In reading, a lonely quiet concert is given to our minds; all our mental faculties will be present in this symphonic exaltation.

Stéphane Mallarmé

 
 
 
 
 
Thể loại: Tiểu Thuyết
Số chương: 197 - chưa đầy đủ
Phí download: 13 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 627 / 0
Cập nhật: 2017-09-24 22:56:36 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 158: Chương 156
à tình huống bây giờ càng khiến cho tay chân anh loạn lên, sao tối qua mình lại nhất thời ấm đầu, làm ra chuyện không bằng cầm thú này? Lại lừa gạt con gái nhà người ta tới khách sạn, nhớ tới tối hôm qua cặp mắt to vừa đáng yêu vừa mù sương của cô nhìn mình, hoàn toàn khó kìm lòng nổi!
Già Đại vừa nghe lời của anh, giọng khóc càng lớn, lần đầu tiên của mình không phải tiện nghi anh hơn sao? Khốn kiếp khốn kiếp!
“Em có thể đừng khóc không, là anh không tốt, là anh nhất thời ấm đầu, nhưng anh nhất định sẽ phụ trách em, đừng khóc được không?” Đầu Quế Bá Lăng thật sự lớn gấp đôi, sao anh lại chọc phải người hơi con nít, thật sự phiền toái!
Hai chữ “Phụ trách” này đâm lòng Già Đại thật sâu đau nhói, hơn nữa ánh mắt của người đàn ông kia nhìn mình giống như giải quyết phiền toái, khiến cho cô tức giận, lau khô nước mắt, giọng nói không tốt: “Ai muốn anh phụ trách tôi!”
Bọc chăn chuẩn bị xuống giường, nhưng không ngờ bắp đùi truyền đến đau nhức khiến cho cô căn bản đứng không vững, ngã trên mặt đất.
“Em không sao chứ?” Quế Bá Lăng đi tới vội vàng đỡ cô, lại bị cô một phát hất tay ra.
“Không cần anh quan tâm.” Già Đại cắn thật chặt môi dưới, trong lòng hết lần này đến lần khác nói với mình: Không phải không còn đêm đầu tiên sao? Không có gì lớn cả!
Quế Bá Lăng hơi khó hiểu được, mới vừa rồi cô còn khóc bù lu bù loa, sao đột nhiên mặt lạnh lùng, chẳng lẽ nói lòng của phụ nữ như kim dưới đáy biển khó có thể lắm lấy sao?
Già Đại cuối cùng vẫn chống đỡ đứng dậy, cầm quần áo trên đất đi vào phòng vệ sinh thay xong, đang chuẩn bị rời đi thì bị Quế Bá Lăng kéo lại.
“Em đi đâu? Anh đưa em đi.”
“Không cần, tự tôi có thể trở về.” Già Đại lạnh lùng từ chối.
“Trên người em mang theo tiền chứ? Nếu không anh đưa cho em một ít...” Quế Bá Lăng thuần túy là đầy lòng tốt bụng, bởi vì anh biết phụ nữ, tiền bình thường đều ở trong bóp, mà Già Đại rõ ràng không mang theo.
Thế nhưng câu nói này vào trong tai Già Đại, không những không đầy lòng tốt bụng, ngược lại cảm thấy bị sỉ nhục tức giận đến toàn thân run lên, móc tiền từ trong quần jean ra, cũng không thèm nhìn tới “Bốp” một cái ném lên mặt Quế Bá Lăng.
“Tối hôm qua coi như tôi mua anh cả đêm! Kỹ thuật của anh quá thúi nát, cho nên chỉ đáng giá nhiêu tiền như vậy!”
Sau đó cũng không quay đầu lại mà chạy mất, đau đớn như khoan tim truyền đến giữa hai chân cũng không bằng một phần vạn ở trong lòng! Nước mắt không tự chủ trào
Cục Cưng Vô Địch: Cha, Người Bị Fire Rồi! Cục Cưng Vô Địch: Cha, Người Bị Fire Rồi! - Nam Quan Yêu Yêu