Books are the compasses and telescopes and sextants and charts which other men have prepared to help us navigate the dangerous seas of human life.

Jesse Lee Bennett

 
 
 
 
 
Tác giả: Vũ Văn Sang
Biên tập: Vũ Văn Sang
Số chương: 1
Phí download: 1 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 966 / 2
Cập nhật: 2015-06-18 16:43:21 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
ời nói đầu bằng một câu chuyện dòng sông
Nhìn dòng sông trải rộng xanh ngắt. Mặt trời cũng vừa mới ló qua khúc cầu Quay vắt bên sông. Những tia nắng đầu tiên cũng nhẹ nhàng buông chậm dãi. Đưa tay ra nắm một song sắt, khẽ nhắm mắt cảm nhận một ngày mới. Gió sớm nay mát quá. Gió như luồn qua khe áo, gió như vuốt ve đùa vui với tôi.
Dòng sông đẹp lắm, những cánh bèo Lục Bình trôi nổi trên sông. Có đám tụ vào với nhau rồi lại tan ra trước những con sóng. Trong lúc này tôi lại cảm nhận rõ hơn được thế nào là “buông”. Buông là buông không một lý do.
Từ từ mở mắt, những tia nắng hồng của ngày mới ấm áp sưởi ấm cả khúc sông. Một bác đi bộ đi qua, tay vung vẩy cầm chiếc chìa khóa. Một chiếc túi lynon rác cũng khẽ bay vèo vào lòng sông. Dòng sông chỉ biết lặng yên và chảy lặng lẽ. Rồi cũng ít ngày nữa thôi, dòng sông lại hòa mình chảy vào nhà máy nước, hòa mình vào những cơn mưa.
Tôi chợt nhớ câu chuyện “dòng sông”…
Chuyện kể về một dòng sông nhỏ nông nổi bắt nguồn từ khe suối. Nó muốn trôi nhanh ra biển lớn và nó sống vội vã. Khi qua những cánh đồng và trở thành sông nó bắt đầu chảy chậm lại. Nó buồn bã vì biết chậm như này thì bao giờ mới ra được biển lớn. Khi sông chảy chậm, từng áng mây trời phản chiếu trên nó. Rồi nó lại thích thú với những chùm mây. Mây thì nhiều hình dạng và màu sắc lắm. Nó mải miết chảy theo hết đám này rồi đám khác. Một sáng ngày kia, cơn bão ngang qua đã cuốn sạch. Bầu trời trở nên quang đãng không một chút mây. Dòng sông cảm thấy hoang mang và thất vọng. Nó nghĩ: “Ta sống sao khi cuộc đời này không còn người thương?”. Đêm đó nó khóc thảm thiết. Tiếng khóc của nó đập tràn hai bờ, tung bọt trắng xóa. Trong tận cùng của khổ đau, nó thấy mình là sóng, nó cũng chợt hiểu mình cũng chính là mây…
Sáng hôm sau, bầu trời vẫn quang đãng không một lọn mây như thế. Nhưng dòng sông thấy nhẹ nhõm lạ thường. Nó thấy mình trong xanh một cách kỳ lạ. Trong nó cả một bầu trời bao la bát ngát như ánh mắt trẻ thơ. Nó thấy nó đang đi mà cũng như đang trở về, nó đã về đã tới. Nó biết rằng, nó đã bao lần là mây, là sông, là cánh hoa, là những cơn mưa rào mùa hạ. Lúc ấy, nó cũng chẳng cần vội vã ra biển nữa.
Hơi thở vào ra đưa dòng sông trước mặt tôi tới câu chuyện dòng sông, rồi lại đưa bước chân tôi trở về nhà trong làn gió mát sớm mai. Chào một ngày mới bình yên giữa phố đông.
Câu chuyện về dòng sông cũng đã mở đầu và kết thay cho điều tác giả muốn nói. Tuy nhiên một cái nhìn đúng hơn, các chất liệu của bài viết đã có rất nhiều trong phong cách viết của Làng Mai. Như vậy tuy bình mới mà rượu cũ. Người viết chỉ muốn chia sẻ cảm nhận về cuộc sống, hạnh phúc luôn có mặt trong phút giây hiện tại. Chỉ vì ta sống như một dòng sông vội vã nên không ý thức được giây phút đó.
Đã về, đã tới tập hợp nhiều câu chuyện nhỏ rất gần gũi về cuộc sống của tác giả. Hy vọng đem lại cho bạn một chút ít thảnh thơi trong cuộc sống. Trong quá trình viết, không tránh khỏi các sai sót. Mong các bạn đọc thông cảm và bao dung
Xin cám ơn!
Vũ Văn Sang
Đã Về Đã Tới Đã Về Đã Tới - Vũ Văn Sang