There is always, always, always something to be thankful for.

Unknown

 
 
 
 
 
Thể loại: Tiên Hiệp
Biên tập: tran anh tuan
Upload bìa: Minh Khoa
Số chương: 868 - chưa đầy đủ
Phí download: 24 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 2345 / 14
Cập nhật: 2016-07-12 01:32:53 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 261 : Đại Tông Sư Luyện Khí
àm nhanh một chút, ta còn phải đi tìm đại tông sư luyện khí nữa.
- Được.
Triệu chấp sự nhanh chóng khấu trừ điểm cống hiến của Lôi Động ở bên trên cái lệnh bài. Toàn bộ điểm cống hiến của Lôi Động ở trong tông phái được dùng để đổi lấy một đôi cánh của đỉnh cấp Đại Tu La. Tu La được người ta gọi là ác ma, nhất là đôi cánh, có khí phách cực kỳ hiên ngang ngạo nghễ.
Lôi Động đã từng nhìn qua hình dáng của đôi cánh này ở trên một ít đồ hình. Đó là khi hắn ở trong Tâm Ma Điện, bị tâm ma ảnh hưởng đã được nhìn thấy một con Tu La Vương. Đôi cánh của nó đích xác là cực kỳ uy phong. Đỉnh cấp Tu La tuy rằng kém Tu la Vương, nhưng cũng chỉ hơn kém một chút mà thôi.
Ít nhất thì kiểu dáng của đôi cánh hẳn là không khác biệt lắm. Đây cũng là một trong những nguyên nhân quan trọng nhất khiến cho Lôi Động đưa ra quyết định cuối cùng này. Huống chi dùng điểm cống hiến đổi lấy tài liệu từ trong Âm Sát Tông rất ít khiến cho người ta lỗ vốn.
Sau khi đã rảnh tay làm xong mọi việc, lúc này Triệu chấp sự mới phân phó cho thủ hạ đi đến cái kho lâm thời để lấy đôi cánh của đỉnh cấp Tu La đến đây. Lôi Động và Triệu chấp sự vừa uống trà vừa trò chuyện một hồi khá lâu mới thấy một gã tu sĩ Trúc cơ kỳ dưới trướng của Triệu chấp sự đi đến. Sau đó hắn liền lấy từ bên trong vòng tay trữ vật ra một đôi cánh của Đại Tu La.
Lôi Động lòng đầy kỳ vọng tiến đến xem xét đôi cánh mà chính mình đã tiêu phí đại lượng điểm cống hiến để đổi lấy. Nhưng mà khuôn mặt của hắn còn chưa vui vẻ được bao lâu thì đã cứng ngắc lại. Đôi cánh của Tu La này đúng là có hình thức giống như Lôi Động đã nhìn thấy. Không sai, đôi cánh này đích thực là cánh của Tu La, hơn nữa khung xương của đôi cánh khi gấp lại một chỗ cũng đã dài hơn một trượng, nếu hoàn toàn triển khai ra thì chiều dài của đôi cánh có thể đạt tới hơn hai trượng. So với cặp cánh của Tu La Vương mà Lôi Động đã nhìn thấy dường như là cũng không kém bao nhiêu. Không sai, đích xác hẳn là cánh của đỉnh cấp Tu La.
Nhưng vấn đề ở chỗ đôi cánh này hết sức rách nát. Ở phía bên trên tràn đầy đủ loại vết đao kiếm. Chỗ khung xương ở bên ngoài cũng đã bị gãy. Mặt khác màng da ở trên một bên cánh gần như đã bị thiêu hủy hết. So với nói đây là một đôi cánh, còn không bằng nói đây là một đôi tàn sí thì chính xác hơn. Hiện tại Lôi Động thực sự là không còn gì để nói. Bên trên đôi cánh tràn ngập bụi bẩn, hơn nữa ở bên trên còn có dấu vết được lau qua đi. Cũng không biết là đôi cánh này đã được để ở trong thương khố bao nhiêu năm? Một ngàn năm? Khẳng định là không hết, một vạn năm? Có lẽ…
Lôi Động nhìn thấy như vậy thì trong lòng nổi giận không thôi, máu dồn lên não mà tức giận nói.
- Họ Triệu kia, ngươi đang cố ý lấy ta ra làm trò cười có phải không? Chỉ là một đôi cánh nát mà ngươi cũng lấy hai ngàn một trăm vạn điểm cống hiến của ta sao?
Điểm cống hiến không chỉ đại biểu riêng cho linh thạch. Mà quan trọng hơn chính là ngươi nghĩ điểm cống hiến có thể dễ dàng kiếm được sao? Muốn có được thì cũng phải ẩu đả với người khác mới có thể kiếm được đó.
- Lôi sư huynh, xin hãy hạ hỏa, xin hãy hạ hỏa. Huynh xem đây có phải là cánh của đại Tu La hay không?
Triệu chấp sự vẫn giữ nguyên bộ mặt tươi cười chào đón như cũ, không có bất kỳ chút căm tức nào.
- Ừ đúng vậy.
Lôi Động bị lâm vào cảnh khó xử, nhưng rất nhanh trong lòng liền nổi lên một cỗ xúc động muốn giết người. Liền dùng một tay xách cổ của Triệu chấp sự lên, hung thần ác sát nói.
- Ông muốn chết phải không? Muốn bắt nạt Lôi mỗ ta là bắt nạt hay sao? Ngươi xem xem cái cánh nát này còn có tác dụng gì? Đặt ở trong nhà kho đã bao lâu rồi?
- Lôi sư huynh, không phải là tiểu đệ đang nói đùa.
Chòm râu trắng của Triệu chấp sức khẽ rung rinh, hắn cười ha ha nói.
- Là chính huynh đã tự mình muốn đổi đôi cánh, ta còn hỏi riêng xem là huynh có chắc chắn hay không? Kỳ thật đây cũng là tiểu đệ làm đúng. Nếu huynh công kích tiểu đệ, vậy ngươi cũng biết kết cục khi tập kích chấp sự quản lý điểm cống hiến như thế nào rồi đó? Nếu không thành công thì cũng sẽ bị phạt mười tám năm. Còn nếu như làm tổn thương ta hoặc giết ta. Hắc Hắc, ngươi cũng biết quy củ rồi đó. Nghe ta khuyên một câu đi, trước tiên cứ cầm nó đi tìm đại sư luyện khí nhìn thử xem. Tuy rằng nó có chút bị phá hủy, nhưng nói đi cũng phải nói lại, nếu nó không bị phá hủy thì làm sao chỉ đáng giá có một chút điểm cống hiến như thế?
Hừ.
Lôi Động không có ý định ra tay với tên chấp sự này, chỉ cả giận hừ một tiếng, đẩy hắn ra rồi thu hồi đôi cánh kia, đùng đùng nổi giận xoay người đi ra ngoài. Một lúc thật lâu sau, Triệu chấp sự kia bỗng biên cảm giác được sau lưng có người. Vội vàng nghiêm mặt xoay người lại, cúi lạy xuống nói.
- Thuộc hạ Triệu Hướng, tham kiến đường chủ đại nhân.
- Ngươi bán thứ đồ vật nó cho hắn sao?
Từ bên trong đoàn sương mù truyền đến một thanh âm mơ hồ xen lẫn chút lạnh lùng.
- Vâng, sau khi thuộc hạ nhận được mệnh lệnh của ngài thì liền một mực chờ hắn. Nhưng mà không nghĩ tới nhanh như vậy hắn sẽ tới để đổi vật phẩm, lại vừa vặn cần linh khí loại để gia tốc.
Triệu chấp sự hết sức lo sợ, thần tình nghiêm túc hồi đáp.
- Cho nên thuộc hạ liền giới thiệu đôi cánh của Tu La Vương cho hắn.
Người ở trong lớp sương mù màu đen không hề hé răng. Triệu chấp sự vội vàng đem sự tình trước sau kể lại một lần từ đầu đến cuối.
- Tốt lắm, nhưng mà nếu sau này ngươi dám tiết lộ ra ngoài nửa câu, bản tôn sẽ hỏi tội ngươi.
Thanh âm của Thiên Ma có chút lạnh lùng, khiến cho đầu khớp xương của Triệu chấp sự không khỏi phán tán một trận hàn ý, vội vàng run rẩy không ngừng nói.
- Không dám, thuộc hạ tuyệt đối sẽ không dám tiết lộ nửa câu. Nhưng mà…
- Nhưng mà cái gì?
Thiên Ma lạnh giọng hỏi.
- Trên người Lôi Động chỉ có hai ngàn vạn điểm cống hiến. Vì thuộc hạ không muốn hắn sinh nghi, nên đã lén tăng thêm một trăm vạn.
Triệu chấp sự bắt đầu lau đầy đầu mồ hôi ở trên trán, khuôn mặt lộ ra vẻ đau khổ không dứt nói.
- Nhưng mà trong đó còn thiếu một triệu hai ngàn chín trăm vạn điểm cống hiến. Không biết là đường chủ đại nhân có muốn dùng linh thạch trên người để đổi hay không?
- Ha ha.
Thiên Ma không giận, ngược lại còn cười lạnh một tiếng, không ngừng trách mắng nói.
- Chỉ mượn ngươi một cái cánh rách mà thôi, còn muốn đòi linh thạch của bản tôn sao? Ai dám có ý kiến thể cứ bảo hắn đến tìm bản tôn để lý luận, để xem là nắm đấm của ai cứng rắn hơn.
Vừa dứt lời, Thiên Ma liền hừ lạnh một tiếng, liền hóa thành một đám ma khí lay động không ngừng. Trong chớp mắt liền biến mất không còn thấy tung tích.
Triệu chấp sự đặt mông ngã ngồi xuống mặt đất, sắc mặt trắng bệch mà không ngừng cười khổ. Cũng chỉ có thể trách chính mình đầu óc choáng váng. Bà cô Thiên Ma đường chủ, ở trong tông phái từ trước đến nay nổi tiếng là thích lấy gì thì lấy cái đấy.
Ý kiến sao? Ai dám có ý kiến đối với bà cô này? Thần tình của Triệu chấp sự vô cùng khổ sở nói. Nếu bà cô ấy muốn đôi cánh này thì Triệu Hướng hắn cũng sẽ không dám nhiều lời dù chỉ là nửa câu. nhưng mà thứ đồ chơi này chính là đưa cho Lôi Động. Ách, đôi cánh của Tu La Vương, tuy rằng hơi rách nát, nhưng thứ đồ chơi này dù sao cũng là cánh của Tu La Vương đó. Cũng không phải là đồ rác rưởi tùy tùy tiện tiện có thể nhặt được ở ven đường?
Tạm không đề cập đến Triệu chấp sự khóc không ra nước mắt như thế nào. Lôi Động không hề biết được chính mình đã chiếm đại tiện nghi, lại còn nổi giận đùng đùng cầm đôi cánh của Tu La đã bị phá hủy không chịu nổi đi ra khỏi phủ thành chủ. Còn nghĩ đến việc sớm hay muốn cũng sẽ có ngày quay trở lại trả thù. Nhưng mà nếu như đã tiêu phí một số lượng điểm cống hiến lớn như vậy để đổi lấy đôi cánh này, nếu như không đi hỏi xem thì thực sự là quá lãng phí.
Nếu như ở trong tổng bộ của Âm Sát Tông, Lôi Động tự nhiên có thể tìm đến luyện khí đại sư chuyên luyện khí cho tông phái. Âm Sát Tông chính là một đỉnh cấp tông phái muốn tìm ra mấy vì luyện khí đại tông sư cũng không phải là vấn đề gì quá lớn. Nhưng mà các đại sư luyện khí đến cấp bậc này bình thường cũng đều sẽ bị hạn định ở trong tổng bộ.
Mặc dù có ngẫu nhiên xuất môn thì nhất định cũng có tu sĩ Kim Đan đi theo bảo hộ. Đi theo tu sĩ đệ tam lĩnh vào trong Đông Hải cũng chỉ có một vị luyện khí đại sư mà thôi. Sau khi Lôi Động tìm đến hỏi thăm, hắn liền cẩn thận suy tư một lúc lâu, cảm thấy được xác suất thành công cũng không quá lớn.
Hiện giờ bởi vì Lôi Động đang có chức vụ trong người, nếu tự tiện quay về Âm Sát Tông thì sẽ phải chịu xử lý vì hành vi của mình. Ngoài ra hiện tại đang ở trong nam đảo, nếu một mình một người quay về trong Âm Sát Tông cũng sẽ không cảm thấy an toàn.
Bởi vậy Lôi Động cũng chỉ có thể đi vòng quanh Tiểu Châu Thành, nhìn xem có cơ hội luyện khí hay không. Sau khi lượn vài vòng ở trong thành, đã hỏi qua nhiều cửa hàng kinh doanh luyện khí. Nhưng mà không có một người nào, không một người nào có đủ bản lĩnh để luyện chế cánh của Tu La trở thành linh khí. Có nhiều người cũng muốn thử nhận việc này, nhưng mà sau khi bị Lôi Động sử dụng thân phận đệ tử của Chiến Đường Âm Sát Tông để dọa thì liền lập tức nói mình không đủ kinh nghiệm, không dám nắm chắc.
Đối với loại người này, tự nhiên là Lôi Động cũng không thể đem Tu La Chi Dực giao cho bọn hắn xử lý. Nhưng mà cũng không phải là hoàn toàn không có nửa điểm thu hoạch. Khi Lôi Động sử dụng uy bức và lợi ích để dụ hoặc thì cũng đã hỏi thăm ra được một người. Hẳn là có năng lực luyện chế Tu La Chi Dực.
Để cho an toàn, Lôi Động liền nghe ngóng ở vài chỗ khác nhau. Quả nhiên người nọ ở trong Tiểu Châu Thành, cũng có chút thanh danh. Nhưng mà những cái đó đều là thanh danh trong quá khứ. Người này họ Vương tên Lôi, là một cái tên hết sức bình thường. Nhưng trên thực tế, người này cũng đều không bình thường. Người này xuất thân từ trong một cái tiểu gia tộc bình thường ở trong nam bảy mươi sáu đảo, không có tiếng tăm gì.
Nhưng mà thành viên của tiểu gia tộc này, đa số đều hơi am hiểu một chút về luyện khí. Tổ tông trước đó cũng từng có một vị luyện khí đại sư, thanh danh vang vọng một đời. Khi truyền lưu đến đời của Vương Lôi thì gia tộc đã suy thoái đến mức không chịu nổi. Tuy rằng thiên phú tu luyện của Vương Lôi bình thường, nhưng bù lại hắn lại có được tư chất luyện khí tuyệt hảo. Từ nhỏ đã đi theo cha học cách luyện khí. Đến năm mười lăm tuổi thì đã trò giỏi hơn thầy, trở thành một gã luyện khí sư. Có thể trở thành luyện khí sư ở trong một đỉnh cấp tông phái cũng không phải là chuyện đáng ngạc nhiên.
Nhưng mà hắn lại ở tiểu địa phương như là nam bảy mươi sáu đảo này. Vương Lôi vẫn còn rất trẻ, lại có thanh danh đại hiển. Sau khi có chút danh tiếng này, hắn liền dùng để kiếm linh thạch, cố gắng xây dựng cho mình một hoàn cảnh có đầy đủ tài nguyên để tu luyện. Dần dần tới bốn mươi tuổi thì chẳng những hắn đột phá tới Trúc cơ kỳ mà còn trở thành một gã luyện khí đại sư.
Từ sau lúc đó, Vương Lôi liền chân chính đi vào quỹ tích thăng tiến rất nhanh. Vô số thương nhân cầm một số lớn linh thạch đến để yêu cầu hợp tác mở cửa hàng kinh doanh pháp bảo hoặc là khẩn cầu hỗ trợ luyện khí. Vương Lôi khi đó đúng thật là phong quang vô hạn. Hơn nữa tình trạng này luôn luôn được duy trì cho đến sau này chưa từng giảm bớt đi. Cho đến khi hắn chín mươi tuổi, khi ấy tài nghệ luyện khí của hắn đã đạt tới mức lô hỏa thuần thanh. Đã trở thành một gã luyện khí đại tông sư.
Trong thiên hạ, không biết đã có bao nhiêu người trẻ tuổi cố gắng vùi đầu vào trong cái nghề luyện khí này, cố gắng để có chút bản lĩnh. Nhưng mà những người cuối cùng có thể trở thành luyện khí đại tông sư thì hiếm như lông phượng sừng lân.
Nhất là những người không được những đại tông phái cỡ lớn bồi dưỡng, hoàn toàn là dựa vào chính mình mà trở thành đại tông sư thì lại càng cực kỳ hiếm thấy. Người như thế đừng nói là một ít gia tộc hay thế lực lớn muốn mượn sức. Mà ngay cả bát đại tông phái đỉnh cấp trong thiên hạ cũng đều sôi nổi cho người tới tận cửa, dâng lên đại lễ, cố gắng mượn sức người này tiến vào bên trong tông phái.
Nhưng mà khi đó Vương Lôi tâm cao khí ngạo, tự cao tự đại. Dù là những đỉnh cấp tông phái cũng dám từ chối thẳng thừng. Đối với việc hắn cự tuyệt toàn bộ đỉnh cấp tông phái thì thật cũng không có ai cố ý làm khó hắn. Thứ nhất là để tỏ ra khí độ của đỉnh cấp tông phái.
Thứ hai khi Vương Lôi giàu to đã thề độc rằng sẽ không gia nhập vào bất cứ tông phái nào. So với việc vô duyên vô cớ làm bại hoại thanh danh, còn không bằng tập trung vào làm tốt quan hệ đối với luyện khí đại tông sư. Nói không chừng có lúc còn có thể dùng tới.
Từ đó về sau, thanh danh của Vương Lôi càng trở nên lớn hơn nữa. Đủ loại tu sĩ tới cầu tận cửa nối liền không dứt. Ngay cả Âm Sát Tông đứng đầu trong bát đại tông phái đỉnh cấp trong thiên hạ, khi những tông sư của mình không làm việc kịp thì cũng phải đến tìm Vương Lôi.
Dựa vào phần tay nghề thiên hạ hiếm thấy này, Vương Lôi gần như là muốn gió được gió, muốn mưa được mưa. Linh thạch và đủ loại thiên tài địa bảo điên cuồng dũng mảnh chảy vào túi hắn. Mà hắn cũng dựa vào đại lượng tài nguyên mà mạnh mẽ đề thăng tu vi của mình lên tới Kim đan kỳ.
Cùng lúc đó, sau khi hắn khổ cực cả một đời thì cuối cùng cũng đã biết đến tình cảm chân thành, hơn nữa còn bái đường thành thân. Không lâu sau đó liền sinh hạ ra một đôi nữ nhân song sinh. Nếu như không có trận chiến ngoài ý muốn kia, có lẽ cả cuộc đời này của Vương Lôi cũng đều may mắn hạnh phúc sống sót.
Lúc ấy ở trong Ma Ngục Tông có xuất hiện một tên điên, hắn đã có tu vi Kim đan hậu kỳ, cả đời này cũng chỉ tồn tại vì việc giết chóc.
Đại Ma Đầu Đại Ma Đầu - Tiên Tử Nhiêu Mệnh Đại Ma Đầu