Start where you are. Use what you have. Do what you can.

Arthur Ashe

 
 
 
 
 
Thể loại: Tiên Hiệp
Biên tập: tran anh tuan
Upload bìa: Minh Khoa
Số chương: 868 - chưa đầy đủ
Phí download: 24 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 2345 / 14
Cập nhật: 2016-07-12 01:32:53 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 152: Lễ Mừng Phong Ba
ôi Động có chết cũng thật không ngờ, người điên cuồng với mình lần trước, nữ nhân uyển chuyển hầu hạ dưới háng của mình, lại chính là...
Khi Thiên Ma bay lên trên chủ đài, tất cả mọi người đứng bên ngoài đã quỳ xuống. Chỉ có Lôi Động, sống lưng vẫn thẳng tắp, không có suy nghĩ là mình phải quỳ xuống.
Rất nhanh, hành động này của Lôi Động khiến mọi người chú ý, đặc biệt là đám Kim Đan lão tổ trên chủ đài, thần niệm mỗi người đều nhạy cảm, thông suốt khắp nơi. Làm gì có chuyện không biết chứ? Nhất là có rất nhiều lão tổ, có chút ấn tượng sâu sắc với Lôi Động, dù sao tiểu tử này, trong trận quyết đấu với đệ tử của Khô Cốt là Bách Lý Vân, đánh một trận thật đặc sắc. Quan trọng nhất chính là, liên quan tới việc đánh cuộc rất lớn.
Khiến cho Khô Cốt lão quỷ táng gia bại sản, tài sản tích lũy ba trăm năm qua hóa thành mây khói, không chỉ có chuyện này, hơn nữa còn mượn tài lực của tông phái để bảo vệ bổn mạng pháp bảo của mình khỏi bị người ta lấy đi.
- Tiểu tử vô liêm sỉ, vào thời điểm này, ngươi nổi điên cái gì đó? Còn không mau quỳ xuống.
Âm thanh vừa sợ vừa giận của Vạn Quỷ lão tổ giống như sấm sét nổ bên tai của Lôi Động.
- Làm càn!
Bởi vì Lôi Động, cho nên bây giờ Khô Cốt lão nhân đã táng gia bại sản, mắc nợ chồng chất.
Trong lòng sớm đã hận không thể giết chết hắn ngay lập tức, nhưng bởi vì ngại Vạn Quỷ bảo vệ hắn, trưởng lão tông phái xem trọng tiểu tử này. Khiến cho Khô Cốt lão quỷ không có cơ hội tóm lấy hắn lập uy. Lúc này, trông thấy hắn tại lễ mừng Thiên Ma tấn chức Nguyên Anh, cùng lúc toàn bộ Kim Đan đều quỳ xuống, hắn lại không biết sống chết, vẫn đứng bất động, bày ra bộ dáng nghênh ngang. Lúc này sắc mặt Khô Cốt trắng như người chết đuối, nổi giận gầm lên, nói:
- Lôi Động, ngươi thật to gan, lễ mừng Thiên Ma đại nhân tấn chức Nguyên Anh mà ngươi vẫn không quỳ. Không kính tôn trưởng, không thể tha cho ngươi được…
Nói xong, nhưng trong lòng vô cùng căm phẫn, muốn ngay lập tức xuất thủ đánh gục Lôi Động, nhưng hắn không dám. Nhưng quay đầu lại liếc mắt nhìn Thiên Ma, dường như chỉ cần nàng biểu hiện một tia bất mãn, sẽ lập tức xuất thủ.
Đáng tiếc là, Khô Cốt không thấy Thiên Ma đại nhân có bất cứ phản ứng gì.
- Khô Cốt, ngươi làm càn quá đáng.
Vạn Quỷ lão tổ nghiêm mặt đứng dậy, nổi giận nói:
- Lễ mừng Thiên Ma đại nhân tấn chức Nguyên Anh há có thể cho ngươi mượn việc này báo tư thù?
Nói xong, Vạn Quỷ lão tổ lại vội vàng thở dài nói với Thiên Ma ở phía xa xa:
- Đại nhân, tiểu đồ Lôi Động, từ trước đến nay luôn kính ngưỡng Thiên Ma đại nhân, mọi chuyện tình nhớ rõ trong lòng. Nhiều lần muốn ta giúp đỡ chuẩn bị lễ mừng. Lần này bởi vì trông thấy thần tượng trong lòng, vì quá xúc động cho nên mới như vậy... Thỉnh cầu đại nhân rộng lòng bao dung, nể mặt Vạn Quỷ ta đừng trách tiểu đồ thất lễ.
Dứt lời, liền quay người lại, tức giận hung ác nói với Lôi Động:
- Tiểu tử vô liêm sỉ, còn không mau hoàn hồn trở lại, mau mau bái kiến Thiên Ma đại nhân mà ngươi vẫn tôn sùng đi!
Lôi Động mà quỳ lạy Thiên Ma, hắn đúng là không cam lòng, nhưng từ trước tới nay, sư tôn luôn giữ gìn bảo vệ mình, vào lúc này, lại liều mạng che chở cho hắn, lại dưới ánh mắt của hơn vạn người nhìn mình, nhảy ra khiêu chiến với Khô Cốt lão quỷ. Khẩn cầu Thiên Ma không nên tức giận với mình.
Cho dù trong lòng của Lôi Động có ngàn vạn cái không muốn, nhưng trong chốc lát, hắn có cảm giác như muốn rơi lệ, biết rõ mình làm không đúng, cho nên vội vàng thu liễm cổ khí thế bất khuất trong nội tâm lại, nhanh chóng chạy tới phía trước, đứng bên dưới chủ đài, hai đầu gối khuỵu xuống sắp quỳ, chuẩn bị nói mấy lời thật êm tai.
Nhưng vào lúc này, một cổ cảm giác quen thuộc khắc cố minh tâm, lạnh như băng, thần niệm vô cùng khổng lồ bao phủ lấy bản thân, mặc cho Lôi Động có muốn quỳ xuống, cũng không thể động đậy.
Cùng lúc đó, lại nghe được âm thanh khàn khàn băng lãnh của Thiên Ma từ trên chủ đài vọng xuống, nói:
- Mà thôi, không cần quỳ, tuổi trẻ có chút ngông nghênh cũng là chuyện thường tình. Vạn Quỷ, ngươi có đồ nhi không tệ, mang hắn tới bên cạnh để mở mang kiến thức một phen đi.
Thần sắc Vạn Quỷ đã buông lỏng, trên mặt lộ rõ vẻ vui mừng, thở dài nói:
- Đa tạ Thiên Ma đại nhân tán thưởng.
Sau đó nghiêm mặt nhìn về phía Lôi Động, tức giận mắng:
- Còn ngây ra đó làm gì, đi lên đây, mau đứng sau lưng bổn tọa.
Tuy rằng trong nội tâm của Lôi Động có chút oán giận Thiên Ma. Nhưng không muốn sư tôn khó xử, Lôi Động liền biểu hiện dáng vẻ cảm động đến rơi nước mắt, thi triển thân pháp Quỷ Ảnh Độn tới phía sau Vạn Quỷ lão tổ, cúi đầu bước theo sau.
Lễ mừng Nguyên Anh, đây chỉ là trắc trở nhỏ trong đó mà thôi. Cuối cùng vẫn diễn ra thuận lợi.
Đợi Vạn Quỷ và đám Kim Đan lão tổ an tọa, giống như chúng tinh củng nguyệt, Thiên Ma ngồi trên chủ tọa nhìn xuống. Bởi vì bên trong Vạn Quỷ Quật bài danh đệ nhất trong lần thi đấu bài danh lần trước. Cho nên, Vạn Quỷ ngồi ngay bên phía tay phải của Thiên Ma, bên phía tay trái chính là đại cung chủ Dương Mạc của Thiên Ma Cung.
Kiếp này, đây chính là lần đầu tiên Vạn Quỷ lão tổ nở mặt nở mày như vậy. Nếu không có lễ mừng Thiên Ma ngày hôm nay, hắn không thể ngồi trên ghế đầu được. Nhưng dù vậy, quả thực cũng làm nội tâm của hắn vô cùng đắc ý, ngồi ngay ngắn trên ghế, khí độ phi phàm, không giận mà uy.
Nhưng mà, trong lòng cũng nghi hoặc bồn chồn. Lôi Động đang đứng phía sau, ngày hôm nay biểu hiện cực kỳ thất thường. Với sự thông minh sắc sảo, giảo hoạt của tiểu tử này. Làm sao có thể phạm sai lầm lớn như vậy? Với lý do hắn giải thích với Thiên Ma, chính mình không tin nửa điểm. Không biết tiểu tử này ngày hôm nay có uống nhầm thuốc hay không, lại phát cáu, mà mục tiêu lại chính là Thiên Ma đại nhân. Chẳng lẽ bởi vì Thiên Ma Cung cầu hôn, chọc giận tiểu tử này? Mà hắn, lại đem tức giận trút lên người của chủ nhân Thiên Ma Cung?
Nghĩ đi nghĩ lại, chỉ có thể giải thích như vậy. Vạn Quỷ mệt mỏi, thỉnh thoảng lại sử dụng thần niệm dò xét trên người Lôi Động. Rất sợ tiểu tử này, một phút xung động, làm mưa làm gió, làm ra chuyện không thể cứu vãn. Vạn Quỷ tiếp xúc với Lôi Động đã lâu, tự nhiên biết gã đệ tử này của chính mình, tuyệt đối không phải đèn cạn dầu. Đừng nhìn thường ngày hành động cẩn thận dè chừng, bộ dáng rất sợ chết, gan lớn nổi lên, ngay cả trời cũng dám chọc. Thực sự vô liêm sỉ tới mức cực phẩm của vô liêm sỉ, Thiên Ma là người dễ chọc sao? Ngay cả bản thân mình, cũng không dám nửa phần bất kính đối với nàng. Nếu không phải nàng nể mặt chính mình, không muốn tính toán tên đệ tử của mình trước công chúng, không thể nghi ngờ, đã bị Khô Cốt dùng việc này quan báo tư thù rồi!
Nhưng mà, Vạn Quỷ nghĩ đến nát óc, tuyệt đối không thể ngờ đệ tử quý của chính mình, lại có thể cùng Thiên Ma đại nhân mình kính ngưỡng và e sợ có một chân với nhau, hơn nữa song phương còn có tình cảm, quấn quýt khó hiểu. Bằng không, chắc chắn hắn sợ tới chết đi sống lại, thổ ba lít máu.
Nhưng mà, Lôi Động lúc này cũng nghiêm trang đứng phía sau, không dám lộn xộn nửa điểm, bộ dáng thành thành thực thực khiến cho Vạn Quỷ yên tâm phần nào. Chẳng qua sợ Lôi Động lúc này đứng trên đài, khiến người khác chú ý tới, bị người ta ghen ghét.
Ho nhẹ hai tiếng, quay đầu nhìn Thiên Ma thấp giọng nói:
- Đại nhân, trên chủ đài này, vốn chỉ có Kim Đan mới có thể an tọa. Mặc dù tiểu đồ được đại nhân coi trọng, nhưng chỉ là một trong vô số đệ tử trẻ tuổi tuấn kiệt của Âm Sát Tông chúng ta, không bằng mỗi mạch cho gọi nhiều nhất hai đệ tử kiệt xuất nhất đi lên đây, cũng cho vô số thế lực và quần hùng trong thiên hạ nhìn rõ lực lượng kế tục của Âm Sát Tông chúng ta, tuổi trẻ uy phong a!
Thiên Ma ngồi ngay ngắn trên ghế chủ vị, nghe Vạn Quỷ lão tổ nói thế, liền ừ một tiếng.
Lão tổ các mạch của Âm Sát Tông, vốn thấy Lôi Động đứng trên chủ đài mà cảm thấy thèm. Sau khi nghe được Vạn Quỷ nói thế với Thiên Ma. Liền từ trong đám đệ tử xuất sắc nhất của mình, lập tức chọn ra hai tên để hiển lộ ra uy phong, lộ ra thực lực của nhánh mình một chút..
Nói đến đệ tử ưu tú bên Vạn Quỷ Quật thì không thể không nhắc tới Đinh Uyển Ngôn, từ lúc bắt đầu tu hành tới nay, thời gian chỉ có mười lăm năm thôi, đã đạt tới cảnh giới Trúc Cơ Kỳ tầng hai đỉnh phong. Nàng khoan thai đứng trên chủ đài, cùng Lôi Động phân thành hai bên đứng sau lưng của Vạn Quỷ lão tổ. Tràng cảnh lúc nãy, nàng cũng rất lưu ý, tâm tư nhanh chóng lưu động. Bản tính của Thiên Ma, nàng từng nghe Đông Phương Phức đề cập qua một chút, không dễ dàng thân cận với bất cứ kẻ nào, hơn nữa từ khi xuất đạo đến nay, giết người vô số. Nếu chọc giận nàng ta, quả thực chính là tự tìm lấy cái chết. Chuyện tình ngày hôm nay cứ thế mà trôi qua, nhưng nàng lo lắng mơ hồ không thôi. Nàng và lão tổ suy đoán cũng không khác nhau là bao, cho rằng chuyện Dương Mạc và Hoàng Phủ Sách cầu hôn, khiến nội tâm của hắn vô cùng bất mãn với Thiên Ma.
Đông Phương Phức cùng Hoàng Phủ Sách, được Dương Mộ bảo lên đài, cũng phân ra đứng sau lưng của Thiên Ma. Còn đệ tử đắc ý của các mạch, nhao nhao xuất hiện. Tất cả đều là tu sĩ Trúc Cơ kỳ trẻ tuổi, nếu bỏ vào trong các tiểu tông tiểu phái, giống như chí bảo. Nhưng bên trong Âm Sát Tông, số lượng này lại rất đông. Bởi vậy có thể thấy được, nội tình của Âm Sát Tông thâm hậu tới cỡ nào. Làm cho các tông chủ và gia chủ của các tiểu tông tiểu gia tộc đứng bên dưới đài, không ngừng hâm mộ. Đồng thời cũng vô cùng hoảng sợ, nhìn ra được, Âm Sát Tông sau này, vẫn cường thịnh như trước. Nhất là vừa mới nổi danh, gọi là Âm Sát Song Anh, hai nữ tử này vô cùng xuất chúng. Có lẽ không bao lâu sau, sẽ là Kim Đan tương lai.
Lôi Động, đây là lần đầu tiên hắn nhìn thấy Hoàng Phủ Sách, lớn lên cao to, mày kiếm mục lãng, tay áo bồng bềnh, lộ ra khí chất tuấn lãng xuất trần, giống như một công tử gia, mà loại tiểu bạch kiểm này, đi lừa gạt những tiểu cô nương không có kiến thức, chỉ sợ không bao giờ thất thủ.
Nhưng Lôi Động, lại nhìn hắn thế nào cũng không vừa mắt. Tiểu tử này dám can đảm đánh chủ ý lên đầu của sư tỷ, quả thực là muốn chết. Đông Phương Phức ở bên cạnh hắn đấy, tại sao hắn không theo đuổi?
Bỗng nhiên, trong nội tâm Lôi Động máy động, nghĩ đến Thiên Ma. Hẳn là, Thiên Ma mới là kẻ chủ mưu ở sau màn? Nghĩ đến đây, trong nội tâm Lôi Động ghen ghét Thiên Ma thêm vài phần, vô ý thức, lạnh lùng nhìn ra nàng ở phía sau lưng.
Với tu vi hiện giờ của Thiên Ma, làm gì mà không cảm ứng được Lôi Động đang dùng ánh mắt địch ý nhìn mình chứ?
Ngoại nhân nhìn ra, Thiên Ma khí độ phi phàm ngồi ngay ngắn, đang tiếp nhận ánh mắt kính nể và e sợ của vô số hào kiệt trong thiên hạ, hiển lộ ra khí thế của Âm Sát Tông. Ai có thể ngờ tới, tâm của nàng không cách nào bình tĩnh được. Một lần điên cuồng vào năm năm trước, sau đó chia nhau rời đi, trong đầu của nàng tái diễn cảnh đó vô số lần, một lần lại một lần, vô cùng rõ ràng. Nhất là, lúc sau cùng hắn lạnh lùng rời đi, ánh mắt lạnh lùng của hắn lúc đó, khắc sâu vào trong nội tâm của nàng, lần lượt mang cho nàng cảm giác đau đớn khó hiểu, tại sao không thể quên đi được?
Tại sao phải như vậy? Thiên Ma nghĩ mãi mà không cách nào hiểu rõ, chỉ biết là, càng muốn quên hắn đi nhưng lại càng khó quên mất. Cố gắng, giết hắn, ý niệm này trong đầu, đã nấn ná trong đầu vô số lần. Thẳng cho tới hôm nay, lại nhìn thấy ánh mắt không chịu khuất phục của hắn, mà bản thân mình nhìn ra ánh mắt thống hận và sát ý nồng đậm của Bạch Cốt lão nhân. Nàng mới hiểu được, thì ra sau lần đầu tiên mình không ra tay, chỉ sợ cả đời này, nàng càng khó mà hạ quyết tâm được...
- Sư tôn, chẳng lẽ hắn, chính là người trước khi ngài lâm chung, thiêu đốt tính mạng của mình, giúp ta tìm ra mục tiêu của tình kiếp hay sao?
Suy nghĩ của Thiên Ma, không khỏi hoảng hốt nhớ lại.
- Âm Hà Sơn Lục Quỷ cung chúc Thiên Ma đại nhân Nguyên Anh đại thành, thọ cùng trời đất. Đặc biệt hiến một gốc cây Vạn Niên Tử Âm Trúc, trăm khỏa thượng phẩm linh thạch.
Sau khi trưởng lão chủ trì lễ mừng, trải qua một phen thoái thác thì liền tuyên bố bắt đầu lễ mừng. Nội dung đầu tiên, đó chính là thế lực trung lưu, bắt đầu hiến bảo vật để chúc mừng. Về phần thế lực này thì chỉ có hai người là Trúc Cơ Kỳ, theo nguyên tắc chỉ có thể trực tiếp dâng lễ vật lên, danh sách liệt vào một tờ mà thôi, sau cùng thống nhất thăm viếng một chút là xong.
Cái gọi Âm Hà Sơn lục quỷ thì chỉ xem như thế lực ở một phương. Sáu người kết nghĩa, tất cả đều là Trúc Cơ Kỳ tà tu.
Lôi Động nhìn lại, đã thấy sáu người cả nam cả nữ, âm khí lượn lờ quanh thân, phi thân lên đài cùng một lúc để dâng lễ vật. Trong sáu người, ít nhất có ba người Lôi Động không thể thấy rõ tu vi của bọn họ, hiển nhiên ít nhất đã vượt qua Trúc Cơ Kỳ tầng ba tầng bốn.
- Lão đại bọn họ đã là Trúc Cơ Kỳ đỉnh phong, bất quá bởi vì niên kỷ xấp xỉ với vi sư nên thọ nguyên cũng không còn nhiều lắm. Cuộc đời này nếu như không gặp cơ duyên đặc biệt gì thì khó thành Kim Đan.
Vạn Quỷ biết trong lòng hai gã đệ tử nghi hoặc, liền truyền âm để giải thích:
- Lục quỷ hành sự vô cùng đoàn kết, công pháp cũng không tồi, không thể khinh thường được.
Giá trị lễ vật của bọn họ hiến dâng cực cao, khiến Lôi Động âm thầm líu lưỡi. Vạn Niên Tử Âm Trúc, chính là thứ tốt dùng để luyện chế linh khí hoặc pháp bảo thuộc tính âm, giá trị của vật phẩm này không phải tu sĩ vừa mới đạt tới Trúc Cơ như Lôi Động có thể với tới.
Thiên Ma thản nhiên như không, ngón tay của hắn bắn ra một bình ngọc. Sau khi lão đại lục quỷ đưa tay tiếp nhận, liền nghe được giọng nói của Thiên Ma lạnh lùng mà có chút trầm thấp nói:
- Hạt Thiên Ma Đốt Huyết Đan có thể giúp ngươi đột phá. Nhưng với thiên tư và niên kỷ của ngươi, nhiều nhất chỉ có ba phần thành công, bảy phần còn lại, ngươi sẽ bị ma hỏa thiêu cháy chết.
Đại Ma Đầu Đại Ma Đầu - Tiên Tử Nhiêu Mệnh Đại Ma Đầu