Freedom is not given to us by anyone; we have to cultivate it ourselves. It is a daily practice... No one can prevent you from being aware of each step you take or each breath in and breath out.

Thích Nhất Hạnh

 
 
 
 
 
Tác giả: Thân Vương
Thể loại: Tiên Hiệp
Số chương: 475 - chưa đầy đủ
Phí download: 19 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 804 / 0
Cập nhật: 2017-09-25 01:18:51 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 307: Ngô Thiên Hà
gười dịch: Friendship
Sưu tầm by babyphuoc
Nguồn: Mê Truyện
- Làm người giữ một đường lui, anh em có phần quá rồi.
Bạn nhảy nam bên cạnh Hạ Sương lúc này đứng ra, kéo Hạ Sương về phía sau, chất vấn Tiêu Thần.
Tiêu Thần cười nhạt nói:
- Vị bạn học này nói cái gì tôi không rõ lắm, chẳng lẽ sinh viên đại học Thanh Hoa các người đều là loại tố chất này, cả ngày ăn no rồi thích vu cáo hãm hại người khác, thật khiến tôi thất vọng…
- Hừ!
Người đàn ông trầm thấp hừ một câu, kéo Hạ Sương, lớn tiếng nói với cô,
- Không cần đáp lý với kẻ tiểu nhân, ngoại trừ khua môi múa mép ra thì chẳng biết gì! Lát nữa trên sàn nhảy thấy rõ ràng là được, chúng ta không cần phải hạ thấp giá trị con người, chấp nhặt với người khác!
- Có kiến thức hay không, đến lúc đó các người liền rõ, chẳng qua ta phải khuyên nhóm các bạn, đừng giả bộ, bị sét đánh!
Tiêu Thần âm trầm quát,
- Nhất là cô, Hạ Sương! Đừng giả vờ tinh khiết, cẩn thận bị người khác xử!
- Anh…
Hạ Sương chưa lúc nào bị vũ nhục như vậy, vừa muốn đi lên liều mạng với Tiêu Thần lại bị người đàn ông bên cạnh giữ chặt.
Người đàn ông cũng khá mồm mép, cười nói:
- Xác suất sét đánh trúng người chỉ có một phần vạn, lại nói tối nay khí trời tốt, sẽ không xuất hiện sét.
Rầm rầm
Tiêu Thần còn muốn nói vài câu sắc nhọn với cậu ta, cửa lớn của biệt thự Thiên Hà lúc này chậm rãi mở ra, biệt thự đột nhiên sáng lên, trước cửa lớn xuất hiện bốn năm người đàn ông mặc áo đen, tất cả đều đội mặt nạ trâu màu đỏ tươi.
- Chào đón hoa hậu giảng đường và bạn nhảy của hai trường đại học tới biệt thự Thiên Hà, tôi là Ngô Thiên Hà.
Đứng đầu là một người đàn ông cao khoảng 1m7, thân hình có vẻ hơi béo, nghe âm thanh có thể cảm giác được, hẳn là một người trung niên khoảng bốn năm mươi tuổi.
- Chào Ngô Tổng!
Người hai bên đều vô cùng tôn kính đối với Ngô Thiên Hà, đều khom nửa người tiếp đón thân sĩ.
Ngô Thiên Hà, Chủ tịch Hội đồng quản trị Tập đoàn Thiên Hà BJ, Tập đoàn Thiên Hà là một tập đoàn đầu tư tổng hợpcó quy mô lớn. Nói trắng ra là, cái gì có thể kiếm tiền thì bọn họ kinh doanh cái đó. Hiện tại có hơn mười công ty con dưới cờ Tập đoàn Thiên Hà trong cả nước, ở các tỉnh thành lớn trên cả nước cơ bản đều có đầu tư của bọn họ.
Tập đoàn dây chuyền sản xuất cũng thực hiện đa nguyên hóa, Bất động sản, Hội ngân sách, Giáo dục, Thời trang, IT đều có đầu tư của bọn họ.
Bản thân Ngô Thiên Hà tốt nghiệp ở Đại học Nhân Dân nước Cộng Hòa, bây giờ còn là Đại biểu hội đồng nhân dân của nước Cộng Hòa, mấy năm này vẫn luôn có tên trên bảng những phú hào của nước Cộng Hòa, năm ngoái lại xếp thứ mười ba cả nước, tài sản dưới tên đạt tới 11,5 tỷ nhân dân tệ!
Bốn mươi bảy tuổi đã có thể đạt tới vị trí này, Ngô Thiên Hà có thể nói là đệ nhất phú hào của nước Cộng Hòa
- Vợ à, các em làm sao mời được ông ta đến chủ trì vũ hội lần này?
Tiêu Thần tiến tới nhẹ giọng hỏi bên tai Uông Tiểu Kỳ.
Một phú hào trẻ tuổi xếp thứ mười ba cả nước đến chủ trì vũ hội lần này, thật sự là có chút không ngờ, chẳng lẽ người sắp tới năm mươi tuổi này cũng có mơ tưởng với hoa hậu giảng đường?
Uông Tiểu Kỳ lắc lắc đầu, hạ giọng nói:
- Ngô Thiên Hà luôn khá chú ý đối với sự nghiệp giáo dục của nước Cộng Hòa, hình như gần đây còn định thành lập một ngân sách đào tạo Thiên Hà! Chủ yếu muốn giúp đỡ những sinh viên khốn cùng, đoán chừng ông ta lúc này là muốn tìm hiểu thêm về văn hóa của sinh viên chúng ta.
Tiêu Thần gật gật đầu, cũng không nói gì nữa, chỉ có điều hai đầu lông mày của hắn đã nhíu chặt lại.
Dưới cảm giác của Cầm long chân khí, Ngô Thiên Hà đeo mặt nạ này có năng lượng rất tốt, thậm chí còn một cỗ nội kình hoạt động trong kinh mạch ông ta.
- Người kia chỉ sợ không giống như trong truyền thuyết… nhất định có vài bí mật không thể cho ai biết!
Tiêu Thần kéo tay Uông Tiểu Kỳ, mọi người dưới sự dẫn dắt của Ngô Thiên Hà đi vào biệt thự chiếm hơn năm ngàn thước!
Biệt thự tuy diện tích lớn, nhưng thật sự dùng để giải trí chỉ có một tầng đại sảnh, đại sảnh được trang hoàng như một phòng khiêu vũ, không khí lại có vẻ có chút quỷ dị. Toàn bộ tường trong đại sảnh đều dùng loại sơn đỏ, đại sảnh chủ yếu bị cách thành hai nửa, ở giữa còn có một sàn nhảy tròn to. Toàn bộ đại sảnh chỉ có một đèn xoay tròn gắn ngay phía trên sàn nhảy, vô số màu phát sáng từ vô số lỗ nhỏ trên đèn, các loại chùm tia sáng màu sắc từ lỗ đèn bắn ra, chiếu sáng toàn bộ sản nhảy hình tròn.
Đại sảnh cũng không đặt bất cứ đồ vật dư thừa nào, chỉ để vài cái sô pha và bàn trà, trên bàn trà bày các loại đồ uống, rượu đỏ…
Loa đều được khảm vào trong vách tường, toàn bộ đại sảnh hoàn toàn là một lập thể, toàn bộ phòng khiêu vũ đóng kín lại.
- Oa! Sàn nhảy thật đẹp…
Lâm Vi Nhã là người học nhảy tao nhã, vô cùng yêu thích sản nhảy đơn giản và đẹp mắt trước mặt này, cũng lôi kéo bạn nhảy vào sàn nhảy trước, từ từ cùng bạn nhảy nhẹ nhàng đong đưa người.
Tình huống của những bạn nhảy khác cũng không sai biệt lắm so với Lâm Vi Nhã, căn bản không đợi Ngô Thiên Hà tuyên bố bắt đầu vũ hội đều đã tràn vào sàn nhảy, âm nhạc thậm chí còn chưa bật!
- Chồng à, chúng ta cũng vào nhảy đi, nơi này thật sự quá tuyệt vời!
Ánh mắt Uông Tiểu Kỳ lóe ra tia lửa, thật sự kéo Tiêu Thần đi vào sàn nhảy.
- Mọi người mặc sức cuồng hoan đi!
Ngô Thiên Hà sang sảng cười phá lên, mà Tiêu Thần đang bị Uông Tiểu Kỳ ôm lấy lại đang suy nghĩ điều quan trọng gì đó.
- Rốt cuộc là lạ ở chỗ nào…?
Cuồng Dã Diễm Tiêu Diêu Cuồng Dã Diễm Tiêu Diêu - Thân Vương