Never get tired of doing little things for others. Sometimes those little things occupy the biggest part of their hearts.

Unknown

 
 
 
 
 
Thể loại: Tiểu Thuyết
Số chương: 310 - chưa đầy đủ
Phí download: 15 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 892 / 0
Cập nhật: 2017-09-25 01:16:29 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 195
ười tên hộ pháp Sinh Tử Môn không có lên tiếng đáp lại, cũng không dám lên tiếng đáp lại.
Tiếng máu tươi chảy xuống, cùng với tiếng xương cốt vỡ vụn, thật là một khúc nhạc cực kỳ dễ nghe, rung động tâm hồn nhất thế gian? Được rồi, bọn họ thừa nhận những lời này không có sai.
Khi khúc nhạc này là do bọn hắn tấu lên từ trên người khác -- bọn họ cũng sẽ cảm thấy khúc nhạc này, giống như tiên khúc trên trời, có thể làm cả người bọn hắn cảm thấy vô cùng vui vẻ.
Nhưng lúc khúc nhạc này là người khác tấu lên từ trên người bọn họ, hoặc là từ trên người đồng bạn của bọn họ -- như vậy khúc nhạc này, liền không thuộc về tiên khúc trên trời nữa rồi.
Một khúc nhạc này là quỷ khúc, quỷ khúc đến từ âm tào địa phủ, xen lẫn tiếng cười nhạo khe khẽ của Hắc Bạch Vô Thường, tay Mạnh bà nâng chén canh tuyệt tình cười âm hiểm, Diêm vương ngục tối cười tàn khốc.
Thân hình chín tên hộ pháp Sinh Tử Môn rơi xuống đất, đầu cúi thấp xuống.
Bọn họ rất muốn giải cứu đồng bạn thoát khỏi bể khổ, nhưng bọn họ cũng không có sức giải cứu. Đừng nói không có sức giải cứu đồng bạn thoát khỏi bể khổ, ngay cả từ trên mặt đất đứng dậy, bọn họ cũng không thể làm được.
Tên nam tử áo lam cao lớn, mặc dù chỉ khẽ vung ống tay áo thêu hoa, khiến thân hình bọn hắn nặng nề rơi xuống, cũng không có để cho bọn họ bị chút nội thương nào xâm nhập vào thân thể.
Nhưng tình hình bây giờ, lại khiến trong lòng bọn hắn hiểu rất rõ ràng.
Một khi bọn họ cố gắng từ trên mặt đất đứng dậy, tên nam tử áo lam cao lớn sẽ lần nữa khẽ vung ống tay áo thêu hoa, "ban thưởng" vận mệnh nặng nề rơi xuống mặt đất cho thân thể bọn họ.
Nếu biết rõ hai chân không cách nào thành công đứng trên đất, bọn họ cần gì phải ngu xuẩn đi thử đây? Như vậy... chỉ sẽ làm thể diện của môn chủ Sinh Tử Môn bọn họ hoàn toàn không có ánh sáng.
Về phần tên hộ pháp Sinh Tử Môn hai chân đang đứng trên đất, cằm bị dây thép của Thượng Quan Ngưng Nguyệt cắm vào bên trong xương nghiễm nhiên trở thành dây đàn, tận tình khảy ra khúc nhạc "tiếng trời", đầu của hắn cũng cúi thấp xuống, hàm răng gắt gao cắn môi.
Có điều, tay phải nắm chặt chuôi kiếm ngắn ngủn, lại bỗng nhiên giơ cao.
Chẳng qua, chuôi kiếm ngắn ngủn trên tay phải hắn tập kích đến chỗ, cũng không phải là trái tim của Thượng Quan Ngưng Nguyệt phía đối diện, mà là chính trái tim hắn.
Từ lúc Thượng Quan Ngưng Nguyệt bắn ra dây thép màu bạc với tốc độ quỷ dị, trong lòng tên hộ pháp Sinh Tử Môn rõ ràng biết, hắn nếu muốn dùng chuôi kiếm ngắn ngủn công kích, hung hăng xuyên qua trái tim Thượng Quan Ngưng Nguyệt, chỉ sợ cũng chỉ là phí công.
Loading...
Người của Sinh Tử Môn thà nhận lấy cái chết, tuyệt không chịu nhục.
Hắn mặc dù không cách nào dùng chuôi kiếm ngắn ngủn, hung hăng xuyên qua trái tim Thượng Quan Ngưng Nguyệt. Nhưng hắn có thể dùng chuôi kiếm ngắn ngủn, hung hăng xuyên qua tim hắn.
Nhìn thấy tên hộ pháp Sinh Tử Môn, không muốn chịu đựng tiếng tấu cằm khuất nhục mà Thượng Quan Ngưng Nguyệt "ban cho", giơ cao chuôi kiếm ngắn ngủn trong tay phải lên, lựa chọ hành động tự sát bi tráng.
Hai cánh tay lười biếng đan vào nhau, dáng vẻ Hiên Viên Diễm không lo lắng thưởng thức vở kịch, ý cười mị hoặc trong đôi mắt đen càng đẹp hơn.
Hiên Viên Diễm cũng không có trong nháy mắt đánh rơi chuôi kiếm ngắn ngủn trong tay tên hộ pháp Sinh Tử Môn đang đâm về tim này. Nguyệt nhi đang chơi đùa rất vui, nàng há lại sẽ cho phép người khiêu khích nàng, dễ dàng thoát khỏi bể khổ đây?
Chỉ có người khiêu khích Nguyệt nhi, mới có thể sâu sắc cảm nhận được -- nếu muốn tự sát tính mạng, thành công thoát khỏi bể khổ đau đớn, là một việc khó khăn dường nào.
Môn chủ, thứ cho thuộc hạ không có năng lực phục vụ tốt cho người rồi!
Nhưng không, ngay tại lúc tên hộ pháp Sinh Tử Môn cầm chuôi kiếm ngắn ngủn nhắm ngay vào trong ngực bản thân, sau khi từ đáy lòng phát ra một tiếng hô hào rồi đâm chuôi kiếm ngắn ngủn vào trong ngực bản thân thì trong nháy mắt --
Ngón tay Thượng Quan Ngưng Nguyệt thon thon vẫn chậm rãi lôi kéo dây thép màu bạc như cũ, khiến tiếng đầu khớp xương vỡ vụn lãnh lẽo tấu lên trong gió đêm, đôi mắt ngọc vốn mị hoặc khép lại, bỗng chốc mở ra.
Thượng Quan Ngưng Nguyệt nếu nhanh chóng rút dây thép màu bạc ra khỏi cằm tên hộ pháp Sinh Tử Môn này, sau đó dùng dây thép màu bạc đánh bay chuôi kiếm ngắn ngủn trên tay phải tên hộ pháp Sinh Tử Môn với ý đồ dùng để tự sát tính mạng, quả thật chính là dễ dàng.
Nhưng, một khúc ca " tiếng trời tuyệt mĩ" đổ máu vỡ xương này, hôm nay nàng khảy đàn rất hăng say nha.
Nàng cũng không muốn bởi vì dây thép màu bạc đột nhiên rút ra, mà dẫn đến một khúc ca tiếng trời "tuyệt mĩ " xuất hiện đoạn âm tỳ vết nào phá hư nhã hứng.
Cho nên, Thượng Quan Ngưng Nguyệt cũng không có để cho dây thép màu bạc rút ra khỏi cằm, chỉ là đầu hơi lắc trái lắc phải dao động theo gió, từ đôi môi đỏ cũng bật ra tiếng cười mười phần giễu cợt.
"Chậc chậc chậc... Không có sức đối địch, tự sát tính mạng, là hành vi hèn nhát. Hóa ra môn chủ Sinh Tử Môn uy hiếp giang hồ
Đặc Công Tà Phi Đặc Công Tà Phi - Ảnh Lạc Nguyệt Tâm