Hope is important because it can make the present moment less difficult to bear. If we believe that tomorrow will be better, we can bear a hardship today.

Thích Nhất Hạnh

 
 
 
 
 
Thể loại: Tiểu Thuyết
Số chương: 197 - chưa đầy đủ
Phí download: 13 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 627 / 0
Cập nhật: 2017-09-24 22:56:36 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 105: Chương 105
au khi ngây người ở bệnh viện bảy ngày, Thiên Ca Tuệ và hai cục cưng được chuyển về trong nhà, bắt đầu kiếp sống ở cữ.
Mỗi ngày canh gà đen táo đỏ, canh hạt sen long nhãn, cháo tổ yến... Các loại thức ăn dinh dưỡng tẩm bổ thay nhau ra trận, Thiên Ca Tuệ rất buồn bực, khuôn mặt mình đã béo ụt ịt rồi đây nè, ăn tiếp nữa, quay lại trường học gặp người như thế nào!
Chỉ có điều, mẹ Nam và mẹ đều nói vì có sữa cho cục cưng ăn, phải ăn, hơn nữa phụ nữ ở cữ cực kỳ quan trọng, nếu không chăm sóc tốt sẽ lưu lại mầm bệnh.
Đủ loại “Này hiếp” thêm “Đe dọa” khiến Thiên Ca Tuệ không thể không theo, nhưng mà điều khiến cho đầu cô đau là hai cục cưng nhỏ này, đặc biệt tham ăn, hơn nữa vô cùng kiêng ăn!
Sữa của cô không nhiều lắm, nhưng die~nda4nle^qu21ydo^n hai cục cưng lại chỉ nhận mẹ! Sữa bột gì cũng không uống, ngậm vào, mút mấy cái, sau đó ngửa đầu về sau, miệng nhỏ ói ra, ói khắp nơi đều là bong bóng trắng.
Chuyện này thật khiến người sầu lo, trước không đi học vẫn còn được, sau khi tựu trường thì làm sao? Tật xấu kiêng ăn này nếu không sửa đổi thì đúng là không có cách nào khác.
Nhất là cô thiếu sữa, càng muốn chết, mỗi sáng muốn cho hai thằng nhóc ăn no đều là chuyện khó! Cho nên mỗi ngày phải ăn chút thức ăn kích thích, để bảo đảm có đầy đủ sữa, hu hu...
“Hôm nay ăn cháo cá chép, em ngửi mùi thơm không.” Úy Nam Thừa cầm chén đưa đến trước mặt Tuệ Tuệ, thổi từng muỗng từng muỗng, cẩn thận chu đáo.
Cô ngửi ngửi sau đó gật đầu, quả thật rất thơm, “Anh có cho muối không.”
“Không thể bỏ muối, cứ ăn nhạt như vậy, ăn thịt ăn canh, mới có lợi!” Úy Nam Thừa nói rất chân thành, cha mẹ trăm lần dặn dò.
Cô chu mỏ, cũng không nói gì, Thừa nói rất đúng, nhưng mà, mỗi ngày ăn nhạt nhẽo như vậy, thật sự rất khó ăn đó!
Ăn xong chén cháo cá chép nhạt nhẽo, Thiên Ca Tuệ nằm bên cạnh hai đứa con trai, tội nghiệp nói: “Cục cưng, mẹ nói cho các con, sữa bột Phi Hạc thật sự
Cục Cưng Vô Địch: Cha, Người Bị Fire Rồi! Cục Cưng Vô Địch: Cha, Người Bị Fire Rồi! - Nam Quan Yêu Yêu