phí đi.
Trương Hoành cân nhắc một chút nói.
- Nếu chúng ta dùng linh thạch để đổi điểm cống hiến, tính theo chiết khấu ba mươi phần trăm thì chính là bảy điểm đổi một viên linh thạch. Như vậy đi, ta vẫn còn thừa một ít điểm cống hiến. Ngươi đưa cho ta một trăm vạn linh thạch, ta sẽ dùng bảy trăm vạn điểm cống hiến đổi tài liệu giúp ngươi.
- Việc này liệu có thể được không?
Lôi Động nghe vậy thì ánh mắt trở nên sáng ngời. Nếu có thể làm như vậy thì thật ra có thể tiết kiệm được bốn mươi phần trăm linh thạch.
- Cái này có gì mà không được? Nếu như có việc cần linh thạch thì tất cả mọi người đều thường xuyên dùng một phần điểm cống hiến để trực tiếp đổi lấy linh thạch dựa theo cái tỷ lệ này.
Trương Hoành cười nói.
- Nếu Lôi Động ngươi không để ý gì thì ta có thể hỏi những huynh đệ tỷ muội khác ở trong đội giúp ngươi. Nếu ai thiếu linh thạch thì có thể thao tác như vậy. Trên thực tế, bởi vì những đồ vật mà các đệ tử Chiến Đường chúng ta trao đổi có giá trị rất lớn, nên rất nhiều các huynh đệ tỷ muội khi muốn đổi một vài loại tài liệu thì đều cần người khác hỗ trợ.
Chẳng qua loại chuyện này không thể làm quá thường xuyên, nếu không thì tông phái sẽ hạ cảnh cáo. Nhưng nếu chúng ta chỉ làm ở bên trong nội bộ Chiến Đường thì vấn đề cũng không lớn. Chẳng qua là ngươi cũng chỉ thiếu một chút điểm cống hiến mà thôi.
- Như vậy thì phải đa tạ Trương đội trưởng.
Nội tâm của Lôi Động hơi có chút khoái trá. Nếu như có thể làm được như vậy thì thật ra chính mình có thể tiết kiệm được một số tiền không nhỏ. Dù sao thì trực tiếp dùng linh thạch để đổi điểm cống hiến thì cũng có chút lãng phí.
Hai người lại khách sáo một phen. Sau khi về tới Tiểu Châu Đảo thì Lôi Động liền đi tới chỗ Triệu chấp sự đầu tiên. Căn cứ theo danh sách, hắn kiểm tra những loại tài liệu luyện khí kia rồi thống kê một chút. Cũng phát hiện ra giá trị của đám tài liệu phụ trợ này rõ ràng ước chừng đạt tới trên dưới bốn nghìn một trăm vạn điểm cống hiến. Cái con số này thiếu chút nữa dọa cho Lôi Động trực tiếp ngã lăn ra đất.
Lôi Động cũng có chút không biết nói gì. Hắn không biết là Vương Lôi điên mất rồi hay là chính mình đã điên rồi. Giá trị của đám tài liệu phụ trợ rõ ràng đã vượt xa chủ tài. Tuy nói rằng Lôi Động cũng hiểu được đôi cánh kia hẳn là chính mình không hiểu sao cả mà nhặt được đại tiện nghi.
Nhưng mà khi đối mặt với đám tài liệu phụ trợ có giá cả sang quý như vậy thì trái tim Lôi Động cũng không nhịn được nữa mà hung hăng nhảy lên. Hơn bốn nghìn vạn điểm cống hiến. Cho dù là đã trừ chiết khấu ba mươi phần trăm thì cũng phải hơn ba ngàn điểm cống hiến.
Nếu mà hoàn toàn dựa vào linh thạch của chính mình để đi đổi điểm cống hiến thì sẽ là gần sáu trăm vạn linh thạch. Nhưng mà ở trong đỉnh cấp tông phái thì cũng sẽ có một ít ưu đãi của đỉnh cấp tông phái. Một đám tài liệu có chủng loại cực kỳ đa dạng và hiếm thấy như vậy, muốn mua được từ nhà đấu giá hoặc là các cửa hàng khác mà không có thời gian vài năm thì đừng hòng làm được.
Nhưng mà Âm Sát Tông lại đứng đầu trong các đỉnh cấp tông phái từ rất lâu rồi. Đối với việc tích lũy các loại tài liệu thì người bên ngoài khó có thể tưởng tượng được. Ví dụ như Tinh Diệu Thạch. Bình thường trên thị trường có giá hai vạn linh thạch một lượng. Nếu muốn mua một lúc mấy lượng thì vẫn tương đối thoải mái. Nhưng mà Vương Lôi lại cho rằng loại Tinh Diệu Thạch vừa có tính mềm mại vừa có tính dai này chính là vật phẩm tốt để tu bổ lại đôi cánh, vì vậy cần phải có chục cân.
Đây nếu không phải là ở trong đỉnh cấp tông phái thì làm sao gom cho ngươi chục cân Tinh Diệu thạch đây? Đó chỉ là một ít tài liệu cực kỳ phổ thông mà thôi, trong tông phái cũng có rất nhiều. Đây chính là ưu thế lớn nhất đối với việc là đệ tử của một đỉnh cấp tông phái. Cũng may Trương Hoành đã đáp ứng sẽ đổi giùm cho một phần tài liệu, chỉ cần trả hắn linh thạch là được. Khi quay trở về có thể hỏi mọi người trong đội một chút.
Những người thiếu linh thạch có rất nhiều. Những người này đều dư thừa điểm cống hiến chưa dùng đến mà lại muốn đổi thành linh thạch vì vậy vừa lúc có khả năng giúp đỡ Lôi Động tiêu hóa đám tài liệu này. Tổng cộng là hai ngàn tám trăm bảy mươi vạn điểm cống hiến.
Nhân số ở trong đội cũng không nhỏ, mỗi người chia sẻ ra lấy một phần tài liệu giùm cho Lôi Động. Vì thế mà Lôi Động chỉ tiêu phí mất có bốn trăm mười viên thượng phẩm linh thạch. So với việc chính mình cầm linh thạch đi đổi thì tiết kiệm không ít.
Trong đó có rất nhiều tài liệu mà ở trong tổng bộ lâm thời của đệ tam lĩnh ở Tiểu Châu Đảo này thiếu hàng. Phải thông báo về tổng bộ của Âm Sát Tông để tông bộ cho thuyền vận chuyển những vật liệu mà Lôi Động cần đến. Cả quá trình ước chừng kéo dài gần một tháng.
Một tháng thời gian thì Lôi Động vẫn còn có thể chờ đợi được. Có điều sự tình khó lo liệu hơn chính là phải đi nhờ Thiên Ma hỗ trợ luyện chế đôi cánh kia. Điều này khiến cho Lôi Động có chút không yên lòng.
Trong lúc Lôi Động đang nơm lớp lo sợ tìm tới cửa để cầu kiến đường chủ đại nhân thì Thiên Ma liền chính thức tiếp kiến Lôi Động. Khi hắn kiên trì đem sự tình trình bày đại khái với Thiên Ma một lần xong, sau đó không đợi Lôi Động mở miệng, Thiên Ma liền hào sảng nói.
- Ngươi đang muốn nhờ bản tôn hỗ trợ ngươi luyện chế đôi cánh kia? Được, chờ khi nào tài liệu của ngươi đã đầy đủ thì bản tôn sẽ đi cùng ngươi một chuyến.
Trình độ sảng khoái vượt xa so với dự đoán của Lôi Động. Mãi sau khi hắn rời đi thì trong lòng vẫn còn có chút ngây ngất. Nhưng mà hảo cảm đối với Thiên Ma ở trong lòng đúng là tăng thêm rất nhiều. Nàng cũng không có nhân cơ hội này mà đòi bất kỳ điều kiện gì hay là trêu đùa chính mình. Nhưng mà hắn chợt phát hiện ra, chính mình dường như thiếu của nàng càng ngày càng nhiều. Những thứ mình đã thiếu nợ nàng, liệu sau này có thể trả lại được?
Trong thời gian còn lại, Lôi Động thường sẽ tuần ra cùng với các thành viên trong tiểu đội ở hải vực phụ cận nam bảy mươi sáu đảo. Không khí chiến tranh dường như là càng ngày càng đậm. Những người của đệ tam lĩnh đang chấp hành nhiệm vụ ở địa phương khác cũng lục tục quay trở về nam bảy mươi sáu đảo.
Lôi Động cũng không có việc gì làm liền tập trung tinh thần vào việc tu luyện. Nhất là Hắc Long Phì, Lôi Động cũng hiểu được rằng sau khi mình tu luyện chiêu này đến mức thành thục thì uy lực sẽ càng cường đại hơn. Hắn thường xuyên sẽ trốn trên các đảo nhỏ không người mà tu luyện.
Thời gian một tháng thoáng một cái đã qua. Những tài liệu luyện khí mà Lôi Động cần đã được tông hội dùng thuyền vận chuyển đến Tiểu Châu Đảo. Một đống các thùng to nhỏ được đem tới. Thiên Ma theo đúng ước hẹn đã đi tới hòn đảo không người của Vương Lôi. Có Thiên Ma đi cùng với mình, Lôi Động thật ra đã tràn ngập tin tưởng đối với chuyến đi này.
Luyện khí tông sư Vương Lôi nhìn thấy Lôi Động chỉ sau một tháng đã quay trở lại thì biểu hiện ra vẻ mặt rất kinh ngạc. Khi đối mặt với Thiên ma thì lại càng thiếu đi vài phần kiêu căng. Hắn không nói hai lời liền bắt đầu giúp Lôi Động luyện chế đôi cánh. Một đống tài nguyên đông đảo và cực kỳ trân quý lần lượt được hắn xếp đặt thành từng món riêng biệt.
Ở trong một tháng này hắn cũng không có nhàn rỗi mà đã một mực nghiên cứu cả quá trình luyện khí. Đối mặt với Lôi Động hắn cũng thản nhiên nói một câu. Hắn chỉ nắm chắc bảy tám phần là có thể luyện chế thành công cánh của Tu La Vương này.
Lôi Động tự nhiên cũng không có ý kiến, ai cũng không dám cam đoan mình luyện chế nhất định sẽ thành công trăm phần trăm. Vương Lôi bắt đầu lấy ra một cái cực phẩm lô đỉnh, sau đó ném vào đó khoảng chừng chục cân Tinh Diệu Thạch, vốn là muốn sử dụng đạn hỏa của mình. Nhưng mà có Thiên Ma ở đây, hắn lại là người biết rõ sự tình mà Lôi Động không biết, vì thế liền chắp tay nói với Thiên Ma.
- Đại nhân, chất lượng ma diễm của ngài vượt xa so với đan hỏa của Vương mỗ. Xin đại nhân hãy hỗ trợ chiết xuất Tinh Diệu Thạch một chút.
Thiên Ma cũng không chối từ, tố chỉ gảy nhẹ, một luồng ma diễm tinh thuần tối tăm từ ngón tay nhảy nhót bay ra, bao trùm lấy cả cái lô đỉnh. Chỉ trong thời gian vài nhịp thở, Tinh Diệu Thạch liền bị hòa tan thành chất lỏng tối đen như mực. Đôi mắt của Vương Lôi sáng lên, làm như có chút hâm mộ công hiệu ma diễm của Thiên Ma vậy.
Nhưng mà lúc này hắn cũng không dám trì hoãn, thần niệm bao vây lấy cái lò luyện sau đó bỏ vào trong lò một ít bột phấn kỳ lạ. Rồi dùng thủ pháp luyện khí đặc thù để loại bỏ hoàn toàn tạp chất ở bên trong Tinh Diệu Thạch. Cứ lặp đi lặp lại hai ba lượt như thế thì mới có thể chiết xuất xong Tinh Diệu Thạch.
Hiện giờ Tinh Diệu Thạch đã trở thành một khối bảo thạch màu đen trong suốt lớn bằng đầu của một đứa trẻ con. Sau khi sử dụng thủ pháp đặc biết để chiết xuất thì rõ ràng Tinh Diệu Thạch chỉ còn lại ba phần so với lúc đầu. Nhìn thấy sự nghi hoặc trên mặt của Lôi Động, Vương Lôi dứt khoát cấp mặt mũi cho Thiên Ma, giải thích nói:
- Những luyện khí sư bình thường bởi vì luyến tiếc Tinh Diệu Thạch trân quý, cho lên không chiết xuất mà đã sử dụng. Thế nhưng nếu được chiết xuất cẩn thận thì chất lượng của Tinh Diệu Thạch sẽ được gia tăng trên phạm vi lớn. Vấn đề tiền vốn sẽ quyết định xem là chọn phương thức nào. Ta thấy ngươi giống như là không thiếu tiền vốn, dứt khoát cần luyện, còn muốn luyện ra linh khí tối thượng hạng, hoàn mỹ gì đó. Cho nên những tài liệu kia của ngươi ta đều lấy gấp ba lần so với lượng cần dùng. Tuy số lượng nhiều nhưng chỉ cần ra thành phẩm tốt thì cái giá bỏ ra cũng đáng.
Những lời này khiến cho Lôi Động có chút động tâm. Mặc dù đúng là chính mình đã phải vất vả một phen vì vấn đề tiền vốn. Nhưng mà luyện chế loại linh khí này, tự nhiên là càng thượng hạng càng tốt.
Dù cho có tiêu phí nhiều linh thạch hơn nữa thì hắn cũng nguyện ý. Hắn liên tục không ngừng gật đầu tỏ vẻ đồng ý. Gấp ba thì gấp ba, càng hoàn mỹ thì càng tốt. Nói đến đây, Lôi Động lại càng thêm mong đợi đối với đôi cánh kia.
Những tài liệu cần chiết xuất còn lại, Vương Lôi liền nhờ Thiên Ma hỗ trợ, nhất nhất đều chiết xuất chúng nó vài lần trừ bỏ hết tạp chất. Từng kiện đều được sắp xếp riêng ra. Ngoại trừ một bó Huyền Minh Thiên Tằm Ti nặng khoảng chục cân ra thì những thứ còn lại đều đã được chiết xuất thật tốt.
Sau đó, Vương Lôi lại bắt đầu xử lý bó Huyền Minh Thiên Tằm Ti này. Loại tơ này cùng loại với loại tơ tằm mà Trương Hoành dùng để bắt Hải Phách Vương, cực kỳ trân quý và hiếm thấy. Ở trong khắp thiên hạ cũng chỉ có một mình Âm Sát Tông là nuôi được một đôi Huyền Minh Thiên Tằm có thực lực kết đan hậu kỳ. Mà bó tơ tằm kia chính là sản lượng ba mươi năm của đôi thiên tằm này. Chỉ là một bó tơ tằm này mà đã có giá trị một ngàn năm trăm vạn điểm cống hiến. So với Tinh Diệu Thạch thì còn quý giá hơn rất nhiều.
Thời gian Vương Lôi xử lý đám tơ tằm kia thì không cần Thiên Ma hỗ trợ động thủ. Lôi Động và Thiên Ma dứt khoát là ở chỗ này xem hắn xử lý như thế nào. Chỉ thấy hắn sử dụng pháp thuật thuần thục khiến cho người ta loạn mắt. Hắn dùng một cây kim nhỏ mà cực kỳ cứng cỏi để may đám tơ tằm này. Biến nó thành một tấm vải bền chắc nhưng cực kỳ mịn màng. Chục cân Thiên Tàm Ti hắn chỉ cần dùng thời gian gần hai canh giờ liền may xong.
Sau đó hắn lại lấy ra một khối Tinh Diệu Thạch cùng với bảy tám loại tài liệu khác cho hết vào bên trong lô đỉnh rồi nhờ Thiên Ma dùng ma diễm luyện chế giúp. Đợi đến khi chúng nó đã dung hợp với nhau và trở thành một đám chất lỏng màu đen vàng thì hắn mới dùng thủ pháp cực nhanh nhúng tấm vải được may bằng Thiên Tằm Ti vào bên trong. Hắn tính toán cực kỳ tinh chuẩn, không hề lãng phí nửa điểm tài liệu. Lôi Động nhìn thấy như vậy mà cực kỳ bội phục.
Bây giờ hắn mới bắt đầu tiến hành tu bổ đôi cánh của Tu La Vương. Hắn dùng một dụng cụ đặc thù cắt hết màng sí bị tàn phá ra khỏi bộ khung xương. Không bao lâu sau đôi cánh kia liền trụi lủi chỉ còn trơ ra hai bộ khung xương trắng hếu. Những chỗ bị vỡ mất mới là địa phương phiền toái nhất.
Trước hết hắn đem chỗ bị gãy mài nhẵn bóng đi, sau đó lại nhờ Thiên Ma ra tay, dùng ma diễm của nàng để luyện chế khúc xương bị gãy kia. Mà lấy thực lực của Thiên Ma, luyện chế cái khúc xương này cũng rất khó khăn. Phải sau thời gian một nén hương thì mới có thể hoàn toàn khiến cho khúc xương này mềm đi. Sau đó hắn lại dùng một loại chất lỏng màu đen đặc thù hàn cái chỗ này từ trong ra ngoài. Đợi đến khi đã nguội đi thì cái chỗ gãy kia đã trở nên chắc chắn dị thường.
Sau khi đã tu bổ lại hoàn toàn những chỗ gãy xong, mới chân chính đến thời gian Thiên Ma phải làm việc. Hắn gấp bộ xương cánh lại sau đó ném vào bên trong cái lô đỉnh. Rồi nhờ Thiên Ma sử dụng ma diễm cường đại của nàng luyện chế cho toàn bộ đôi cánh này mềm ra nhưng mà không bị nóng chảy. Mà hắn thì dùng cái loại chất lỏng màu vàng đen thu được khi nóng chảy đủ loại tài liệu trân quý kia quét qua cả bộ khung xương một lần. Bởi vì bộ khung xương đã ở vào trạng thái cực kỳ mềm, sắp hóa thành chất lỏng vì thế nên những tài liệu kim chúc này đã dần dần dung hợp lại với bộ khung xương kia.
Một bên khung xương của cái cánh còn lại cũng được luyện chế giống y như vậy. Sau khi hai cái khung được được luyện chế hoàn thành, được Vương Lôi mở hẳn ra. Bộ khung xương này đã hơi mang theo vẻ sáng bóng của kim chúc, trên đó còn tràn ngập khí phách và lực lượng thần bí khiến cho người khác có cảm giác kinh tâm động phách.
Ngay sau đó hắn lại dùng tấm vải dệt bằng sợi tơ tằm bắt đầu gắn lên trên bộ khung xương. Sau một thời gian rất lâu sau thì công việc này mới hoàn thành. Hắn cắt bỏ những phần còn thừa ở trên cặp cánh. Sau đó hắn lại bỏ rất nhiều loại tài liệu khác nhau vào trong lô đỉnh, một phần rồi lại một phần tài liệu không ngừng được ném vào trong đó. Cả công việc này ước chừng kéo dài khoảng nửa ngày thời gian mới luyện thành một loại chất lỏng có sắc thái giống như bầu trời đêm, ở bên trong đó còn có chút ám kim.
Mất một khoảng thời gian thật lâu sau hắn mới có thể rót toàn bộ số chất lỏng này vào bên trên đôi cánh để hình thành một đôi màng sí mới tinh. Hiện giờ đôi màng sí này đã không còn nhìn ra chỗ nào bị hư hại nữa.
Khi hắn một lần nửa mở đôi cánh này ra thì chợt có một cỗ khí phách uy nghiêm tỏa ra giống như là Tu La Vương vừa xuất hiện vậy. Khiến cho người vừa nhìn vào thì tâm thần liền lâm vào một trận nhộn nhạo, không nhịn được mà sinh ra cảm giác muốn quỳ xuống bái lạy.
Tuy rằng những thao tác luyện chế khác vẫn còn chưa xong, nhưng mà Lôi Động đã nhìn chằm chằm vào đôi cánh kia, luyến tiếc không muốn rời đi. Hắn có thể cảm nhận được từ trên đôi cánh kia toát ra một hơi thở cường đại giống như là của Tu La Vương vậy. Lực lượng cường đại bị phong ấn ở bên trong đôi cánh đã được dẫn phát ra rồi!
Đại Ma Đầu Đại Ma Đầu - Tiên Tử Nhiêu Mệnh Đại Ma Đầu