The wise man reads both books and life itself.

Lin Yutang

 
 
 
 
 
Tác giả: Thân Vương
Thể loại: Tiên Hiệp
Số chương: 475 - chưa đầy đủ
Phí download: 19 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 804 / 0
Cập nhật: 2017-09-25 01:18:51 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 342: Sư Huynh Muội
nh Nghi Đạt, cho dù là anh muốn trả thù thì cũng cần phải tỉnh táo lại đi, anh làm như vậy khác gì xông vào chỗ chết, không đáng đâu.
Tiêu Thần tiến lên phía trước vỗ vai Lưu Kiệt, không thể tưởng tượng được dị năng giả không gian hắc ám thần bí kia lại có thể là kẻ thù không đội trời chung của Lưu Kiệt, điều này quả thực hắn không thể ngờ tới.
Lý Hán cũng ở bên khuyên nhủ:
- Ông anh, chúng ta mấy năm nay ở bên nhau, sớm đã là huynh đệ vào sinh ra tử có nhau rồi, nếu bây giờ anh muốn tiến tiếp, em sẽ không hai lời, nhất định cùng anh chiến đấu, chỉ cần anh nói một tiếng.
- Haiz, là tôi kích động rồi đó.
Lưu Kiệt thở dài, ngã nhoài ra đất.
Mình có chết cũng không thể kéo theo người anh em Lý Hán chết theo được!
Vậy chờ chút đi
Trong sương mù dày đặc, tiếng súng vẫn không ngừng vang đến, thời gian trôi đi, tiếng súng đã nhỏ dần, tiếng lựu đạn gần như không còn nữa, xem ra trận đấu này cũng sắp kết thúc rồi.
Cùng lúc đó, số người trong đội Đẫm Máu đã ngày càng khẩn trương cao độ, bởi lẽ khi kết thúc thì cũng là lúc chính mình ra tay.
- Không còn tiếng động nữa, bây giờ chúng ta chẳng phải nên xông vào giết thôi sao?
Lý Hán ở bên cạnh khẩn trương hỏi, lúc này anh ấy chính là muốn nhanh chóng xông vào trả thù cho ông nội của người anh em tốt.
Tả Hàn và Tiêu Thần cùng lắc đầu, Tả Hàn nói:
- Bây giờ vẫn chưa phải lúc, chờ một lát nữa đi, chờ đến khi không gian hắc ám tiêu tan chúng ta hãy vào sẽ tiện hơn.
- Đúng vậy, hãy chờ thêm một lát nữa. Khi nãy lâu như vậy còn chờ được, chúng ta cũng không nhanh chậm gì lúc này.
Tiêu Thần cũng gật đầu, hắn còn đợi Daniel trả lời, cái tên này đã tiến vào không gian hắc ám được mười mấy phút rồi mà vẫn chưa thấy gã ta trả lời.
- Lão Đại, em về rồi.
Daniel cuối cùng cũng trở về.
Tiêu Thần hỏi dồn dập:
- Tình hình thế nào? Người của hai bên chết cả chưa?
Tốt nhất là chết hết đi, ông đây trực tiếp giết vào, nhặt lấy cái phi thuyền ngoài hành tinh rồi quay về, sặc, cái sa mạc chó này không phải là nơi con người ta ở mà!
Daniel nói:
- Hai bên trong không gian hắc ám đã nổ ra một cuộc đọ súng lớn, bên Vương Thiết Lâm, người chết và bị thương có vẻ nặng hơn, số người còn sức không đến hai mươi người mà lại đều bị thương, mấy cô gái mặc áo đỏ trong không gian hắc ám vẫn rất lợi hại, hoàn toàn không bị ảnh hưởng bởi không gian hắc ám, phi tiêu còn chính xác hơn cả đạn của Vương Thiết Lâm, chỉ mấy cô gái áo đỏ mà có thể đánh bại tám mươi người của Vương Thiết Lâm.
- Không thể nào, làm sao có thể chứ?
Tiêu Thần vô cùng kinh ngạc, trước giờ chưa từng gặp những cô gái nào lợi hại như thế, nếu bọn họ thực sự lợi hại thế thì khi đó đã không bị mấy con quái thú làm cho thành thế này rồi.
Daniel nói tiếp:
- Sự thực là như vậy, có những điều anh rất khó có thể tưởng tượng ra. Mấy cô gái áo đỏ kia vậy mà lại có thể dùng những cách thần bí điều khiển cả người chết, cũng có thể nói là bọn họ không cần dùng hết sức lực.
- Điều khiển cả người chết?
Tiêu Thần kinh ngạc hỏi
- Vậy những đồng bọn của bọn họ đã chết lúc trước tại sao họ không điều khiển?
- Cái này thì em cũng không rõ, có thể là bị ảnh hưởng do không gian hắc ám, không chừng cái cách thần bí của bọn họ chỉ có thể dùng được trong không gian hắc ám, người bên Vương Thiết Lâm đều là tự đào hố chôn mình.
Daniel cười nói
Tiêu Thần tiếp tục hỏi:
- Thế bây giờ trong không gian hắc ám tình hình thế nào? Bên đầu lâu hồng phấn còn bao nhiêu người sống?
- Tám người, chỉ còn tám cô gái áo đỏ kia còn sống, những kẻ dưới đều chết hết rồi, có điều bây giờ chúng đều biến thành lính bù nhìn dưới sự điều khiển của bọn họ, kéo theo cả những thuộc hạ đã chết bên Vương Thiết Lâm thành người của họ, thế là đã có gần một trăm tên lính bù nhìn rồi.
Daniel cười nói.
- Tên này ngươi cười cái gì? Hay là có cách gì rồi?
Tiêu Thần băn khoăn hỏi, điều quan trọng ở đây là thời gian, lại xảy ra tình hình lớn thế này, điều khiển được cả bù nhìn, thật là quá rắc rối mà.
- Ha ha
Daniel đắc ý cười, anh ta bây giờ ở trong đan điền của Tiêu Thần giống như một bé gái bảy tám tuổi vậy, cười một cách ngờ nghệch.
- Lão Đại à, anh không được quên thằng em này được sinh ra trong đội ma binh của vũ trụ hắc ám, cái ma thuật cấp thấp này làm sao qua được mắt thằng em.
- Đừng trêu anh mày nữa, cái gì cũng phải từ thực tế mà ra! Hôm nay mà không diệt được cái đám khó đối phó này, ngày mai ta sẽ tìm một bà thím làm ta thủ hộ thú cho ta, để bà ta vào đan điền của ta vui vẻ cùng ngươi!
Tiêu Thần buông ra những lời cay độc.
- Á, không cần đâu lão đại, anh phải bình tĩnh chứ
Anh chàng Daniel vội vã lắc đầu, đùa chứ, muốn để mình với một bà thím ta thủ hộ thú vui vẻ, không chỉ hạ thấp việc tu luyện của mình, mà càng ảnh hưởng đến tâm trạng tu luyện của mình
- Vậy thì nói nhanh lên đi!
Tiêu Thần không nhẫn nãi được nữa hét lên
Daniel làm sao dám không nghe, bắt đầu kể tường tận:
- Tuy rằng em không biết mấy cô gái áo đỏ kia rút cuộc đã dùng cách thần bí gì để điều khiển những xác chết, nhưng những ma thuật trong vũ trụ hắc ám này em đều nắm rõ, chính là thực hiện bằng cách dùng những sự khống chế hoặc bùa nguyền vật lý hoặc tâm lý. Loại thứ nhất là dùng phương pháp vật lý, đây là ma thuật đơn giản nhất, cấp thấp nhất, nó chủ yếu dựa vào một ít sợi tơ hoặc là các thiết bị máy móc để điều khiển những con rối. Loại thứ hai là dùng phương pháp tâm lý, chính là cái mà loài người các anh hay gọi là hút hồn đấy, dùng thuật âm dương để điều khiển những con rối. Loại thứ ba thì là bùa nguyền, đây là cách vô cùng độc ác, dùng những lời nguyền xưa làm cho người ta rối loạn tinh thần, một khi chủ nhân yêu cầu kẻ đầy tớ, bọn họ liền làm ra những việc mất hết tâm tính, cũng là ma thuật lợi hại nhất.
- Theo em thấy, ma thuật của những cô gái áo đỏ kia có lẽ thuộc loại thứ hai, chính là thuật hút hồn. Bởi vì trong không gian hắc ám, lượng khí hắc ám sẽ càng tăng, linh hồn của những người mới chết sẽ tương đối yếu ớt, rất phù hợp để bọn họ sử dụng thuật hút hồn.
Daniel phân tích.
- Đừng vòng vo nữa, nói thẳng vào cách giải quyết đi! Ông mày muốn quét sạch hết đám người này, dọn dẹp xong chúng ta về nhà.
Tiêu Thần hét lên.
Daniel cười nói:
- Lão đại, anh vội cái gì chứ, càng hiểu nhiều một chút thì về sau anh càng có lợi, chung quy thì anh cũng không phải người bình thường, sau này không tránh khỏi gặp phải những cao thủ ma thuật, phải biết những cao thủ ma thuật lợi hại nhất có thể dùng những cách gì để khống chế linh hồn của những chiến thần, điều này rất đáng sợ đó. Cách của những cô gái áo đỏ kia không mạnh, bây giờ pháp lực của bọn họ đã trở nên rất yếu rồi, nếu em tính toán không sai, chỉ cần không gian hắc ám biến mất thì đám lính bù nhìn kia sẽ tự động đổ xuống thôi, lúc đấy anh chỉ cần đến nhặt sẵn về là được rồi.
- Ha ha, vậy thì tốt, chú cũng biết anh đây trước giờ rất hiền lành, không thích giết người, lại có thể nhặt sẵn về là tốt nhất rồi.
Tiêu Thần mặt cực dày buông lời cười nói.
- Anh cười cái quái gì!
Tiêu Thần thầm nói với Daniel, nhất thời đắc ý, tự nhiên cũng cười lên. Lưu Kiệt mặt ngây như phỗng, Tiêu Thần lại có thể cười được vào lúc này, đội trưởng Tả Hàn lập tức không hài lòng, thịt bên hông liền gặp họa
“Ách, con bé này, ngươi cứ đắc ý trước đi, đợi nhiệm vụ này kết thúc, ông nội sẽ xử ngươi!”
Tiêu Thần hét thầm trong bụng.
Tuy nhiên ngoài măt lại rất bình tĩnh, hắn ta nói:
- Tôi có cảm giác là hôm nay chúng ta có thể hoàn thành nhiệm vụ trở về rồi. Mễ Kỳ Á ở lại đây, Nghi Đạt và Hà Á Đồ, hai người mặc áo chống đạn toàn thân, chú ý phải đội cả mũ chống đạn trên đầu nữa, hai người đi vòng ra phía sau bên Vương Thiết Lâm, nhẹ nhàng thu hết súng ống về. Tả Hàn cô nằm sấp trên lưng tôi, chồng dẫn đi dạo một hồi.
- Ấy, anh là đội trưởng hay là tôi là đội trưởng! Ai cho anh oai như vậy!
Cô nàng Tả Hàn này lại nổi đóa lên rồi, gần đây không hiểu sao rất dễ cáu giận, đặc biệt là rất hay cáu với Tiêu Thần, cảm giác như cô nàng này tính khí ngày càng khó chịu rồi.
Tiêu Thần sắc mặt không đổi, không thèm đáp lời Tả Hàn, nói lớn:
- Không gian Hắc ám vừa tan thì mọi người phải hành động ngay, nhiệm vụ chỉ đứng thứ hai, tính mạng phải đặt lên hàng đầu!
- Nhất là anh Nghi Đạt, hãy nhớ đấy, quân tử trả thù mười năm chưa muộn, nhất quyết không được vừa gặp là giết ngay dị năng giả không gian hắc ám kia. Phải biết mục tiêu của nhiệm vụ lần này, rất có thể sẽ giấu trong không gian đặc biệt của tên này!
Tiêu Thần liếc sang nhìn Lưu Kiệt.
- Ấy, tôi biết rồi.
Lưu Kiệt sắc mặt khó coi gật gật đầu, những dị năng giả hệ không gian đều có không gian đặc biệt, có thể cho đồ vật vào trong, nhưng nếu dị năng giả chết đi thì những đồ vật để trong không gian đặc biệt đều không thể lấy ra hết, đều bị tiêu tan theo cái chết của dị năng giả
Xét từ góc độ này mà nói, bọn Tiêu Thần không chỉ không thể giết ngay dị năng giả không gian hắc ám mà còn phải bảo toàn tính mạng.
Mười phút sau, không gian hắc ám đã tiêu tán nhiều rồi, đám Tiêu Thần đã có thể nhìn thấy tình hình phía dưới rồi.
Hai đám người Đầu lâu hồng phấn và Vương Thiết Lâm, mỗi bên đã lui về sau hơn hai mươi mét rồi, vẫn còn tiếp tục đối đầu. Giữa hai đám người này thì có đến cả trăm thi thể, đây chính là đám lính bù nhìn vừa mới chiến đấu, có điều, bây giờ pháp lực của những cô gái áo đỏ đã tiêu tan rồi, đám lính bù nhìn lại trở về là những thi thể lạnh ngắt.
Bên đầu lâu hồng phấn giờ chỉ còn sót lại tám cô gái áo đỏ lúc đầu là sống, trên mặt mỗi cô đều đeo một cái mạng che mặt màu đen, khiến người ta nhìn không rõ tướng mạo bọn họ, có điều thằng nhãi Lý Hán này lúc trước sớm đã dùng thuật nhìn thấu nhìn rõ diện mạo và dáng người mấy cô gái này rồi, đều là những mỹ nhân. Tấm mạng đen che mặt của bọn họ đều đã bị nhuốm đầy máu tươi rồi, quần áo đỏ cũng nhuốm đầy máu tươi, trông thật đáng sợ.
Bên Vương Thiết Lâm cũng không khá hơn gì, chỉ còn lại mười tám người, mà mỗi người đều bị thương nặng nhẹ khác nhau, chỉ có duy nhất Vương Thiết Lâm là đến giờ vẫn không có chút thương tích gì.
- Em gái Đầu lâu hồng phấn à, thật không ngờ các người lại làm ta vừa mừng vừa lo đấy!
Người nói chính là Vương Thiết Lâm, đám người Tiêu Thần kinh ngạc, không ngờ tên này lại chính là dị năng giả sóng âm.
Đây không thể là một tin tình báo tốt, trong tin tình báo bên nước Cộng Hòa cung cấp trước đây hoàn toàn không nói đến Vương Thiết Lâm lại là một dị năng giả
- Ha ha, Vương đoàn trưởng giết người như ngóe cũng có lúc bị đánh te tua thế này, thật khiến người ta đau lòng mà.
Lại là một tin mà đám Tiêu Thần thiếu sót, thì ra em gái Đầu lâu hồng phấn cũng là một dị năng giả sóng âm.
- Từ sư muội, thu những cái bóng của muội về đi, muội biết ta không thích loại này mà mà!
Vương Thiết Lâm lạnh nhạt hét lớn, anh ta từ trong hàng đi ra, người đàn ông bốn mươi tuổi lão luyện này tuy là đi ra từ trong một đống xác chết nhưng vẫn vô cùng bình tĩnh.
- Hai người này vậy mà lại là huynh muội sao?
Lý Hán kinh ngạc nói.
- Hai chúng tôi đương nhiên là huynh muội rồi!
Vương Thiết Lâm hét lớn:
- Chúng tôi còn là huynh muội đã từng lên giường nữa kia, Từ sư muội còn đã từng dùng tay cô ấy thông hậu môn của ta nữa cơ!
- Chuối thật! Bọn chúng nghe thấy chúng ta nói chuyện rồi!
Tiêu Thần lập tức sa sầm mặt mày xuống, vậy thì đám người mình vừa nãy đều đã mắc mưu, không phải chứ?
Cuồng Dã Diễm Tiêu Diêu Cuồng Dã Diễm Tiêu Diêu - Thân Vương