Thể loại: Tiên Hiệp
Biên tập: tran anh tuan
Upload bìa: Minh Khoa
Số chương: 868 - chưa đầy đủ
Phí download: 24 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 2345 / 14
Cập nhật: 2016-07-12 01:32:53 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 168: Thiên Đạo Minh
hi thần niệm hắn quét qua, Lôi Động đã sớm dùng thần niệm của mình bao lấy ba con Quỷ Vệ kia rồi.
Lôi Động có tu vi Trúc Cơ kỳ, thị lực không tệ, núp trong bóng tối, rất xa nhìn thấy trong phòng có một nử tử áo trắng lao thẳng đến, tiếp theo là cửa nhà gỗ bị ầm ầm đóng lại.
Lấy thính lực của Lôi Động có thể đơn giản nghe được tiếng hít thở ồ ồ không chút che giấu của hai người, cùng với tiếng thoát y sột sột soạt soạt.
Không dám có chút chủ quan, Lôi Động kiên nhẫn chờ đợi.
Đợi đến khi nàng kìa phát ra một tiếng một tiếng thống khổ mà kiều diễm, hắn mới dùng thần niệm bọc lấy ba con Quỷ Vệ, thân hình phiêu hốt cẩn thận tiến tới căn nhà gỗ kia. Dùng không ít thời gian Lôi Động mới được bên ngoài nhà gỗ. Trong tai nghe được tình hình chiến đấu ngày càng kịch liệt trong phòng, hiển nhiên là đã tới lúc cao trào.
Lôi Động thầm cười lạnh trong phòng, sắp chết đến nơi rồi mà còn không biết.
Nữ nhân kia rên rỉ ngày càng lớn, mà hô hấp của Ngô Văn Long cũng trở nên càng thêm gấp. U Linh quỷ vệ, dần dần lặn xuống chân tường. Lôi Động một tay xiết, Vạn Quỷ Phiên nơi tay, khu động pháp quyết, nói lẩm bẩm, gần ngàn con Lệ Quỷ hung ác mãnh liệt mà ra. Cơ hồ cùng lúc đó, Bạo Kích Quỷ Vệ ầm ầm đánh tới, dùng tư thái cực kỳ cuồng bạo hung hăng đánh về đôi nam nữ đang trần truồng trên giường, vẫn còn đang chiến đấu hăng hái kia. Mà Hàn Băng Quỷ Vệ lại niệm động Hàn Băng chú, một đoàn hàn khí thấu xương lạnh như băng vèo một cái, đông cứng nhà gỗ lại.
U Linh Quỷ Vệ không tùy tiện phát động, mà dùng trạng thái tiềm hành, lặng yên vào phòng, tìm kiếm cơ hội một kích tất sát.
- Người nào?
Ngô Văn Long bi phẫn mà sợ hãi quát to một tiếng. Hắn vận khởi một mặt pháp thuẫn ánh huỳnh quang ban lan, trực tiếp che sau lưng. Trong tiếng ầm vang, khí kình giao kích, gợn sóng nổi lên bốn phía, thoáng cái đã chấn nhà gỗ nát bấy. Mặc dù nói tu vi của hắn rất cao, hơn xa Bạo Kích Quỷ Vệ, nhưng Bạo Kích Quỷ Vệ khát máu, cộng thêm bộc phát ra như u linh, sao có thể ứng đối dễ dàng như vậy được? Tên kia vì vội vàng ứng đối nên chấn lực theo thần niệm kích thẳng vào thần hồn, chấn khiến lục phủ ngũ tạng hắn như bị lệch vị, trực tiếp phun ra một ngụm máu tươi.
Nhưng người này cũng rất cao minh, phản ứng cực kỳ linh mẫn. Cũng không phản kích, trực tiếp khẽ động thân hình, chuẩn bị thi triển thân pháp rời đi.
Cùng lúc đó, trong không khí băng hoa nổi lên bốn phía, độ ấm chợt hạ xuống. Đồng thời khi thân pháp của Ngô Văn Long bị trì trệ, U Linh Quỷ Vệ thừa cơ đánh tới, hắc quang bắt đầu khởi động, hung ác đánh tới. Tuy nói hắn hắn đã sớm phát giác có người đánh lén, lại dùng pháp thuẫn trung phẩm linh khí ngăn được một kích này.
Nhưng dưới sự vội vàng, chung quy vẫn không chịu nổi trọng kích liên tục như thế, thân hình như diều đứt dây, bay về phía trước.
Ba quỷ vệ đồng thời lướt nhanh đến, hệt như ba ma quỷ đòi mạng trong đêm tối, lành lạnh mà khủng bố.
Sau lưng, trong bầu trời đêm, Lệ Quỷ rậm rạp chằng chịt kia, như là quỷ quân đến từ dưới Cửu U, chi chi tra tra kêu lên, hưng phấn đánh tới món ăn ngon lành của bọn nó.
- NGAO
Một tiếng Giao Long gầm gừ nổi lên, trong bóng tối, một đầu Giao Long cao vài trượng giống như sương mù nhưng không phải sương mù, do hắc khí tinh khiết tạo thành, thô bạo mà giương nanh múa vuốt lao tới.
Ngô Văn Long kia cũng rất lợi hại, dưới hoàn cảnh như thế mà vẫn đánh ra mấy chưởng, hắc khí quay cuồng đánh lui ba con Quỷ Vệ đang tới gần ra mấy trượng. Có lẽ là đến bờ vực sinh tử, bộc phát ra dục vọng muốn sống cường đại, sau khi hộc ra một búng máu, quanh thân hắn huyết quang tăng vọt, giống như là dấu hiệu của huyết độn thuật hoặc là một loại nào đó tương tự vậy.
Lôi Động đã sớm đề phòng chiêu này. Gần ngàn Lệ Quỷ mãnh liệt xông tới như thủy triều, tạo thành một đoàn tường quỷ phạm vi mười trượng mấy, rậm rạp chằng chịt. Trừ phi Ngô Văn Long kia có loại thuật pháp xé rách không gian bỏ chạy, nếu không hẳn phải táng mạng ở đây thôi.
Giao Long đen đặc như mực, trong khí bay qua, linh lực khí phách mười phần. Du động, thoáng qua liền đã hơn mười trượng. Hắc khí quanh thân phóng đại, gầm thét nhào vào trong quỷ triều. Ba Quỷ Vệ không chịu tổn thương gì cũng theo sát phía sau. Rồng ngâm, quỷ khiếu, cùng với tiếng quát tháo tê tâm phê liệt của Ngô Văn Long không ngừng vang lên.
Trong phòng gỗ sụp đổ, một thân thể mềm mại được phủ lên một tầng sa mong run run rẩy rẩy giãy dụa nhảy ra. Liếc qua tràng diện Ngô Văn Long bị Lệ Quỷ Ác Long cắn xé, lại nghe thấy tiếng kêu thảm thiết của hắn, mặt mày nàng liền biến sắc, không để ý đến gì nữa trực tiếp tế ra Lục Như Ý, bay về phía bầu trời.
- Hừ.
Lôi Động khinh thường hừ lạnh một tiếng, giơ tay lên, một đạo thanh hồng bắn vào bầu trời đêm, trùng trùng điệp điệp cắt đạo độn quang màu xanh lá tốc độ chậm chạp kia.
Nàng kia chỉ kịp phát ra một tiếng kêu thảm, độn quang vụt tắt, hóa thành hai đoạn rơi xuống. Lại là dùng một kích U Minh Quỷ Trảo dò xét qua, giam giữ sinh hồn của nàng lại. Cơ hồ cùng lúc đó, tiếng kêu thảm thiết của Ngô Văn Long trong gần ngàn Lệ Quỷ cũng im bặt lại. Một đôi gian phu dâm phụ, ngược lại làm ra tràng diện không cầu được sống chung nhưng lại cầu chết chung. Lôi Động đối với biểu hiện trong lúc nguy cấp của bọn hắn, cũng rất khinh thường. Tuy nói muốn sống là bản năng của người, nhưng vừa thấy gặp nguy hiểm thì mỗi người đã lo vứt bỏ đối phương mà chạy mất. Ngô Văn Long như thế, con dâu kia của Liễu gia cũng như vậy. Nếu bọn hắn nghĩ cách giúp đỡ nhau chạy trốn thì tuy rằng Lôi Động sẽ không không nhân từ nương tay, nhưng trong lòng cũng không khinh thường như thế. Muốn chạy trốn, chạy thoát sao?
Không dám trì hoãn lâu, từ trong túi Linh Thú Đại triệu hồi ra Phệ Hồn Ảnh Hồ, để nó phân biệt nuốt sinh hồn của hai người. Lại là mãnh liệt khống chế mấy trăm Lệ Quỷ, không để bọn hắn thôn phệ thi thể mà để ba con quỷ vệ, nhao nhao hóa thành một đoàn sương mù dày đặc, thôn phệ huyết nhục, thanh lý chiến trường. Mà bọn lệ quỷ, cũng ít nhiều phát huy chút công dụng, giúp Lôi Động ngậm Linh Khí pháp khí, cùng với trữ vật thủ trạc của hai người kia về.
Trong khoảng khắc, chiến trường lộn xộn đã được quét dọn sạch sẽ. Lôi Động cũng không dám trì hoãn thêm, thu hồi một đám trợ thủ lại, sau đó thừa dịp trời mới tối không bao lâu, trực tiếp lướt về hướng đã định tốt trong kế hoạch. Dưới tật phong, quỷ vụ màu đen của ác quỷ chướng bông bềnh đung đưa, cũng lộ ra có chút phiêu dật đẹp mắt. Qua một lát, tốc độ mới khôi phục lại bình thường, yên lặng bay vút trong không trung như một viên lưu tinh.
Chuyến đi này, mấy hết mười ngày, quần trái quần phải, ngược lại đã bay ra ngoài hơn mười vạn dặm. Lúc này Lôi Động đã sớm bay ra khỏi phạm vi thế lực của Âm Sát Tông. Căn cứ theo địa đồ trong ngọc giản thì nơi này chính là khu trung lập giảm xóc, ước chừng có mười mấy quốc gia, nhưng lại có hai thế lực thượng đẳng, bảy tám thế lực trung đẳng, còn các tiểu tông tiểu môn, thế lực hạ đẳng vô số kể.
Vì phòng ngừa bị Âm Sát Tông ở Tây Bắc bên cạnh, hoặc là Thiên Âm Cung ở phía Đông xơi tái, nên tông phái trong khu vực rộng lớn không thua gì phạm vi thế lực của Âm Sát Tông này đã tự giác tạo thành một liên minh, tên là Thiên Đạo Minh. Dù vậy, Thiên Đạo Minh tuy rằng người đông thế mạnh, nhưng thực lực tổng thể, nếu so với các quái vật lớn, tồn tại lâu đời như Âm Sát Tông, Thiên Âm Cung thì vẫn kém hơn một chút.
Bởi vậy, tôn chỉ của Thiên Đạo Minh chính là đoàn kết nhất trí, kiên quyết chống lại xâm lược từ bên ngoài, đồng thời bảo trì trung lập tuyệt đối. Lại tìm mọi cách nịnh nọt hai hàng xóm gian ác ở bên cạnh, gian nan dựa vào cân đối, sinh tồn một cách im lặng.
Kỳ thật, tuy rằng Thiên Đạo Minh thực lực hơi kém hai hàng xóm lớn, nhưng bất luận là Thiên Âm cung hay là Âm Sát Tông. Muốn chiếm đoạt Thiên Đạo Minh thì không thể không trả một cái giá lớn được. Mặt khác đối phương còn lại cũng không có khả năng trơ mắt ếch ra nhìn đối phương mở rộng thế lực, chiếm đoạt khu vực trung lập ngay trước mắt mình được. Trong lịch sử sau nhiều lần giao phong thăm dò, dần dần đã ăn ý với nhau, đều chính thức xem nơi này là khu vực trung lập giảm xóc của song phương.
Thổ địa tài nguyên, đối với một tông phái mà nói, nhìn như không có bất kỳ tác dụng gì, nhưng trên thực tế, tầm quan trọng lại rất lớn. Có nhiều thổ địa hơn, liền có thể dưỡng dục càng nhiều nhân khẩu hơn, có nhiều nhân khẩu rồi, sẽ có càng nhiều đệ tử có tư chất ưu tú. Huống chi, địa bàn càng lớn, các thứ như linh mạch, khoáng sản, linh thực vật v... v... cũng càng nhiều. Thanh thế tự nhiên càng mạnh, càng to lớn hơn nữa. Cũng bởi vậy, bất kỳ một tông phái nào, cho dù là tông phái nhỏ nhất, đối với tại địa bàn của mình đều thấy rất gắn bó. Nhưng nếu muốn sống sót, nhất là sống sót lâu dài, phải biết đạo sinh tồn. Hoặc kết minh, hoặc phụ thuộc, hoặc tìm chỗ dựa, hoặc quan hệ thông gia v... v.... Tóm lại, trên thế giới này, một tiểu thế lực không có bất kỳ chỗ dựa, hậu trường nào cả thì tuyệt đối không khả năng duy trì được địa bàn, tài nguyên của mình được.
Giống như một mỹ nữ đã lột sạch quần áo, lại không có chút đề phòng nào, không gặp chuyện mới buồn cười đấy.
Lôi Động đã tích lũy được một khoản tài nguyên lớn, sốt ruột muốn tu luyện tấn cấp, cũng không muốn đi lang thang khắp nơi, chỉ cần trốn xa ra khỏi phạm vi thế lực của Ngô gia Hà Đông là được rồi. Coi như Kim Đan lão tổ của Ngô gia trở về, chẳng lẽ hắn có thể tính ra là mình giết tôn nhi hắn, sau đó truy tung mình sao. Huống chi, trong hiện trường tôn nhi hắn chết, có quần áo của một đôi gian phu dâm phụ ở đó, suy đoán thế nào là tùy hắn.
Tìm một hoang sơn dã lĩnh ít ai lui tới, sơn động khuất bóng, sau khi hơi bố trí một chút, thả ra quỷ vệ canh giữ thì Lôi Động bắt đầu không thể chờ được nữa mà bế quan tu luyện.
Cầm một viên Tiểu Ngũ Hành đan ném vào trong miệng, trong tay nắm một viên thượng phẩm linh thạch, linh quang chớp động, như một bảo thạch hoàn mỹ nhất dưới đời này vậy. Hắn bắt đầu tĩnh khí ngưng thần, chậm rãi thổ nạp. Theo dược tính tản phát ra, trong miếng thượng phẩm linh thạch kia, linh khí phảng phất tinh thuần đến mức tận cùng kia cũng bị Lôi Động thu nạp. Cảm giác man mát có chút nhẹ nhàng khoan khoái khiến Lôi Động thoải mái dễ chịu rùng mình một cái, dung nhập vào trong kinh mạch, căn bản không cần rèn luyện đã không trụ được mà lưu chuyển trong kinh mạch rồi.
Một ngày qua đi, Lôi Động kiểm tra tiến độ tu luyện một chút, con mắt không khỏi sáng rỡ.
Thượng phẩm linh thạch, quả nhiên không bình thường. Hiệu quả tu luyện, so với trung phẩm linh thạch còn tốt hơn rất nhiều.
Phương thức tu luyện cực độ xa xỉ như thế, chỉ sợ nếu Vạn Quỷ Lão Tổ biết được rồi, cũng sẽ lung lay sắp đổ, mắng to xa xỉ. Phải biết rằng, mặc dù là Kim Đan lão tổ, lúc tu luyện cũng không dám liên tục dùng thượng phẩm linh thạch. Đa số thời điểm tu luyện đều dùng trung phẩm linh thạch cả, thời khắc mấu chốt, mới có thể dùng thượng phẩm linh thạch chạy nước rút một chút. Đương nhiên, việc này cũng liên quan đến lượng nhu cầu của song phương không giống nhau. Lôi Động hiện giờ là Trúc Cơ kỳ tầng một, dùng thượng phẩm linh thạch để tu luyện, ước chừng trăm ngày mới có thể hao hết một viên. Nhưng Kim Đan lão tổ, một viên thượng phẩm linh thạch, chỉ sợ không dùng được mấy ngày. Coi như là Vạn Quỷ Lão Tổ, lấy phần tài lực kia, nếu mỗi ngày đều dùng thượng phẩm linh thạch tu luyện, cộng thêm dùng đan dược cực kỳ xa xỉ nữa thì không cần mười năm tám năm sẽ triệt để phá sản mất.
Tu tiên không tuế nguyệt, thời gian vội vàng, nhoáng một cái lại hơn hai năm qua đi.
Trong hai tròng mắt Lôi Động lại là nhiều thêm một tia thâm thúy. Trong hơn hai năm qua, Lôi Động coi như vừa buồn vừa vui. Vui chính là vào hơn một năm rưỡi trước, Lôi Động đã đạt đến tầng một đỉnh phong, sau khi phục dụng viên Thiên Linh đan thứ hai, Lôi Động thuận lợi tấn cấp đến Trúc Cơ kỳ tầng hai. Tu luyện lúc sau, ngoại trừ tiêu hao càng nhiều hơn so với trước kia ra, vẫn rất thuận lợi, nhưng ác mộng phía đến sau Trúc Cơ kỳ tầng hai đỉnh phong mới bắt đầu.
Hắn tràn đầy tự tin, lúc chuẩn bị dùng mấy viên Thiên Linh đan còn lại trùng kích bình cảnh thì lại không thể nào đột phá được, vẫn dừng lại ở trạng thái Trúc Cơ kỳ tầng hai đỉnh phong, tiểu Thiên Linh đan hoàn toàn hao hết. Bất quá, Tiểu Ngũ Hành đan còn thừa lại hơn bảy trăm hạt, thượng phẩm linh thạch còn thừa bảy miếng. Mặc cho Lôi Động giày vò thế nào, tu vi cũng không hề tiến thêm.
Lôi Động có chút khóc không ra nước mắt, tổng cộng dùng ba năm, mình từ Trúc Cơ kỳ tầng một, tấn thăng đến Trúc Cơ kỳ tầng hai đỉnh phong. Đời này, lần đầu tiên vượt qua sư tỷ về mặt tốc độ tu luyện. Nhưng không ngờ tới, tu vi lại bị dừng lại ở tầng hai đỉnh phong.
Tư chất chết tiệt a, Lôi Động nhẹ thở dài. Bình cảnh tầng một đỉnh phong ngược lại còn dễ nói, hai hạt tiểu Thiên Linh đan là ổn rồi. Bình cảnh tầng hai đỉnh phong lại không thể vượt qua nổi. Mà thứ như bình cảnh, cũng không phải dựa vào dốc sức liều mạng tu luyện là có thể vượt qua được. Có đôi khi, sau một cuộc chiến đấu, đốn ngộ liền có thể qua, có đôi khi trông thấy hoa hoa thảo thảo, không hiểu cảm ngộ ra gì đó, liền có thể qua. Lại có đôi khi, trải qua kiếp nạn sinh tử, không hiểu đột phá. Nhưng có nhiều khi cả đời đều bị mắc lại ở đó, tu vi không cách nào tiến thêm.
Lôi Động đã dốc sức liều mạng, nếm thử đủ loại kinh nghiệm của tiền nhân. Nhưng hắn lại không thể hoàn toàn dựa vào những thứ hư vô mờ mịt mà chỉ vận khí mới có như vậy được, thế nên liền tạm thời buông tha cho ý định tiếp tục ngốc ở đây. Thần niệm dò xét vào ngọc giản địa đồ, sau khi xem xét một phen, liền cưỡi Ác Quỷ Chướng rời khỏi nơi đã ở hơn hai năm này.
Mục tiêu chính là đệ nhất đại thành của Thiên Đạo Minh, Thiên Đạo thành cách đây hơn bốn vạn dặm, cũng tổng bộ của Thiên Đạo Minh bọn hắn.
Mấy ngày sau, Lôi Động liền xuất hiện ở trên không trung phụ cận Thiên Đạo thành.
Đại Ma Đầu Đại Ma Đầu - Tiên Tử Nhiêu Mệnh Đại Ma Đầu