A home without books is a body without soul.

Marcus Tullius Cicero

 
 
 
 
 
Tác giả: Vũ Văn Sang
Biên tập: Vũ Văn Sang
Số chương: 1
Phí download: 1 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 594 / 2
Cập nhật: 2015-06-27 19:17:11 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
hiều thứ 4 vừa rồi, Hải Phòng đón cơn bão số 1. Tôi xin về sớm chút đi đón con gái. Vừa ra khỏi tòa nhà, một trận gió đã hất tung cả vạt áo mưa che kín khuôn mặt, một lát sau xe máy có vẻ dừng lại trước những trận gió. Mưa không lớn lắm, nhưng tôi quay xe lại gửi ở tòa nhà, rồi bắt chiếc taxi đi đến trường con.
Thấy bố đến đón, cô con gái mừng lắm. Ngồi trên xe, các cửa kính được đóng chặt, ấm áp, hai bố con trò chuyện và hát cùng nhau.
Về đến nhà, hai bố con đi thay quần áo, mẹ đang chuẩn bị bữa tối, em Moon thì bò tha thẩn dưới chiếu. Mắt em Moon như biết cười, miệng “hê..hê” khi nhìn thấy bố và chị Vi. Lúc mới vào nhà, gió thổi lộng quá, các bản nhạc chị Vi học organ bay tứ tung, cánh cổng bị gió đánh cái ầm một tiếng. Nhưng giờ thì ổn rồi, tất cả cửa sổ được đóng lại. Bố đi nhặt, xếp lại mấy bản nhạc bị gió thổi bay, sau đó đi thắp một cây nến để trong bếp cho ấm, phía ngoài phòng khách bố bật cái đèn pin lấy từ chiếc xe đạp địa hình sáng lắm.
Nhà ông bà nội cũng mới chuyển về ở gần đây, chỉ khoảng 3 phút đi bộ là tới. Năm nay ông bà yên tâm hơn vì nhà xây kiên cố, chắc chắn, không sợ gió bão và bị lụt như mấy cái nhà trước đó. Mấy hôm trước sang thăm, thấy ông bà đang xem phim “Cô dâu 8 tuổi”, nghe nói đâu mấy ngàn tập. Từ hồi nhà có cô con gái đầu, hai vợ chồng tôi lại ở riêng, loanh quanh luẩn quẩn hết ngày rồi lại đi ngủ. Ti vi để chỏng chơ không xem rồi hỏng. Cả nhà giờ "tự nhiên" lại có thói quen không xem ti vi. “Cái gì cũng thành thói quen” khi “có thói quen” không xem ti vi nữa mơí thấy trước mình “có thói quen” xem ti vi. Tháng trước ông bà làm cơm giỗ Cụ nội, các anh chị lên ăn cơm. Trong bữa, có cháu vừa ăn vửa nghển cổ lên xem. Có lúc tập trung vào xem chẳng để ý mình đang nhai cái gì. Có lúc vừa ăn vừa nói mà tai cũng chẳng để ý ti vi đang chiếu cái gì. Hiếm khi thấy ông bà hay các cháu xem được một bộ phim vui. Các cảnh quay hầu như là cãi cọ nhau, chia tay, rồi hiểu lầm. Rồi buồn theo phim, khóc theo phim. Như những cánh cửa sổ mở toang mặc cho gió bão thổi lộng làm tan tác, lạnh lẽo căn phòng.
Định gọi điện hỏi xem tình hình bên nhà ông bà bão gió như nào nhưng nghĩ thầm “Chắc không sao đâu”. Nhìn ánh nến thắp trên đĩa, sáng ấm áp. Các cửa sổ được đóng chặt trước cơn bão, tôi và cả nhà có cảm giác bình yên. Cũng là khung cửa sổ đó, sáng nay đón những tia nắng vàng, đón những cơn gió nhẹ khẽ đưa những cành hoa. Giờ cũng là khung cửa sổ đó nhưng được khép lại để che chắn trước cơn bão. Gió ngoài kia thỉnh thoảng lại rít lên “hú..hú” từng đợt.
Đêm nay bão đã tan, gió lại dịu dàng, đường phố lất phất những hạt mưa. Tôi dành ra khoảng mười lăm phút, đặt những bước chân trên con phố thân quen. Tôi tập đặt lên đất những bước chân chập chững. Tôi tập trở về với những bước chân đầu tiên đưa lại cho tôi sự thảnh thơi. Các cửa sổ từng ngôi nhà bên phố đều được khép, đường phố dịu mát trong đêm.
Cơn Bão Số 1 Cơn Bão Số 1 - Vũ Văn Sang