Nghịch cảnh là thước đo giá trị của một con người. Tôi trở nên mạnh mẽ hơn sau những khủng hoảng trong cuộc sống.

Lou Holtz

 
 
 
 
 
Thể loại: Tiên Hiệp
Biên tập: tran anh tuan
Upload bìa: Minh Khoa
Số chương: 868 - chưa đầy đủ
Phí download: 24 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 2345 / 14
Cập nhật: 2016-07-12 01:32:53 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 249 : Hải Phách Vương Và Minh Hỏa Chủ Pháo
ố một, ta nhớ là lúc ngươi đi ra ngoài chỉ mang theo có một cái túi da thôi mà.
- Đích xác là chỉ có một. Nhưng mà vừa rồi có mấy tên tiểu tử đui mù của tiểu gia tộc nào đó ở trên một chiếc thuyền chiến muốn cướp của ta cho nên…
Lôi Động đưa hai tay lên, nở nụ cười, nhún vai nói.
- Ta cũng chỉ có thể thu nhận.
Trương Hoành không nói gì, thì ra là có người đi cướp lại bị cướp lại. Nhưng mà sắc mặt của hắn cũng trở nên có chút âm lãnh, giận dữ nói.
- Số một, ngươi có biết là người của gia tộc đui mù nào không? Thật sự là đáng chết, ngay cả thành viên Chiến Đường của Âm Sát Tông cũng dám động, khi nào trở về chúng ta đi diệt tộc bọn chúng.
- Ta cũng chỉ biết là người của đảo bảy mươi sáu gì đó thôi. Dù sao thì ba người bọn họ đều đã chết, còn tiện nghi cho ta một chút tài sản nữa. Dù sao thì mục tiêu của Âm Sát Tông chúng ta cũng là khống chế khu vực này chứ không phải là giết sạch.
Lôi Động cũng không có ý kiến gì cười nói.
- Nhưng mà, đội trưởng. Ta phát hiện ra người của hải vực này, bất luận là kinh nghiệm tranh đấu, hay là linh khí trang bị trên người, so với một vài thành viên trong gia tộc trên đất liền chúng ta đều tốt hơn rất nhiều.
Sắc mặt của Trương Hoành cũng hơi dịu xuống, dường như vẫn có chút canh cánh trong lòng như trước.
- Coi như tiện nghi cho đám gia tộc không biết trời cao đất dầy kia đi. Ngươi nói đúng, bởi vì Đông Hải rất loạn, cho nên tranh đấu giữa các thế lực gia tộc với nhau vượt xa so với những thế lực ở trong phạm vi mà Âm Sát Tông chúng ta trực tiếp quản lý. Mọi người ở đây cũng không hiếm khi thấy tu sĩ Trúc cơ kỳ đánh nhau. Kinh nghiệm cũng sẽ không quá ít. Mấy người vừa rồi bị ngươi giết chết, phỏng chừng cũng là ngư dân ra biển bắt cá.
Ngươi đừng thấy ở đây có bộ dạng an toàn như vậy, nhưng trên thực tế bên trong biển rộng mênh mông, sự tình gì cũng có thể phát sinh. Bởi vậy những tu sĩ dám ra biển kiếm tiền, nhiều nhiều ít ít cũng phải có của cải mới được. Bởi vậy sau này ngươi ra biển thì phải cẩn thận một chút, nếu gặp phải chuyện gì thì phải gọi mọi người đến.
- Vâng thưa đội trưởng.
Lôi Động hơi có chút hành lễ.
Sắc mặt của Trương Hoành hơi hòa hoãn xuống, gật đầu nói.
- Số một, không phải là ta cố ý nói ngươi mà là ngươi mới tới Đông Hải, còn chưa từng chân chính cảm thụ qua nguy hiểm ở chỗ này. Thứ có thể sinh sống ở trong hoàn cảnh nguy hiểm, bất luận là người hay là yêu thú, cũng sẽ không hề đơn giản. Tốt lắm, mọi người hãy nhanh chóng thống kê số Giác Lân Ngư mình bắt được xem nào, sau đó chúng ta còn có việc phải làm.
Kết quả, không thể nghi ngờ là Lôi Động xếp thứ nhất. Chín mươi con Giác Lân Ngư, ước chừng nhiều gấp đôi so với Trương Hoành xếp thứ hai. Những người kế tiếp thì cũng không hơn kém nhau bao nhiêu, nhiều thì hơn hai mươi con, ít thì cũng được hơn mười con.
Trương Hoành lại lấy ra một cái móc lớn, cho người móc con Giác Lân Ngư này vào. Sau đó dùng một thanh tiểu đao rạch vài vết thương ở trên người nó. Ngay sau đó lại đem cái móc cột vào một sợi dây trong suốt to bằng cánh tay buộc vào Minh Hỏa chủ pháo. Trương Hoành vừa làm vừa giải thích nói.
- Số một ngươi chớ có xem thường cái móc này. Nó được làm từ Vạn Niên Hàn Thiết dung hợp với tinh diệu thạch rồi dùng thủ pháp luyện khí tạo thành. Còn cả cái dây thừng trong suốt này nữa chính là được làm từ tơ của đôi Huyền Minh Băng Tằm có thực lực Kim đan hậu kỳ trong tông phái, trải qua thủ pháp gia công đặc thù mà ngưng kết thành sợi dây câu này. Đôi Huyền Minh Băng Tằm kia nhả được một trăm trượng thì mới có thể tạo ra được một đoạn dây câu. Thứ tơ tằm này chính là thứ tốt mà có linh thạch cũng chưa chắc đã mua được. Nhưng mà mấy thứ này đều là các vị tiền bối của đệ tam lĩnh chúng ta truyền lại, không cần chúng ta tiêu phí điểm cống hiến để đổi lấy. Kỳ thật nói đi cũng phải nói lại, có muốn đổi cũng không thể đổi được.
Lôi Động cũng có chút động dung, nguyên bản hắn còn đang có chút kỳ quái. Nếu Hải Phách Vương có chiến lực tương đương với Kim đan sơ kỳ thì làm sao có thể bắt được? Lưỡi câu và dây câu bình thường căn bản là không chịu nổi sức mạnh.
Mọi người đồng loạt động thủ, bên trên sợi dây câu trong suốt cứ cách hai ba trượng lại buộc lên một cái lưỡi câu, trên đó có giắt một con Giác Lân Ngư. Sinh mệnh lực của loại Giác Lân Ngư này cực kỳ ương ngạnh, mình đầy thương tích cũng vẫn còn mạnh mẽ giãy dụa. Ước chừng sau khi đã buộc năm sáu chục con lên trên sợi dây xong thì Trương Hoành mới ra lệnh cho mọi người dừng tay. Chỉ là giá trị của năm sáu chục con cá mồi kia cũng rất xa xỉ.
Lúc này một đầu của sợi dây tơ tằm trong suốt lớn bằng cánh tay kia buộc vào Minh Hỏa chủ pháo, một đầu thì được thả xuống biển. Căn cứ theo giới thiệu của Trương Hoành thì sợi dây này dài chừng một trăm năm mươi trượng, giá cả mỗi một trượng tuyệt đối không thấp hơn năm mươi vạn điểm cống hiến.
Dù sao thì sản lượng một năm của hai con băng tằm có thực lực Kim đan hậu kỳ kia cũng có hạn, mà đây chỉ là giá cả ở trong tông phái mà thôi. Phí tổn của đám móc câu này cũng tuyệt đối không thấp, cộng lại cũng gần tương đương với một cái thuyền chiến. Muốn bắt được loại yêu thú như Hải Phách Vương này, không bỏ ra chút tiền vốn thì không thể làm được.
Sau khi đã cố định chặt chẽ đầu còn lại, Trương Hoành hưng phấn triệu tập mọi người tụ tập ở hai bên mép thuyền. Còn hắn thì sử dụng thần niệm để điều khiển thuyền chiến chậm rãi tiến về phía trước. Không bao lâu sau, tốc độ của con thuyền chiến này càng lúc càng nhanh. Cái xâu cá dài hơn một trăm trượng, dần dần trở thành một cái đuôi ở trong lòng biển.
Mọi người đều cực kỳ khẩn trương nhìn chằm chằm vào con sóng lớn đang không ngừng quay cuồng cái xâu cá kia. Ngay cả Lôi Động cũng đã bắt đầu hưng phấn, hắn đã sống hai kiếp nhưng đây là lần đầu tiên tham gia vào hoạt động chuẩn bị xử lý một con yêu thú cấp Kim đan.
Mặc dù là thực lực của Lôi Động bây giờ cũng không yếu, nhưng nếu một mình đối mặt với loại yêu thú khủng bố cấp Kim đan này thì cũng chỉ có thể ngước nhìn. Thử nghĩ xem, một đám tu sĩ Trúc cơ kỳ lại đi câu Hải Phách Vương cấp Kim đan. Đây là việc làm kích thích bực nào?
Khi chiếc dây câu bị kéo thành một cái đuôi dài ở phía sau, chiếc thuyền đã đi tới địa điểm dự tính thì thời gian cũng đã được một nén nhang rồi. Mãi cho đến nửa canh giờ sau, trên mặt biển đột nhiên xuất hiện một con sinh vật to đến hơn mười trượng. Tên gia hỏa to lớn này khiến cho Lôi Động có chút trợn mắt há hốc mồm. Thứ này không hề giống với cái thứ hình con cá ở trong tưởng tượng của Lôi Động. Nó có chút cùng loại với cá sấu, toàn thân đầy lân giáp, cái đầu cực lớn, cái miệng rộng đến vài thước, bên trong dày đặc răng nhọn phát ra hàn quang lạnh lẽo.
- Tới rồi, mọi người giữ yên lặng.
Tiếng nói của Trương Hoành chợt vang lên ở trong lỗ tai của Lôi Động. Xem chừng những lời này chỉ là nói ra với mỗi mình hắn.
- Cái đầu của con Hải Phách Vương này không nhỏ, bộ dáng khoảng chừng ba bốn mươi trượng, chốc nữa phải cẩn thận một chút.
Lôi Động trịnh trọng gật đầu. Đây là yêu thú cấp Kim đan đó, mình có thể không cẩn thận hay sao? Hay là đang nói đùa, nếu bị nó áp sát vào bên người, phỏng chừng sẽ là cục diện trọng thương. Đừng thấy Trương Hoành bây giờ đã sắp tiến lên Trúc cơ đỉnh phong, nhưng nếu muốn hắn đấu một mình với con yêu thú cấp Kim đan này, hắn còn chạy nhanh hơn những người khác. Song phương đều không ở cùng một đẳng cấp.
Trong vài nhịp thở này, mọi chuyện đều trở nên bình thường đến bất ngờ. Lôi Động chăm chú nhìn chằm chằm vào mặt biển đang có chút yên tĩnh này. Không đến một lát sau, mặt nước bàng bạc ở phía dưới liền bắt đầu khởi động. Chiếc dây thừng cột lên trên tàu đột nhiên được kéo căng ra. Con thuyền vốn dĩ đang đi về phía trước cũng lập tức bị kéo dừng lại.
Ầm!
Con Hải Phách Vương hơn mười trượng kia lại nhảy lên khỏi mặt nước, nhưng nương theo sau đó là một trận gào thét phẫn nộ. Lôi Động có thể nhìn thấy rõ ràng, trong miệng có nó thêm một cái dây câu, cũng không biết là nó nuốt mất bao nhiêu cái móc rồi.
- Trúng rồi.
Trương Hoành hưng phấn huy động nắm tay.
Trong lòng của Lôi Động cũng cực kỳ khẩn trương. Hắn biết con Hải Phách Vương cấp Kim đan này tuyệt đối không có khả năng dễ dàng bị khuất phục như thế. Kế tiếp khẳng định là sẽ còn có một phen tranh đấu. Quả nhiên, con Hải Phách Vương rơi vào trong mặt nước một lần nữa lại bắt đầu liều mạng bơi vào vùng biển sâu. Lực lượng của nó cực kỳ khủng bố, không ngờ lại có thể kéo U Minh Cửu Hào chậm rãi chìm xuống phía dưới.
- Khởi động tốc độ lớn nhất.
Trương Hoành trầm giọng quát khẽ.
Tốc độ của U Minh Cửu Hào cũng bắt đầu được đẩy mạnh, hướng đến bầu trời mà bay đi. Nhưng giờ phút này, tốc độ của U Minh Cửu Hào cực kỳ chậm chạp, giống như là rùa bò vậy. Chậm rãi bay lên trên bầu trời. Điều này khiến Lôi Động hoảng sợ không thôi, động lực của U Minh Cửu Hào chính mình đã rõ ràng. Con Hải Phách Vương kia lại có thể cường hãn đến tình trạng này. Không hổ có lên là Phách Vương, lực lượng quả nhiên là rất khủng bố. Tu sĩ Kim đan nhân loại chỉ sợ là còn xa cũng không thể có được lực lượng cường hãn như vậy.
U Minh Cửu Hảo dùng tốc độ thật thong thả bay lên độ cao một trăm trượng ở giữa không trung. Con Hải Phách Vương cường hãn kia cũng dần dần nổi lên trên mặt nước. Lúc này nó đã hoàn toàn nổi giận, một đạo cột nước to chừng hơn một trượng liền vọt tới U Minh Cửu Hào ở trên bầu trời.
Trong tiếng ầm vang, đạo cột nước này vô cùng tinh chuẩn đánh trúng nó. Nhưng mà U Minh Cửu Hào chính là thuyền chiến được Âm Sát Tông tiêu phí vô số gia sản để chế tạo ra. Lực phòng ngự vô cùng cường hãn. Cột nước này đánh lên trên cái hộ thuẫn trong suốt thì cũng chỉ khiến cho cả chiếc thuyền lắc lư vài cái mà thôi. Cũng không có tổn thương thực tế.
- Thành viên của tiểu đội thứ nhất chú ý. Bắt đầu triển khai công kích, chú ý không được rời khỏi tàu, tận lực hạn chế đánh trúng sợi dây câu.
Trương Hoành hạ lệnh nói.
Các thành viên của tiểu đội thứ nhất đang đứng vây quanh man thuyền đã sớm không còn chờ được nữa. Bắt đầu lấy con yêu thú cấp Kim đan cách mình hơn một trăm trượng kia làm một cái bia ngắm sống. Các loại phi kiếm, pháp luân, pháp ấn, đại đao thi nhau bay tới.
Một đám linh khí lộn xộn bắt đầu đánh về phía nó. Vũ khí của các thành viên trong Chiến Đường đều cực kỳ tốt, vũ khí kém cỏi nhất cũng là thượng phẩm.
Trong lúc nhất thời, thiên không nổi lên từng đạo quang hoa đủ mọi màu sắc liên miên không dứt. Lôi Động tự nhiên cũng không nhàn rỗi, hắn triệu hồi ra khôi lỗi Trúc cơ đỉnh phong công kích từ xa, điều khiển nó cùng trường thương đánh ra từng đạo kim quang.
Mà chính bản thân Lôi Động thì sử dụng phi kiếm Xích Luyện, hướng về phía con Hải Phách Vương ở phía xa mà đánh tới. Phi kiếm Xích Luyện càng bay càng lớn, liệt hỏa ở quanh thân hừng hực thiêu đốt không ngớt, mạnh mẽ đâm một nhát vào sau lưng con Hải Phách Vương. Nhưng dựa vào cảm giác truyền tới từ trong thần niệm thì Lôi Động cảm thấy có một cỗ lực lượng mềm mại nhưng lại vô cùng cứng cỏi ngăn cản lại một kiếm này của hắn.
Trong lòng hắn bất giác kinh ngạc. Đó chính là khí tức hộ thể của Hải Phách Vương sao? Con yêu thú này không hổ là yêu thú cấp Kim đan. Một đòn tấn công kia của Lôi Động không thể thương tổn được nó một chút nào. Nhiều nhất chỉ khiến nó tiêu hao một chút năng lượng hộ thể mà thôi.
Nhưng mà còn có cả Trương Hoành cộng với chín cường giả, hơn nữa còn cả khôi lỗi cũng được triệu hồi ra. Những đòn công kích của bọn họ cũng liên miên như mưa rền gió dữ. Chỉ trong thời gian không đến mười tức sau, cho dù là lực lượng cương khí hộ thể của Hải Phách Vương cấp Kim đan cũng bị mạnh mẽ đánh vỡ.
Một kiếm tiếp theo của Lôi Động đã chém vào lớp da bên ngoài của nó sâu đến mấy tấc. Hắn đứng quan sát con khôi lỗi kim giáp của mình, mỗi một đạo kim quang của nó đánh ra đều có thể đâm vào cơ thể của con yêu thú gần một xích. Khôi lỗi đỉnh không hổ là có tu vi ngang với Trúc cơ đỉnh phong. Thực lực quả nhiên không tầm thường.
Trong lúc này, con Hải Phách Vương kia cũng không hề đình chỉ phản kháng, nó không dùng cột nước để công kích nữa mà là phóng ra băng lăng sắc nhọn dài hơn một trượng. Uy lực của mũi băng lăng này cực kỳ cường đại. Mỗi một lần đánh tới đều có thể khiến cho U Minh Cửu Hào lay động mấy cái, bên trên của hộ thuẫn nổi lên từng đợt sóng gợn. Uy lực như thế, Lôi Động tự nhận là nếu đánh ở trên người mình, cho dù là chính mình dựa vào hai kiện cực phẩm linh khí để chống đỡ thì cũng không đỡ được vài cái.
Lúc này đây là lần đầu tiên Lôi Động trực tiếp nhìn thấy một con yêu thú cấp Kim đan đang tàn sát. Lần trước đi cùng với Thích Phỉ Phỉ gặp được Hỏa Diễm Cự Nhân kia, có lẽ cũng không phải là cấp Kim đan.
- Được rồi, tất cả mọi người dừng tay lại để ta nổ pháo.
Minh Hỏa chủ pháo của U Minh Cửu Hào đã bắt đầu phát sáng, nhằm thẳng về phía con yêu thú này. Sau đó Trương Hoành chỉ về phía trước một cái, Minh Hỏa chủ pháo tuôn ra một đoàn ánh sáng cực đại, ngay sau đó một đoàn lục quang nồng đậm từ trong họng pháo bắn ra.
Đoàn lục quang kia càng bay càng lớn, trong chớp mắt đường kính đã đạt tới hơn một trượng. Khoảng cách hơn trăm trượng chẳng qua chỉ là một cái nháy mắt mà thôi.
Đoàn lục cầu thật lớn liền đánh trúng vào con Hải Phách Vương cấp Kim đan không thể đào thoát kia. Sóng xung kích mãnh liệt khiến cho nước biển bắn tung lên trên bầu trời, biến thành một cột bọt nước cao chừng trăm trượng. Sau đó liền rơi xuống như mưa. Sóng xung kích cũng hướng về bốn phía mà quét đi. Cột sóng xung kích bay ra va chạm với từng đợt sóng biển thì yếu dần đi, cho đến khi bay ra bên ngoài vài dặm mới dần tiêu tán.
Lôi Động trợn to mắt nhìn một màn này. Đây là uy lực của Minh Hỏa pháo sao? Quá kinh khủng, Lôi Động không dám tưởng tượng, nếu như mình chịu một kích này thì sẽ có hậu quả gì. Chỉ sợ là sinh hồn cũng không có cách nào đào thoát, lập tức hình thần câu diệt.
Đại Ma Đầu Đại Ma Đầu - Tiên Tử Nhiêu Mệnh Đại Ma Đầu