Until I feared I would lose it, I never loved to read. One does not love breathing.

Harper Lee

 
 
 
 
 
Thể loại: Tiểu Thuyết
Số chương: 310 - chưa đầy đủ
Phí download: 15 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 892 / 0
Cập nhật: 2017-09-25 01:16:29 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 201: Chương 200
òng hoa bị Thượng Quan Ngưng Nguyệt ném với tốc độ cực nhanh bay về phía Dạ Dật Phong, ngay lúc vòng hoa sắp rơi xuống trên đầu Dạ Dật Phong, sắc mặt Dạ Dật Phong chợt tái nhợt.
Cánh tay bỗng nâng lên, ống tay áo theo gió xoay tròn, tay phải Dạ Dật Phong đưa về phía trên đầu của mình, năm ngón tay khép lại, vừa lúc vòng hoa đã bị Dạ Dật Phong nắm trong lòng bàn tay.
Rút tay lại, đồng thời Dạ Dật Phong cũng cúi đầu xuống.
Hai mắt Dạ Dật Phong nhìn chằm chằm vòng hoa trong lòng bàn tay, giờ khắc này thật hận không thể thúc giục nội lực hùng hậu, nghiền nát vòng hoa thành từng mảnh nhỏ, nhưng hắn vẫn cố liều mạng khắc chế.
Vòng hoa do Thượng Quan Ngưng Nguyệt bện, lấy cúc vàng và cúc trắng làm chính, hoa đỗ quyên màu hồng và hoa uất kim hương màu tím (tulip) là phụ.
Vì chậu sứ trong thư phòng chỉ trồng rất ít cúc vàng và cúc trắng, không đủ để bện một vòng hoa hoàn chỉnh, cho nên Thượng Quan Ngưng Nguyệt mới ngắt thêm hoa đỗ quyên hồng và hoa uất kim hương tím để thêm vào.
Lấy cúc vàng và cúc trắng làm chính, bện thành một vòng hoa lớn, tất nhiên là dùng để tế người chết.
Trong lòng Dạ Dật Phong vốn tưởng rằng, tên nam tử áo lam thấp hơn này, sở dĩ vẫn luôn một mực cúi đầu, bện vòng hoa tế người chết, dieendaanleequuydonn chẳng qua là đang âm thầm uy hiếp mình -- nếu không chịu giao khấp huyết hoa, liền sẽ tắm máu cả Sinh Tử Môn, sau đó dùng cái vòng hoa lớn này để tế vô số vong hồn của Sinh Tử Môn.
Nhưng mà hiện giờ, Dạ Dật Phong mới biết, mình chỉ đoán đúng một nửa.
Đoán đúng một nửa, vòng hoa này đúng là dùng để uy hiếp của mình. Đoán sai một nửa kia, nếu mình không chịu giao ra khấp huyết hoa, bọn họ không chỉ tắm máu cả Sinh Tử Môn, mà là cả Thương Nguyệt quốc. Còn vòng hoa này, là dùng để tế vô số vong hồn của Thương Nguyệt quốc.
"Được rồi, hai người chúng ta đã nói xong di ngôn trước khi lâm chung rồi."
Thân thể lười biếng khẽ dựa vào thành ghế, hai tay Thượng Quan Ngưng Nguyệt bắt chéo lại mà nói: "Bây giờ ngươi có thể hạ lệnh, để các thuộc hạ của Sinh Tử Môn khởi động mị ảnh mê tung kiếm trận và cổ độc trận, đoạt lấy tính mạng của hai người chúng ta!"
"Yên tâm đi, hai người chúng ta tuyệt sẽ không phản kháng. Chúng ta sẽ ngoan ngoãn ngồi trên ghế, mặc cho thuộc hạ của Sinh Tử Môn, đưa chúng ta đi cầu Nại Hà uống canh Mạnh Bà."
Thân thể Hiên Viêm Diễm cũng khẽ dựa vào thành ghế, một tiếng cười mị hoặc cất lên, hai mắt nhắm lại, thể hiện một bộ dáng yên lặng chờ chết.
Dạ Dật Phong không có mở miệng nói chuyện, cũng không ra sát lệnh cho đám thuộc hạ của Sinh Tử Môn lập tức lấy mạng.
Dĩ nhiên Dạ Dật Phong cũng rất muốn giết hai người trước mắt, hắn càng hận không thể chặt hai người này làm trăm mảnh, nhưng hắn không thể lấy cả Thương Nguyệt quốc để trả giá.
Cái mà hai người kia gọi là "di ngôn trước khi lâm chung ", là một loại uy hiếp khiến máu chảy trong hắn trong nháy mắt đông lại, ý tứ đó đã cực kỳ rõ ràng -- nếu hai người bọn họ không sống sót mà ra khỏi Sinh Tử Môn, Thương Nguyệt sẽ gặp phải vận mệnh mất nước.
Khẽ đặt vòng hoa trong lòng bàn tay trên bàn gỗ tử đàn.
Dạ Dật Phong ngẩng đầu lên, móng tay khảm thật sâu vào trong lòng bàn tay, hai mắt qua lại trên gương mặt Thượng Quan Ngưng Nguyệt và Hiên Viêm Diễm, sau đó rất lâu mới lên tiếng chậm rãi hỏi: "Di ngôn lâm chung của các ngươi rốt cuộc có ý gì?"
Ý ở ngoài lời của Dạ Dật Phong là -- nếu hai người các ngươi, tối nay không sống sót rời khỏi Sinh Tử Môn, vậy, các ngươi đã bước xuống suối vàng thì có thể khiến Thương Nguyệt bị vong quốc thế nào đây?
Dạ Dật Phong không có trực tiếp hỏi, bởi vì hắn hiểu rõ hai tên nam tử áo lam trước mắt này, là người thông minh tuyệt đỉnh. Người thông minh tuyệt đỉnh, tất nhiên có thể nghe hiểu được ý ngoài lời của hắn.
Nếu Dạ Dật Phong thực sự ra lệnh cho đám thuộc hạ của Sinh Tử Môn, khởi động mị ảnh mê tung kiếm trận và cổ độc trận, tiến hành việc lấy mạng, hai người Hiên Viên Diễm và Thượng Quan Ngưng Nguyệt tất nhiên sẽ không ngồi yên trên ghế, mặc cho thuộc hạ của Sinh Tử Môn lấy mạng.
Sở dĩ hai người Hiên Viên Diễm và Thượng Quan Ngưng Nguyệt nói như vậy, chính là trong lòng hoàn toàn chắc chắn, Dạ Dật Phong tuyệt đối không dám hạ sát lệnh, bởi vì hắn không chịu nổi cái giá phải trả là Thương Nguyệt vong quốc.
Trong lòng hai người Hiên Viên Diễm và Thượng Quan Ngưng Nguyệt cũng càng thêm chắc chắn, "di ngôn lâm chung " của bọn họ vừa ra, Dạ Dật Phong nhất định sẽ mở miệng hỏi bọn họ, di ngôn lâm chung của bọn họ rốt cuộc có ý gì?
Vì vậy, Dạ Dật Phong vừa dứt lời, hai người Hiên Viên Diễm và Thượng Quan Ngưng Nguyệt dĩ nhiên hết sức vui vẻ giải thích cho Dạ Dật Phong hiểu rốt cuộc là "di ngôn lâm chung" của bọn họ có ý gì.
"Trước khi đến Sinh Tử Môn, chúng ta đã từng đã đồng ý với thuộc hạ, ngày mai sẽ mang theo khấp huyết hoa của Sinh Tử Môn, cùng bọn họ ngắm mặt trời mọc."
Đôi đỏ mọng của Thượng Quan Ngưng Nguyệt mở ra, giải thích: "Nếu ngày mai chúng ta không thể thực hiện lời hứa, mang theo khấp huyết hoa của Sinh Tử Môn, bồi thuộc hạ cùng ngắm mặt trời mọc, thuộc hạ nhất định rất thất vọng."
"Thất vọng, sẽ làm cho tâm tình của người ta không vui. Thuộc hạ của chúng ta có một loại bệnh kì lạ, một khi tâm tình của bọn hắn không vui, bọn họ cũng tuyệt đối
Đặc Công Tà Phi Đặc Công Tà Phi - Ảnh Lạc Nguyệt Tâm