"It is possible to live happily in the here and the now. So many conditions of happiness are available - more than enough for you to be happy right now. You don't have to run into the future in order to get more.",

Thích Nhất Hạnh

 
 
 
 
 
Thể loại: Tiên Hiệp
Upload bìa: admin
Số chương: 1566 - chưa đầy đủ
Phí download: 29 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 6437 / 55
Cập nhật: 2017-07-10 09:59:20 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 1070: Thần Hải Khổ Tu
iếp theo trong khoảng thời gia này các ngươi ở đây tu luyện. Mà các ngươi phải tự lượng sức, tuy chỗ này linh khí nồng đậm nhưng vì chứa nhiều tinh huyết thần thú nên có tính bá đạo. Căn cứ thực lực các người thì không thể duy trì lâu, nếu không sẽ bị huyết khí xâm nhập, làm cho linh lực bản thân không được tinh thuần.”
- Cửu U Cung Mục Trần nhãn thần sáng rực nghe cung trang mỹ phụ nói thế đều liên tục gật đầu. Về điểm này nếu bất tử điều thú tôn không nói bọn hắn cũng phát giác được, linh lực ở nơi này tuy hùng hậu nhưng thiên về huyết khí, nếu tu luyện không biết kiềm chế chỉ sợ hăng quá hóa dở.
- "Phiến không gian này chỉ có ba người bọn ta có thể từ ngoại giới mở ra, dần dần linh lực của chúng ta sẽ tiêu hao hết vì thế đây là lần cuối cùng chúng ta xuất hiện ở ngoại giới”
- Mục Trần nhướng mày, nói vậy không lẽ phiến thần hải cũng thế? Chỉ mở được một lần duy nhất? sau này bọn hắn rời đi có thể không quay lại được nữa?
- Nghĩ đến đây Mục Trần không khỏi cực kỳ tiếc hận, hắn với Cửu U thực lực có hạn không thể đem linh lực ở đây chuyển hóa thành linh lực bản thân được. Lúc này hắn với Cửu U như hai con kiến lạc
vào kho lúa, dù bụng phình cỡ nào cũng vô pháp hưởng hết.
- Mục Trần không cam lòng, vì thế hắn hơi trầm ngâm san đó nhìn về ba vị thú tôn, nghiêm túc nói: “Chỗ này là thần thú chi nguyên chứa tinh lực cả đời của vô số tiền bối, nếu tùy tiện để nó tiêu tán theo thời gian há chẳng phải phụ tâm ý bọn họ?"
- “Nay Đại Thiên thế giới tuy hòa bình nhưng vẫn có vực ngoại tộc đang nhòm ngó như sói đói rình mồi, dĩ nhiên bọn chúng sẽ không cam chịu hòa bình như thế. Một ngày nào đó bọn chúng sẽ dồn sức phát động tổng xâm lược, lúc đó Đại Thiên thế giới phải đối mặt với nguy cơ hủy diệt, như vậy vãn bối nghĩ nếu có thổ để thân thú chi nguyên này phát huy một ít tác dụng của nó chác sẽ có khả năng thay đổi cục diện tương lai".
- Đột nhiên nghe Mục Trần nói nghiêm túc như thế ba người cung trang mỹ phụ chợt giật mình, hơi động tâm. cừu hận của bọn họ với vực ngoại tộc còn hơn dự tính của Mục Trần, thần thú chi nguyên là nhà của bọn họ nhưng lại bị vực ngoại tộc hủy diệt tan nát, tộc nhân bằng hữu đều đã vẫn lạc trong trận chiến này.
- Bọn họ hiện tại đã chết nên vô pháp báo thù, nếu như có thể dùng cỗ lực lượng còn sót lại để tạo thành uy hiếp trở ngại đối với vực ngoại tộc trong tương lai có lẽ cũng là ý nguyện của bọn hắn.
- Bất quá phiến thần hải này khai mở cũng không dễ dàng gì, chỗ này có vô số ý chí của cường giả thần thú chi nguyên ngày đêm thủ hộ, cho dù thiên chí tôn cũng rất khó từ ngoại giới cường ngạnh xông vào. Mà lực lượng của ba người bọn hắn cũng từ từ tiêu tan, một ngày nào đó biến mất thì sợ rằng sau này vô pháp khai mở phiến không gian này lần nữa.
- Ba người liếc nhau chợt hạ quyết tâm, thủ chưởng chạm nhau linh quang phóng xuất sau đó có một ngọc bài thủy tinh xuất hiện, trong ngọc bài có ba động huyền ảo tỏa ra.
- Theo ngọc bài ngưng tụ thành hình, Mục Trần và Cửu U cả hai người thấy thân thể của ba người cung trang mỹ phụ trở nên hư huyễn rất nhiều, hình dạng như sắp tan thành mây khói vậy.
- Cung trang mỹ phụ cầm ngọc bài đưa cho Mục Trần, nàng nhoẻn miệng cười: "Ngươi tiểu gia hỏa này, không phải là ham hố lực lượng ẩn chứa ở chỗ này sao mà còn bày đặt chánh nghĩa. Bất quá ngươi nói cũng không sai, cỗ lực lượng này không cách nào hiện thế được: không bằng đem nó tặng lại cho hậu nhân, như vậy có thể tạo ra một cường giả đỉnh phong, xuất ra lực lượng thủ hộ Đại Thiên thế giới”.
- “Ngọc bài này là lực lượng cuối cùng của ba người bọn ta ngưng tụ ra. Sau này nếu như ngươi có tư cách kế thừa lực lượng chỗ này thì có thể mượn ngọc bài này lần nữa truyền tống ngươi đến đây. Nhớ kỹ, ngọc bài này chỉ có thổ truyền tống một lần duy nhất".
- Mục Trần bị cung trang mỹ phụ nhìn thấu suy nghĩ liền cười xấu hổ, bất quá khi hắn nhận thấy thanh âm của cung trang mỹ phụ không có chút bất mãn nào mà còn có ý phó thác thì sác mặt Mục Trần dần ngưng trọng.
- Hắn cảm giác được ba vị thú tôn phó thác kỳ vọng vào hắn làm cho hắn có chút mặc cảm. Thời viễn cổ ba vị thú tôn vì thủ hộ Đại Thiên thế giới mà vẫn lạc, thậm chí dù cho đã ngã xuống vộn muốn vì phiến thiên địa này nỗ lực. Đại nghĩa bực này làm cho Mục Trần nảy sinh kính ý.
- Nguyên bản ba vị thú tôn cố thổ tồn tại thêm một thời gian nhưng bọn họ lại tình nguyện đem hết lực lượng hóa thành một cơ hội cho Mục Trần được lần thứ hai tiến nhập nơi này dù cho việc đó sẽ làm bọn họ nhanh chóng biến mất trong thiên địa.
- Vì thế Mục Trần cung kính giơ hai tay tiếp lấy ngọc bài, sau đó ôm quyền hướng ba vị thú tôn nghiêm túc nói “nếu sau này Đại Thiên thế giới bị vực ngoại tộc xâm lược, vãn bối thề dù chết cũng phải thủ hộ."
- Từ lâu Mục Trần đã không còn là thiếu niên ngây thơ chất phát năm nào, hắn tuy không trực tiếp tiếp xúc với bọn vực ngoại tộc quỷ dị thân bí kia, nhưng từ những thứ còn sót lại ở chiến trường viễn cổ hắn có thể tra ra ít manh mối. Vực ngoại tộc tà ác hung tàn, không thể cùng Đụi Thiên thế giới chung sống được.
Một ngày nào đó bọn chúng sẽ phát động xâm lược, chiến tranh lan khắp Đại Thiên thế giới, lúc đó dù chỉ để thủ hộ người bên cạnh hắn, Mục Tran cũng sõ dốc toàn lực đánh một trận sinh tử với vực ngoại tộc.
- Thấy thần sắc Mục Trần trịnh trọng như thế, ba vị thú tôn hài lòng, bọn họ gật đầu nói “Đã như vậy các ngươi nên tu luyện đi thôi”.
- Cung trang mỹ phụ nhìn cửu u, mỹ mâu nhu hòa nói “Bổn cung tồn tại không còn bao lâu, trong thời gian này sẽ chỉ điểm cho ngươi một ít tiến hóa chi đạo của bất tử điều".
- Cửu U tước tộc xem như hậu duệ của nàng, hôm nay gặp nhau lần cuối tại đây cũng xem như duyên phận sắp đặt cho nên nàng không ngại chỉ điểm một ít cho Cửu U.
- "Đa tạ tiền bối!"
- Cửu U nghe vậy liền kích động, được một vị tiền bối bất tử điều chân chính chỉ điểm đối với nàng mà nói là thiên đại duyên phận, tu mấy đời mới được. Đừng nói là Cửu U tước tộc dù là phượng hoàng tộc cũng không có mấy ai có phước này.
- Mục Trần thấy thế cũng vì Cửu U mà cảm thấy mừng, sau đó hắn không chút do dự thân hình khẽ
động liền tiến vào mảnh huyết sắc hải dương rồi bắt đầu đả tọa.
- Dù mới đả tọa mà chưa bắt đầu tu luyện nhưng Mục Trần cảm giác được một cỗ huyết khí bàng bạc từ dưới vọt lên, cuối cùng nhập vào thổ nội hắn.
- Huyết nhục trong cơ thổ phút chốc xáo động, huyết nhục có huyết khí xâm nhập phảng phất như có thanh âm cán nuốt huyết khí tăng cường nhục thể truyền ra.
- Lúc trước Mục Trần vì khống chế thiên thú quân nôn thân thể bị phản phệ chịu ít thương tổn, lúc này các thương tổn đó đã hoàn toàn biến mất. Một cỗ lực lượng mênh mông tràn khắp tứ chi bách hải, thân thổ thoáng chốc đạt đến trạng thái đỉnh phong.
- Ông ông.
- Khí huyết tràn đầy thì Mục Trần đột nhiên cảm giác song chưởng chấn động, chỉ thấy long phượng chi linh trong song chưởng bạo phát kim quang, sau đó trực tiếp bay ra bao quanh thân thể hắn.
- Hô hô…
- Long phượng chi linh lớn chừng một xích bay quanh thân thể Mục Trần, long ngâm phượng minh réo rắt nhất thời làm dưới huyết hải có từng đạo huyết khí thủy trụ dâng lên cuồn cuộn hướng về chân long phượng chi linh sau đó bị nuốt vào cơ thể.
- Theo những luồng linh lực huyết khí không ngừng bị hấp thu Mục Trần thấy chân long phượng chi linh nguyên bản là kim quang thổ nay sản sinh ra một tia ám hồng sắc, hơn nữa hắn cảm ứng được 6 lực lượng ẩn chứa trong chân long phượng chi linh từ từ trở nên cường đại.
- Tu luyện long phượng chân kinh vốn phải dựa vào số lượng tinh huyết thần thú, mà lúc này trong thần hải ngưng tụ vô số tinh huyết thần thú đỉnh phong nên đối với chân long phượng chi linh mà nói đúng là nơi lý tưởng nhất đổ tu luyện.
- "Di?"
- Lúc Mục Trần vì chân long phượng chi linh đang cường đại lên thì ba vị thú tôn chợt phát giác, ngẩng đầu nhìn về Mục Trần, sau đó nhìn thấy chân long phượng chi linh bao quanh thân thể hắn, nhãn thần liền ngưng trọng.
- “Ồ, dĩ nhiên là linh vật chứa huyết mạch chân long chân phượng?" nhãn giới ba vị thú tôn sắc bén cỡ nào liếc mắt liền nhìn ra Chân long phượng chi linh không đơn thuần chỉ là linh lực biến thành mà bên trong đó có huyết mạch chân long phượng chân chính.
- "Thần thuật hắn tu luyện có chút thần diệu, lại có thổ ngưng tụ chân long chân phượng hộ thổ!” nam tử hoang thú ngưng trọng nói.
- Hắn biết chân long chân phượng có tiềm lực cực lớn, bồi dưỡng thỏa đáng nói không chừng ngày sau ngưng tụ thành hình lực lượng cũng không kém chân long phượng chân chính là bao.
- Tiểu gia hỏa này thật biết làm người khác kinh ngạc a!
- Hai người cung trang mỹ phụ gột dầu, bọn họ sâu kín nhìn Mục Trần. Đột nhiên bọn họ có dự cảm, thời gian sau nếu như Đại Thiên thế giới lần nữa phải đối mặt vực ngoai tộc xâm lược, hôm nay bọn họ tuyển trạch được một thiên tài như thế thì ngày sau sẽ vì Đại Thiên thế giới tạo ra một tồn tại đỉnh thiên, một kình thiên trụ thật sự.
- Đối với ba vị thú tôn kinh ngạc Mục Trần chưa hề để ý đến, hắn nhìn chân long phượng chi linh mỉm cưởi, chợt Mục Trần cảm nhận được huyết khí mênh mông trong cơ thể liền từ từ nhắm mắt lai.
- Cơ duyên này đối với hắn là một thiên đại tạo hóa chỉ ngộ khó cầu, vì thế Mục Trần hắn phải tranh thủ thời gian tu luyện để một lần nữa đột phá.
- Bởi vì Mục Trần biết đến khi ly khai nơi này thì hắn phải chuẩn bị đi dến thượng cổ thiên cung ở Thiên La Đại lục một chuyến.
- Theo lời Mạn Đồ La (Mandala) nói trong thượng cổ thiên cung có phương pháp tiến hóa dai nhật bất diệt kim thân, mà lúc dó hắn sẽ dụng phải kẻ cùng tu luyện dại nhật bất diệt kim thân như hắn.
- Những kẻ đó mới là yêu nghiệt chân chính.
- Muốn ở nơi đầy rẫy yêu nghiệt trổ hết tài năng,đdồng thời đem chí tôn pháp thân tiến hóa thêm thì Mục Trần nhất định phải mạnh hơn nữa!
Đại Chúa Tể Đại Chúa Tể - Thiên Tằm Thổ Đậu Đại Chúa Tể